Ma Long Phiên Thiên

Chương 363: Độn long thiên thuật




- Huyết Long Hoàng, ngươi không thể làm như vậy. Ta là phụng mệnh Long chủ đến đây, ngươi nếu dám đụng đến ta, chính là gây khó dễ cho Long chủ.

Sở Huyền cũng biến sắc, mất đi sự ung dung, cao giọng quát lên.

- Huyết Long Hoàng, tấm lệnh bài còn lại kia cũng chưa chắc có thể khiến cho ngươi thoát khốn. Lưu lại chúng ta cũng có thể giúp ngươi tìm lệnh bài.

Hoàng Tử Nguyệt cũng cả kinh biến sắc, ôm bích ngọc đài chuyển bị xuyên việt không gian.

- Nói cái gì nữa?

Thiên Độc lão quái là trực tiếp mắng một câu thô tục. Đồng thời không chút do dự thi triển độn pháp để chạy trốn.

Trong lúc nhất thời, đám cường giả trên không một hồi gà bay chó chạy. Mắt thấy Huyết Long Hoàng không còn nể tình, ngữ khí của mọi người cũng thay đổi. Uy năng của thần khí Huyết Ngục càng ngày càng thịnh, không ai muốn ở lại chờ chết, đều lập tức hóa thành đừng đạo lợi mang, kích xạ hướng lên trời.

- Hahaha, một đám kiến hôi mà cũng dám tính toán bổn hoàn. Quả thực là chán sống! Hừ, Huyết ngục khóa thiên.

Dưới tiếng quát chói tai của Huyết Long Hoàng, Huyết Ngục đột nhiên kích ra ngàn vạn đạo tơ máu, cho dù mọi người có nhanh đến đâu cũng bị bao phủ trong một cái không gian. Một đám cường giả Long Biến Cảnh đâm vào đám tơ máu, lập tức bị bắn trở về. Đồng thời khí huyết trên người thiếu đi một bộ phận khiến cả đám sợ muốn chết.

Trong Long ngục, Phong Liệt cũng nhíu mày không thôi. Giờ phút này, tình thế bên ngoài quả thực nằm ngoài tưởng tượng của hắn.

Nhưng bất luận thế nào, hắn cũng sẽ không ra ngoài tìm chết, âm thầm chờ đợi thời cơ thích hợp.
Lại nói tiếp, Thiên Hoang Tán Nhân, Thiên Độc lão quái một đám lão bất tử có thể tu luyện đến nay, tất nhiên đều đạt được tâm vững như thiết, yên tĩnh như nước. Bất luận gặp phải cường địch như thế nào đều có thể điều chỉnh tinh thần, đấu một trận.

Nhưng giờ phút này, bọn họ đối mặt với Huyết Long Hoàng, vạn long chi hoàng chính là không có nửa điểm ý niệm đối kháng.

Mọi người đều biết, cao thủ Long Biến Cảnh nhiều nhất cũng chí có thực lực của một con thực long trưởng thành. Nhưng Long hoàng chính là sừng sững phía trên thực long hàng tỷ lần. Mà Huyết Long Hoàng là nổi bật nhất trong Xa cổ Long hoàng, hiếm có người địch lại nổi.

Nói một cách khách quan chính là con kiến mà so với con voi.

Trên bầu trời, hàng tỷ tia máu tản ra sáng chói chính giữa rất nhanh co rụt lại. Một số cao thủ không cẩn thận đâm vào tơ máu khiến huyết dịch trong cơ thể lập tức trôi mất một phần ba, thân thể khô quắt tiều tụy, thực lực tổn hao rất lớn.

Trong lúc nhất thời, một đám cao thủ Long Biến Cảnh đang muốn bỏ trốn đều bị kinh hãi muốn chết, liên tục trượt ngã mà quay về, nhìn đám tơ máu phía trước giống như nhìn rắn rết, không dám sờ vào chút nào.

Đúng lúc này, Huyết Long Hoàng sắc mặt cười lạnh, hai tay gấp kết ấn. Huyết Ngục thần tháp đột nhiên hóa thành một đoạn rộng một trượng, cao ba trượng lập tức bay về phía mọi người. Đó là mũi nhọn huyết sắc không thể địch nổi khiến cho mọi người tinh thần hoảng lên.

Giết!

Huyết Long Hoàng hét lớn một tiếng. Một lưỡi máu lập tức vòng qua vòng lại, xẹt qua hư không, hướng đến đám người Thiên Hoang Tán Nhân, Hoàng Tử Nguyệt chém tới. Khí thế sắc bén có thể đâm rách cả trời. Lưỡi máu xé rách những nơi đi qua. Trên không trung để lại từng đạo khe hở không gian thật lớn, khiến cho người ta phải giật mình.

Thiên Hoang Tán Nhân thấy Huyết Ngục thần tháp biến thành lưỡi máu đánh tới, liền cả kinh, hai mắt mở trừng trừng. Thần khí còn chưa tới vùng phụ cận nhưng cơ hồ đã khiến cho y hồn bay phách tán.

Nhưng, Thiên Hoang Tán Nhân tất nhiên cũng không có khả năng ngồi chờ chết. Chỉ thấy sắc mặt của y hung ác, vận dụng nguyên lực toàn thân quán chú mười Long Thiên Hoang trên đại đỉnh, khiến cho đại đỉnh lập tức bành trướng đến độ cao hơn trăm trượng, phảng phất uy thế kinh thiên động địa, ngay cả không gian cũng rung động lắc lư không thôi.

Trong lúc nhất thời, từ đại đỉnh tỏa ra cổ khí tức trầm trọng. Hình ảnh mười đầu thực long uốn lượt, gào thét, khí thế ngập trời.

Sau một khắc, một vòng tia máu đột nhiên phi đến, hung hăng đánh xuống đại đỉnh.

Phốc phốc!

Một tiếng trầm thấp vang lên.

Mọi người hoảng sợ phát hiện, đại đỉnh Thập Long Thiên Hoang uy danh ngập trời, truyền lưu từ thời thượng cổ lại bị đánh thủng một cái.

Tất cả mọi người đều cả kinh, trợn mắt, vẻ mặt ngốc trệ. Trong nội tâm đối với lưỡi máu kia tràn đầy sự tham lam và sợ hãi.

- Ah!

Đúng lúc này, đồng tử Thiên Hoang Tán Nhân kêu lên một tiếng thảm thiết, bị lưỡi máu chém ngang thành hai đoạn, rồi lập tức hóa thành bột, phiêu tán trong không trung.

Ngay sau đó, một đạo đồng tử ảnh hư ảo xuất hiện trên không trung. Đúng là linh hồ của Thiên Hoang Tán Nhân. Lúc này sắc mặt của y xám xịt. Nếu không phải linh hồn trong lúc lưỡi máu chém tới, trong nháy mắt chui ra khỏi thân thể thì một kích này đủ cho y bị hình thần câu diệt.

Lúc này, y cũng không dám do dự. Chỉ thấy y cuống quýt triệu hồi Thập Long Thiên Hoang đỉnh, sau đó ôm đại đỉnh nhanh trốn đi.

- Thập long thiên vạn lý đại vận chuyển thuật.
Thiên Hoang Tán Nhân kêu lên một tiếng sắc nhọn, mười đầu cự long từ trên Thiên Hoang đỉnh cùng tùy phát ra một hồi rồng ngâm cao vút, khí thế xông lên trời. Ngay sau đó đại đỉnh phát ra tiếng ong, biến mất trong hư không.

Trong lúc Thiên Hoang Tán Nhân biến mất, lưỡi máu kia sau khi chém Thiên Hoang Tán Nhân thất bại, đã đột nhiên xẹt qua người một gã cường giả Lôi Long giáo. Gã cường giả này phản ứng hơi chậm một nhịp, thậm chí ngay cả âm thanh kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra thì đã bị hình thần câu diệt.

Những người còn lại lập tức thanh tỉnh lại. Huyết Ngục thần khí thật sự là vô duyên hay hữu duyên với mình thì vẫn phải bảo vệ tính mạng trước.

Sau một khắc, một đám không chút do dự thi triển vong mệnh chi pháp.

Ngã phật vô lượng Đại Giải Thể Thuật

Người mỹ phụ trung niên Phiêu Miểu Thiên Cung khẽ quát một tiếng, thân thể yểu điệu lập tức hóa thành ngàn vạn phần, liên tục vượt qua không gian biến mất không thấy.

- Tuyệt vọng kiếm đạo chi sinh tử lưỡng cực độn pháp.

Trong tiếng nổ vang ầm ầm, Tuyệt Vọng kiếm phái Vô cực lão ma hóa thành một ngàn vạn đạo tiểu kiếm dài gần một tấc màu đen đâm rách hư không trốn chạy mà đi.

- Độc long thiên độn thuật!

- Lục hoàng lửa cháy lan đồng cỏ

- Minh long thi hải trầm phù thuật

". . . . . ."

Giờ phút này, còn lại một đám cường giả Long Biến Cảnh vì muốn trốn chạy khỏi chết cũng đều không chút thi triển từng môn bí thuật chạy trốn của mình, liên tục biến mất không thấy.

Kỳ thật, với thực lực của bọn họ thì căn bản không có khả năng xuyên việt không gian. Nhưng giờ phút nguy hiểm này, bọn họ đều không chút do dự thi triển bí thuật cấm kị, không tiếc trả giá tu vi, tuổi thọ, thân thể, linh hồn chỉ vì muốn tìm một con đường sống.

Phong Liệt trong không gian Long ngục vẻ mặt ngốc tệ nhìn thấy biến hóa trên không? Một đám lão già thi triển độn pháp thiên kỳ bách quái làm cho hắn hoa cả mắt.

Một đạo lục sắc hỏa diễm hóa thành ngàn vạn phần đã vượt qua không gian. Mà cái tên cường giả Minh Long giáo kia kỳ lạ nhất, triệu hồi linh hồn của mình mang đi, còn thân thể thì rơi xuống không trung. 

 


Mà ngay cả Sở Huyền cũng thúc giục Thiên Ngục Luyện Thần Phong cùng với Sở Hóa Long và Chiến Thiên Ma Vương xuyên việt không gian mà đi.

Trong nháy mắt, trên không trở nên trống rỗng. Một đám cường giả thì đi, một đám thì chết, rất nhanh trở lại yên tĩnh như cũ.

- Những lão hỏa gia này đúng là đèn cạn dầu.

Phong Liệt không khỏi lắc đầu thở dài.

Ngoại trừ Kim Long giáo và Lôi Long giáo hai gã cao thủ chết thảm bên ngoài Huyết Ngục, thì tất cả những người còn lại đã thành công đào tẩu. Kết quả này thật sự ngoài ý liệu của Phong Liệt.

Mà đúng lúc này, Phong Liệt đột nhiên nghe được âm thanh quen thuộc của một cô gái.

- Ngươi thả ta ra, tiểu súc sanh.

- Haha, tiểu mỹ nhân. Bổn hoàng nhìn ngươi dáng điệu không tệ, mới khiến cho ngươi ở lại bên cạnh bổn hoàng. Ngươi cũng đừng nôn nóng, chờ bổn hoàng thành công thoát khỏi vây khốn thì sẽ mượn ngươi ăn mặn một chút, coi như là vì bổn hoàng chúc mừng một lần.
Phong Liệt trong nội tâm khẽ động, vội vàng phân ra một tia tinh thần nhìn kỹ lại, không khỏi hơi chút sững sờ. Chỉ thấy chẳng biết lúc nào, Huyết Long Hoàng đang đem Hoàng Tử Nguyệt vào trong Thiên Diễn Tru Thần đại trận.

Lúc này, Hoàng Tử Nguyệt đang bị những tơ máu có tính bền dẻo kinh người vây khốn ở bên trong. Cho dù nàng có giãy dụa đến cỡ nào cũng chẳng làm được chuyện gì. Trong lúc nhất thời lo lắng vô cùng. Gương mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ cũng đã mất đi sự thong dong như ngày xưa, trở nên tái nhợt vô cùng.

Nàng muốn tế ra Huyền Không đài để đào tẩu, nhưng rồi lại tuyệt vọng phát hiện. Huyền Không đài bên người đã bị những tơ máu quấn quanh người hút khô nguyên khí, hóa thành bột.

Hoàng Tử Nguyệt tâm trạng tuyệt vọng, đột nhiên sắc mặt trở nên hung ác, từ trong trữ vật giới lấy ra một viên cầu màu đen, trong đó ẩn chứa một sức mạnh cuồng bạo cực kỳ.

- Ồ?

Huyết Long Hoàng trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc. Tiểu cầu kia ẩn chứa một năng lượng cuồng bạo khiến lão ta cũng có chút giật mình. Nhưng lập tức lão ta khinh thường cười:

- Hừ, rượu mời không uống lại uống rượu phạt.

Dứt lời, đồng thời trong mắt của lão ta đột nhiên bắn ra một đạo kim mang, chui vào trong mi tâm của Hoàng Tử Nguyệt.

Ngay sau đó, Hoàng Tử Nguyệt thân thể mềm mại lay động vài cái, trợn trắng mắt, vô lực ngã xuống mặt đất, tiểu cầu trong tay cũng lăn qua một bên.

Phong Liệt thấy vậy liền nhíu mày. Tuy hắn đối với Hoàng Tử Nguyệt không có hảo cảm gì, nhưng dù sao cũng là người thiếu nữ đã ngủ với mình. Thấy nàng rơi vào trong tay một người đàn ông khác, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu. Trong lúc nhất thời trầm ngâm không thôi.

Lúc này, Huyết Long Hoàng giương mắt nhìn hư không không còn một người nào, hừ nhẹ nói:

- Hừ, cứ để cho chúng bay sống lâu thêm một chút. Không bao lâu nữa, chẳng những là các ngươi, mà ngay cả những phái, gia tộc phía sau các ngươi cũng trở thành huyết nô của bổn hoàng. Hahahaa….

Đột nhiên, ánh mắt Huyết Long Hoàng khẽ động, đảo mắt nhìn phía dưới, đồng thời lực tinh thần cường hoành khuếch tán ra.

Trong không gian Long Ngục, Phong Liệt đột nhiên thân hình run lên, trong nội tâm hô không ổn. Hắn cảm giác được, chính mình đang bị Huyết Long Hoàng nhìn vào.

Lúc này, hắn không chút do dự liền muốn phong bế Long ngục không gian, nhưng cũng không còn kịp nữa rồi. Hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực tinh thần cường đại theo một tia tinh thần mà lúc trước hắn thả ra, trực tiếp vọt vào thức hải của hắn, mưu toan đoạt xá, khống chế thân thể.

Cũng lúc đó, Phong Liệt cảm thấy nửa đầu của mình đau đến muốn nứt ra. Lực tinh thần của Huyết Long Hoàng dễ như trở bàn tay, đơn giản công phá từng đạo phòng tuyết trong thức hải của hắn, cho đến linh hồn bổn mạng.

Phong Liệt trong nội tâm kinh hãi muốn chết. Nếu bị Huyết Long Hoàng thành công khống chế, vậy hắn sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới này.

Trong lúc nguy cấp, hắn cắn chặt răng, khoanh chân ngồi xuống, đột nhiên thúc giục khí tức Phong Ma đại thương trong đan điền theo kinh mạch điên cuồng, dũng mãnh tiến vào trong thức hải, hướng về lực tinh thần của Huyết Long Hoàng mà cản trở.

Rầm rầm!

Sau một khắc, khí tức Luyện Hồn Sa cùng lực tinh thần của Huyết Long Hoàng chạm vào nhau, giống như nước và lửa đụng nhau, lập tức phát ra tiếng nổ vang kịch liệt, làm cho thân hình của Phong Liệt lay động không ngớt, thức hải như muốn bạo liệt ra ngoài. Nhưng cũng may là đã thành công cản trở được thế công của Huyết Long Hoàng.

- Sao, đáng giận chính là đom đóm mà cũng đòi tranh với nhật nguyệt. Quả thực là muốn chết!

Huyết Long Hoàng ánh mắt co rụt lại, giận dữ không thôi. Luyện Hồn Sa là khắc tinh của hết thảy linh hồn chi lực. Ngay cả Huyết Long Hoàng cũng phải dè chừng.

Nhưng cái này cũng không thắng được lão ta. Lão ta lập tức tăng cường lực tinh thần công kích.

Cùng lúc đó, lão ta chém ra một huyết trảo cực lớn, lập tức chộp lấy pho tượng Thiên Long, đem vào trong Thiên Diễn Tru Thần đại trận, rơi xuống chân Huyết Long Hoàng.
Huyết Long Hoàng dùng hai ngón tay quẹt ngang qua con mắt. Một đôi con ngươi thâm thúy lập tức tản mát ra hai tia máu cao vài trượng, quét nhanh đám bùn đất dưới chân.

Sau một khắc, lão ta đột nhiên ánh mắt trì trệ, nhịn không được cười ha hả:

- Haha, Long ngục quả nhiên là Long ngục. Haha, trời giúp ta có thân thể thiên long, bổn hoàng chắc chắn sẽ phá tan cái nút chặn, đạt tới Hoàng Chi Cảnh.

Lão ta dựa vào nhãn lực hơn người, có thể nhìn rõ được phon tượng thiên long hóa thành một hạt bụi. Sau một hồi vui sướng, lão ta tăng tăng cường lực tinh thần, xem ra nhất định phải đối phó với Long ngục.

Trong không gian Long ngục, Phong Liệt một bên điên cuồng thúc giục Phong Ma đại thương ngăn chặn lực tinh thần mạnh mẽ của Huyết Long Hoàng, một bên suy nghĩ lối thoát cho mình.

Lực tinh thần của Huyết Long Hoàng giống như trường giang đại hải, thao thao bất tuyệt vọt tới. Còn Phong Ma đại thương thì giống như lan giang chi bá, không ngừng gia cố đất thạch. Nhưng thời gian trôi qua, nước sông càng ngày càng mãnh liệt, khiến cho con đập mệt mỏi ứng phó. Chỉ sợ không được bao lâu nữa, chắc chắn hồng thủy tràn lan, triệt để diệt đi Phong Liệt.

Trong tình thế khẩn cấp, Phong Liệt tâm trạng ngược lại càng bình tĩnh hơn.

Hắn giờ phút này phát hiện được, Long ngục đã rơi vào Thiên Diễn Tru Thần đại trận. Huyết Long Hoàng đang khoanh chân ngồi trên không, nét mặt đắc ý nhe răng cười. Còn Hoàng Tử Nguyệt thì im lặng nằm bên ngoài cách mấy trượng, giống như là đang ngủ.

Xem tình hình này, Huyết Long Hoàng rõ ràng là có ý định trước loại bỏ Phong Liệt, khống chế Long ngục trong tay, sau đó mới bắt đầu trùng kích đại trận. Khối Thiên Tru lệnh bài trên không trung vẫn bị Huyết Long Hoàng gắt gao định lại, không cách nào tới gần đại trận.

Phong Liệt nhanh chóng sắp xếp lại tình thế bên ngoài một lần. Đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên, nghĩ tới một chủ ý điên cuồng.

Kế tiếp, tâm ý của hắn khẽ động, trong tay lập tức xuất hiện một lệnh bài nhỏ bằng lòng bàn tay.

Không hề nghi ngờ, đây chính là khối Thiên Tru lệnh bài duy nhất của lại của hắn.

Đúng lúc này, Huyết Long Hoàng lực tinh thần đột nhiên phá tán Luyện Hồn Sa khí tức, giống như đại hồng thủy vỡ đê, chuẩn bị tàn sát Phong Liệt.

Dưới tình huống nguy cấp, Phong Liệt không chút do dự ném Thiên Tru lệnh bài trong tay ra khỏi Long ngục.