Ma Long Phiên Thiên

Chương 278: Xuất thủ




- Hừ! Một đám không biết sống chết!

Thiếu nữ tóc đỏ dường như cực kỳ bất mãn với đám người bên dưới, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, tức giận mắng một câu:

- Thật không biết Cung chủ tại sao phải…

- Hồng Hạnh câm miệng!

Thiếu nữ tóc đen dẫn đầu lạnh lùng nhìn Hồng Hạnh, lạnh nhạt nói:

- Cung chủ làm vậy tự nhiên có cách nghĩ của lão nhân gia, còn chưa đến phiên ngươi nghi vấn!

- Vâng! Yên Nhiên tỷ tỷ, Hồng Hạnh biết sai rồi!

Sắc mặt Hồng Hạnh hơi tái đi, vội vàng nhận sai.

- Ừm, lần sau không được tái phạm! Chúng ta bắt đầu thôi!

Thiếu nữ tóc đen tên là Yên Nhiên cầm cái giỏ bước đến trước vài bước.

Sau đó nàng đưa tay mò vào trong giỏ, một khắc sau, trên cánh tay thon của nàng đã xuất hiện ngàn vạn cái bình ngọc nhỏ, tập trung thành một đống lớn.

- Đây chính là Lục Nghĩ Tham Sinh Đan, có thể đề cao tâm cảnh tu vi, tổng cộng một vạn bình, mỗi bình mười hạt!

Theo âm thanh lạnh lùng của Yên Nhiên vang lên, một vạn cái bình nhỏ lục sắc trong tay nàng lập tức hóa thành từng đạo lục mang, bắn ra khắp bốn phương tám hướng, rơi lả tả vào trong ngàn vạn người.

Xôn xao… ồn ào…

Bên dưới lập tức sôi trào, tất cả mọi người đều đỏ mắt, nhìn chằm chằm từng đạo lục mang bay đầy trời, nhao nhao vung đao vung kiếm đuổi theo.

……………..

Trong không gian Long Ngục, Phong Liệt vừa nghe đến Lục Nghĩ Tham Sinh Đan, ánh mắt không khỏi sáng rực, động lòng không thôi.

Lục Nghĩ Tham Sinh Đan này chính là thứ tốt có thể đề thăng tâm cảnh tu vi, trong Long Huyết đại lục, mỗi một hạt đều là giá trên trời, đại thủ bút của Phiêu Miểu Thiên Cung quả thật cực kỳ hiếm thấy.

Chỉ có điều, hắn mặc dù động lòng, nhưng lại không ra tay, bởi vì với vị trí hiện tại của hắn, đoán chừng cơ hội xuất thủ tối đa cũng chỉ có một, hai lần, một khi bị phát hiện, tất sẽ bị đuổi ra ngoài 300 trượng.

Thép tốt phải để mài đao, Lục Nghĩ Tham Sinh Đan mặc dù trân quý, nhưng lại không có ích lợi gì cho hắn hiện tại, ngay cả Lý U Nguyệt cũng không cần.

Cho nên, mắt thấy từng đạo lục mang phóng ra xa, Phong Liệt vẫn thờ ơ.

Chỉ có điều, Phong Liệt không cần cũng không có nghĩa là người khác sẽ không tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy.

Những người khác cũng không có tâm cảnh tu vi Thần Thông cảnh giống như Phong Liệt, cả đám bình thường đều thành thành thật thật tu luyện tâm cảnh, cho nên lúc vừa nhìn thấy linh đan diệu dược như vậy đều giống như liều mạng, mỗi người sắc mặt đều âm tàn, không chút khách khí vung đao chém kẻ cản trước mặt mình.

Thủ pháp ném một vạn bình đan dược của thiếu nữ Yên Nhiên cực kỳ xảo diệu, cho dù là mấy trăm tên cao thủ Thần Thông cảnh bay trên không trung hoặc một số cưỡi phi cần cũng chỉ có thể lấy được nhiều nhất một bình mà thôi, động tác chậm một chút thì ngay cả một bình cũng không đoạt được, phần lớn đều rơi xuống đất.

Tiếp đó là một hồi náo loạn kinh thiên, tiếng la hét, tiếng binh khí xe gió, tiếng lợi khí va chạm lạnh thấu xương, tiếng rên thảm thiết, thoáng chốc thiên địa dấy lên một luồng huyết tinh chi khí nhàn nhạt.

Phong Liệt nhìn cảnh điên cuồng bên dưới, âm thầm lắc đầu không thôi, Cung chủ của Phiêu Miểu Thiên Cung này nói cái gì mà có lòng từ bi, chỉ e là sợ thiên hạ không loạn, chỉ trong nháy mắt mà bên dưới đã có nhiều hơn mấy trăm cỗ thi thể, nhưng số lượng vẫn không ngừng gia tăng.

Nhưng cùng lúc đó, thanh âm của Yên Nhiên lại lần nữa phiêu đãng ra xa, khiến tất cả hỗn loạn đột nhiên trì trệ.

- Huyền Nguyên Bất Tử Đan, có thể cứu sống người chết, tái tạo huyết nhục xương cốt, một ngàn hạt!

Lời này vừa dứt, một ngàn cái bình hắc sắc liền hóa thành ngàn đạo hắc mang bắn xuống dưới Thông Thiên Phong.

Không ngoài ý muốn, lại một lần nữa tạo thành oanh động kinh thiên.

Huyền Nguyên Bất Tử Đan chính là đệ nhất thánh dược trị liệu nhục thân, có một viên thuốc trong tay, không phải nghi ngờ là có thêm một cái mạng, quả thật là thứ mà có tiền cũng không mua được, Phong Liệt mặc dù đã quen việc giết người cướp của, nhưng trong tay cũng chỉ có gần ba hạt mà thôi.

Lúc này, đám người bên dưới lập tức từ bỏ việc cướp đoạt Lục Nghĩ Tham Sinh Đan, nhao nhao lao về phía bình thuốc màu đen, cả đám giống như sói hoang động dục, điên cuồng lao tới, lại lần nữa triển khai một vòng giết chóc.

Cũng không biết là cố ý hay vô tình, thiếu nữ tóc đen tên là Yên Nhiên kia lại lần nữa khiến đám cao thủ Thần Thông cảnh bay trên không trung bất mãn, một ngàn hạt Huyền Nguyên Bất Tử Đan có 99% không rơi vào tay cao thủ Thần Thông cảnh.

Phong Liệt vẫn không ra tay, lại ngưng mắt nhìn đám người bên dưới, muốn nhìn một chút xem có cao thủ nào đáng chú ý hay không.

Lần quan sát này quả thật khiến hắn phát hiện một số người không bình thường.

Chỉ thấy trên một ngọn đồi trọc, một thiếu niên tướng mạo bình thường, mặc áo xanh, trong tay nắm một cái bình nhỏ màu đen cười ngây ngô, hiển nhiên là đã đắc thủ được một hạt Huyền Nguyên Bất Tử Đan.

Cùng lúc đó, xung quanh có không ít cao thủ không chút khách khí xông đến, nhưng khiến người khác khiếp sợ chính là tất cả người đạp lên gò đất cách thiếu niên chừng vài chục trượng đều đột nhiên ngã xuống đất bỏ mạng, sắc mặt cả đám đều biến thành màu đen, hiển nhiên là trúng kịch độc.

Chỉ trong nháy mắt, xung quanh thiếu niên đã nằm xuống hơn trăm người, trong đó có không ít cao thủ Cương Khí cảnh hậu kỳ, quả thực khiến người khác sống lưng phát lạnh.

- Chạy mau! Hắn là quan môn đệ tử Liêu Tiểu Độc của Thiên Độc lão quái, xếp thứ 26 trên Phi Ưng Bảng!

- A? Hắn chính là Tiên Thiên Độc Vương Thể? Bà mẹ nó! Lão tử vẫn lựa trái hồng mềm mà bóp thôi!

- ….

Người khác cũng không phải đều ngốc, mắt thấy thiếu niên này quỷ dị vô cùng, lập tức hoảng hốt tứ tán, sợ như gặp phải rắn rết.

Cùng lúc đó, tại tầng trời thấp, một tuyệt sắc thiếu nữ dung nhan yêu mị đứng trên thân một đầu Phượng Vĩ điêu toàn thân ngân bạch cũng có vận khí không tồi, trong tay nàng không ngờ lại có đến hai bình Huyền Nguyên Bất Tử Đan.

Cho nên, hiển nhiên cũng trở thành mục tiêu khiến người khác liều mạng, thậm chí còn có không ít người nhìn trúng dung nhan khuynh thế của thiếu nữ, muốn đem nàng độc chiếm.

Mắt thấy bảy tám mươi đại hán xông đến, vậy mà thiếu nữ lại không cử động chút nào, thậm chí cũng không lệnh cho Phượng Vĩ điêu bay cao một chút.

Bảy tám mươi người kia trong lòng đều vui vẻ, cho rằng gặp phải một nữ nhân ngốc, tất ca đều không chút khách khí phi thân lên.

Nhưng đúng lúc này, thiếu nữ đột nhiên mỉm cười quyến rũ một cái, sau đó đột nhiên cánh hoa bay đầy trời, giống như thiên nữ tán hoa bay về phía những đại hán kia, so với năm thiếu nữ đứng ở cửa Tiên Cung lại càng giống Tiên Tử hơn.

Chỉ có điều, bảy tám mươi tên đại hán này lại đột nhiên trợn tròn mắt, lúc cánh hoa vừa chui vào trong cơ thể, ánh mắt cả đám lập tức trở nên cuồng loạn, huyết mạch bành trướng, sau đó vứt bỏ binh khí trong tay, xé tan quần áo trên người mình thành từng mảnh, trần truồng nhấp nhô, một màn này không khỏi khiến mọi người phía xa sợ đến ngây người.

Bất quá cảnh tượng khiến người khác sợ hãi này cũng không kéo dài quả lâu, chỉ sau chừng mười nhịp hô hấp thì bảy tám chục tên đại hán đều “bùm” một tiếng, hóa thành huyết vụ đầy trời, theo gió núi mà tản đi.

- Ồ? Là Thủy Tiểu Yêu!

Trong lòng Phong Liệt chợt động, thiếu nữ toàn thân yêu mị từ trên xuống dưới không chỗ nào không dụ hoặc hấp dẫn đối với hắn mà nói cũng không xa lạ gì, kiếp trước, Thủy Tiểu Yêu này từng theo trưởng bối trong nhà đến tìm hiểu Ma Long giáo, cũng gặp hắn một lần, yêu nữ mười phần này trời sinh thân thể mị hoặc, là khắc tinh của nam nhân, hơn nữa cực kỳ căm hận nam nhân, nam nhân rơi vào tay nàng bình thường đều có kết cục vô cùng thê thảm.

Ngoại trừ hai người Liêu Tiểu Độc và Thủy Tiểu Yêu ra, còn có một vài nhân tài kiệt xuất không thua kém chút nào.

Thí dụ như Thủy Vô Khuyết có thần thông Vô Địch Kim Chung Tráo, giống như mang trên lưng một cái mai rùa cứng rắn, Thủy Vô Khuyết không chút tổn thương, mà người ra tay với hắn đều bị phản chấn, nghiền thành cặn bã.

Đương nhiên, cũng có một số nhân tài còn chưa nhìn ra, tất cả đều ẩn tàng trong đám người, im lặng chờ quan sát.

Không lâu sau, thiếu nữ lại lần nữa lấy ra những vật quý hiếm từ trên trời ném xuống.

- Đằng Long Đan, gia tăng tỷ lệ đột phá Chân Khí cảnh đỉnh phong của Long võ giả đến tám phần, 100 hạt!

- Huyền cấp công pháp chiến kỹ, một ngàn sách!

- Cao giai Linh Bảo binh khí, một ngàn thanh!

- …

- Lục phẩm Huyết Tủy Bổ Thiên Đan, 100 hạt!

- Địa cấp chiến kỹ, mười sách!

- Nhất phẩm Huyền Bảo chiến giáp, hai mươi kiện!

- Nhị phẩm Huyền Bảo thần binh, mười thanh!

- …

Âm thanh trong trẻo lạnh lùng của thiếu nữ chui vào tai mọi người giống như tiếng trời, đến lúc này, nàng đã trở thành tiên tử trong mắt mọi người, thậm chí là nữ thần.

Đan dược, thần binh, chiến kỹ nàng gọi tên càng lúc càng trân quý, khiến cho mọi người đều sôi sục đến mức chưa từng có.

Theo bảo vật ngày càng trân quý, đám người bên dưới đã hoàn toàn sôi sục, Địa cấp chiến kỹ, Thần cấp đan dược, Huyền Bảo thần binh, những thứ tốt mà ngay cả cao thủ Thần Thông cảnh cũng hiếm có, một số cao thủ Chân Khí cảnh, Cương Khí cảnh ở bên dưới biết rõ đây là thứ cường giả Thần Thông cảnh chú ý, cũng chỉ có thể chắp tay nhường cho.

Người vì tiền mà chết, chim tranh thức ăn mà vong, phần lớn mọi người thà rằng bỏ mạng cũng muốn liều một phen.

Thời gian dần trôi qua, mùi máu tanh trong không khí càng lúc càng nồng nặc, thậm chí trên không trung còn nổi lên từng đoàn sương mù màu đỏ, khiến người khác ngửi thấy chỉ muốn nôn ọe.

Trong không gian Long Ngục, Lý U Nguyệt nhìn thấy cảnh hỗn loạn kinh thiên bên dưới, khiếp sợ không nói nên lời.

Mà Phong Liệt cũng đi tới bên ngoài tiểu lâu, mặc dù chưa ra tay, nhưng trái tim đã nhảy lên đến cổ rồi, thần kinh căng thẳng, tùy thời chuẩn bị ra tay.

Quả nhiên, theo thanh âm của Yên Nhiên vang lên lần nữa, Phong Liệt cuối cùng cũng không kìm được.

- Nhị đẳng Long Tinh, chín trăm ngàn viên.

Một tòa đại sơn Long Tinh đường kính hai trăm trượng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người, hào quang màu vàng cam sáng rực trong mắt mọi người, khiến tất cả đều kinh ngạc há hốc mồm.

Chín trăm ngàn viên nhị đẳng Long Tinh… 

Chỉ e cho dù là toàn bộ Ma Long giáo cũng khó có thể một hơi lấy ra được nhiều Long Tinh như vậy, một tòa Long Tinh quáng cỡ trung nhiều nhất chỉ có thể thu được 300 vạn Long Tinh, đây thực sự là một con số kinh người.

Nhất là, chín trăm ngàn viên nhị đẳng Long Tinh đổi thành tam đẳng Long Tinh cấp thấp nhất, giá trị còn tăng gấp mười lần.

Nhất thời, nhịp hô hấp xung quanh Thông Thiên Phong liền nổ ầm một tiếng.

Một khắc sau, theo cánh tay trắng nõn nà của Yên Nhiên vung lên, cả tòa núi Long Tinh lập tức rơi xuống dưới, nếu như có tên mù đứng sẵn bên dưới chờ, đoán chừng sẽ trực tiếp bị đè chết.

Ánh mắt mấy trăm tên cao thủ Thần Thông cảnh trôi nổi trên không trung cũng trở nên nóng rực vô cùng, nhao nhao xông đến, cẩn thận dán sát cương khí loạn lưu phát ra bên ngoài Thiên Cung, muốn nhân lúc tòa núi Long Tinh vỡ ra thì vét một số lớn.

Một đống Long Tinh như vậy, cho dù là cao thủ Thần Thông cảnh cũng không có khả năng một hơi nuốt trọn, một hồi huyết chiến là không thể tránh khỏi.

Nhưng tiếp đó, chuyện khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm đã xảy ra.

Chỉ thấy trong hư không đột nhiên hiện lên một đạo thanh mang, “phành” một tiếng, hung hăng nện vào trong tòa núi Long Tinh.

Một khắc sau, chỉ thấy tòa núi Long Tinh cao mấy trăm trượng bắt đầu đổ sụp.

Điều thực sự khiến mọi người khiếp sợ chính là, tòa núi Long Tinh sau khi rơi xuống chừng trăm trượng, đột nhiên hóa thành bụi phấn, theo cuồng phong lạnh thấu xương trong không trung, phiêu tán trong thiên địa.

Khói bụi bay khắp trời trong nháy mắt tiêu tan, một mảnh thanh mang nồng đậm bạo phát, chiếu rọi khiến toàn bộ thiên địa biến thành màu xanh, ngay cả ánh sáng mặt trời đều bị che lấp hoàn toàn, có thể khiến tất cả mọi người không kiềm chế được nhắm nghiền hai mắt.

Thật lâu sau đó, mọi người dần dần từ kinh hãi bình tĩnh trở lại, từ từ mở hai mắt ra, kinh ngạc phát hiện, trên trời cao ngoại trừu mấy trăm gã Thần Thông Cảnh mặt đầy bụi đất, không có bất cứ vật gì.

- Chuyện này là sao?

- Trời ah? 90 triệu viên Long Tinh dĩ nhiên trong nháy mắt bị hút sạch nguyên khí! Chuyện này sao có thể?

- Thanh mang này là thứ quỷ quái gì? Sao có thể thôn phệ nguyên khí khổng lồ tương đương với mấy trăm tòa long tinh ah!

* * *

Thoáng chốc, một mảnh âm thanh dưới chân núi vang lên, tâm tình tất cả mọi người chấn động tột đỉnh, thậm chí ngay cả đám người Yêu Nhiên, Hồng Hạnh tại Thông Thiên Phong đều thất sắc, mặt mày dò xét không biết làm sao. 

Mặc dù các nàng không biết chuyện gì phát sinh, nhưng rõ ràng không đúng với ước nguyện ban đầu của cung chủ, cung chủ vốn dự định lưu thông 90 triệu viên Long Tinh này tại đại lục Long Huyết.

Lúc này, chỉ có một gã thiếu niên tóc vàng trên mặt tựa hồ toát lên vẻ nghi hoặc, gã thiếu niên này không phải ai khác chính là Kim Sở Hiên từng bị Phong Liệt đánh bại hốt hoảng bỏ chạy.

Hắn hồi tưởng lại đoàn thanh mang vừa nãy, không hiểu vì sao, trong lòng đột nhiên nghĩ tới Phong Liệt.

Hắn nhớ nhất rõ ràng, vài ngày trước, bản thân hắn chính là bị Phong Liệt bạo phát một đạo thanh mang oanh kích đánh rớt đi nửa cái mạng nhỏ, ngay cả chút sức lực chống trả cũng không có, điều này được hắn coi là nỗi sĩ nhục lớn nhất từ khi bình sinh, chính một kích kia của Phong Liệt đã dập tan thần thoại bất bại của hắn tại Kim Long Giáo. 

Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, hắn lại âm thầm lắc đầu, trong nháy mắt có thể hấp thụ toàn bộ nguyên khí 90 triệu viên Long Tinh nhị đẳng, thủ đoạn này thật không thể tưởng tượng nổi, cho dù là cao thủ Long Biến Cảnh đều không có khả năng, Phong Liệt mới chỉ là một gã Chân Khí Cảnh tự nhiên càng không thể.

- Yêu Nhiên tỷ tỷ, chúng ta làm sao bây giờ?

Dưới Nam Thiên Môn, Hồng Hạnh lo lắng nói.

Yêu Nhiên trầm ngâm một chút, dần dần trấn định lại, trầm giọng nói:

- Người xuất thủ tất nhiên không tầm thường, chuyện này nằm ngoài khả năng của chúng ta, nếu cung chủ không có chỉ thị khác, vậy chúng ta tiếp tục đi! Hồng Hạnh, ngươi đi đi!

- Vâng! Yêu Nhiên tỷ tỷ!

Hồng Hạnh đáp ứng một tiếng, liền cầm giỏ đi tới bên bờ vách núi, trên khuôn mặt xinh đẹp lại khôi phục vẻ thản nhiên, cao ngạo.

- Huyền Minh Trọng Thiết Tinh, một nghìn viên!

Tay nàng từ chiếc giỏ lấy ra một đống thạch tử màu đen, bàn tay khẽ lật, thạch tử liền rơi lả tả xuống chân núi.