Phong Liệt bất đắc dĩ lắc đầu, thấy rất là nhức đầu. hắn không ngờ mình sẽ cùng một cô gái cực kỳ xấu xí đồng sinh cộng tử, đây đúng là không cho người sống nữa!
Nếu đối phương là một tuyệt sắc mỹ nữ thì còn miễn cưỡng chịu được, bất đắc dĩ...
Lát sau tâm tình giận dữ của Phong Liệt dần bình tĩnh lại.
Bây giờ có tức cũng vô dụng, cách duy nhất có thể làm là khống chế Lan Tiếu Y, rồi khiến nàng mau chóng giải đồng tâm chú cái gì.
Hình Ngọc Thiên nổi điên gầm rống một trận rồi đột nhiên xoay người lớn tiếng sai ba thuộc hạ sau lưng mình:
- Lên hết cho ta! Nếu tiểu tiện nhan này cùng người khác ký kết uyên ương đồng tâm chú, vậy bổn thiếu chủ thành toàn bọn họ! Để họ làm một đôi đồng mệnh uyên ương đi! Giết cho ta!
- Tuân lệnh! Thiếu chủ!
Ba thuộc hạ phong tỏa truyền tống trận nhận được mệnh lệnh lập tức hét lớn một tiếng, đột nhiên phóng khí thế, nhanh chóng ép hướng ba người.
Hình Ngọc Thiên thì đứng ngoài trăm trượng lạnh lùng bàng quan, không tiến lên.
Gã vốn tưởng Lan Tiếu Y không còn chút sức đánh lại, nhưng giờ xem ra cô gái này rất khó đối phó.
Trong cổ giới số lượng chú sư rất hiếm thấy nhưng không ai dám chọc.
Dù Lan Tiếu Y bị thương tổn đến mức độ này nhưng Hình Ngọc Thiên thấy nàng tạo ra uy hiếp lớn hơn Phong Liệt nhiều.
Ba thuộc hạ của Hình Ngọc Thiên gồm hai cao thủ cương khí cảnh tứ tầng, một cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng.
Ba người sắc mặt lạnh băng, ánh mắt sắc bén, toát ra khí thế mạnh mẽ như núi, nhoáng người vài cái đã vượt qua mấy trăm trượng tới gần Phong Liệt và Lan Tiếu Y.
Phong Liệt nhìn ba người, biểu tình cực kỳ nghiêm túc. Nếu là đơn độc đấu thì hắn không sợ ai trong ba người.
Nhưng nếu ba người cùng lên thì hắn chỉ có nước chạy trối chết, đặc biệt là không thể để họ xử lý Lan Tiếu Y, nếu không thì sợ là hắn cũng đi theo hồn phi phách tán.
Lan Tiếu Y bỗng hùng hồn lớn tiếng nói:
- Này! Ngươi có thể đối phó được bọn họ không? Nếu không thể thì bổn tiểu thư sẽ tự sát, dù sao ta không muốn rơi vào tay họ!
Nghe lời này Phong Liệt kiềm không được suýt hộc máu, mắt phun lửa chỉ vào Lan Tiếu Y, tức giận đến nói không ra lời.
Hắn coi như đã hiểu người quái dị này rõ ràng là muốn trước khi chết tìm cái đệm lưng.
Phong Liệt biến sắc mặt liên tục, đọt nhiên dịu lại, dùng giọng thảo luận nói:
- Khụ khụ! Mỹ nữ, ngươi... Ngươi trước khi chết có thể giải trừ chú pháp chết này không? Ngươi cũng không muốn cùng một người không quen biết đồng sinh cộng tử đi?
Lan Tiếu Y ngẫm nghĩ, nhẹ gật đầu nói:
- A? Ngươi nói cũng đúng, bổn tiểu thư đúng là không muốn cùng người lạ chết.
Phong Liệt nghe nói vậy thì mừng rỡ, định nhân lúc còn nóng làm liền, kêu cô gái mau chóng giải trừ chú pháp, nhưng tiếp the Lan Tiếu Y tạt bồn nước lạnh vào mặt Phong Liệt.
Lan Tiếu Y thành thật nói:
- Nhưng ta học chú pháp này là chơi thôi, chưa từng định dùng, vậy nên cách giải thì...còn chưa kịp học đâu!
- Ngươi...!
Nghe mấy lời này, Phong Liệt không còn lời để nói. Hắn lười để ý Lan Tiếu Y, còn nói tiếp với người quái dị thì chắc hắn bị tức chết.
Bây giờ xem ra khó tránh khỏi trận đại chiến rồi. Phong Liệt suy nghĩ thay đổi nhanh, mắt thấy đối diện ba cao thủ cương khí cảnh không nói một lời áp sát, hắn bỗng túm lấy Lan Tiếu Y xoay người lao nhanh hướng truyền tống trận cách xa.
Hắn biết rõ nếu sinh mệnh của mình đã bỗng nhiên liên kết cùng Lan Tiếu Y thì tuyệt đói không thể dùng ba truyền tống trận.
Ít nhất hắn không thể trốn vào cổ giới hay nhị tầng bí cảnh, truyền tống trận Long Huyết Giới chưa chắc thích hợp Lan Tiếu Y.
Vậy nên chỉ có con đường trốn sâu vào nhất tầng bí cảnh.
Thấy Phong Liệt không đánh mà chạy, Hình Ngọc Thiên mặt lộ nụ cười khẩy dữ tợn.
- Hừ! Đuổi theo cho ta!
Một tiếng quát lạnh, Hình Ngọc Thiên và ba thuộc hạ co giò chạy như điên đuổi sát theo hai người Phong Liệt. Bốn cái bóng như u linh nhanh chóng xuyên qua bóng đêm, dần đến gần hai người Phong Liệt.
Lan Tiếu Y ngẩn ra rồi bất mãn gào với Phong Liệt xách cổ mình:
- Này! Tốc độ của ngươi quá chậm! So có thể cắt đuôi họ được?
Phong Liệt bực bội hét:
- Ngươi câm miệng cho ta! Tất cả đều tại người quái dị nhà ngươi!
Nói rồi hắn dốc hết tốc độ đi sâu vào bóng đêm.
Nhưng như Lan Tiếu Y đã nói, tóc độ không phải thế mạnh của Phong Liệt, chỉ chạy ra chưa đến ba mwi dặm mà hai người đã bị bốn cao thủ cương khí cảnh bao vây rồi.
Hình Ngọc Thiên lạnh cùng sai thuộc hạ:
- Ra tay độc vào cho ta, để tránh đêm dài lắm mộng! Giết!
Gã từ từ đến gần Phong Liệt, mặt trồi lên sát khí, cười nanh tranh với hắn và Lan Tiếu Y.
- Hừ! Ai giết ai còn chưa chức đi!
Trước mắt không chỗ trốn, Phong Liệt tùy tay ném Lan Tiếu Y xuống đất, chỉ thấy hắn biểu tình dứt khoát, thầm liên hệ với long ngục không gian.
Ba thuộc hạ cương khí cảnh của Hình Ngọc Thiên rõ ràng là tử sĩ đã trải qua huấn luyện đặc biệt, ánh mắt trừ sát khí lạnh lẽo ra không còn gì nữa. Hình Ngọc Thiên ra lệnh, ba người không nói tiếng nào cùng thi triển thủ đoạn tấn công Phong Liệt.
Thấy ba người đều vọt hướng mình, Phong Liệt âm thầm vui mừng cũng hơi kinh ngjc, không lẽ ba cỗ máy giết người này cho rằng mình không bằng Lan Tiếu Y bị trọng thương ư?
*Xoẹt!*
Một cao thủ cương khí cảnh tứ tầng bỗng vung đao mang ánh bạc dài ba trượng từ xa chém hướng Phong Liệt, chém không khí âm u thành hai nửa, sát khí nhiếp người nghẹt thở.
- Thương long hộ thể!
- Grao!!!
Phong Liệt ánh mắt bình tĩnh, thấy đao mang ập đến thì quanh người hắn bỗng ngưng tụ ra chín ma long ảo ảnh vặn vẹo gầm rống bảo vệ hắn kín kẽ, đây chính là 'Thương long hộ thể', thức thứ nhất trong 'hoang long tế thiên kinh'
*Ầm!*
Đao mang mạnh chém vào mặt đất phía trước Phong Liệt, chớp mắt chém sáu long ảnh thành tro bụi, nhưng uy thế khủng bố trên đao mang cũng tan biến, chưa đụng được một cọng công của Phong Liệt.
- Hắc hắc! Chỉ có thế thôi sao?
Phong Liệt mừng rỡ, nguyên lực hơi vận chuyển, quanh người lại bổ sung chín long ảnh bảo vệ mình.
Cao thủ cương khí cảnh tứ tầng không thể một lần chém vỡ ‘Thương long hộ thể’, điều này khiến Phong Liệt tăng tự tin hơn.
Tiếp the hắn vung phong ma thần thương, cao thủ cương khí cảnh tứ tầng trước mặt bị đâm thủng một lỗ.
Nhưng ngay sau đó, hắn biến sắc.
Khi đao mang biến mất thì sau lưng hắn vang hai tiếng xé gió sắc bén. Thoáng chốc hai kiếm cương sắc bén không gì sánh được cực kỳ nhanh chém vào lưng Phong Liệt, uy thế hơn cả một kích trước đó. Ra tay đúng là hai thuộc hạ khác của Hình Ngọc Thiên, trong đó một người là cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng.
*Xèo xèo!*
*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*
Bất ngờ không kịp đề phòng, chín long ảnh quanh quẩn bên người Phong Liệt bị chém chết hết, dư kình kiếm khí mạnh chặt vào người hắn, bên trên để lại lỗ hỏng to dài nửa thước, trước sau thông suốt.
Nếu Phong Liệt lấy thân xác chóng cự thì dù không chết cũng mất nửa mạng, may mắn hắn sớm biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân.
Hắn giật mình nhanh chóng vận chuyển huyền công, điên cuồng hấp thu lực hắc ám từ trong bóng tối xung quanh, chớp mắt vết thương đã chữa lành như lúc ban đầu.
Cùng lúc đó, ba cao thủ lại vung ra đao kiếm, từng kinh thiên cương khí rất nhanh chém khói đen Phong Liệt ẩn thân tan nát, khiến hắn liên tục kêu la.
"Ai dà! Cái tên này rốt cuộc có được hay không! Chắc sẽ không bị người chém thành thịt nát chứ?"
Nàng vốn tưởng Phong Liệt là cao thủ sâu không lường được, thế nên bất chấp tất cả cược một phen, nhưng bây giờ xem ra là mình nghĩ quá nhiều.
Tên này rõ ràng chính là một long võ giả chân khí cảnh nhất tầng mà thôi.
Trình độ như vậy đổi làm lúc nàng không bị thương thì một chú thuật là có thể giải quyết một đống, nhưng hôm nay tên này thành hy vọng duy nhất của mình.
Lúc này trong lòng nàng cực kỳ hối hận, hối hận mình không nên hấp tấp thi triển ‘Uyên ương đồng tâm chú', vốn dù chết thì cũng không có gì ghê gớm, hơn nữa trong sách từng giới thiệu người trúng uyên ương đồng tâm chú dù đã chết thì quỷ hồn cũng ngưng mà không tán, không ngã luân hồi, đời đời kiếp kiếp dây dưa không rõ.
Nếu trên sách không nói sai thì chẳng phải là mình cùng tên không quen biết này vĩnh viễn dây dưa không rõ? Đặc biệt là tên này còn thấy bộ dạng xấu xí của mình, điều này không thể chịu đựng!
Nhưng hình như mình đã sai rồi, cái tên này mới oan nhất!
Lan Tiếu Y suy nghĩ lung tung, lúc này phía sau Hình Ngọc Thiên cau mày.
Lấy ánh mắt của gã tất nhiên nhìn ra Phong Liệt chỉ là một long võ giả chân khí cảnh, nhưng khiến gã mất kiên nhẫn là b thuộc hạ cương khí cảnh lâu như vậy mà vẫn chưa xử lý tiểu tử này!
Hình Ngọc Thiên mất kiên nhẫn rống lên:
- Còn chần chà chần chừ cái gì? Động tác nhanh nhất cho ta!
- Tuân lệnh! Thiếu chủ!
Ba người nghe nói vậy người run lên, cùng vung binh khí lao vào khói đen.
Thật ra đối với cao thủ cương khí cảnh thì đã không cần tác chiến gần, trong mấy chục trượng xem như là khoảng cách công kích hữu hiệu.
Giờ phút này họ phát hiện Phong Liệt ở trong khói đen tuy rằng liên tiếp trúng chiêu, nhưng khí thế không chút giảm sút. Nếu thiếu chủ đã ra lệnh thì họ không thể không lao vào trong khói đen nhanh chóng giải quyết Phong Liệt.
Trong khói đen Phong Liệt vốn sắc mặt khó xem rồi nghe tiếng động bên ngoài mắt chợt sáng lên.
- A? Đến hay lắm! Hừ hừ! Cơ hội rốt cuộc đến!
Phong Liệt không hề sợ ba người lao vào khói đen mà còn mừng như điên, rất nhanh có suy tính.
Chớp mắt một cao thủ cương khí cảnh tứ tầng xông vào, cương khí hộ thể quanh người gã khiến khói đen dạt ra.
Nhưng những khói đen này là từ thượng phẩm dạ mạc châu trong người Phong Liệt phóng ra, có công hiệu che chắn tinh thần lực.
Người này xông vào tinh thần lực hơi rời khỏi thể xác thì như kim rơi vào biển không còn bóng dáng, mắt không thấy gì hết, chỉ có thể dựa vào tai xác định vị trí của Phong Liệt.
Chính lúc này, gã bỗng mơ hồ thấy tiếng rì rào khe khẽ nhỏ đến không thể nghe thấy ở phía bên trái.
Tiếp theo người này thàm hừ, lập tức nhân kiếm hợp nhất, chẳng chút do dự đâm vào chỗ phát ra thanh âm, kiếm khí sắc bén bắn ra ba trượng, ngưng mà không tán, uy thế kinh người.
Nhưng ngay sau đó, cơ hồ gã mới vọt đến ba trượng thì bỗng trước mắt hoa lên, người chợt hạ xuống.
Ngay sau đó, gã hoảng sợ phát hiện đã đến một hoàn cảnh khác, xung quanh tràn ngập hơi thở quái dị.
Cùng lúc đó, nguyên lực trong cơ thể gã bị lực hút kỳ lạ dần rút đi.
- Hắc hắc hắc! Như vậy đỡ rắc rối!
Trong khói đen Phong Liệt tâm lý động, lập tức tiêu trừ khe hở không gian trước mặt biến mất, khuôn mặt lộ nụ cười âm hiểm. Đường đường là cao thủ cương khí cảnh tứ tầng mà dễ dàng bị hắn giải quyết, thật đỡ tốn sức.
Lấy thực lực hiện tại của Phong Liệt căn bản không có khả năng cưỡng ép hút người vào trong long ngục không gian, nhưng không ngại người ta tự mình chui vào.
Chỉ cần tiến vào long ngục không gian thì không có cơ may trở về, ngay cả lão già Lữ Tiêu hóa đan cảnh cũng bị trấn long thiên bia hút khô hết nguyên khí toàn thân, cao thủ cương khí cảnh càng khỏi nói đến.
Phong Liệt mặc niệm một giây cho kẻ xui xẻo, lại ở trước mặt bày ra một khe hở to lớn, cố ý phẩy tay áo vang lên tiếng rì rào khe khẽ hầu như không thể nghe thấy.
Khi thanh âm vang lên thì một sát khí khủng bố ập đến, khi thế mạnh hơn cái tên xui xẻo kia gấp đôi.
Phong Liệt lòng giật mình, biết đây chắc là cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng, tập trung hết tinh thần, kiềm không được hưng phấn.
Ngay sau đó, một trường kiếm cương khí hùng hồn đột nhiên đâm đến gần Phong Liệt, kiếm khí sắc bén không gì sánh được đủ chém một ngọn núi nhỏ thành hai nửa.
Nhưng chờ đợi gã là một khe hở to lớn.
Mắt thấy cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng sắp bước lên con đường người cũ, Phong Liệt tinh thần kích động.
Nhưng hắn mừng quá sớm rồi.
Lúc chỉ mành treo chuông, cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng cứng rắn ngừng lại.
- A? Nguy rồi!
Người này kinh quát một tiếng, tiếp theo vội thụt lùi định ra khỏi khói đen.
Nhưng chính lúc này, đột nhiên một thương ảnh xuất hiện gần chỗ gã, thanh thế bất phàm, dường như muốn đâm gã thủng lỗ chỗ.
- Hừ!
Cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng mắt lóe khinh thường, lúc trước gã đã nắm rõ thực lực của Phong Liệt.
Lúc này thấy trường thương của Phong Liệt ập đến, gã vừa né sang bên vừa nhanh chóng vận chuyển nguyên lực, ngoài người hình thành cương khí hộ thể ba thước.
Là một tử sĩ, gã chưa từng xem thường bất cứ đối thủ, dù là đối diện một con kiến cũng thói quen dốc sức ứng đối.
Lúc này ngoài người gã cương khí hộ thể ba thước đừng nói là nho nhỏ long võ giả chân khí cảnh nhất tầng, dù là cao thủ cùng đẳng cấp cũng không có khả năng một kích phá.
Nhưng ngay sau đó, xảy ra chuyện khiến gã giật mình.
Thương ảnh đầy trời đều bị cương khí hộ thể nghiền thành bột phấn tan biến, ngực gã bỗtruyenfull.vng tiếng *Phụt phập* trầm đục.
Gã kinh ngạc cúi đầu nhìn, không biết từ khi nào một thương phong sắc ám kim đã đâm thủng tim.
- Chết tiệt!
Cao thủ cương khí cảnh giật mình, biểu tình giận dữ. Một thương này tuy bị thương gã rất nặng nhưng không mất mạng, thậm chí không đủ khiến gã mất đi sức chiến đấu.
Gã định vung kiếm chém Phong Liệt trước mặt thành hai nửa, nhưng thương phong đâm vào bụng bỗng khuếch tán hơi thở quái dị.
Hơi thở này dường như không phá hư thân thể gã nhưng chớp mắt lan tràn tới thức hải.
Ngay sau đó, trong khói đen bỗng vang tiếng hét thê lương như là chịu hình phạt tàn khốc nhất thế gian, khiến người nghe rầu rĩ.
- Á...a!
Tiếng hét chỉ vang một chốc rồi biết mất, tiếp theo là tiếng *Phụt phập*, một cái đầu bay ra khỏi khói đen.
- Tên thứ hai! Hừ hừ!
Phong Liệt mừng thầm, phong ma thần thương đúng là thứ tốt!
Trường thương đến đâu thì hộ thể cương khí như tàu hũ, đâm vào người hơi thở luyện hồn sa khuếch tán có thể thương tổn linh hồn đối phương ngay, khiến người đó tạm thời mất đi sức phản kháng.
Tiếp theo là có thể một chiêu định càn khôn, gọn gàng sạch sẽ, trăm lần đều linh.
Trên Tử Dương sơn, hi thị vệ cương khí cảnh Đông Phương gia là chết vào tay Phong Liệt như vậy đấy.
- A...
Khi Phong Liệt đắc chói chờ một cao thủ cương khí cảnh khác thì ngoài khói đen bỗng vang tiếng Lan Tiếu Y kêu.
Phong Liệt giật mình, không thể không thay đổi kế hoạch ngay.