Ma Long Phiên Thiên

Chương 142: Ngươi nói nhảm quá nhiều rồi (1):Thiên Chấn!




-Ha ha ha ha, ta tưởng là ai muốn chơi ta, nguyên lai là ngươi a! Thế nào? Nhạc đại công tử, thiếu của ta mười vạn long tinh nhanh như vậy đã gom đủ rồi sao?

Phong Liệt không hề sợ hãi trêu chọc nói.

-Hừ! Phong Liệt, mười vạn long tinh của Bổn công tử sẽ đưa cho ngươi, bất quá, đó cũng là mua cái mạng nhỏ của ngươi! Đều ra đi!

Nhạc Đông Thần vừa dứt lời, bảy tám tên thiếu niên giống như trước mặc trên người trang phục hạch tâm đệ tử của Ma Vũ Viện chậm rãi đi ra, mọi người sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm về phía Phong Liệt.

Trong đó Lữ Tranh Lữ Vanh rõ ràng ở trong đó, thậm chí còn có một người Phong Liệt không nghĩ tới - Triệu Đống!

Ánh mắt Triệu Đống nhìn về phía Phong Liệt mang theo sự oán độc vô cùng, thấy vậy Phong Liệt trong lòng cũng có chút sợ hãi.

Cùng lúc đó, chung quanh quảng trường vang lên mấy tiếng bước chân trầm ổn có lực, một cỗ uy áp mạnh mẽ của Chân Khí Cảnh ép về phía Phong Liệt, cả thiên địa đều có chút bịđè nén.

Bất quá, những thứ uy áp này đối Phong Liệt mà nói, ngay cả cái rắm cũng không tính là gì!

-Phong Liệt! Hôm nay tám đại hạch tâm đệ tử của Ma Vũ Viện chúng ta hợp lực giết ngươi, mặc dù ngươi chết, giáo chủ đại nhân cũng không thểđể cho tám người chúng ta cùng nhau đền mạng cho ngươi! Cho nên, hôm nay ngươi hẳn phải chết!

Nhạc Đông Thần vô cùng đắc ý tuyên bố rõ ràng ý đồ của mình cho Phong Liệt, đám người Lữ Tranh Lữ Vanh cũng sôi nổi cười lạnh không dứt.

Triệu Đống thì vẫn mang sắc mặt âm lãnh không nói một lời, ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt gần như muốn ăn thịt người.

Hắn đã âm thầm quyết định chủ ý, trước khi giết chết Phong Liệt, nhất định trước hết phải để cho Phong Liệt làm thái giám mấy ngày, hơn nữa còn khiến cho thái giám Phong Liệt thân thể trần truồng đứng trong một đám nữ nhân, cảm thụ một chút cái loại cảm giác thống khổ vô cùng khi muốn nhưng hữu tâm vô lực.

Tám người này, ngoại trừ Nhạc Đông Thần và Triệu Đống cùng Phong Liệt có thâm cừu không hóa giải được, còn lại sáu người Lữ Tranh, Lữ Vanh cùng Phong Liệt cũng không có liên quan quá lớn, nhưng là bị Nhạc, Triệu hai người dùng một số tiền lớn mua được, mượn tay bọn họ cùng nhau đối phó Phong Liệt.

Theo như lời của Nhạc Đông Thần, nếu là trong bọn họ có người giết được Phong Liệt, Ám Vũ Viện cho dù có truy hỏi, nói không chừng thật sự có thểđể cho bọn họ đền mạng.

Nhưng hôm nay, lại có thêm tám tên hạch tâm đệ tử cùng nhau động thủ, sau lưng mỗi một người bọn họ cũng đều có một gia tộc với thế lực mạnh mẽ, sẽ không có ai bị truy cứu cả cho nên Phong Liệt có chết cũng là chết vô ích.

Ánh mắt Phong Liệt ngưng trọng quét mắt nhìn bốn phía một lượt, lúc này, đã có chín gã trung niên nhân đang mặc trang phục đệ tử bình thường bao vây lấy hắn bên trong.

Chín người này phân ra, đều thả ra uy áp Chân Khí Cảnh mạnh mẽ, một mảnh hư ảnh Ma Long dài hơn ba trượng uốn lượn du động trên không trung, dị thường dữ tợn đáng sợ!

Trong đó, có ba người là cao thủ Chân Khí Cảnh Sơ Kỳ, hai gã cao thủ Chân Khí Cảnh Trung Kỳ, còn dư lại bốn gã cũng là cao thủ Chân Khí Cảnh hậu kỳ hàng thật giá thật.

Thậm chí, có hai người là cường giả Chân Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên, khí thếđương trường cường đại so với Phong Liệt lúc trước khi cướp đoạt linh quả giết hết cái tên Hắc y nhân kia cũng không kém hơn bao nhiêu.

Chín gã này thực lực mạnh mẽ vượt qua thị vệ của hắn chính là tám người lớn nhất mà Nhạc Đông Thần có thể dựa vào, cũng chính là ở dưới màn đêm trong đại hạp cốc này, bọn họ có thể gom góp được thực lực cường lực mạnh nhất.

Trận thế xa hoa như thế, nếu là đổi lại người khác, đừng nói là một gã đệ tử Nguyên Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên, cho dù là cao thủ Chân Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên cũng tuyệt đối hữu tử vô sinh.

Nhưng sau một khắc, Phong Liệt quét mắt quan sát một lượt, không phát hiện có sự tồn tại của cao thủ Cương Khí Cảnh, trong lòng lại hơi thở phào nhẹ nhỏm.

Chỉ thấy khóe miệng hắn hơi nhếch lên, dần dần lộ ra một tia khinh thường, nhưng ngay sau đó bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn lên.

0Ha ha ha ha! Nhạc Đông Thần, ngươi nói không sai, các ngươi hôm nay nếu là giết ta, cũng sẽ không nhận được bao nhiêu trừng phạt, bất quá, chỉ bằng các ngươi nhóm người phế vật này, cũng muốn giết ta? Quả thực là chê cười! Ha ha ha ha!

-Hừ! Con vịt chết mạnh miệng! Vậy ngươi đi chết đi.

-Chậm đã!

Nhạc Đông Thần vừa định phân phó một đám thị vệ Chân Khí Cảnh động thủ, lại đột nhiên bị Phong Liệt cắt lời, không khỏi nhíu mày:

-Ừm? Phong Liệt, ngươi còn có di ngôn gì muốn nhắn nhủ sao? Bổn công tử cho ngươi cơ hội này!

Phong Liệt ngẩng đầu nhìn thoáng qua tàu cao tốc trên trời, ngược lại trầm giọng nói với Nhạc Đông Thần:

-Trước khi động thủ, ta muốn biết Lạc Tiểu Thanh hiện tại thế nào?

Nghe Phong Liệt nói như vậy, Nhạc Đông Thần đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó giễu cợt cười lớn lên:

-Ha ha ha! Không nghĩ tới ngươi kẻ điên này thế nhưng sẽ vì một nữ nhân độc thân mạo hiểm, thật sự khiến cho Bổn công tử xem trọng ngươi! Bất quá, cho dù ngươi không đến chúng ta cũng sẽ tới tìm ngươi! Hừ! Yên tâm đi, Lạc Tiểu Thanh hiện tại rất tốt, nhịđệ của Lý gia cũng có ý định đi tới Lạc gia cầu hôn, hôm nay dĩ nhiên sẽ hảo hảo chiếu cố vị hôn thê của mình! Cho nên, ngươi nên lo lắng cho mình thì hơn đó.

-Ừm?

Phong Liệt không khỏi khẽ nhíu mày, nghe được Lạc Tiểu Thanh không có chuyện gì, trong lòng hắn âm thầm thở phào nhẹ nhỏm thay Diệp Trì, nhưng Lã thị huynh đệ thế nhưng muốn đi tới Lạc gia cầu hôn, đây đối với Diệp Trì mà nói cũng không phải là tin tức tốt.

Hắn đã từ trong miệng Diệp Trì biết được, gia tộc của Lạc Tiểu Thanh chỉ là một tam lưu thế gia của Thiên Long Thần Triều, mà Lữ gia chính là gia tộc có danh cường thế lừng lẫy ở Thiên Long Thần Triều, nếu như Lã thị huynh đệ thật sựđi cầu hôn, tỷ lệ thành công của chuyện này thật đúng là không nhỏ.

Lúc này, ở trên không trung Diệp Trì tự nhiên cũng nghe được lời nói của Nhạc Đông Thần, tâm thần mừng như điên đồng thời cũng âm thầm lo được lo mất.

Bất quá, lúc này cái hắn lo lắng hơn chính là tình cảnh Phong Liệt ở phía dưới.

Giờ khắc này, hắn nhìn Phong Liệt phía dưới bị chín gã cao thủ Chân Khí Cảnh với khí thế mạnh mẽ vây khốn ở bên trong, trong lòng quả thực đau lòng muốn chết, hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính mình thế nhưng đem Phong sư huynh hảo tâm giúp mình đưa vào hố lửa, trong lòng xuất hiện một trận hối hận, chuyện tình về Lạc Tiểu Thanh cũng là nhạt đi rất nhiều. Nếu không phải Phong Liệt sớm phân phó đối với hắn, sợ rằng hắn đã không nhịn được mà đi xuống.

-Phong Liệt, ngươi hôm nay sẽ thành người chết, còn có cái gì muốn hỏi không?

Nhạc Đông Thần ra vẻ hào phóng cười lạnh nói, vẻ mặt vô cùng ổn định.

-Ngươi nói nhảm quá nhiều rồi.

Phong Liệt cười nhạt nói.

-Ngươi …

"Oanh."

Phong Liệt cũng là lười phản ứng với Nhạc Đông Thần nữa, phương thức nói chuyện với nhau như vậy hắn rất không thích, hắn thích giẫm lên mặt Nhạc Đông Thần rồi mới từ từ tán gẫu.