Cô từng tham gia nhiều bữa tiệc sinh nhật của bạn học, cũng chỉ là bạn bè tụ tập vui vẻ, chưa từng nghĩ có một
ngày có thể mặc lễ phục, tham gia một buổi dạ tiệc ở New York.
Mà quan trọng là, Kiệt Lộ tự tay thiết kế tặng cô một bộ váy dạ hội! trong lòng cảm thấy thật ngọt ngào, không kể đến việc cô chưa từng yêu ai, bởi cô rất chăm chú học tập, chỉ hi vọng
nhanh nhanh tốt nghiệp, kiếm ngày càng nhiều tiền, ổn định cuộc sống,
làm tốt chức trách của mình là được.
Hiện tại, Ma kính mở ra con đường mạo
hiểm cho cô, để làm cho bản thân xứng với bộ lễ phục, cô tới thẩm mỹ
viện làm tóc, bỏ thêm nhiều thời gian để tắm rửa, sửa sang hơn bình
thường.
Trong khi đó, cô còn phải vội vàng làm
thêm buổi chiều, làm xong việc cô phải trở về hoàn thành báo cáo môn ngữ văn đến gần một giờ sáng, ngủ một giấc nhỏ nhỏ, tới bốn giờ bắt đầu dậy chuẩn bị, cô còn hỏi mượn Tiểu Mẫn bộ trang điểm, ra sức tìm kiếm các
clip dạy trang điểm trên mạng, cố gắng kẻ một đường viền mắt thật hợp
với bộ trang sức, hễ thất bại lại tẩy đi vẽ lại, cuối cùng thoa một lớp
son ngọt ngào lên môi.
Thật vất vả để đại công cáo thành, hiện
giờ đã là sáu giờ sáng, múi thời gian không khác nhau là mấy, cô đến
trước Ma kính, đánh giá chính mình trong gương, hít một hơi thật sâu,
kiểm tra lại xem mình có để quên gì không. Kiệt Lộ đã chuẩn bị cho cô
một chiếc ví da nho nhỏ, cô đem theo tiền Mỹ và thiệp mời, cô cũng tìm
kiếm vị trí buổi tiệc ở New York trên mạng, nhẩm tính quãng đường đi
taxi, bởi cô mặc váy dạ hội nên không thích hợp để đi tàu điện ngầm, mà
cô cũng sợ lạc đường.
Chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ, cô nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ tới Kiệt Lộ.
Đêm nay chắc chắn anh cũng tham dự buổi
dạ tiệc này, trên thiếp mời ghi rõ địa chỉ, là khu phố Manhattan trung
tâm New York, anh đang ở đó chờ cô.
Hai tay nhấc chân váy lên, cô bước vào gương, đi tới mặt bên kia.
Khi cô mở mắt ra, không khỏi ngây ngốc một hồi.
Đây là làm sao?
Cô hết nhìn trái lại nhìn phải, vốn nghĩ
cô sẽ đến phòng ngủ của Kiệt Lộ, tuy rằng đây cũng là một gian phòng
ngủ, nhưng so với phòng của anh bài trí cũng khác, hoàn toàn bất đồng.
Kỳ lạ, Ma kính đã đem mình đến nơi nào vậy?
Cô hiếu kỳ đánh giá xung quanh, bên ngoài tiếng nhạc và âm thanh cười nói vô cùng náo nhiệt làm cô tò mò, vì vậy
cô lặng lẽ mở cửu phòng ngủ, đi ra ngoài xem xem, quang cảnh bên ngoài
làm cô nhìn trân trân không nói thành lời.
Trong đại sảnh, đèn thủy tinh hoa lệ được giăng từ lầu giữa đến lầu cao, rất nhiều nam thanh nữ tú đứng nói
chuyện ở khắp nơi, cho dù là trên cầu thang, trong đại sảnh, ngoài hành
lang tất cả đều là người ngoại quốc; có người mắt màu lam, mắt màu lục,
có người da trắng, người da đen, người tóc vàng, tóc hồng hay tóc nâu
đều có, tất cả bọn họ đều rất lộng lẫy.
Cô ra khỏi phòng ngủ, đứng trên hành
lang, vịn vào lan can màu trắng đi xuống dưới, quả thật rất đông người,
thậm chí cô đi ngang qua bọn họ, cũng chẳng ai quan tâm cô có phải người nơi này hay không, cũng chẳng ai để ý cô mới từ phòng ngủ bước ra,
những người này nói cười với nhau, tựa như đang ở trong một bữa tiệc.
Cô chớp mắt vài cái, thầm mong mình không nhìn nhầm? Trong số những người ngoại quốc kia, có mấy người cô rất
quen mặt, hình như cô đã nhìn thấy trong mấy bộ phim Mỹ.
“Dùng sâm banh chứ? Quý cô.”
Một khay đầy những ly rượu xếp ngay ngắn
đưa đến trước mặt cô, làm cô ngẩn người, quay đầu lại, thì ra là một
thanh niên mặc áo sơ mi trắng phối với áo gi lê đen bên ngoài, lịch sự
nhìn cô mỉm cười, mà trên cổ áo còn đeo nơ con bướm, thoạt nhìn hình như là bồi bàn.
Cô do dự một chút, cầm lấy ly rượu sâm
banh, xem ra người bồi bàn này thái độ khá thân thiện, liền dùng tiếng
Anh hỏi: “Xin hỏi đây có phải buổi triển lãm của hãng LV không?”
“Đúng vậy, tiểu thư, đây là party của hãng LV.”
Trời ơi, thật đúng như cô dự đoán, Ma kính cư nhiên đưa cô tới đây, tại sao chứ?
Đúng rồi, tuy rằng khi đó cô nghĩ tới
Kiệt Lộ, nhưng đồng thời cũng nghĩ đến nơi ghi trên thiệp mời Kiệt Lộ
đưa cô, sau đó Ma kính đem cô đến nơi này.
Điều này không phải chứng tỏ cô có thể đến bất kỳ nơi nào mà Kiệt Lộ có mặt sao?
Phát hiện này làm cô hưng phấn không thôi.
Cô uống một ngụm cạn hết ly sâm banh, rất ngon, ly rượu của cô không còn gì, lập tức có bồi bàn đi tới, đem ly
của cô đi, còn hỏi cô có muốn thêm ly nữa không, phục vụ cũng thật chu
đáo.
Cô nhìn anh bồi bàn mỉm cười lắc đầu, cảm ơn người phục vụ, sau đó đi qua mọi người, đứng một góc nhìn ngắm hội trường.
Cô đi xuống cầu thang, cảm giác như cô bé Lọ Lem vô cùng hứng khởi tham gia vũ hội hoàng gia, tuy bên ngoài cố
giữ vẻ mặt điềm tĩnh, nhưng trong lòng lại rất hào hứng, mọi người đang
tụ tập cười nói ở kia, không ít tuấn nam mỹ nữ đều xinh đẹp lộng lẫy như người mẫu trong tạp chí bước ra.
Khi cô tiến đến đại sảnh, mỗi cánh cửa sổ mở ra lại là một khung cảnh khác, như thể đi đến các quốc gia khác
nhau, thật sự đẹp như ở xứ sở thần tiên.
Cô đi ra ngoài sảnh, trước mắt là một bể
bơi lung linh ánh nước, những ngọn đèn trong sân tỏa ánh sáng êm dịu,
hòa cùng với ánh đèn hắt lên từ đáy hồ, không ít người ngoại quốc ngồi
trên ghế ngắm cảnh nói chuyện.
Cô bị khung cảnh trước mắt hấp dẫn, nhìn ngắm đến mê mẩn.
Đến gần bảy giờ tối, một chiếc xe màu đen dừng lại bên ngoài hội trường dạ tiệc, bảo vệ tiến lên mở cửa xe cho
họ, một nam một nữ lần lượt bước xuống xe.
Người nam là soái ca Johnny tóc vàng mắt
xanh, Cathy là bạn gái anh đêm nay, một người mẫu xinh đẹp, có nước da
màu chocolate, là con lai của một người da trắng và da đen, tóc nâu sáng bóng buông nhẹ nhàng trên bộ váy dạ hội màu đỏ, tôn lên dáng người nóng bỏng của Cathy.
“Buổi tiệc tối nay là con gái yêu của
tổng giám đốc hãng LV chủ trì, cô ấy rất yêu thích thiết kế của cậu,
Kiệt Lộ, hễ có cơ hội tớ sẽ giới thiệu cậu, đến khi ấy cậu phải lấy được thiện cảm của cô ấy, biết không?”
Johnny nhìn Kiệt Lộ vừa bước xuống phía
sau, đêm nay anh mặc một áo sơ mi màu xám bạc phối hợp với vest đen cùng giày da, làm cho thân hình cao một mét tám lăm toát ra vẻ lạnh lùng,
anh mặc bộ đen đi cạnh Johnny một thân vest trắng, thành liên minh đối
lập.
“Johnny, cậu cũng biết mình không giỏi trong giao tiếp mà.”
“Đơn giản thôi, cậu chỉ cần mỉm cười, nói một vài câu hóm hỉnh, biểu hiện vui vẻ là được.”
“Tớ tin người ta sẽ ấn tượng với khả năng thiết kế của tớ, mà không phải như một chú hề chuyên chọc cười người
khác, huống hồ hóm hỉnh cũng không phải là thế mạnh của tớ.”
Cathy cười nói. “Kiệt Lộ, ý Johnny nói là anh đừng nghiêm nghị quá, khuôn mặt quá nghiêm túc sẽ dọa mọi người chạy xa đó.”
Johnny đưa thiếp mời cho bảo vệ ngoài cửa xem, người bảo vệ cung kính mời họ tiến vào, ngoại trừ lần đó, mọi cửa
các party đều có hai người cao to khôi ngô bảo vệ cửa, giống như hắc
bạch vô thường, một đen một trắng, tất cả đều mang khí thế dọa người,
chuyên môn kiểm soát những vị khách không mời mà đến, tự tiện xâm nhập
dạ hội.
Khi ngang qua người bảo vệ, Kiệt Lộ mở miệng hỏi: “Xin hỏi có thấy một cô gái người châu Á tới đây không?”
“Tiên sinh, khách tham gia có không ít mỹ nữ châu Á, không biết anh muốn chỉ ai?”
“Cô ấy cao chừng này, dáng người nhỏ nhỏ, mặc váy dạ hội màu đen, cầm một chiếc ví da nhỏ, chắc hẳn có một người?”
Bảo vệ nghĩ nghĩ, lắc đầu. “Nếu là một cô gái châu Á như vậy, trong ấn tượng của tôi thì chưa từng nhìn thấy.”
Đúng vậy sao? Cô không tham gia?
Kiệt Lộ không khỏi thấp thỏm, không biết
cô có đến hay không? Anh rất hi vọng cô có thể có mặt ở đây, nếu cô
không xuất hiện, anh sẽ rất thất vọng.
“Một cô gái phương Đông? Thì ra cậu đã
tìm cho mình một cô gái đi cùng, khó trách cậu từ chối đề nghị tìm hộ
cậu một người bạn gái của mình.” Johnny bỗng nhiên hiểu ra, hơn nữa cảm
thấy rất bất ngờ, từ khi bị Natalie bỏ rơi, anh chưa từng nghe qua Kiệt
Lộ để ý tới một người con gái nào.
Kiệt Lộ chỉ biết cười cười, không biết
phải giải thích thế nào, trong lòng nghĩ tới Kỳ Kỳ, bắt đầu lo lắng liệu cô có thể bị lạc đường hay không? Hoặc là, căn bản cô không thấy được
thiếp mời? Cũng có khả năng cô không muốn gặp mặt anh.
Rất nhiều giả thiết hiện lệ trong đầu
anh, mặc kệ trước mặt có bao nhiêu mỹ nữ, nhưng trong lòng anh chỉ có ý
nghĩ duy nhất về Kỳ Kỳ, một cô gái phương Đông thần bí, lặng lẽ chăm sóc anh mà không cần bất kỳ sự báo đáp nào.
Johnny quả thực có khả năng xã giao, quan hệ rộng lớn, ở New York này thực hữu dụng, mỗi buổi trình diễn thời
trang ở New York rất thu hút người nổi tiếng và các ngôi sao đến tham
dự, ban ngày họ trang điểm, đến tối lại tham gia party, ở New York này
giới nhân vật nổi tiếng đều sống về đêm cả.
Johnny vì Kiệt Lộ mà xuất ra chiêu bài lợi hại nhất của mình, đó là Cathy—người mẫu đang được giới truyền thông New York chú ý.
Đêm nay Cathy mặc lễ phục dạ hội do chính Kiệt Lộ thiết kế, đơn giản mà không mất đi vẻ sang trọng quý phái,
trang phục phong cách cổ điển của nữ thần Hy Lạp kết hợp với phong cách
hiện đại, để Cathy mặc thiết kế của Kiệt Lộ đến tham gia bữa tiệc có
đông người nổi tiếng tham gia, chính là một chiêu bài sống, quảng bá tác phẩm của Kiệt Lộ một cách tốt nhất.
“Kiệt Lộ, đúng như mong muốn của chúng ta, có không ít người đang ngắm nhìn Cathy đó.” Johnny thấp giọng nói với anh.
“Cathy là một mỹ nhân, tất nhiên có nhiều người chú ý.”
Cathy nghe xong cười duyên. “Nếu Johnny
nói em là mỹ nữ, em còn không biết thế nào, nhưng lời này là chính miệng Kiệt Lộ nói ra, tất nhiên là có sự khác biệt.”
Johnny nhướng cao mày. “Ý của em là lời khen của anh không có giá trị?”
“Đương nhiên là không phải, chỉ là Kiệt
Lộ rất ít mở miệng khen người khác, hơn nữa cũng không phải là người
miệng lưỡi trơn tru, chắc chắn không phải là lời nói khách sáo.”
“Được đấy, em ám chỉ anh là người miệng lưỡi trơn tru, vừa mở miệng đã mắng anh rồi.”
Cathy cười quyến rũ với anh. “Nếu lời anh ca ngợi chỉ thuộc về mình em, thì đó là lời nói vô giá, được anh khen
hết lần này tới lần khác, ai mà chẳng yêu.”
Một bên là thanh niên hào hoa phong nhã,
một bên là người mẫu nóng bỏng gợi cảm, những kiểu liếc mắt đưa tình của tuấn nam mỹ nữ ở giới thời trang này cũng là bình thường, Kiệt Lộ đã
biết từ lâu nhưng không thể trách ai, trong lòng anh vẫn luôn nghĩ về Kỳ Kỳ, không ngừng đưa mắt tìm kiếm xung quanh, đặc biệt chú ý đến những
cô gái châu Á, hi vọng có thể tìm thấy cô trong đám đông.
Đột nhiên, khuôn mặt trầm tĩnh nghiêm nghị của anh có biến đổi, trong ánh mắt thoáng chốc trở nên sâu xa khó hiểu.
“Tuy vậy em nghĩ rằng, nguyên nhân mọi
người chú ý, là bởi bộ váy em đang mặc trên người thôi.” Cathy vui vẻ
nói, cô đã nhìn thấy ánh mắt sáng rực của mấy người phụ nữ khi đánh giá
bộ váy trên người cô.
Vừa mới nói, một vài vị phu nhân của hãng thời trang danh tiếng đã tiến lên chào hỏi, cũng đặc biệt hỏi bộ váy
độc đáo trên người là tác phẩm của nhà thiết kế nào.
Hôm nay Johnny nhất quyết đưa Kiệt Lộ tới bữa tiệc này bằng được là có mục đích của mình, nơi tụ hội của giới
thượng lưu là cách tốt nhất để quảng bá, tạo ra đề tài để người ta bàn
luận.
Cathy và Johnny trao đổi ánh mắt một
chút, cô lập tức thoải mái khoe những nét tinh tế trên bộ váy dạ hội,
vui vẻ nói với các cô: “Đây là tác phẩm của nhà thiết kế Kiệt Lộ mà tôi
đặc biệt yêu thích.”
“A, thì ra là tác phẩm do Kiệt Lộ tiên sinh thiết kế, thật sự rất đẹp.”
“Kiệt Lộ tiên sinh là nhà thiết kế tôi
yêu thích nhất.” Cathy đương nhiên không quên nhân cơ hội này tán thưởng thêm một chút, mà bên kia Johnny cũng tăng cường bổ sung: “Tác phẩm của Kiệt Lộ không chỉ có vậy, trong tuần lễ thời trang mùa thu New York năm nay, anh sẽ đưa ra nhiều mẫu thiết kế trong bộ sưu tập xuân hạ năm tới, có đúng không? Kiệt Lộ tiên sinh.” Nói xong mỉm cười nhìn về phía sau,
vốn định kéo Kiệt Lộ tới thăm hỏi mọi người một chút, không ngờ khi nhìn lại, người không thấy đâu nữa.
Johnny ngây người, vừa rồi rõ ràng là đứng ngay phía sau anh, mà giờ đã đâu rồi?
“Xin hỏi vị nào là Kiệt Lộ tiên sinh?” có người hiếu kỳ hỏi.
Cathy tìm kiếm bóng dáng của Kiệt Lộ,
không hiểu sao không nhìn thấy anh. Gặp phải tình huống này, dù sao
Johnny cũng là cao thủ trong giao tiếp, không chút hoang mang quay lại
mỉm cười nói với mọi người: “Kiệt Lộ tiên sinh đã từng được đào tạo tại
vương quốc Bỉ, không những vậy anh cũng từng thiết kế lễ phục cho phu
nhân tổng thống.”
Lời này vừa nói ra, quả nhiên khiến cho mọi người kinh hô, đây đúng là kết quả mà anh mong muốn.
“Chắc chắn anh ấy đã bị các fan vây quanh rồi, tôi xin phép đi tìm anh ấy, giải cứu trở về đây giới thiệu với quý vị.”
Johnny lịch sự nói, trao đổi ánh mắt với
Cathy, rồi mỉm cười rời đi, anh tin tưởng Cathy thông minh có thể quảng
bá cho Kiệt Lộ thêm nổi tiếng, làm cho các phu nhân có tiếng tăm thêm tò mò về Kiệt Lộ, tiếp đó có hứng thú trở thành thượng khách của tuần lễ
thời trang New York, dù sao đi nữa tuần lễ thời trang New York có đến
hơn sáu mươi nhà thiết kế lần lượt tham gia trình diễn, ngay từ bây giờ
anh sẽ đẩy mạnh quảng bá cho Kiệt Lộ, thu hút càng nhiều vị phu nhân
danh tiếng đến tham dự buổi trình diễn thời trang của Kiệt Lộ.
Chết tiệt, Kiệt Lộ đã chạy tới nơi nào rồi? không phải cấp bách đến mức phải chạy vào WC chứ?
Trong những người tham gia party, Kỳ Kỳ
tò mò ngắm nghía chung quanh, cô thật không nhìn lầm, ngồi đằng kia là
nam chính trong phim “Phòng cấp cứu Mùa Xuân” cô đã thấy qua trên tạp
chí, còn người phụ nữ gợi cảm kia, đã đóng phim điện ảnh “Khiêu chiến
cùng thành kiến”.
Cô không thể tin nổi bọn họ lại gần ngay trước mắt, thật thú vị! Cô cười trộm, cũng không dám cười đến độ khoa trương quá.
Cứ ba hoặc năm phút lại có bồi bàn đi
ngang qua chỗ cô, cô một hơi uống hết ly rượu vào bụng, không cẩn thận
đặt xuống kêu cách một cái, nhịn không được vụng trộm lè lưỡi, hình như
đã là ly cocktail thứ năm, thế nhưng mỗi một ly rượu lại mang những
hương vị khác biệt.
Tại đây có các đồ điểm tâm nho nhỏ xinh
xắn để mọi người dùng, tuy rằng cô không đói bụng, nhưng vẫn nhịn không
được muốn nếm thử, mỗi loại điểm tâm đều tinh tế như một tác phẩm nghệ
thuật, không những thơm ngon vô cùng, ngay cả hình thức cũng đáng để tán thưởng, giống như miếng bánh chocolate cô lấy trên bàn, làm thành một
bộ lễ phục xinh đẹp, làm cô luyến tiếc không muốn ăn.
Trong lúc cô mê mẩn thưởng thức những món điểm tâm xinh xắn này, không chú ý tới người bên cạnh đang dùng ánh mắt sáng rực đánh giá cô, đem nhất cử nhất động, đem từng ánh mắt nụ cười
thu vào trong mắt, bao gồm cả khi cô cười trộm, cụng ly, hay cả bộ dạng
lè lưỡi đáng yêu, tất cả không qua được mắt của anh.
Là cô.
Kiệt Lộ liếc mắt một cái cũng nhận ra cô, trên người cô đang mặc bộ váy dạ hội mà anh thiết kế, đúng như anh dự
đoán, bộ váy này rất hợp với cô.
Đôi mắt đen chăm chú nhìn cô không rời,
đánh giá từ đầu đến chân, lại đánh giá từ chân đến đầu, anh không gọi cô ngay, mà từ từ xuyên qua đám người, chậm rãi đi từ phải qua trái, lẳng
lặng quan sát cô ở mọi góc độ.
Lần đầu tiên anh có thể nhìn ngắm cô cẩn
thận, chậm rãi quan sát đánh giá, cô khoác lên người bộ váy này, mang
một chút phong vị Á Đông, mà cô có một đôi mắt đen trong sáng hiếu kỳ,
dường như phát hiện ra gì đó thích thú mà không muốn để người khác biết
được, con ngươi đen láy lấp lánh, nụ cười dịu dàng luôn thường trực trên khóe môi như ẩn giấu một câu chuyện cổ thần bí, làm cho người ta không
dừng được mà muốn tìm tòi suy ngẫm.
Anh cứ như vậy nhìn chằm chằm cô, lần nữa không muốn gọi.
“Kiệt Lộ!”
Âm thanh lớn này đột ngột kéo tâm trí
khoái trá của Kỳ Kỳ trở lại, kinh ngạc ngẩng đầu lên, vừa vặn đụng phải
ánh mắt của Kiệt Lộ, làm cô không khỏi ngây dại.
Johnny tiêu sái tức giận đi tới. “Thì ra cậu ở đây, làm tớ tìm cậu khắp nơi.”
Kiệt Lộ không để ý tới Johnny, đôi mắt anh trước sau vẫn nhìn thẳng cô, cứ như vậy ánh mắt hai người ở thế giằng co.
Dương Kỳ Kỳ không tự chủ được mặt đỏ lên, lúc phát hiện ra có người khác đứng ở đó, nhất thời tâm hoảng ý loạn,
chân tay luống cuống.
Anh đã đứng ở đó bao lâu?
Anh đã nhìn cô suốt sao?
Trời ơi, bộ dạng tham ăn của cô chẳng phải bị anh nhìn thấy hết sao? Thật mất mặt mà!
Johnny phát hiện Kiệt Lộ chẳng những
không để ý đến anh, hơn nữa đôi mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm về
nơi nào đó, làm anh không khỏi tò mò, nhìn theo ánh mắt Kiệt Lộ, phát
hiện một cô gái Đông phương nhỏ nhắn xinh đẹp.
“Hả? Người đó chính là bạn gái cậu đang
đợi sao?” Johnny bỗng nhiên hiểu ra, anh biết Kiệt Lộ đang chờ bạn gái
của mình, tò mò đánh giá cô gái Á châu trước mặt.
Anh vẫn nghĩ bạn gái Kiệt Lộ chắc chắn là một mỹ nhân phương Đông quyến rũ khêu gợi, không thể đoán được lại là
cô gái nhỏ bé như vậy.
Chưa nói tới gợi cảm hay không, dáng
người cũng không đầy đặn, khuôn mặt chỉ có thể nói là thanh tú, cũng
không thể đạt tới trình độ quyến rũ, so sánh với những cô gái quanh
mình, làm cho người khác cảm giác cô khá thẹn thùng, bảo thủ, lại đoan
trang, nghiêm nghị.
“Cô ấy là ai vậy? Sao cậu gặp được cô
ấy?” Johnny ghé vào lỗ tai anh nhỏ giọng hỏi, buồn bực vì mình chưa từng nghe nói về cô gái này, nhưng Kiệt Lộ không trả lời anh, bởi vì Kiệt Lộ đã muốn đi đến hướng cô gái đang đứng.
Tim Kỳ Kỳ đập kịch liệt không thôi, tuy
cô đã chuẩn bị tâm lý để có thể tự nhiên đối mặt với Kiệt Lộ, vậy mà khi anh đang ở trước mặt, cô khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay cũng đổ mồ
hôi.
Đến khi thân hình cao lớn của Kiệt Lộ đi
đến trước mặt, cô mới phát hiện ra mình cũng thấp anh một cái đầu, phải
ngẩng lên mới có thể nhìn thấy anh, có lẽ cô chưa từng gặp phải áp lực
lớn như vậy, nhịn không được từng bước lui về sau, mà không đoán được
phía sau vừa vặn có anh chàng bồi bàn đi qua.
“A!”
Cô hô nhỏ một tiếng, bị va chạm bất ngờ
này hù dọa, nhìn thấy những chiếc ly trên tay anh bồi bàn kia sắp đổ vào mình đến nơi, nhưng nhanh hơn, cô bị một vòng ôm mạnh mẽ kéo ra.
“Cẩn thận.” Kiệt Lộ một tay bảo vệ cô
đồng thời, tay kia đỡ lấy khay rượu, làm cho nó ổn định, cũng may anh
phản ứng mau lẹ, đỡ được khay rượu cocktail kịp thời, rượu cũng không bị sánh ra ngoài.
“A, tôi rất xin lỗi.” người bồi bàn vội nhận lỗi.
“Không liên quan tới anh, xin đừng để ý.”
Kiệt Lộ dùng tiếng Anh trôi chảy nói với
bồi bàn, cuối cùng không còn phải sợ bóng sợ gió nữa, anh mới nhìn lại
người đang ôm trong lòng, dịu dàng mở miệng: “Em không làm sao chứ?”
Cô lắc đầu, cảm thấy rất ổn, bởi việc xảy ra ngoài ý muốn vừa rồi, nên cô bị Kiệt Lộ ôm vào trong ngực, cả khuôn
mặt đều đỏ bừng cả lên, không dám nhìn thẳng mắt anh.
“Thực xin lỗi, em, em không để ý.” Cô
muốn rời khỏi vòng ôm của anh, nhưng ngay sau đó bên hông bị một cánh
tay vòng qua ôm chặt, làm cho cô kinh ngạc ngẩng đầu, khó hiểu nhìn đôi
mắt thâm trầm của anh.
“Xin đừng chạy trốn, được không.”
Cô kinh ngạc nhìn anh, trên khuôn mặt anh tuấn của anh mang một ánh mắt rất nghiêm túc, dường như sợ cô biến mất, giọng điệu có chút khẩn trương, cô bỗng nhiên hiểu ra, thì ra anh nhầm
tưởng cô muốn trốn tránh anh, tâm tình hoảng loạn thoáng bình phục, cô
nhẹ nhàng lắc đầu.
“Em không có ý định chạy trốn.”
“Thật ư?”
Cô ngượng ngùng nói: “Anh mời em tới tham dự party này không phải sao?”
Xác định cô sẽ không chạy trốn, anh nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt nghiêm túc cũng dịu đi không ít.
“Vậy là tốt rồi, anh còn tưởng em lại giống lần trước, biến mất không thấy tăm hơi nữa.”
“Lần trước là do em không chuẩn bị tâm lý thôi, anh đột nhiên xuất hiện như vậy, nên em mới chạy trốn.”
“Lần này thì sao?”
“Lần này…… Lần này là vì em rất tò mò không biết party như thế nào, nên muốn đến xem một lần.”
Anh ngạc nhiên hỏi cô. “Em chưa từng tham gia party?”
Cô lắc lắc đầu, thật thà trả lời: “Hôm nay là lần đầu tiên.”
Ở nước Mỹ, party là hoạt động khá phổ
biến, người bình thường có rất nhiều cơ hội tham dự party, ít nhất là
tham gia bữa tiệc sinh nhật, Kiệt Lộ nghĩ cô đang nói về party của giới
thượng lưu, nếu là lần đầu tiên tham gia cũng không có gì là lạ.
“Khụ……” Johnny đứng bên cạnh ho khan nhắc nhở Kiệt Lộ, đừng chỉ lo cùng người ta nói chuyện mà quẳng anh qua một bên vậy chứ.
Kiệt Lộ nghe thấy mới nhớ ra, mỉm cười dùng tiếng Anh giới thiệu với cô: “Đây là Johnny, bạn thân của anh.”
“Rất hân hạnh.” Johnny nở một nụ cười quyến rũ.
Dương Kỳ Kỳ tò mò nhìn Johnny, ngại ngùng mỉm cười chào anh. “Xin chào, em là Gigi.” Cô dùng tiếng Anh đơn giản
giới thiệu tên tiếng Anh của mình, sau đó tò mò hỏi: “Anh là Johnny
Jackson, là giám đốc một công ty truyền thông đúng không?”
Johnny nhướng cao mày, ngạc nhiên hỏi: “Em biết tôi sao?”
Cô thật thà trả lời: “Em có xem qua một chút thông tin về anh trên Google.”