Ma Đế Truyền Kỳ

Chương 199: bao vây tấn công






Một kiếm của Trần Thuận khiến âm dương đảo loạn!

Tam Sinh Đạo Nhân vô cùng giật mình!

Ba kiếm của ông ta!

Kiếp trước!

Kiếp này!

Kiếp sau!

Ba kiếm ý ẩn chứa sự thay đổi vô tận, cực kỳ mạnh mẽ.

Ba kiếm này của ông ta, dù là mấy người Xích Huyết Lão Quái và Takashi Inoue cũng trợn tròn mắt!

Tuy bọn họ biết Tam Sinh Đạo Nhân thành danh nhờ ba kiếm này, cầm một thanh kiếm gỗ trong tay càn quét thiên hạ, nhưng chưa bao giờ được gặp ba kiếm này của ông ta!

Theo mọi người biết, Tam Sinh Đạo Nhân chỉ ra chiêu này có ba lần mà thôi!

Mỗi một lần ra tay đều vào lúc ông ta đột phá cảnh giới!

Nhảy bậc giết kẻ thù!

Mà những người từng gặp ba kiếm này của ông ta, đều đã bị ông ta giết chết từ lâu rồi!

Tất cả mọi người đều không ngờ ba kiếm này của Tam Sinh Đạo Nhân lại mạnh đến thế!

Đặc biệt là Takashi Inoue, ông ta chính là cao thủ dùng đao!

Dù có nói ông ta là người dùng đao giỏi nhất thời bây giờ cũng không đủ!

Thanh Yêu Đao kia của ông ta đã được ông ta bồi dưỡng mười mấy năm, nếu không rời vỏ, Takashi Inoue biết, đối mắt với Tam Sinh kiếm của Tam Sinh Đạo Nhân, ông ta thua chắc!

Mà đao ra khỏi vỏ có thể đậu lại ba kiếm này sao?

Takashi Inoue cũng không dám chắc chắn!

Phải biết rằng ông ta đã tốn mười mấy năm bồi dưỡng ra thanh đao này, là chỗ dựa để ông ta đột phá ràng buộc của Thần cảnh đỉnh phong!

Có thể tưởng tượng được Tam Sinh Đạo Nhân, Tam Sinh kiếm mạnh đến mức nào!

Nhưng vào lúc mọi người cho rằng dù Trần Thuận có thể tiếp được ba kiếm này cũng sẽ bị thương, hoặc có thể sẽ tìm cách tránh né, không miễn cưỡng chống lại!

Trong mắt Tam Sinh Đạo Nhân có ánh sáng lạn loé lên, chỉ cần Trần Thuận tỏ ra một chút khiếp sợ thì sẽ chết chắc!

Nhưng bất ngờ lại xảy ra!

Trần Thuận thế nhưng đứng yên tại chỗ.

Không tránh không né!

Trong tay xuất hiện một thanh kiếm, muốn chống lại!

Tam Sinh Đạo Nhân thấy tình hình này thì không nhịn được tỏ vẻ vui mừng!


Ba kiếm này của ông ta, tránh sẽ chết chắc!

Không tránh cũng bị thương!

Tam Sinh Đạo Nhân đã chuẩn bị rồi, chỉ cần Trần Thuận bị thương, ông ta sẽ bùng nổ chém ra Tam Sinh kiếm một lần nữa, và những Thần cảnh đỉnh phong khác cũng sẽ hành động, cùng nhua ra tay bắt Trần Thuận!

Kiếm trong tay Trần Thuận di chuyển!

Một kiếm rạch ngang bầu trời, kiếm ý tung hoành bốn biển!

Âm dương cũng như đảo loạn!

Nói chi là ba kiếm của Tam Sinh Đạo Nhân!

Trần Thuận vừa chém ra một kiếm, hư không lập tức trở nên chấn động.

Vô số kiếm khí tung hoành lập tức che phủ ba kiếm ý của Tam Sinh Đạo Nhân.

Vì thế, kiếm ý Tam Sinh mạnh đến khó mà địch nổi trong mắt mọi người dần nứt ra.

Hoàn toàn bị một kiếm của Trần Thuận cắn nuốt.

Cho đến khi biến mất trên bầu trời.

Không hề gây ra chút thương tổn gì cho Trần Thuận cả.

Biến cố này khiến mọi người đều sợ ngây người.

Nhưng vẫn chưa từng lại ở đây.

Sau khi Trần Thuận chém ra một kiếm “Nghịch Loạn âm dương” tiêu diệt Tam Sinh kiếm ý xong, lại bắt đầu tấn công Tam Sinh Đạo Nhân.

Lúc này Tam Sinh Đạo Nhân thấy vô cùng kinh hãi.

Trực giác nói với ông ta là nếu bị Trần Thuận chém trúng, ông ta sẽ chết chắc.

Nhưng còn không đợi cho ông ta sợ hãi.

Trước khi Trần Thuận chém ra, ông ta nghe thấy rất rõ ràng những lời Trần Thuận nói.

“Kiếm thứ sáu trong bảy Ma Kiếm nghịch thiên, Nghịch Loạn Âm Dương!”

Đây chỉ là kiếm thứ sáu mà thôi.

Chẳng phải chứng tỏ đằng sau còn một kiếm nữa ư.

Chỉ là kiếm thứ sáu đã như thế này, khiến người mạnh nhất trong Thần cảnh đỉnh phong như ông ta cũng cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong.

Nếu Trần Thuận chém ra kiếm thứ bảy thì sẽ thế nào?

Lúc này, không chỉ mỗi Tam Sinh Đạo Nhân.

Kể cả Xích Huyết Lão Quái và Takashi Inoue đều nghĩ tới chuyện đó.

“Không thể để cậu ta có cơ hội chém ra kiếm thứ bảy!”

“Cứu Tam Sinh Đạo Nhân!”

Cuối cùng Xích Huyết Lão Quái cũng không vì có thực lực mà cảm thấy mọi chuyện đều ở trong lòng bàn tay như lúc trước nữa, chợt hét lên một tiếng.

Ông ta đã chuẩn bị từ trước, hai tay liên tục đánh ra.

Và Takashi Inoue, Thiên Mệnh thượng nhân, ông tổ Tư Đình Không của gia tộc ẩn danh họ Tư, ông tổ Triệu Vô Dã của gia tộc ẩn danh họ Triệu, hàng đầu sư Kim Thuỷ Thần cảnh đỉnh phong của khu Đông Nam, Thần cảnh Park Myung Sung của xứ sở Kim Chi cũng đều lấy lại tinh thần.

Chân nguyên điên cuồng vận chuyện, sau đó thì đánh ra.

Trong nháy mắt, vô số năng lượng cuồng bạo lần lượt tung hoành.

Mới có thể tiêu diệt tất cả kiếm khí mà Trần Thuận chém ra.

“Chúng tôi tấn công, các người ở bên ngoài trợ công!”

Lúc này Tư Đình Không của nhà họ Tư quát lên với mấy thần cảnh hậu kỳ ở đằng sau.

Với thực lực của Trần Thuận, nếu những Thần cảnh hậu kỳ này đầu với hắn, rất có thể không tiếp được một chiêu đã mất mạng rồi.

Nhưng nếu bọn họ bao vây tấn công Trần Thuận, những người này ở bên ngoài tấn công từ xa, cho dù không thể gây ra quá nhiều thương tích cho Trần Thuận, nhưng có thể quấy nhiễu hắn cũng đã tốt lắm rồi.

Lúc đầu những Thần cảnh hậu kỳ này còn rất tự tin, cảm thấy bị mọi người cùng tấn công, Trần Thuận sẽ bị xử nhanh thôi.

Vì vậy bọn họ cũng muốn tham gia vào góp một phần sức, đến lúc đó nếu có chỗ tốt, bọn họ cũng có tư cách chia một muỗng canh.

Nhưng sự mạnh mẽ của Trần Thuận thật sự vượt ngoài dự đoán của mọi người.

Mọi người đã xuất hiện suy nghĩ muốn rút lui rồi.

Nhưng lúc này, nghe thấy Tư Đình Không nói thế, không ít người đều ngừng lùi về sau.

Nếu chỉ ở bên ngoài trợ công cũng được, một khi thấy tình hình không đúng, bọn họ cũng có thể lập tức chạy trốn.

Những Thần cảnh hậu kỳ đó lập tức đứng ở xa điều động chân nguyên trong người.

Hoặc chưởng, hoặc quyền, hoặc kiếm, hoặc đao…

Đều trút chân nguyên tấn công Trần Thuận.

Kiến nhiều cắn chết voi, chắc chắn có thể khiến Trần Thuận bị thương.



Nhìn thấy cảnh này, Thiên Tuyết siết chặt tay, trong lòng bàn tay chứa đầy mồ hôi, cực kỳ lo lắng.

“Ông nội, cậu Trần sẽ không sao chứ?”

Thiên Tuyết run rẩy nói.

Trần Thuận rất mạnh.

Nhưng lúc này nhìn thấy hắn bị nhiều người bao vây tấn công như thế, trái tim Thiên Tuyết như siết chặt lại.


Sợ Trần Thuận bị thương.

“Đều tại cháu, nếu cháu có thực lực Thần cảnh đỉnh phong thì tốt rồi, cháu sẽ giúp được cho cậu Trần…”

Thiên Tuyết cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào trận chiến.

“Cậu ấy rất mạnh, sẽ không sao đâu!”

Shakun cũng hết cách, ông ta cũng chỉ có tu vi Thần cảnh hậu kỳ mà thôi, nếu tuỳ tiện tham chiến, chẳng những không giúp được gì cho Trần Thuận, ngược lại còn trở thành gánh nặng của hắn.

Thậm chí còn không thể trở thành gánh nặng ấy chứ.

Nếu những Thần cảnh đỉnh phong này ra tay bằng tất cả sức lực, có lẽ ông ta tiếp được một chiêu, nhưng nhiều chiêu quá, ông ta không chết cũng bị thương nặng.

Shakun chỉ có thể an ủi Thiên Tuyết như thế thôi.

Ánh mắt cũng nhìn chằm chằm vào trận chiến.



“Chỉ là Thần cảnh hậu kỳ cũng dám tìm được chết à?”

“Nếu các người đã muốn tìm được chết, vậy tôi sẽ cho các người vừa lòng!”

Trần Thuận nhìn mấy Thần cảnh hậu kỳ kia, sát khí dâng lên trên người!

Hắn muốn nghiêm túc đấu với mấy Thần cảnh đỉnh phong này một trận, nhưng cũng không có nghĩa hắn muốn những Thần cảnh hậu kỳ làm phiền mình.

“Đừng ngăn cậu ta!”

“Để cậu ta giết!”

“Lúc cậu ta ra tay với những Thần cảnh hậu kỳ kia, chúng ta cũng dốc hết sức ra tay, đây là cơ hội!”

Sau khi nhận ra mục đích của Trần Thuận, mấy cao thủ Thần cảnh đỉnh phong truyền âm cho nhau.



“Chết đi!”

Theo tiếng thét chói tai của Trần Thuận.

Hắn đột nhiên biến mất.

Ngay sau đó, Trần Thuận xuất hiện trên trời cao.

Quan sát mọi người.

Sau đó, kiếm Luyện Ngục trong tay Trần Thuận lại chém ra.

Trong nháy mắt, kiếm Luyện Ngục như xuất hiện hàng vạn hàng nghìn ảo ảnh.

Chẳng mấy chốc đã chém ra mười mấy đạo kiếm khí.

Mỗi một kiếm khí đều mang theo quy luật.

Huỷ Diệt Chi Ý.

Chém về phía mấy Thần cảnh hậu kỳ ở bên ngoài.

“Lúc này!”

Một Thần cảnh hậu kỳ của Thái giật mình, quát to với một đồng môn khác ở bên cạnh.

Sau đó cũng không tấn công nữa.

Lập tức xoay người bỏ chạy.

Tốc độ cực kỳ nhanh.

Hắn ta đã chuẩn bị từ trước rồi, một khi thấy tình hình không đúng sẽ lập tức rút lui.

Vì vậy hắn ta là người phản xạ nhanh nhất, chạy trốn đầu tiên.

Hắn ta vừa rút lui, mấy Thần cảnh hậu kỳ khác cũng đều chạy trốn.

Đều cảm nhận được sự uy hiếp trí mạng.

Nhưng bọn họ nhanh, kiếm khí có quy luật của Trần Thuận còn nhanh hơn.

Chỉ trong nháy mắt đã có bảy tám Thần cảnh hậu kỳ bị kiếm khí của Trần Thuận xuyên thủng đầu.

Thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng đã bỏ mạng.

Chết không nhắm mắt.



“Đáng chết!”

Ông tổ nhà họ Triệu – Triệu Vô Dã trợn to mắt đến sắp nứt ra.

Một trong mấy Thần cảnh hậu kỳ Trần Thuận vừa mới giết chết có một kẻ là người của nhà họ Triệu.

“Đi chết đi!”

Triệu Vô Dã điên cuồng hét lên một tiếng.

Hai đấm liên tục đánh ra.

Vô số nắm đấm hợp thành quyền ấn liên hoàn xông về phía Trần Thuận.

Như muốn đánh vỡ cả không gian.

Không chỉ ông ta.

Đám người Xích Huyết Lão Quái, Takashi Inoue đều tranh thủ cơ hội đánh ra một đòn mạnh nhất khi Trần Thuận bay lên chém giết Thần cảnh hậu kỳ!

Trong nháy mắt, không gian chỗ tần Thuận đang đứng bị vô số năng lượng lấp kín.


Ầm ầm!

Năng lượng nổ tung khiến khu vực chỗ Trần Thuận không ngừng nổ mạnh.

Mỗi một đòn của Thần cảnh đỉnh phong đều không thua gì một quả bom nặng ký.

Lúc này còn là năng lượng của các Thần cảnh đỉnh phong đánh ra cùng một lúc.

Sức mạnh này không thua gì một viên đạn hạt nhân loại nhỏ cả.

Tuy lúc trước không ngừng có dư âm trận chiến làm ảnh hưởng đến ba đại điện ở xa xa, nhưng đều không tạo thành ảnh hưởng mang tính thực tế gì với nó.

Nhưng lần này, dư âm của trận nổ năng lượng đã khiến hai điện bên hơi nứt ra.

Ngói lưu ly bằng ngọc như thuỷ tinh trên đỉnh cũng bị vỡ rất nhiều.

Chỉ còn chính điện xem như vẫn ổn.



“Trần Thuận đã chết chưa?”

Dung Thanh Từ từ đầu đến cuối vẫn không tham chiến ở phía xa khẽ hỏi.

Hạ Hầu Vân đứng bên cạnh thì nhìn về phía mảnh đất chỗ Trần Thuận với ánh mắt nặng nề.

Lúc này năng lượng nhiều màu sắc vừa bùng nổ vẫn chưa tản đi, tình cảnh bên trong cũng không rõ ràng lắm.

Nhưng Hạ Hầu Vân vẫn chắc chắn nói: “Chưa.”

Hạ Hầu Vân vừa lên tiếng, dư âm của năng lượng dần tản đi.

Trần Thuận dần xuất hiện trong mắt mọi người.

Lúc này Trần Thuận không còn gọn gàng như trước nữa.

Có hơi chật vật.

Quần áo cũng lộn xộn.

Thậm chí còn trầy xước vài chỗ.

Khí thế cũng không còn sắc bén như trước nữa.

Xem ra đã bị thương không ít.

So với lúc trước, cuối cùng một đòn khi nãy cũng khiến Trần Thuận bị thương rồi.

Nhưng lúc này Hạ Hầu Vân lại nhíu mày thật chặt.

Khi nãy mấy Thần cảnh đỉnh phong tranh thủ cơ hội điên cuồng tấn công.

Tuy không phải thủ đoạn mạnh nhất của mỗi người, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.

Theo lý mà nói, ít nhất Trần Thuận phải bị thương nặng mới đúng.

Nhưng dù thế vẫn không thể khiến Trần Thuận bị thương nặng.

Chỉ bị trầy xước chút ít thôi?

Mấy ngày trước lúc Hạ Hầu Vân đấu với Trần Thuận, hắn hoàn toàn không có thực lực kinh khủng đến mức này.

Hạ Hầu Vân hiểu rất rõ điều này.

Cơ duyên của Cung Tuyết Thần không hổ là Lục Địa Thần Tiên để lại!

Lúc này, biết rõ sự mạnh mẽ của Trần Thuận, trong mắt Hạ Hầu Vân cũng không nhìn được hiện lên vẻ tham lam.

“Tuy Trần Thuận mạnh, nhưng mấy người Xích Huyết Lão Quái cũng không yếu, nếu tiếp tục chiến đấu chưa chắc không có cơ hội thắng, dù có kéo dài cũng có cơ hội khiến Trần Thuận mất hết sức lực!”

Hạ Hầu Vân nói nhỏ.

Ông ta đã bắt đầu muốn tham chiến rồi.

Vì ông ta hiểu rõ tuy các cao thủ Thần cảnh ở đây tấn công vô cùng sắc bén, nhưng cũng không ai thật sự ra sát chiêu của mình.

Giống như Takashi Inoue, một chiêu mạnh nhất của ông ta chính là khi “Yêu Đao Tỉnh Thượng Sát” ra khỏi vỏ.

Mà đến tận bây giờ:“Yêu Đao Tỉnh Thượng Sát” của Takashi Inoue vẫn chưa ra khỏi vỏ.

“Anh muốn đi sao?”

Dung Thanh Từ lập tức cảm nhận được suy nghĩ của Hạ Hầu Vân thay đổi, vì tâm trạng của ông ta dao động, khiến khí thế trên người cũng thay đổi.

Bà ta lập tức ngạc nhiên hỏi.