Ma Đế Quân

Chương 31: Ngoại Công Truyền Đạo






Hóa ra mẹ vẫn luôn ở trong thức hải mà mình không biết!Kẻ thù sử dụng được Thánh chú, hẳn phải là Thánh nhân! Dù Thanh Ngọc chưa hiểu Thánh là cấp bậc nào nhưng chưa phải bây giờ hắn có thể đối phó được.- Ly Ly, có cách nào để cứu mẹ ta sao?- Thiếu gia, hiện thời Ly Ly không thể nói.

Khi Thiếu gia cường đại đến một mức nhất định, Ly Ly tự khắc sẽ trả lời.

Nhưng thiếu gia yên tâm, phu nhân vô cùng an toàn.

Cửu Đỉnh Tháp đã vượt ra khỏi phạm trù Tiên Thiên Thánh khí, nàng ở bên trong không có vấn đề gì.Thanh Ngọc nghe mà hít một ngụm khí lạnh.

Vượt qua Thánh khí! Trâu bò a!Không được, phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.Thanh Ngọc lập tức lấy Tẩy Tủy đan, một hơi nuốt xuốngBốn canh giờ sau, Mẫu Đơn Phong ầm ầm dậy sóng, mặt đất rung lên từng trận nhè nhẹ.Thanh Ngọc sau khi tăng tư chất lên tới Thượng giai, bắt đầu quyết định trùng kích Trúc Cơ kỳ.Sau khi từ bí cảnh về hắn đã luyện hóa toàn bộ số tinh thần lực của tên dược nô lưu lại, nhưng Thần cảnh chỉ dừng lại ở Hoang Cung tam tinh đỉnh phong, chưa thể tiến thêm.Về Tinh Cảnh, hắn đã khai mở được năm huyệt Thiếu Trạch, Tiền Cốc, Hậu Khê, Uyển Cốt và Dương Cốc, vững vàng ở Khai Mạnh cảnh tầng năm.


Sau khi Trúc Cơ hắn mới có thể tiếp tục giải khai yếu huyệt.Phải nói ít ai cùng một lúc có Tinh, Khí, Thần đồng thời đạt tới cực hạn của cảnh giới như Thanh Ngọc.Căn cơ của hắn vô cùng vững chắc, kinh nghiệm chiến đấu vượt xa đám tu sĩ cùng giai.

Khi đi ra từ bí cảnh, hắn đã thuận lợi đột phá Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, cộng thêm hai tháng trời nay vẫn luôn luôn củng cố rèn luyện, bây giờ chạm tới cảnh cửa đột phá là chuyện đương nhiên.Thời gian vừa rồi hắn vô cùng khắc khổ đối với bản thân.

Hàng ngày hắn đeo ở hai tay hai chân bốn chiếc vòng sắt nặng tới cả năm trăm cân, điên cuồng luyện tập Lực Đỉnh, sau đó mài giũa kiếm thuật.Mẫu Đơn phong lúc này đã bị Trương Phù Hoa dùng trận pháp phong tỏa, đứng bên trong chỉ có nàng cùng Đàm Trưởng lão và Lý Mỵ Nương hai người.Do sợ Thanh Ngọc đột phá gây ra động tĩnh quá lớn, Trương Phù Hoa còn trực tiếp lấy ra trận bàn ẩn nấp Tôn cấp, bao phủ toàn bộ sơn phong.Trương Phù Hoa phất tay, lần này nàng lấy ra tận năm vạn linh thạch thượng phẩm, chấn nát rồi lại đẩy vào trong nhà gỗ của Thanh Ngọc.Trong cơ thể Thanh Ngọc bây giờ đang có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất, vô vàn những đạo phù văn với ba màu sắc khác nhau đang phá rồi lại lập, phá rồi lại lập, liên tục diễn ra như thế.Linh khí dày đặc từ bốn phương tám hướng điên cuồng mà đến, tạo nên một cơn lốc xoáy khổng lồ phía trên không trung.

Căn nhà trúc không chịu nổi áp lực, đã bị ép đến nổ tan tành, không còn nguyên vẹn.Da thịt của Thanh Ngọc không chịu nổi sự trùng kích, bắt đầu xuất hiện từng vết nứt, máu tươi chảy rầm rề.

Lúc đầu Thanh Ngọc cảm thấy vô cùng đau đớn, bây giờ thậm chí hắn còn mất đi cảm giác đối với thân thể mình.Từng luồng từng luồng tạp chất hóa thành những làn khói đen tràn ra từ cơ thể hắn.Đứng từ ngoài nhìn, Lý Mỵ Nương thấy hắn chịu đựng khổ sở như thế mà nước mắt không biết đã rớt xuống từ khi nào.Nàng biết, Thanh Ngọc chỉ có một phần mười cơ hội mà thôi.Muốn đạt được Thiên hoa trong truyền thuyết yêu cầu phải có đại ý chí, đại tiềm năng, đại nghị lực.Từng đoàn, từng đoàn phù văn nối tiếp nhau trải đều ra trong cơ thể Thanh Ngọc, chúng phá hủy toàn bộ kinh mạch, sau đó lại từ từ bối đắp vào kinh mạch đó.Nếu Thanh Ngọc an tĩnh nội thị vào cơ thể chắc sẽ phải vô cùng kinh hãi.Toàn bộ những con đường lưu thông kinh mạch giờ đây trải đầy ba màu phù văn rực rỡ.Cả tâm thần và thể xác Thanh Ngọc bỗng dưng cảm thấy uể oải vô cùng, hắn tự dưng có cảm giác muốn buông xuôi.Từng hình ảnh cuộc sống ở trái đất hiện về, như muốn lôi hắn trở về lại cuộc sống đó, không cho phép hắn ở lại nơi này.- Đi, đi về đi, ngươi thất bại rồi, không sống nổi đâu.

Về, về thôi…Một luồng âm thanh cứ văng vẳng trong thức hải hắn.- Không! Ta không cam lòng! Ta muốn nghịch thiênnnn…Trong lòng hắn gào to, lập tức thanh tỉnh trở lại, chấn nát âm thanh đang văng vẳng kia, tiếp tục đột phá.…Thời gian và không gian trong khoảng khắc này bỗng dưng ngừng lại.

Lốc xoáy linh khí trên bầu trời dần dần tản đi.

Thanh Ngọc ngồi im trên bồ đoàn, thất khiếu chảy máu, thân người cũng là tràn đầy máu tươi.

Hơi thở và sinh mạng của hắn yếu dần, yếu dần đi.- Thất bại rồi sao?Ở đằng xa, Lý Mỵ Nương òa lên ôm mặt khóc.


Trương Phù Hoa không biết làm gì, chỉ đành ôm lấy nàng, mắt cũng rơi lệ nhìn đăm đăm về phía Thanh Ngọc, hy vọng kỳ tích xảy ra…Không ai biết, thân xác của hắn còn đó, nhưng mà thần hồn đã bị hút vào khoảng không xa xôi vô tận.

Hắn thấy từng tinh cầu, từng thế giới cứ từ từ lướt qua, nhanh như điện chớp, tinh thần hắn run lên, lúc mở mắt ra thì đã thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Đây là một khu vườn vô cùng rộng lớn, hoa đào hồng nhạt bay phấp phới, trước mắt hắn có một lão giả râu tóc trắng, mặc bộ trường bào màu đen, thân hình vạm vỡ đang ngồi xếp bằng.

Tròng mắt của lão giả đỏ như lửa, vô cùng yêu dị, giữa tròng mắt chỉ thấy lốm đốm một chút màu đen.

Lão giả ngồi trên một tòa hắc liên hoa rộng lớn, sau lưng còn có một vòng Thánh luân đang chầm chậm xoay, trên đó ghi khắc muôn vàn ký tự khó hiểu, tỏa ra ánh sáng đỏ như máu.Thanh Ngọc lại nhìn về phía mình, hắn bây giờ chỉ là hồn thể, đang ngồi khoanh chân trên một chiếc bồ đoàn nhỏ.

Hắn nhớ ra rồi!Đây là lão giả trong hư ảnh mà Thanh Ngọc thấy khi lĩnh ngộ Huyễn Diệt Kiếm Quyết!- Hài tử, thời gian không nhiều, bế thủ tâm thần, ngoại công dạy con học đạo.Ngoại công!Thanh Ngọc nghe ngay, vận chuyển Tĩnh Tâm thuật, chăm chú nghe từng lời lão giả đang bắt đầu nói:- Phu đạo giả, kỳ thành, tiên thiên địa sinh, ngộ đạo nãi thiên địa tương tham, ức vạn hợp nhất, nhiên hậu khả dĩ khuy kỳ thành công.Hồng Mông tàn, Hỗn Độn khai.

Hỗn Độn sinh Đại Đạo, Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.

Đại Đạo tam thiên, chứng giả nan đắc ngộ,…Thanh Ngọc nghe, chỗ hiểu chỗ không, nhưng tâm thần lại đắm chìm vào đó, bắt đầu khắc ghi từng lời từng lời lão giả truyền thụ.

Kỳ biến xảy ra, hồn thể của Thanh Ngọc càng ngày càng ngưng thực, ở đằng sau lưng hắn bắt đầu hiện ra một vòng Phàm luân, nhưng không có ký tự gì, tỏa ra ánh sáng hồng nhạt.Lão giả nhìn thấy vậy, vô cùng hài lòng, tiếp tục giảng đạo:-Thái sơ hữu vân, kỳ đạo dữ thần đồng tại, thần tức thị đạo, thử mậu luận diệc.

Phàm đạo, thiên hạ nhất trí nhi bách lự, đồng quy nhi thù đồ, vô pháp bất khả thành đạo.


Vô căn vô hành, vô diệp vô vinh.

Vạn vật dĩ sinh, vạn vật dĩ thành, mệnh chi viết đạo.Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên…Không biết bao nhiêu lâu sau, lão giả ngừng giảng.

Thấy Thanh Ngọc vẫn còn đang đắm chìm vào trong trạng thái minh không, lão giả phất tay, hồn thể hắn biến mất.Thanh Ngọc bừng tỉnh, hắn lại thấy mình xuyền qua thời không vô tận, xuyên qua ức vạn tinh cầu, ầm một cái lại trở về đúng căn nhà trúc nhỏ.Lúc này, trên đỉnh Mẫu Đơn phong bỗng dưng xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ đỏ rực, ngập trời tinh tú sáng rỡ, tất cả chúng chậm rãi xoay tròn xung quanh nơi Thanh Ngọc đang ngồi xếp bằng.Lý Mỵ Nương và Trương Phù Hoa đột nhiên ngưng khóc, lại nhìn chằm chằm về phía Thanh Ngọc.

Đàm Trưởng lão thì giật mình nhìn thấy dị tượng, trong lòng cũng là khiếp sợ không thôi.Tám bóng hình khổng lồ to lớn hư ảo bỗng nhiên hiện ra xung quanh Thanh Ngọc, rồi đột nhiên tám bóng hình đó mỗi người chỉ một ngón tay về phía hắn.- Tán thành!- Tán thành!…Mấy thanh âm như mờ như ảo vang vọng khắp đất trời.Ầm ầm ầm ầm…Sức mạnh khủng bố bạo phát, cuồng phong gào thét, trời đất quay cuồng.Một cánh hoa sen sáng lung linh bỗng hiện ra từ trong hư không, sau đó lại tiếp tục hai cánh hoa khác bay ra từ đan điền Thanh Ngọc, cuối cùng hợp lại thành một.

Bông hoa ba cánh dần dần biến lớn, màu sắc từ trắng chuyển sang đỏ đậm, chậm rãi xoay quanh đỉnh đầu hắn, phủ xuống từng đạo, từng đạo hồng quang rực rỡ.Vô số phù văn đang phá rồi lại lập kia bắt đầu đón nhận những đợt hồng quang, rồi bắt đầu tái sinh cơ thể cho Thanh Ngọc.

Hắn từ một người da tróc thịt bong, máu tươi dầm dề bỗng nhiên như được lột xác vậy, huyết nhục bắt đầu tái sinh, đạo vận lưu chuyển, khuôn mặt càng là trở nên thần tuấn yêu dị, chỉ có điều mái tóc đã trở nên trắng bạc.Đàm Trưởng lão ở đằng xa thốt lên:- Tam Hoa tụ đỉnh! Thiên ý! Thiên ý a!Tam Hoa tụ đỉnh, là thiên địa chúc phúc cho hoàn mỹ đạo cơ, chỗ tốt không thể nói một lần mà hết được!Tám thân hình mờ ảo kia vẫn đang lẩm nhẩm, nhưng mà chỉ có Thanh Ngọc nghe được lời họ nói mà thôi.- Chí Tôn Thiên Ma, Ma Đạo tán thành.

Song kiếm nhập đạo, Tử Vi Tịch Diệt, chấp chưởng thiên ma, quân lâm thiên hạ…Sau khi mấy câu nói này truyền vào đầu Thanh Ngọc thì tám bóng mờ hư ảo xung quanh bỗng nhiên biến mất, thiên địa trở lại bình thường.Giọng của ngoại công hắn lại lần nữa vang lên:- Chúc mừng con đúc được vô thượng đạo cơ, tiến vào Trúc Cơ kỳ, cố gắng tu luyện, lúc con đạt tới Hóa Thần kỳ ta lại tìm con!Thanh Ngọc không vội mở mắt, hắn bình tĩnh xử lý từng thông tin một trong đầu mình..