Nguỵ Vô Tiện hắn đọc cổ tịch, trên cổ tịch viết, nếu có thể thu gom ba hồn bảy phách của người đã mất cùng với một trận địa chiêu hồn, nhất định sẽ có thể đem người đã chết sống lại.
Cơ thể của Lam Trạm đã có hai phần hồn cùng bảy phách, chỉ thiếu một phần hồn, nhưng hắn biết tìm một phần hồn nọ ở đâu đây.Cất nhắc một hồi, hắn cuối cùng cũng đưa ra được quyết định, một phần hồn kia nhất định hắn sẽ tìm về bằng được, nếu không thật uổng công người người ngợi ca hắn là Di Lăng Lão Tổ sức mạnh hơn người rồi.
Đem Lam Trạm bỏ vào túi toả linh nang, hắn tỉnh dậy rồi nhất định sẽ giận giữ, vậy chỉ còn cách dùng truyền tống phù vậy.
Nhưng dùng truyền tống phù phải tiêu hao một lượng lớn linh lực, hắn bây giờ đã không thể dùng linh lực như trước, đành phải hảo hảo nghĩ ra biện pháp lừa Giang Trừng đem hắn đi vậy."Giang Trừng, ta sẽ đem Lam Trạm quay về Cô Tô""Nguỵ Vô Tiện, ngươi tự chui đầu vào cô tô, lão đầu nhà họ không dùng roi đánh chết ngươi""Ta cũng không còn cách khác""Để ta gửi thư cho Trạch Vu Quân trước, rồi sẽ hộ tống ngươi qua bằng truyền tống phù"Nguỵ Vô Tiện cười thầm trong lòng, nhất định tên Giang Trừng này sẽ không bỏ mặc hắn, dù ngoài miệng có chửi bới hắn bao nhiêu thì trong lòng vẫn chính là quan tâm hắn bấy nhiêu.
Cái tên Giang Trừng này, thật khiến người ta muốn trêu đùa một chút.Thư đã được gửi đến Cô Tô Lam Thị, tận tay được Lam Hi Thần đọc, hắn sững sờ một hồi, rồi lại thôi.
Truyền tống phù đem ba người rất nhanh tới thẳng tĩnh thất trên một ngọn đồi nhỏ sau núi Cô Tô, Nguỵ Vô Tiện đỡ thân xác của người nọ đến bên dường, nhẹ nhàng từng chút từng chút một như sợ người nọ sẽ đau, rất nâng niu rất cẩn thận."Trạch Vu Quân, ta nghĩ nơi thích hợp nhất để cất giữ thân xác Lam Trạm chính là Hàn Đàm Động""Ta cũng nghĩ thế, đợi qua giờ Hợi, mọi người đều ngủ hết rồi hãy đem Vong Cơ qua bên đó""Được, ta ở đây chờ người".