Ma Cà Rồng Cũng Biết Yêu

Chương 68: Tôi sẽ ngỏ lời với cô ấy




Anh Thư đi về phòng tự ném mình xuống chiếc giường êm ái kia, cô trầm ngâm nhìn lên trần nhà tối đen kia bỗng chốc gương mặt của Dương Dương khi nãy hiện lên, nó ngơ ngác ngắm nhìn anh mà trong lòng cứ những đám mây trôi tự hỏi mình rằng thứ cảm giác này là gì mà sao lại có thể mãnh liệt đến như vậy? Ngắm nhìn một hồi lâu tim nó bỗng nhiên đập nhanh hơn, cả người cảm thấy ấm áp lạ thường, hơi ấm tới mức khiến hai gò má cao kia của nó phải đỏ ửng lên, vội vã cô nàng đưa đôi tay lạnh lẽo của mình lên ôm lấy hai gò má để cái cảm giác này biến đi hết. Đang mê man trong vô thức bỗng nhiên trong lòng nó có chút bất an không biết là chuyện gì? Và có vẻ như nó đang lo lắng về cuộc thi, thực ra một trong ba cuốn sách khi nãy mà nó đọc có nói đến cuộc thi phong danh này, mâu thuẫn giữa những thông tin mà mình có được và thông tin trong cuốn sách nó bắt đầu bị lôi vào trong mớ hỗn độn.

"Nói là 3 năm cuộc thi này mới diễn ra nhưng số lượng người tham gia lại nhiều gấp mấy chục lần những năm khác, chẳng lẽ thông tin mà những người kia có được là sai sao? Chắc chắn là vậy rồi, trong sách có nói chỉ khi nào những người phong danh của kì trước xuống làm cố vấn thì Đại hội Phong danh Ma cà rồng mới được mở ra cơ mà? Nếu là như vậy thật thì có vẻ Đại hội được diễn ra 3 năm một lần chính là trận đấu giao hữu mà 2 năm trước mình tới xem, nếu chỉ là trận giao hữu thì Ngũ Vương và những người đứng trong top mười lại đi tham ra cả vì ít ra bọn họ còn cái đầu, khả năng suy nghĩ của bọn người này khá cao không thể mắc bẫy dễ dàng vậy được? " Suy nghĩ một hồi, vừa lập luận vừa tìm ra chi tiết không đúng thì cuối cùng cô nàng cũng tìm ra câu trả lời hợp tình hợp lí nhất, nó nở nụ cười đắc trí mà nói:"Ra vậy. Mấy người định chơi tôi sao? Còn non lắm" Suy cho cùng từ đầu đến cuối là nó bị gài bẫy bởi một nhóm người nào đó. Cứ suy nghĩ miên man mãi cuối cùng cô nàng cũng bị lôi vào giấc ngủ. Năm yên trên giường và cứ thế ngủ một mạch cho tới sáng, nói sao đây nhỉ nó chỉ ngủ duy nhất có 1 tiếng rưỡi rồi tỉnh dậy, nhìn vào đồng hồ thấy đã 6 giờ sáng, mơ màng cùng một chút thiếu ngủ nó mệt mỏi bước từng bước một và trong phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Bên dưới mấy người con gái cũng đã dậy hết, còn đám nam nhi thì ngoại trừ anh ra thì tất cả cũng đã thức dậy, cả lũ này ngồi xung quanh cái bàn cạnh một cái hồ nước ở khu vườn phía sau biệt thự, còn bọn họ làm gì ở đó sao? Tất nhiên là luyện tập rồi nhưng vẫn có một vài đứa quây tròn lại mà buôn bán truyện nhùng nhằng gì đó

"Thật sao?" là giọng Hạo Nam

"Tôi đùa với cậu sao?" Dương Anh khẳng định

" Chính xác 100% luôn, tối qua chính mắt em và nhỏ Dương thấy anh Dương đang đỡ Thư Thư xuống tầng hai mà, hình như chân nhỏ kia bị sao thì phải?" Hồng Ngọc lên tiếng

"Tốt, vậy được rồi, ngày hôm nay tránh xa Anh Thư ra " Hoàng Anh nói

"Ừ"Hạo Nam đang hăng hái thì đột nhiên đổi giọng" Mà này, Hoàng mày nói cứ như trên người em mày có virut không bằng"

" Sao?" Hoàng Anh hỏi

"Ừ, đâu chỉ có virut còn có chất độc gây chết người nữa đấy" Dương Anh nói bỗng chốc cả lũ phải sặc vì cười.

"Mấy đứa kia, đi vào thôi"-Thấy cả lũ kia cứ ở đó mà cười đùa Thuỳ An nhanh chóng lên tiếng gọi

"Dạ, biết rồi chị" - Dứt câu cả lũ chạy vội lại mà tập chuẩn bị cho kì thi.

**********************

Trong khi mấy đứa bạn đang khổ sở tập luyện thì nó lại ngồi một chỗ mà nghịch điện thoại, nói là nghịch điện thoại nhưng cái đầu lại chỉ nghĩ đến điều khác, trong đầu nó chẳng biết lí do gì mà gương mặt của anh trong bóng tối khi đỡ nó tối hôm qua cứ xuất hiện trước mắt nó, cô nàng bực mình lắc đầu rồi tiếng tin nhắn điện thoại vang lên, mở tin nhắn ra đọc,đọc xong nó chán nản tắt điện thoại và đi xuống dưới nhà, xuống tới nơi thì chẳng có ai ngoại trừ Hồng Ngọc, Hoàng Anh và Hạo Nam.

" Chuyện gì đây?'

"Bộ cậu không đọc tin nhắn sao?" Hạo Nam hỏi

"Đọc rồi mới xuống đây chứ, nói đi chuyện gì quan trọng"

"Phải đấy,mau nói đi Nam" Hồng Ngọc nói

"Này tôi định sẽ ngỏ lời với cô ấy"

Hoàng Anh: Sao?

Hồng Ngọc: "Thật hả?"

"Ngỏ lời hả?" Trong khi mấy người kia bàng hoàng ngơ ngác thì nó lại cố tình trêu Hạo Nam

"Ừ"

"Khoan đã, là tỏ tình đấy hả? Với ai? Dương Anh sao?" Cô nàng này lại tiếp tục trêu Hạo Nam bằng cách hỏi liên tục làm như không biết chuyện gì mặc dù nó đã biết hết mọi chuyện

"Còn ai vào đây nữa" Hạo Nam nói

"Được rồi, cậu muốn tụi này giúp cái gì? Anh Hoàng, Ngọc nghe đi"

"Ừ" Thế là tất cả tập trung chú ý nghe Hạo Nam nói kế hoạch rồi tất cả di tản. Bọn họ đi đến trung tâm của thành phố này, ở đây rất rộng rãi và thoáng mát, người người qua lại, bỗng Hồng Ngọc nói: " do là ngày trọng đại với Ma cà rồng nên hầu như tất cả ma cà rồng trên cả thế giới đã tập trung tại đây, vào buổi sáng sẽ có bài diễn văn của Chủ tịch Hội đồng, bài văn tóm tắt lịch sử thế giới ma cà rồng rồi đến các tiết mục văn nghệ, trưa đến mọi người có thể về nhà hoặc đi đâu đó có thể là tham gia lễ hội còn những người của Hội đồng thì đi viếng các anh hùng đã hi sinh cho thế giới Ma cà rồng, tối mọi Ma cà rồng chắc chắn sẽ đi chơi với nhau rồi nhưng đặc biệt đó là buổi tiệc tối nay, do ngày mai bắt đầu thi rồi nên Hội đồng đã tổ chức tiệc chắc chắn tối nay sẽ có giới thượng lưu đến, các quan chức cao, cố vấn của ma cà rồng còn không thể thiếu chính là người của Hội đồng và những Ma cà rồng tham gia cuộc thi"

" Rắc rối, cậu nói có bài diễn văn của chủ tịch hội đồng mà, phải không? Đi thôi " Nói rồi cả vui vẻ đi đến một ngôi nhà rất rất là lớn, vào đó cả hai tìm chỗ ngồi và ngồi nghe bài diễn văn

-----------------