Khi Sanh Ca đang suy nghĩ, một chiếc xe hơi Lamborghini màu đen giới hạn đi ngang qua hồ phun nước và dừng lại trước cửa.
Vệ sĩ đồng thời là tài xế xuống xe trước, giúp mở cửa xe ra.
Một người phụ nữ bước xuống xe, mặc một bộ váy trắng chững chạc và đoan trang, dáng người cao gầy, ăn mặc rất tinh tế.
Đó là Thịnh Tú Vân.
Ngoài việc mang danh nghĩa là phu nhân Sâm gia, cô ấy còn từng được mệnh danh là tiếp viên hàng không xinh đẹp nhất cục hàng không Trung Quốc.
“Chị dâu, sao chị lại ở đây?” Sanh Ca tiếp đón một cách lịch sự.
"Đại ca của cô đã trở về nước xử lý một số chuyện.
Tôi không có việc gì làm, nên tới cổ vũ cho cô một chút."
Nhìn thấy Sanh Ca, đầu tiên cô ấy nở nụ cười ấm áp.
Cô ấy tự nhiên kéo cổ tay Sanh Ca như chị em thân thiết vậy, sau đó nhanh chóng chú ý đến tòa nhà cao ốc yên tĩnh, vô thức nhìn đồng hồ.
"Sao giờ này rồi mà vẫn vắng tanh như vậy? Ai đang giở trò?"
Thịnh Tú Vân cũng phản ứng ngay lập tức.
Bởi vì nếu hôm nay cho đến khi lễ cắt băng bắt đầu, mà không có ông trùm kinh doanh nào được mời đến thì vào buổi chiều hôm đó vấn đề này sẽ được đưa tin ngay.
Khi đó tham vọng thoát ly khỏi sự giúp đỡ của Lộc gia và tự thành lập nên sự nghiệp riêng của Sanh Ca sẽ trở thành trò cười trên mạng.
Mục đích của những người đứng sau quá rõ ràng.
Vẻ mặt của Sanh Ca rất nghiêm túc, nhưng nhìn thấy Thịnh Tú Vân còn nghiêm túc hơn mình, cô cười an ủi: "Chị dâu, đừng lo lắng, có thể là trên đường có chuyện gì đó chậm trễ bọn họ."
Cô nhìn Tang Vi, trợ lý chuyển tới từ thành phố Phương đang đứng sau mình: "Cô dựa theo danh sách mà gọi điện, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, hỏi bọn họ có cần giúp đỡ không."
"Vâng, giám đốc Lộc.”
Thịnh Tú Vân lắc đầu: "Không có người nào tới, thật là trùng hợp, cô đừng an ủi tôi, trong lòng cô mới là người khó chịu nhất."
Sanh Ca cười rất bình tĩnh: "Sợ gì chứ, còn hai mươi phút nữa mới bắt đầu.
Cho dù hôm nay không có ai đến, tôi vẫn sẽ cắt băng khánh thành!"
Vừa dứt lời, tiếng cười suồng sã như chuông bạc của một người phụ nữ vọng vào từ bên ngoài đài phun nước.
Tống Niên diện chiếc váy hoa dài màu tím đầy mê hoặc, bước tới đầy duyên dáng.
"Đây thực sự là trò đùa vui nhất mà tôi được nghe hôm nay.
Xem ra tiểu công chúa của chúng ta mà không mang cái danh nhà họ Lộc thì không ai muốn cho cô mặt mũi rồi.
Thật là quá thảm hại."
Thịnh Tú Vân và Sanh Ca gần như lạnh mặt xuống cùng lúc.
“Sao chị không ở nhà chăm sóc chồng đi, lại tới đây tham gia cuộc vui làm gì?” Bởi vì không có người ngoài ở đây nên Thịnh Tú Vân cũng không cung kính với chị ta.
"Lão gia không tiện đi lại, tôi sẽ thay mặt hắn đến xem một chút."
Tống Niên đảo mắt đầy khinh thường, nhếch miệng châm chọc: "Lộc Sanh Ca, hy vọng sự việc hôm nay có thể dạy cho cô một bài học.
Cô phải biết rằng không có nhà họ Lộc, cô chẳng là gì cả!"
"Ồ?"
Đôi môi đỏ mọng của Sanh Ca khẽ nhếch lên, từ đầu đến cuối cô rất bình tĩnh, không hề hoảng chút nào: "Còn hai mươi phút nữa mới bắt đầu, sao chị lại nóng lòng như vậy?"
Tống Niên hừ lạnh một tiếng: “Cho dù cho cô thêm một tiếng đồng hồ nữa cũng không có người tới, cho nên cô cứ như vậy chờ đến khi bị làm thành trò cười trên mạng đi!”
Thịnh Tú Vân cau mày: "Quả nhiên là do chị giở trò!"
"Đừng có vu oan cho tôi.
Là do Lộc Sanh Ca đã đắc tội quá nhiều người nên không ai trong số họ muốn cô ta sống tốt.
Tôi chỉ tiện ghé qua để xem trò cười mà thôi."
Chị ta nói xong, yêu cầu vệ sĩ vào trong tòa nhà và mang một chiếc ghế ra, sau đó ngồi đợi ở cửa.
Chỉ còn hai mươi phút nữa, chị ta muốn xem liệu sự bình tĩnh của Lộc Sanh Ca có thể duy trì thêm được trong một thời gian nữa hay không.
Năm phút nữa trôi qua.
Ngoại trừ tiếng nước chảy ào ào từ đài phun nước bên ngoài tòa nhà, không gian yên tĩnh đến mức mọi nhân viên tại Angle đều ớn lạnh.
Tang Vi vội vàng bước đến bên Sanh Ca, nhỏ giọng báo cáo: “Giám đốc Lộc, tình hình không tốt lắm, đa số đều nói rằng công ty có chuyện gì đó không thể đến, có người còn không trả lời điện thoại.
Tôi phải làm gì bây giờ?"
Tống Niên vểnh tai lên nghe, càng cười đắc ý.
Sanh Ca cúi đầu suy nghĩ.
Sắc mặt Thịnh Tú Vân cũng không tốt lắm: “Đám người này nói rõ ràng là nghe theo mưu kế của người nào đó, còn cố ý không cho cô mặt mũi.
Nếu còn hoãn lại nửa giờ nữa, tôi sẽ gọi điện thoại cho đại ca của cô, bắt anh ấy chạy đến đây một chuyến.
Với sự hiện diện của anh ấy, chắc chắn sẽ có người sợ hãi mà chạy tới."
"Không cần."
Sanh Ca đè điện thoại của cô ấy xuống: “Chỉ là cắt băng khánh thành thôi, còn tưởng rằng sẽ cho tôi một đòn phủ đầu, bắt tôi lùi bước sao, nằm mơ! Tang Vi, sắp xếp đi, lễ..."
Cô chưa kịp nói xong thì đột nhiên có tiếng ồn, vô cùng ồn ào ở tòa nhà phía sau.
"Trời ơi, thật tuyệt, thật là ghen tị với Giám đốc Lộc!"
"Thật tuyệt, thật tuyệt! Lần này có người làm chỗ dựa cho Giám đốc Lộc rồi! Để xem họ còn có thể nói gì nữa nhé!"
Các nhân viên cầm điện thoại đứng dậy hò reo.
Sanh Ca và Thịnh Tú Vân ở cửa, bao gồm cả Tống Niên, đều tỏ vẻ khó hiểu.
Tang Vi nhìn vào điện thoại của cô ấy, ngay sau đó cô ấy ngạc nhiên nói: “Giám đốc Lộc, xem tin tức đi!"
Sanh Ca nghi ngờ mở điện thoại lên, phát hiện những mục top hot search nhanh chóng được đẩy lên đều liên quan đến cô.
[Kỷ Thị sắp đổi hướng đầu tư vào công ty giải trí Angle]
[Kỷ Tổng yêu vị hôn thê của mình vô cùng, ném ra 80 tỷ nhân dân tệ]
Nhiều cư dân mạng bày tỏ sự ghen tị với tin tức đầy cơm chó này!
Số tiền khổng lồ 80 tỷ được bỏ ra ngay khi vừa mới đầu tư, đúng là phong cách của hội phú hào!
Công ty Angle vừa mới ra đời, ban đầu Sanh Ca chỉ đầu tư một tỷ nhân dân tệ vào đó, tạm thời không được xếp vào hàng những công ty giải trí tốt hiện nay.
Nhưng Kỷ Ngự Đình đã trực tiếp công bố khoản đầu tư cao ngất ngưởng là 80 tỷ vào Angle, giá trị của Angle ngay lập tức khác đi so với điểm xuất phát của nó.
Ít nhất là công ti này đã tiến lên hai mươi bậc trong cùng một đợt!
Đây đúng thật là đi cửa sau một cách công khai!
Bởi điều này không chỉ đồng nghĩa với việc Kỷ Ngự Đình công nhận vị hôn thê này, sẵn sàng hỗ trợ hết mình cho sự nghiệp của cô.
Mà nó cũng đại diện cho Kỷ Thị đằng sau anh, những người cũng sẽ hỗ trợ cho Sanh Ca.
Kỷ Ngự Đình, là nhân vật hot nhất Trung Quốc hiện tại, hành vi chủ động thể hiện sự sủng ái của mình với Sanh Ca như vậy đã gợi lên sự ghen tị của vô số các tiểu thư của nhiều gia đình quý tộc.
Thịnh Tú Vân rất vui vẻ, nhìn thêm hai lần: “Kỷ Ngự Đình này không tệ, anh ta có thể nhớ lúc nào cũng phải bảo vệ cô cho cô.
Xem ra có anh ta rồi thì sau này các anh của cô có thể bớt lo lắng hơn."
Sau khi Sanh Ca đọc tin này, cô không nói gì, tuy vẻ mặt rất ngạc nhiên nhưng cũng rất nghiêm túc.
Tống Niên khoanh tay lại, hờn dỗi.
Chị ta nhớ rằng Kỷ Ngự Đình thậm chí còn không có mặt vào ngày tổ chức tiệc tẩy trần của Lộc Sanh Ca, hiển nhiên là không để ý đến cô.
Mới đến Kỷ Gia chăm sóc được vài ngày, Kỷ Ngự Đình đã yêu Lộc Sanh Ca nhanh như vậy sao?
Chị ta nhìn thời gian, đã chín giờ hai mươi rồi.
Tâm trạng u ám bị cuốn đi, chị ta bỗng vui vẻ trở lại.
"Còn mười phút nữa.
Tôi e rằng hôm nay sẽ không có ai đến tham gia cùng cô rồi.
Có vẻ như ngay cả khi cô có sự hỗ trợ của Kỷ gia, thì việc cắt băng khánh thành của cô cũng sẽ trở thành một trò đùa thậm chí còn lớn hơn.
Ngay cả Kỷ gia cũng sẽ bị cười nhạo theo.
Thật là làm tôi cười chết mất!”
Tống Niên hất cằm lên cao, cảm thấy rất vui.
Thịnh Tú Vân bị chị ta chọc giận đến mức đang định phản bác lại, thì đột nhiên nghe thấy tiếng xe ô tô, từ xa đến gần.
Một chiếc xe hơi sang trọng trị giá hàng triệu đô la đến, dừng lại dưới tòa cao ốc Angle.1.