Ly Hôn Xong Tôi Trở Thành Phú Bà Bạc Tỷ

Chương 103: 103: Cô Ta Muốn Nuốt Phong Thị





Sanh Ca im lặng một lúc rồi cười nói: “Như nhau cả thôi, sớm muộn gì cũng phải trả, Phong Ngự Niên cũng không ngoại lệ”
Nghe được lời này, Phó Thần Dạ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cô sẽ vì chuyện trước kia mà tìm Phong Ngự Niên trả nợ, lại không nói sẽ vì Tiểu Âm mà trả thù anh ta.

Cô đến cùng vẫn để ý đến anh ta đúng chứ?
Bây giờ cô chỉ vì Tiểu Âm mà tức giận với anh ta mà thôi, anh ta vẫn còn cơ hội!
Nghĩ thông rồi Phó Thần Dật vui vẻ đứng dậy: “Sanh ca, em yên tâm, nhưng chuyện này anh đều sẽ thay đổi, anh cũng bằng lòng chờ đợi, chỉ cần em quay đầu thì anh vẫn sẽ luôn ở đây.


Anh ta nói xong thì rời đi.

Sanh Ca đỡ trán mặt tối sầm cả lại.

Xem ra anh ta vẫn chưa nghe hiểu hết ý của cô…
Bỏ đi, đợi sau này có cơ hội giải thích sau vậy.

Trong mấy ngày sau đó, ngày nào Lâm Hoài Sơ cũng đến các công trường khác nhau, gần như không có mặt công ty, cũng chưa từng đến công ty để báo cáo tiến độ công việc.

Nếu như Lý Phi gọi điện hỏi, cô ta cũng chỉ nói là đang bận.

Lý Phi thật sự rất không hài lòng với thái độ của cô ta.

Nếu như không phải đang là lúc cần dùng người thì với cái nết của bà ta sớm đã nổi trận lôi đình rồi.


Còn đang nghĩ ngợi thì chuông điện thoại vang lên, là Phong Thanh Thanh.

“Con gái ngoan, sao vậy?”
Giọng Phong Thanh Thanh đầu máy bên kia vô cùng bất mãn, miệng đầy oán trách.

“Sao gần đây tiền tiêu vặt của con lại ít đi nhiều đến vậy, hại con lúc quẹt thẻ khi đi dạo phố với hai cô con gái nhà họ Hứa lại hiện là không đủ, mẹ kêu con sau này lăn lộn trong giới được nữa!”
Lý Phi có phần chột dạ.

Bây giờ tất cả tiền trong tay đều đã để Lâm Hoài Sơ đầu tư vào các hạng mục khác nhau, bà ta cũng chỉ đành lẳng lặng giảm bớt tiền tiêu vặt của Phong Thanh Thanh.

“Mẹ! Không phải lúc trước mẹ từng nói, con gái thì phải nuôi trong sung túc sao, sao mẹ lại có thể làm vậy với con…”
Lý Phi cũng không còn cách nào khác, chỉ đành lấy những lời lúc trước của Lâm Hoài Sơ ra an ủi Phong Thanh Thanh.

“Con gái ngoan, gần đây công ty gặp một số khó khăn về tài chính, mẹ cũng là buộc lòng phải làm vậy.

Đợi mọi chuyện tốt lên, tiền tiêu vặt của con sẽ gấp đôi, con muốn gì mẹ cũng mua cho con!”
“Vậy con muốn một bộ đầy đủ các sản phẩm chăm sóc da phiên bản giới hạn do LC phát hành trước!”
“Được được được, mua hết!”
Cúp máy xong, trong lòng trước mắt Lý Phi đều là Lâm Hoài Sơ.

Mấy ngày nay đều không đến công ty báo cáo tiến độ, cũng không gọi điện gì hết, sao bà ta cứ cảm thấy đứa cháu ngoại này có chuyện gì đó giấu bà ta?
Trong lòng thực sự là rất bất an, Lý Phi quyết định tự mình gọi điện cho cô ta.

Vừa mở danh bạ ra thì cửa bật mở, trợ lý Tiểu Lam đẩy cửa xông vào.

Lý Phi không vui, tức giận lườm: “Vào cũng không biết gõ cửa sao!”

Tiểu Lam nào còn để ý được nhiều vậy nữa, lo lắng không thôi nói: “Tổng giám đốc Lý không hay rồi! Đội dự án suối Lan đang làm ầm ĩ ở ngoài cửa, chặn kín ở ngoài cửa lớn của tòa nhà rồi!”
“Gì cơ!”
Lý Phi đập bàn, kinh ngạc đứng lên: “Bọn họ dựa vào đâu mà lớn lối vậy, bảo vệ đều ngồi không sao!”
“Nhiều người lắm ạ, cả một đội công trình cũng đến cả trăm người vây kín phía dưới, bọn họ nói khoản tiền thanh toán cho công trình đã hứa vẫn chưa được chuyển vào tài khoản, người phụ trách còn bị tổng giám đốc Lâm dùng cớ bất lợi cho việc giám sát mà cho thôi việc! Đám người bọn họ như rắn mất đầu, cầm công cụ xây dựng trên công trường làm vũ khí, kêu gào muốn bà giải thích!”
Không hề chuyển khoản thanh toán?!
Vậy tiền của bà ta đâu?!
Rốt cuộc Lâm Hoài Sơ đang làm cái trò quỷ gì vậy!
Một ý nghĩ vô cùng tệ xoẹt qua trong đầu làm Lý Phi bị dọa đến mặt trắng bệch.

Bà ta không tin Lâm Hoài Sơ lại dám làm vậy với bà ta! Đây là cháu đằng ngoại ruột của bà ta đấy!
Để xác minh, tay bà ta phát run bấm số gọi cho Lâm Hoài Sơ.

Điện thoại vừa kết nối.

Tiếng chuông reo từ xa đến gần từng giây một.

Hình như là từ… ngoài cửa truyền vào?!
Tiêu Lam đứng bên cạnh cũng nhận ra cửa không đóng, định mở hẳn ra thì một đôi tay mảnh khảnh từ bên ngoài mở cửa.

Lâm Hoài Sơ trang điểm cẩn thận, trên người mặc một bộ váy màu sắc lòe loẹt, đằng sau còn có một người đàn ông giống như luật sư đi theo.

Nhìn cô ta không chút hoang mang, thậm chí cố ý ăn mặc thế này rõ ràng là có chuẩn bị mà đến.

Trợ lý Tiểm Lam thấy không khí có vẻ không đúng lắm, len lén lui ra khỏi chiến trường chết chóc.


Trong phòng làm việc, Lý Phi mắt đỏ bừng kinh ngạc.

Lâm Hoài Sơ bị biểu cảm của ba ta làm cho bật cười.

“Mới có mấy ngày không gặp được con, cô đã nhớ con đến vậy rồi sao?”
Lý Phi cắn răng, trong lòng vẫn đang ôm một tia hy vọng: “Hoài Sơ, tiền thanh toán dự án suối Lan sao con chưa phát? Rốt cuộc hai ngày nay con đã làm gì?”
“Vừa rồi không phải cô đã đoán ra rồi sao?”
Cô ta mỉm cười bước đến ghế tiếp khách đối diện với Lý Phi rồi ngồi xuống: “Đúng vậy, tôi không bỏ ra ra một xu nào trong số 8,8 tỷ, tất cả tiền của công ty đều lặng lẽ được chuyển vào tài khoản của tôi, nhân tiện, ít nhất một nửa công ty bây giờ là người của tôi.


“Mày! Sao mày dám!”
Khoản tiền lớn như vậy! Vậy mà lại bị cô ta một mình nuốt trọn?!
Có thể thay thế hơn một nửa công ty thành người của cô ta, đây chẳng phải là âm mưu đã được tính toán từ lâu rồi sao?
Lý Phi tức đến đau cả tim, đau đớn trượt xuống ghế: “Làm sao anh trai tao có thể dung túng cho hành vi vô liêm sỉ của mày chứ! Mày giấu cả anh ấy?”
Lâm Hoài Sơ cười nhạo ra tiếng: “Cô à, có phải cô quên mất người cầm quyền trong nhà không phải ông ấy rồi không, nhưng mà chuyện này, ông ấy ủng hộ con lắm đấy, cô ỷ mình gả đến nhà học Phong, về đến nhà mẹ đẻ thì tự cao tự đại, cô cho rằng ông ấy không ghét cô sao?”
Điều kiện gia đình của Lý Phi không tốt lắm, lúc đầu là dựa vào chuyện tình thanh xuân vườn trường, lại là sinh viên xuất sắc khoa tài chính nên có cơ duyên kết hôn với nhà họ Phong.

Lý Lâu, anh trai của Lý Phi không được may mắn như vậy, nhìn trúng cô chiêu nhà họ Lâm, vì vấn đề gia cảnh nên chỉ có thể vào nhà họ Lâm ở rể, đến con cái cũng không theo theo họ của mình.

Lý Phi tức giận đến đau tim, hai tay bám vào áo trên ngực, giúp bản thân bình tĩnh trở lại, mới miễn cưỡng giảm bớt được cảm giác ngột ngạt trong phòng.

“Mày trộm nhiều tiền của Phong thị đến vậy rốt cuộc là mày muốn làm gì?”
Lâm Hoài Sơ mỉm cười, đưa tay ý bảo luật sư tiến lên.

Luật sư đó lấy ánh mắt nghi ngờ của Lý Phi, rồi đặt một bản hợp đồng lên bàn làm việc.

Lý Phi nhận lấy, mở ra xem: “Lâm Hoài Sơ! Vậy mà mày lại muốn nuốt trọn Phong thị!"
“Sao có thể dùng từ nuốt được chứ?”
Lâm Hoài Sơ chê cười, nói tiếp: “Cô, cô nhìn cho rõ, con bỏ ra mười tỷ để mua lại quyền kinh doanh Phong thị.


Cô vốn chằng hiểu kinh doanh là hì, con cảm thấy vẫn nên để Phong thị vào tay con sẽ tốt hơn.


Mười tỷ?!
Lý Phi nghiến răng, xem ra nhà họ Lâm thực sự ủng hộ chuyện này, sẵn có 8,8 tỷ rồi cho Lâm Hoài Thanh thêm 1,2 tỷ nữa.

Trời ạ! Đây là người nhà mẹ đẻ của bà ta đấy! Là anh trai ruột cùng cháu gái ruột của bà ta đấy!
Lý Phi tức đến không nói nên lời, một hồi sau nghiến răng nghiến lợi.

“Mày nghĩ hay quá nhỉ! Phong thị là hệ thống cổ phần! Cổ đông lớn nhất là con trai tao, Mày muốn mua lại Phong thị thì nên đi hỏi nó mới phải!”
“Tôi đã phái người đi tìm anh họ rồi, anh ta mất tích lâu vậy rồi, có lẽ đã chết mất xác ở bên ngoài rồi cũng nên.


“Lão cáo già Phong Văn Đống cũng bị tôi mua chuộc rồi, chấc chấc, cho nên chỉ có bà là mẹ thay quyền con ra sức mà thôi”
“Mày!” Lý Phi căm uất không thôi.

Lúc này bà ta mới nhìn ra từng bước kế hoạch của Lâm Hoài Sơ, đầu tiên là dụ dỗ mình bán cổ phần, thế chấp căn nhà, thu được một số tiền khổng lồ, phá hoại Phong thị xong thì dễ dàng thay tên đổi chủ cho cô ta.

Thấy Lý Phi nãy giờ không nói gì, Lâm Hoài Sơ có chút không nhịn được: “Cô à, cô có tiếp tục kéo dài thêm cũng chẳng ích gì, còn không bằng dứt khoát điểm chỉ ký tên! Sau này Phong thị xác nhập vào Lâm thị rồi, địa vị sẽ chỉ càng cao hơn nữa!”
Lý Phi vô cùng tuyệt vọng.

Chẳng lẽ Phong thị! Thật sự phải chôn vùi ở trong tay bà ta sao?
Bà ta cắn chặt môi dưới hằn ra vết máu, tay run run cố gắng cầm lấy bút.

Một giọng nói lạnh lùng, kiêu ngạo đột nhiên vang lên từ ngoài cửa.

“Cô Lâm vui mừng sớm quá rồi đấy, muốn mua Phong thị, đáng ra nên hỏi tôi trước đã!”
Nghe được giọng nói quen thuộc đến khắc cốt này, Lý Phi và Lâm Hoài Sơ đều vô cùng kinh ngạc!.