"Anh nguyện ý dùng tính mạng cả đời mình để che chở cho em, chăm sóc em, ngoài em ra anh sẽ không nhìn bất cứ người con gái nào khác, cả đời chỉ đối tốt với mình em."
Hắn cười khẽ nói ra lời thề.
"Em nguyện ý dùng tính mạng mình hứa cả đời này sẽ yêu anh, cả đời cũng chỉ đối tốt với mình anh, nhưng mà ngẫu nhiên nhìn thấy trai đẹp thì chuyện này không liên quan..."
Đây là lời thề của tân nương, cô xảo tiếu thiến hề, ngửa đầu nhìn của chú rể của mình."Hắc, em có thể ngắm trai đẹp!"
"Em dám!" Hắn nhe răng trợn mắt, giả bộ ác độc.
Cô lui thân thể, học con chó nhỏ ô ô kêu."Hung dữ quá , hung dữ quá, nam chủ nhân nhà ta hung dữ quá ~~ "
Hắn tiêu sái vén tóc."nam chủ nhân nhà em vừa đẹp vừa thông minh, trừ phi ,đầu óc em có vấn đề thì mới nhìn len người con trai khác."
Cô mím môi thần, vẻ mặt không dám tin nói: "Ác, thực xin lỗi, trời ạ, em hiện tại mới biết hóa ra nam chủ nhân nhà ta tự kỷ như vậy ~~ "
"Biết là tốt rồi!" Hắn hai tay chống nạnh, bộ dạng cuồng ngạo tựa như công thành chiếm đất đích thổ phỉ.
Trên đài đích công chứng viên nghe hai người nói chuyện yêu đương, nhịn không được nói: "Uy uy uy, vị chú rể cao cao kia, thỉnh không cần kiêu ngạo, cưới được cô vợ xinh đẹp như vậy là công đức ba đời tổ tiên anh để lại đấy, tuyệt đối không là bởi vì anh bộ dạng đẹp trai đâu."
Toàn trường cười to, cô vẻ mặt thẹn thùng chui vào trong lồng ngực hắn.
Hắn cảm thấy thật đắc ý, cảm thấy được thật hạnh phúc, hảo thỏa mãn...
"Tử sinh khế rộng rãi, cùng tử cùng vui vẻ, chấp tử tay, cùng tử giai lão."
Bọn họ cùng nhau nói lời thề, công chứng viên xác nhận quan hệ của hai con người .
Từ giờ khắc này, cô chính là Kỳ phu nhân , vợ của Kỳ Mại Khải.
☆☆☆ Diễn Đàn Lê Quý Đôn ☆☆☆ PhongTinhTuyet ☆☆☆
Một đêm lăn lộn khó ngủ, chồng trước liền ngủ ở ngay cách vách, cửa phòng lại không có biện pháp khóa lại, trước tiên là nói về mặc kệ là hắn xông tới hoặc là nàng lao ra đi, dưới loại tình huống này, người nào còn có thể ngủ ngon?
Cô ngủ cảm thấy nặng nề, cho dù mặt trời đã muốn ló dạng , hay là đang nửa ngủ nửa tỉnh trong lúc đó, nghe đến tiếng ồn ào của Tiểu Vũ."Ba cùng với! Mẹ! Ba cùng với! Mẹ!"
Sau đó chồng trước mở cửa vọt tiến vào ——
Sau đó cô bản năng che chăn bông bắt đầu thét chói tai ——
Sau đó chồng trước đem cô cả người từ trên giường ôm lấy đến, cô liều mình giãy dụa, nhưng không được, không có biện pháp, chính mình chính là con gái!
Kỳ Mại Khải đem vợ trước ném vào trong giường lớn của hắn, cô bây giờ chỉ giống một con mèo nhỏ đang giơ nanh múa vuốt, hắn xoa bóp cánh tay bị chụp đau, mở cửa phòng, lại hướng quay về giường lớn, ôm vợ trước, đồng thời thay hai người đắp chăn lên.
"Kỳ Mại Khải, anh rốt cuộc muốn như thế nào a!" Lương Nhược Du vừa sợ vừa tức, quả muốn nhảy xuống giường.
"Mẹ!"
Tiểu vũ giống thang mã sĩ tiểu xe lửa bàn vọt tiến vào.
Cô dừng lại động tác, nhìn đến chồng trước liếc một cái."Con trai đến đây."
Cô tức giận trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái."Anh có thể nói, không cần khiêng tôi giống khiêng bột mì đi như vậy."
Kỳ Mại Khải đắp chăn lên bả vai vợ trước, vì mình biện giải nói: "Cô rất nhẹ ."
"Chẳng lẽ tôi mỗi ngày đều bị anh khiêng đi như vậy?" Cô lấy tay vuốt tóc, bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn cười lên vô cùng đẹp trai, vỗ vỗ giường."Cô có thể chủ động nằm lên trên giường của tôi."
Lương Nhược Du không nghĩ sáng sớm liền cùng chồng trước đấu võ mồm, cô ôm con trai nằm trên giường, nhẹ nhàng nói: "Chào, bảo bối tiểu vũ, sớm an, hiện tại mấy giờ rồi ?"
Tiểu vũ ôm bả vai mẹ."Đã là bảy giờ rồi , con còn tưởng nằm mộng, mộng mẹ đã trở lại! Nguyên lai là thật sự, mẹ thật sự đã trở lại! Da ~~ "
Lời nói của con trai khiến hốc mắt cô đỏ bừng, cúi đầu hôn lên mái tóc của con trai."Tiểu vũ không nằm mộng, mẹ thật sự đã trở lại!"
Tiểu vũ ngửa đầu nhìn mẹ, trong mắt lòe lòe sáng lên."Kia mẹ hôm nay có thể đưa con đi đến trường sao? Con muốn khoe mẹ với các bạn học da ~~ "
"Đương nhiên không thành vấn đề, mẹ hôm nay sẽ đưa tiểu vũ đi học." Cô vốn dĩ đã có kế hoạch hôm nay muốn đưa tiểu vũ tới trường học cùng thầy giáo nói chuyện.
Tiểu vũ vui vẻ vô cùng, vội vàng nhảy xuống giường lớn, hoa chân múa tay vui sướng."Con muốn đi thay quần áo , da da da! Hôm nay mẹ sẽ đưa con đi đến trường!"
Đứa nhỏ này tới vội vàng đi vội vàng, vừa mới nói xong liền thùng thùng đông địa chạy trốn, lưu lại mẫu thân xấu hổ dựa vào lòng phụ thân.
Trình diễn xong rồi...
Lương Nhược Du nhanh chóng rời khỏi lồng ngựch, hai mắt nhìn chằm chằm phía trước, hoàn toàn không dám loạn ngắm, nam nhân này luôn có thói quen lõa thân khi đi ngủ, ô, mắc cỡ chết người !
Kỳ Mại Khải thấy vợ trước kích động lôi kéo vạt áo, động tác của cô không quá hấp dẫn người, nhưng theo động tác của cô khiến lộ ra bắp đùi trắng nõn,mông tinh xảo, còn có eo nhỏ của cô.
Đối với việc muốn khảo nghiệm độ nhẫn nại của một người đàn ông bình thường, kỳ MẠi Khải chỉ có thể bất đắc dĩ ngẩng đầu, ánh mắt lại không khống chế được nhìn người phía trước, may mắn cô không thấy con ngươi đang nóng rức của hắn, nếu không nhất định sẽ lên tiếng thét chói tai ——
"Ba cùng đi!" Tiểu vũ lại vọt tiến vào.
Lương Nhược Du tâm nhất nhéo, xoay lại tới chỗ chồng trước,chui vào ngực hắn, kỳ Mại Khải ôm lấy cô, hai người tứ chi giao triền, tư thế ấm vị vô cùng.
Tiểu vũ vui vẻ nói: "Mẹ hỏi ba có thể lái xe đưa chúng ta tới trường không?"
Lương Nhược Du mau khóc, cửa này có thể hay không khóa lại a?
"Hảo, không thành vấn đề." Kỳ Mại Khải ngửi tóc vợ trước, tóc của cô tuy rối tung ,nhưng còn phiếm mùi hoa ngọt ngào.
"Ba phải đi họp sao?"
"Không cần."
Tiểu vũ, đi mau... Lương Nhược Du dùng hết sức chống đỡ thân thể, không để cho mình dựa vào hắn, nhưng theo thời gian một giây một giây qua đi, thắt lung của cô đều đã tê rần, tiểu vũ như thế nào còn không ly khai a! Ô ~~
"Kia muốn gọi điện thoại cho chu a di sao? Chu a di có thể hay không giúp ba an bài công việc?"
"Không cần, tiểu vũ, chu a di thực thông minh, nhất định đoán được ba hôm nay muốn đưa con cùng mẹ đi đến trường, cho nên sẽ không an bài công việc."
"Kia nếu chu a di đoán không được thì sao?" Tiểu vũ khờ dại oai đầu nói.
Tiểu vũ, đi mau!
"Tiểu vũ yên tâm, chu a di nhất định biết được." Kỳ Mại Khải thảnh thơi nhìn bộ dạng chật vật của vợ trước.
Tốt lắm, quên đi, lương Nhược Du không còn có khí lực , chỉ có thể rầu rĩ ở trong lòng chồng trước, cái này không chỉ nói là tứ chi giao triền , cô và hắn toàn thân cao thấp đều không hề có khe hở chỉ có thể cùng chồng trước "Dính" cùng một chỗ...
Cô ngửa đầu nhìn thấy hắn tựa tiếu phi tiếu (cười như không cười), nhìn hắn thản nhiên, khắc sâu trong mắt toàn bộ đều là một bộ dạng xấu xa, cảm thấy được người này thật là muốn làm ô nhiễm môi trường, gì cái nữ nhân này đều đã dâng chính mình lên cho hắn —— nhưngbây giờ lại.
Mặc kệ đứa con nghĩ như thế nào , cô bắt đầu giãy dụa, nhưng chồng trước lại gắt gao a ôm lấy cô, cô còn cảm thấy bụng mịnh chạm vào nới nam tính nóng bỏng , này, này, này... Lương Nhược Du mặt đỏ tai hồng, oa, cô nghĩ muốn thét chói tai rồi!
"Buông!" Cô nghiến răng nghiến lợi.
Hắn cố ý thực ảo não nói: "Xin tha thứ cho tôi, này là phản ứng sinh lý bình thường của nam nhân ."
"Buông!" Cô bất chấp tiểu hài tử ở đây, căm giận gầm nhẹ.
Tiểu vũ oai đầu hỏi: "Ba với mẹ ở cãi nhau sao?"
Nghe vậy, Lương Nhược Du lập tức hai tay lại thân mật ôm lấy chồng trước, cứng rắn nở nụ cười ngọt ngào."Tiểu vũ, ba với, mẹ không có cãi nhau ác!"
Chồng trước vòng qua hông của cô, gắt gao ôm cô vào trong ngực.
Thứ mềm mại của cô dán chặt vào lồng ngực của hắn, trời ạ cô đi ngủ luôn không mắc áo lót, cái này, cái này, ô
Sau khi lên xe, cô phát hiện ra chồng trước đang nhìn chằm chằm vào váy của cô, theo tầm mắt của hắn vừa thấy, mới phát hiện ra cái váy xẻ của mình cùng với dáng ngồi đã vô ý lộ ra bắp đùi, cô cả giận liếc tên đại sắc lang mà trừng mắt một cái, lấy tay che khuất đùi, không thấy là quá chân sao? Cô không tin bắp đùi mình đẹp bằng cô gái trẻ Hạ Lâm!
"Nữ nhân ba mươi tuổi, có gì hay mà xem."
Hắn cười lạnh, lái xe BMW màu đen ra khỏi gara."Tôi cũng cho là như thế."
"Sao anh cư muốn chọc tức tôi vậy? !" Nàng tức giận địa trừng hắn.
Hắn vô lại nhún nhún vai."Không có, tôi chỉ là theo lời của cô." Kỳ thật hắn vẫn đang giận giữ chính mình , không nghĩ tới vợ trước chỉ làm lộ ra cái chân có thể làm cho hắn đã quên hô hấp...
Lương Nhược Du xoay người không để ý tới hắn, nhìn cây anh đào ngoài cửa sổ, mới một tháng, đa sao hoa anh đào đều đã sớm rụng bay đầy trời, cô thích cây anh đào, ngày mai cô có thể sáng sớm ngắm cây anh đào, cũng có thể thoát khỏi vở kịch không cần đến kia.
"Nếu tôi nhớ không lầm, cô thích cây anh đào." Hắn nhớ lại nói.
Cô không nghĩ quay đầu lại, phản kháng nói: "Hoa gì tôi đều thích, không phải chỉ có mỗi cây anh đào."
Kỳ thật trong tất cả các loài hoa cô thích nhất là hoa anh đào, trước kia mỗi lần cây anh đào nở, hắn vẫn luôn mang cô đi xem, a lý sơn, võ lăng nông trường, dương minh sơn đều có dấu chân của hai người, đó là mùa đẹp nhất, cây anh đào đồng thời cũng chứng kiến tình yêu của bọn họ...
"Có lẽ các con có thể mang tiểu vũ cùng đi a lý sơn xem cây anh đào?" Bà Bà đề nghị.
"Mẹ, không cần, bọn con đã đáp ứng phải bồi tiểu vũ xem phim ." Cô không muốn ở lại nhiều với chồng trước.
Tiểu vũ vừa nghe, vui vẻ nhìn mẹ."Đúng vậy, ba và mẹ nói sẽ mang con đi xem tuần long cao thủ!"
"Vậy xem xong phim lại đi xem hoa anh đào !" Bà bà không muốn buông tha cho.
Lúc này di động của Kỳ Mại Khải vang lên, hắn mang tai nghe nhận điện thoại."Uy?"
"mikan, sớm(câu chào buổi sáng của người Trung Quốc), Anh đã đi làm rồi sao?"
"Anh trước đưa tiểu vũ đi học." Hắn nhìn sang vợ trước đang ngồi bên cạnh, thản nhiên nói: "Ngày hôm qua ngủ có ngon không? Hạ lâm?"
Hạ lâm sửng sốt, mikan chưa từng hỏi qua vấn đề này."Ách, ngủ rất ngon..."
"Nhớ anh sao?" Hắn hỏi, nhìn chằm chằm phản ứng vợ trước.
"Em nhớ anh, mikan anh cũng nhớ em sao?" Hạ lâm vui vẻ cực kỳ, mikan hôm nay thật nhiệt tình ác!
"Đương nhiên, buổi tối muốn đi đâu ăn cơm?"
Vợ trước ngoáy ngoáy lỗ lai, giống như là muốn che, này động tác đó là vô ý thức? Vẫn là đại biểu cô không muốn nghe?
"Chúng ta ăn đồ Pháp được không? Ở khu Đông —— "
Toàn bộ lực chú ý của Kỳ Mại Khải đều không nằm trên người bạn gái, hạ lâm nói gì đó, hắn căn bản không thèm để ý, thầm nghĩ quan sát phản ứng vợ trước, khả sự tình chính là trùng hợp như thế, lúc hắn cùng bạn gái trò chuyện, di động của vợ trước cũng vang lên ——
"Sơn ca, sao anh ra nhà ga sớm vậy? Em biết, anh nhất định lại là đi tìm Lâm muội muội nói chuyện phiếm ~~" Lâm tiểu thư bán vé ở sân ga chính là hang xóm của Lâm Dân Sơn, cô ấy ái mộ Sơn ca là chuyện toàn thôn ai cũng biết.
"Lại nói lung tung, em vừa rời khỏi hoa liên, anh liền lập tức lập đền thờ trinh tiết, không cùng bất cứ nhữ nhân nào khác nói chuyện phiếm, trong lòng nghĩ muốn vĩnh viễn chỉ có em!"
Lương Nhược Du bưng miệng cười, cô rất có lễ phép đè thấp âm lượng, không đi quấy rầy chồng trước cùng tình nhân nói chuyện yêu đương, nhìn đến không, lúc này mới gọi là khí độ của vợ trước, cô nên tự thưởng chính mình một chút.
"Chúng ta hẹn gặp mặt nhau tại cữa ga Đài Bắc, em đưa tiểu vũ đi học xong, sẽ đi tới công ty của Lương đại tỷ, chị ấy còn chưa biết chuyện em đến Đài Bắc, không nói cho chị ấy biết thì chị ấy sẽ làm ra những chuyện rất dọa người!"
Lâm Dân Sơn cười to, Lương đại tỷ là một người rất dễ dàng chấn kinh, muội muội chỉ cần có cái gì thì gió thổi cỏ lay mấy nhất định sẽ vọt tới hoa liên biểu đạt quan tâm."Lương tỷ tỷ vốn không phải người nhát gan, chính em nên cẩn thận bị mắng!"
"Tiệm ăn đồ pháp tại khu Đông, tùy em đâu cũng được." Kỳ Mại Khải nói.
Hai điểm bán? Đông tam cánh cửa?
Kỳ Mại Khải nheo lại mắt, nếu vợ trước không hẹn được, cô sẽ như thế nào?
"Hạ lâm, anh gọi lại cho em sau."
SAu một tiếng hô to, sau một khắc lại lạnh như băng, hạ lâm còn không biết rốt cuộc phát sinh chuyện gì, bạn trai đã ngắt điện thoại.
Đương nhiên Lương Nhược Du là không thể nói "Có nhớ em không?" Dùng loại trò chơi ghê tởm để thị uy, dù sao sơn ca thật không phải là bạn trai của cô, cô chỉ có thể tán gẫu một cách vui vẻ với Sơn ca, hừ, ít nhất muốn cho chồng trước biết, cho dù cô đẹp không bằng Hạ Lâm, nhưng giá thị trường của cô tuyệt đối không giảm.
"Buổi tối phải cùng nhau ăn cơm sao? Sơn ca?" Âm lượng của cô không lớn cũng không nhỏ, vừa vặn làm cho chồng trước nghe được, Tiểu Vũ lại nghe không được.
Kỷ Mại Khải nắm chặt tay lại tới nỗi trắng bệch.
"Sơn ca, tôi nghe nói nhà hàng Pháp ở khu Đông không tồi, chờ em tìm trên điện thoại , xem như thế nào sẽ nói cho anh biết sau!" Đúng vậy, cô chính là cố ý muốn chồng trước tức chết.
Đại nam nhân đầu heo này có chủ ý quấy phá, không có một người nam nhân nào thấy được vợ trước cùng nam nhân khác ở trước mặt mình nói chuyện yêu đương!
Bà bà lo lắng, Tiểu Vũ không hiểu gì hỏi : "Ba cùng với mẹ làm sao vậy? Bọn họ như thế nào luôn luôn nói chuyện điện thoại a?"
"Ba ba ma ma đang vội a, bọn họ có thiệt nhiều công việc phải xử lý..." Bà vỗ về tóc cháu trai nói.
Lương Nhược Du nghe thanh âm trấn an của bà bà liền lấy lại tinh thần, cô vừa rồi hồ đồ rồi , cô sao có thể quên mất là phải tránh nói chuyện chia tay trước mặt Tiểu Vũ rồi, tiểu vũ trưởng thành, dần dần lúc còn nhỏ, cô không muốn thằng bé biết chuyện của mình sớm như vậy, nên càng thêm chú ý.
"Sắp tới trường rồi , sơn ca, em gọi cho anh sau."
Tìm cái lý do, cô vội vàng chấm dứt trò chuyện.
"Bỏ được?" Kỳ Mại Khại lạnh lung nhìn cô.
Lương Nhược Du không nghĩ muốn chiến tranh trước mặt con, quyết định trầm mặc không phản ứng.
Đối thủ không ầm ĩ , Kỳ Mại Khải tự nhiên thu hồi chiến hỏa, trường học tới rồi, bên cạnh cửa trường học đỗ rất nhiều xe, hắn nhìn đến có xe sắp đi, liền thuận lợi tìm được nơi tốt đỗ xe.
"Anh không đi công ty trước sao?" Cô đem câu nói "Hạ lâm còn đang chờ anh" cứng rắn nuốt lại vào trong bụng.
"Tôi sợ cô sẽ trực tiếp tìm đối phương cãi nhau."
Hai người xuống xe, Lương Nhược Du tức giận , đáp: "Tôi có làm gì anh sao? !"
Kỳ Mại Khải khiêu mi."Có."
"Con đó." Mẹ cũng giúp đó."Con trai tốt nhất là con phải cổ vũ mẹ Tiểu Vũ."
"Con biết rồi."
"Uh, kia ta đi trước." Bà bà tạm biệt một nhà ba người này rồi đi tới chợ.
Tiểu vũ một tay nắm ba ba, một tay nắm ma ma, Kỳ luật sư cao lớn anh tuấn ngời ngời lại phải chịu cảnh này nhưng thay vào đó vẻ mặt ma ma lại vô cùng rạng rỡ, tiếp đón thanh âm ùn ùn kéo đến ——
"Kỳ luật sư sớm an!"
"Kỳ luật sư hảo may mắn ác, có chõ để xe a!"
Sau đó các cô phát hiện ra mỹ nhân đứng bên cạnh Tiểu Vũ...
"Vị này chính là?"
"Các vị sớm, tôi là mẹ của Tiểu Vũ." Lương nếu du chính thức tuyên bố chính mình "Tồn tại" .
Tin tức kinh động này liền lập tức chuyền ra khắp trường, Kỳ Lập Vũ hóa ra có mẹ, hắn không phải không có mẹ, hơn nữa mẹ hắn cũng thật khá, giống một nữ cường nhân...
Bọn họ đi vào lớp của Tiểu Vũ, Tiểu Vũ nắm táy mẹ, thần khí về phía mọi người nói: "Đây là mẹ mình, lúc trước đều công tác tại Hoa Liên, nhưng mà bây giờ đã trở về Đài Bắc , mỗi ngày đều đã sẽ đưa mình đến trường!"
Đối với Tiểu Vũ mà nói đây là một khắc kiêu ngạo nhất của hắn, Lương Nhược Du khóe mắt có lệ, chồng trước ôm bả vai cô, cô không có cự tuyệt, giờ khắc này nên để Tiểu Vũ nhìn thấy khoảnh khắc thân thiết của họ mới phải, nội tâm của cô chỉ có ba của Tiểu Vũ mới hiểu...
"Cám ơn cô nguyện ý trở về giúp tiểu vũ." Kỳ Mại Khải thiệt tình nói.
Hai người bọn họ thiệt tình nhìn nhau, trong mắt dấy lên nhiều cảm xúc .