Ly Hôn Rồi, Liệu Chúng Ta Có Thể Quay Lại

Chương 4: 4: Lời Mời





Vì chị gái gọi về đột xuất nên cô cũng xin phép anh và trở về trước.

Khi về mới thấy có một chiếc xe lạ ở trước cửa nhà chị gái cô - Diệp Huyễn Chi.

Dắt tay Ngọc Nhiêu cho bảo mẫu của con bé rồi bảo bà đưa về phòng, nhìn thấy con gái mình hiện lên vài phần buồn mà không nói với mẹ thì cô liền hứa sau khi xong việc sẽ cùng chơi búp bê với con thì mới có thể bảo Nhiêu Nhiêu ngoan ngoãn chịu về phòng.

Đi xuống phòng khách thì chị gái cô đã đứng ngay bên ngoài chờ đợi, tính hỏi đôi chút nhưng chưa kịp nói gì chị cô đã kéo vào bên trong.

Bên trong, anh rể cô - Lục Thiết Khâm đang ngồi nói chuyện và uống trà với hai người phụ nữ, nhìn qua thì có thể là người Pháp hay người Ý.
‘’Thiễu Ngưng, đây là tiểu thư Caramella Sdolcinato và tiểu thư Anele Neslida.

Họ tới và mong muốn được gặp em.’’
‘’Em ạ?’’ Tuy vẫn chưa hiểu lắm nhưng cô cũng nhanh chóng chào hỏi hai vị khách lạ và ngồi xuống cùng nói chuyện.

‘’Xin chào cô Diệp, tôi là Caramella, rất vui được gặp cô.’’ Cô gái tóc vàng có đôi mắt xanh dương chào hỏi với tôi trước rồi người bên cạnh cũng chào theo.
Bước vào cuộc trò chuyện một hồi thì mới biết là họ nghe tin cô chuẩn bị trở về giới giải trí thì liền muốn tới, mong muốn có thể mời cô về công ty của mình và dẫn dắt cô trong hành trình sắp tới.

Nhưng điểm lạ là điều này cô chưa công khai điều này, sao họ có thể tìm đến tận đây? Hơn cả điều này mới được cô đưa ra quyết định không lâu trước đó.

‘’Cô Diệp không cần lo lắng, quyền riêng tư của cô dĩ nhiên chúng tôi không can thiệp.


Nhân tài luôn có nhiều sự lựa chọn mà, cơ hội dành cho họ thử sức có rất nhiều.

Mong rằng cô Diệp có thể suy nghĩ kĩ về lời mời của công ty chúng tôi.’’
‘’À vâng, rất cảm ơn lời khen của cô Neslida.

Nhưng chuyện này có hơi đột ngột.

Không biết liệu tôi có thể trả lời câu hỏi này vào vài ngày sau không?’’
‘’Dĩ nhiên là được, bản hợp đồng chúng tôi có đặt trên bàn, nếu còn gì thắc mắc thì xin cô hãy liên hệ với danh thiếp kèm theo.’’
Cô đồng ý rồi tiễn hai tiểu thư rời đi, tiểu thư Neslida là phó giám đốc của công ty truyền thông và giải trí Adrienette, còn tiểu thư Sloidcinato.

Một công ty truyền thông và giải trí có tiếng ở nước ngoài, hiện đang mở rộng và tuyển chọn diễn viên tại nước của Thiễu Ngưng cô.

Theo họ đúng là rất tốt, nghĩ về tài nguyên hay cơ hội hợp tác cùng các nhân vật nổi tiếng trong giới là niềm ao ước của bao diễn viên.

Tuy nhiên vẫn có một số điểm trừ đáng nói, trước đây đã nổi lên một vụ công ty Adienette can thiệp vào đời sống riêng tư của các diễn viên của họ.

Song, thì chìm trong nhiều sự nghi vấn với tranh cãi từ phái truyền thông trong và ngoài nước, quần chúng nhân dân và fan hâm mộ.
Bởi không lên tiếng công khai và đính chính nên dù Adrienette có tốt đến mấy thì vẫn dính trên mình vết dơ chưa xóa bỏ được trong lòng quần chúng.

Hơn cả là Diệp Thiễu Ngưng rất quan trọng quyền riêng tư và đời sống cá nhân của mình, lần này về nước có cả sự xuất hiện của Ngọc Nhiêu nên càng phải bảo vệ cái riêng tư của mình hơn.
Sự nghiệp diễn xuất là ước mơ từ lâu của cô nhưng nếu nó ảnh hưởng đến người con gái duy nhất mà cô yêu thương ngàn vạn lần thì cũng sẽ tan vào hư không.

Thâm tâm Thiễu Ngưng cô muốn con gái mình được vô tư vui đùa trên đồng cỏ và ca hát như bao đứa trẻ khác ngoài kia chứ không phải sự soi mói của giới truyền thông và giới giải trí đầy thị phi và tranh cãi.
‘’Ngưng Nhi, Ngưng Nhi.’’ Chị cô lo lắng gọi liên hồi.

‘’Em xin lỗi, suy nghĩ nhập tâm quá nên không nghe thấy lời chị gọi.’’
‘’Không, chị không nói cái đó.

Chị muốn hỏi em về lời mời của công ty Adrienette.’’
Thấy cô khó nói một hồi thì anh rể cô chủ động ra ngoài và dành không gian cho hai chị em.

Trước khi đi, Lục Triết Khâm có ngoảnh lại nói với cô một câu:
‘’Quan trọng là em muốn hay không.


Phía sau em luôn có Lục thị, anh và Huyễn Chi bảo vệ em.

Ngọc Nhiêu chúng ta sẽ nghĩ cách bảo vệ hết mức có thể.’’
‘’Em sẽ suy nghĩ thêm, cảm ơn anh và chị đã luôn ủng hộ em ạ.’’
‘’Không sao, người một nhà mà.

Giúp được gì thì anh sẽ cố gắng hết sức.’’

1 tiếng sau tại phòng riêng của Ngọc Nhiêu.

Ánh hoàng hôn khẽ đọng lại trên khung cửa sổ nơi góc phòng mộng mơ của Nhiêu Nhiêu.

Với thiết kế lấy tone màu chủ đạo là hồng đào ngọt ngào, chung quanh có rất nhiều đồ chơi, sách truyện khác nhau.

Ngồi trên tấm thảm lông màu trắng, Nhiêu Nhiêu chơi đồ hàng cùng chị họ mình là Lục Thanh Âm hơn mình hai tuổi và nói:
‘’Chị Thanh Âm ơi, nếu em đi cùng mẹ thì sẽ không có nhiều thời gian chơi cùng chị nữa thì chị có quên em không?’’
Đặt đồ chơi trên tay xuống, Thanh Âm nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu.
‘’Nhiêu Nhiêu và dì Thiễu Ngưng đi đâu thế? Không ở cùng chị và cha mẹ sao?’’
‘’Mẹ em nói rằng là trở về nơi em và mẹ từng ở, chứ không có nói cụ thể.

Ban nãy lúc trên đường về mẹ cũng có nói cha em sẽ về cùng nữa đấy ạ.’’
‘’Lạ thế? Sao lại có chuyện chị không ở cạnh em được, Nhiêu Nhiêu có nhớ nhầm không đấy?’’
‘’Không đâu ạ, em nhớ y nguyên luôn.’’
Hai đứa trẻ đang thắc mắc thì Thiễu Ngừng bước vào, tay cầm dĩa trái cây tươi trên tay.


Cô vào và chơi búp bê cùng Thanh Âm và Ngọc Nhiêu như đã hứa trước đó.

Lục Thanh Âm lớn hơn Nhiêu Nhiêu hai tuổi, lại hay hóng chuyện thị phi nên thấy tình huống này thì liền nháy bắt nhắc nhở em họ không được buột miệng nói ra, nếu muốn biết cụ thể thì chỉ còn cách hỏi dò mẹ của mình là Diệp Huyễn Chi.
Thấy hai đứa trẻ vốn thường ngày hiếu động, nay lại yên tĩnh lạ thường thì cô có hỏi: ‘’Hai đứa sao thế? Bộ chiếc váy này không đẹp sao?’’ Nói xong thì liền chỉ tay vào chiếc váy của con búp bê vừa may trên tay.

Đáp lại câu hỏi của cô thì hai đứa trẻ gật đầu rất nhiệt tình, không nói, không hỏi gì thêm.

Nghi ngờ điều gì đó, Thiễu Ngưng liền nảy ra một ý nghĩ, kéo hai đứa trẻ đi dạo ngoài vườn hoa.

Lúc ra đến nơi chỉ nhẹ nhàng hỏi hôm nay hai đứa có sao không mà im lặng lạ thường như vậy.

Biết được chắc hẳn cô đã nghi ngờ nên hai đưa trẻ chỉ có thể nói ra những điều mà chúng suy nghĩ.

Ngọc Nhiêu thì không muốn xa chị và bác họ ở nơi này, còn Thanh Âm lại không muốn để Ngọc Nhiêu rời đi.
Không hiểu sao lòng cô có hơi hụt hẫng và pha chút buồn bã.

Nói cho chúng về lý do và nơi họ sẽ đến xong thì cũng dần giải đáp được khúc mắc.

Lựa chọn về nước lần này thật sự có nhiều rủi ro đáng kể, tuy nhiên những điều đó không khiến Thiễu Ngưng nản lòng mà càng quyết tâm hơn vào tương lai, tiền đồ của bản thân mai sau..