Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 387: Võ Trang Băng Thiên Sứ (3)





Phi Phi cả kinh, lập tức né qua một bên, khó khăn lắm mới tránh khỏi Băng Long, lúc này nàng cũng không có thời gian đi cảm thấy may mắn, rất bình tĩnh lại tiến thêm một bước về phía Diệp Lam Vũ, dùng thế rút đao chém ngang về Diệp Lam Vũ.

Dưới chân Diệp Lam Vũ lóe lên, một cây băng trụ mọc thẳng đứng, nâng cả người nàng lên không trung, né khỏi công kích đồng thời cũng rút ra khoảng cách.

Băng trụ của Diệp Lam Vũ nghiên nghiên, mà sau khi nàng rớt về phía sau, dưới đất lại xuất hiện băng trụ mới chống đỡ, nếu muốn kéo Diệp Lam Vũ từ trên trời xuống thì không thể dùng cách chém đứt băng trụ được, trừ phi chém đứt toàn bộ.

Bất quá làm cho Diệp Lam Vũ không lường trước được là Phi Phi thật sự chém đứt hết sạch...

Ngay một khắc băng trụ của Diệp Lam Vũ bay lên, toàn thân Phi Phi bắt đầu tản mất ra khí tức ngọn lửa, sau đó vung kiếm, cũng phun ra một chữ — "Trảm!"

Một cỗ kình khí dài chừng mười thước hợp với kiếm của Phi Phi, chặt đứt toàn bộ băng trụ của Diệp Lam Vũ.

Diệp Lam Vũ cũng không kinh loạn, nàng vung tay lên, mặt đất lại xuất hiện băng trụ đỡ lấy nàng, không để nàng té xuống đất.

Mà ngay khi Diệp Lam Vũ đứng vừng cước bộ, Phi Phi đã vọt lên, lại tiếp cận Diệp Lam Vũ thêm một lần nữa, hơn nữa lần này gần hơn cả lần trước, mà nàng cũng không nhàn rỗi, trong nháy mắt chém ra vài đạo Hỏa Hệ đấu khí.

Chắn!

Chắn!

Tay Diệp Lam Vũ liên tục huy động, dùng băng thuẫn loại nhỏ chặn toàn bộ đấu khí lại, bản thân nàng thì tìm cách lui về sau, rút ra khoảng cách cùng Phi Phi.

Khoảng cách trong chiến đấu chính là điểm mấu chốt trong thắng thua của các nàng, nếu Diệp Lam Vũ bị Phi Phi tiếp cận tức là nàng cách thua trận đã không xa.

Bất quá Diệp Lam Vũ thủy chung vẫn không thể rút ra khoảng cách, làm cho Phi Phi ngày càng tiếp cận...

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hẳn là Diệp Lam Vũ sẽ thua, đây chỉ còn là vấn đề thời gian.

Đương nhiên phải bài trừ việc Diệp Lam Vũ có tuyệt chiêu mà chưa ra, còn có nếu không có những người khác hỗ trợ nữa.

Diệp Lam Vũ còn tuyệt chiêu không thì không biết nhưng có người hỗ trợ hay không thì có thể khẳng định được rồi, Thất công chúa vẫn chưa từng động đậy chính là chiến hữu của nàng.

Mà hiện tại mọi người cảm thấy kỳ quái sao từ nãy giờ Thất công chúa vẫn không động thủ, vẫn chỉ đứng một bên nhìn.

Trừ bỏ muốn nhìn xem thực lực của Phi Phi thì Thất công chúa còn phải phòng ngự công kích của những người khác, đối phương có đến năm người, bốn người còn lại chưa từng động đậy.

Mà tin rằng bốn người kia chưa từng nhúc nhích cũng vì nàng, đây là điều làm Thất công chúa lo lắng, nếu nàng gia nhập giúp đỡ Diệp Lam Vũ thì chắc chắn những người này sẽ động thủ.

Hiện tại họ đang ngại mặt mũi, không không biết xấu hổ ra tay, dù sao Diệp Lam Vũ và Phi Phi còn đang tiến hành đơn đả độc đấu.

Đồng thời lúc này Thất công chúa cũng có chút lo lắng, có lẽ lần thi đấu này đã là trận cuối của đội mình rồi bởi đối thủ hôm nay quá mạnh mẽ, một cái Phi Phi thôi đã mệt rồi, mà trong bốn người còn lại, chỉ cần có hai cái đủ áp chế mình thì sự thắng bại của trận này đã được định sẵn.

Diệp Lãng cùng Chân Tiểu Yên? Có thể xem như không đi, hơn nữa Thất công chúa cũng sẽ không để hai người xuất chiến.

Mà rất nhanh khoảng cách giữa Diệp Lam Vũ cùng Phi Phi gần như sắp đụng vào nhau, nếu còn như vậy nữa thì theo suy tính của mọi người hẳn đã đến lúc phân thắng bại.

Ma Pháp Sư bị Vũ Giả gần người quả thật rất yếu ớt.

Bất quá điều này cũng không tuyệt đối ít nhất là không thể áp dụng vào Diệp Lam Vũ... "Võ Trang Băng Thiên Sứ!"

Trên người Diệp Lam Vũ đột nhiên xuất hiện một thân băng giáp, một cái băng giáp hoàn hảo từ đầu đến cuối, tạo hình của nó rất tao nhã, sau lưng có một đôi cánh đủ để giải thích cái tên của nó.

Băng giáp trên người Diệp Lam Vũ hoàn toàn khác với băng mà nàng phóng xuất, một thân băng giáp này được tạo thành từ Băng Tinh, cho dù là ngọn lửa mạnh nhất cũng không thể hòa tan nổi.

Đồng thời lực phòng ngự của nỏ cũng cực cao, có thể hoàn toàn miễn dịch công kích bình thường, đồng thời cũng có thể giảm đi rất nhiều thương tổn.

Khi lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Vỗ Trang Băng Thiên Sứ sẽ cảm thấy nữ hài tử đúng là nữ hài tử, vì sao còn làm ra một đôi cách vô dụng như vậy, chẳng lẽ vì đẹp hơn một chút sao?

Nếu ngươi nghĩ như vậy thì ngươi đã sai rồi, sai mười phần, sai đến không thể sai nữa!

Động tác tiếp theo của Diệp Lam Vũ đã hoàn toàn giải thích điều này, chỉ thấy hai cánh nàng vung lên, quét ngang về phía Phi Phi, cảm giác hàn quang lóng lánh kia làm người ta biết nếu bị quét trúng thì tuyệt đối sẽ bị chặt đứng thành hai.

Đúng vậy, nếu nói băng giáp là Băng Thiên Sứ thì đôi cánh này là "Võ Trang", "Đinh!"

Phi Phi thử sử dụng kiếm chém đôi cách này, sau khi hai người đụng vào nhau liền phát ra một tiếng vang lớn như vậy, giống như hai kiện kim chúc vũ khí chạm vào nhau vậy.

Trình độ cứng rắn của nó tuyệt đối không thua kém binh khí gì, mà đồng thời Phi Phi cũng xác nhận một điều là băng giáp này không sợ lửa thường.

Một thân băng giáp này trao cho Diệp Lam Vũ năng lực cận chiến, hơn nữa nàng không sợ bị người khác công kích, đồng thời chính nàng còn có thể đi công kích người khác.

Phi Phi đang tự hỏi đối sách, mà nàng tự hỏi chưa được bao lâu, cánh của Diệp Lam Vũ lại xuất hiện biến hóa, chỉ thấy đôi cách chim kia mở lớn ra, làm Diệp Lam Vũ biến thành một Băng Tuyết Thiên Sứ xinh đẹp nhất.

Bất quá dưới vẻ đẹp này còn ẩn chứa sát khí làm người ta sợ hãi.

"Sưu sưu..."

Từ trên cánh bay ra một cây lông chim, băng sương khí ngưng kết lông chim bén nhọn, quả thật như Băng Đao, lấy tốc độ như tia chóp bay về phía mục tiêu của nó - Phi Phi, Phi Phi trừng lớn hai mắt, ánh mắt đỏ hơn rất nhiều, hồng quang lấp lóe. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Tất Sát - Thiên Vân Lưu Hỏa Trảm!"

Nháy mắt trước mặt Phi Phi hình thành hơn mười đạo kình khí, đan vào nhau như lớp vòng, đẩy mạnh về phía trước, chẳng những đánh nát lông chim mà đồng thời còn bao trùm cả Diệp Lam Vũ vào trong.

"Phanh!"

Diệp Lam Vũ bị đánh bay, băng giáp cũng bị Thiên Vân Lưu Hỏa Trảm đánh vỡ, từng khối từng khối rơi xuống đất...

"Diệp Lam Vũ!"

Thất công chúa cả kinh, nàng không nghĩ tới Phi Phi lại mạnh mẽ như vậy, lập tức quăng một cái ma pháp tới, sau đó bay về phía Diệp Lam Vũ, nàng có chút lo lắng, sợ Diệp Lam Vũ bị thương.

Mà Diệp Lãng ở một bên tựa hồ không thèm để ý, thật giống như không phát hiện tỷ tỷ mình bị đánh bay vậy.

"?" Chân Tiểu Yên có điểm nghi hoặc, lấy sự hiểu biết của nàng với Diệp Lãng, khi hắn nhìn thấy tỷ tỷ mình bị người đả thương thì nhất định sẽ bão nổi dù không đi đánh người nhưng cũng sẽ đi xem tình huống.

Mà hiện tại Diệp Lãng lại chẳng quan tâm, tiếp tục đứng một bên xem diễn.

Chẳng lẽ hắn không nhìn thấy sao?

Rất nhanh Chân Tiểu Yên đã có đáp án, Diệp Lãng biết Diệp Lam Vũ căn bản không có việc gì!