Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 382: Phi Vân Thải (1)





"Đúng rồi, sao ngươi lại có nhiều cảm xúc với tình cảm như vậy, chẳng lẽ ngươi đã trải qua sao?" Trên nửa đường Hiên Viên Bảng đột nhiên nhớ ra, hỏi nữ kỵ sĩ vừa mới khai đạo mình.

"Thánh Nữ đại nhân, về cảm tình thì không nên hỏi..." Nữ kỵ sĩ kia nói ngữ khí biểu tình rất rõ ràng là người có chuyện xưa.

"Hiểu được!" Hiên Viên Băng gật đầu nói.

"Quái, sao Hiên Viên Băng kia lại không đuổi theo?" ở trên đường, Diệp Lam Vũ có điều kỳ quái tự nhủ, bất quá rất nhanh nàng liền ném chuyện này ra sau đầu, với nàng mà nói Hiên Viên Băng không đến lại là chuyện không có gì tốt hơn!

Mà khi Diệp Lam Vũ trở về chỗ của mình, chính là một cung điện lớn có thể cất chứa toàn bộ học viên, rất nhanh bước về phòng của mình cùng Thất công chúa, Chân Tiểu Yên, trực tiếp mở cửa vào.

Nhìn thấy tình huống bên trong nàng xác định được một điều, đúng như nàng đoán, Diệp Lãng bị Thất công chúa và Chân Tiểu Yên mang về đây.

Có điều tình hình trong phòng lại ra ngoài dự liệu của nàng, bên trong có vài vị "khách không mời mà đến". Trong đó còn có —

"Nhị tỷ, sao ngươi cũng đến đây?" Diệp Lam Vũ kỳ quái hỏi sao mỗi lần đệ đệ xuất hiện thì Nhị tỷ liền xuất hiện, bình thường lại chẳng thấy bóng dáng nàng đâu.

"Ta không thể đến đây sao? vốn hôm nay muốn đến nhìn ngươi, không ngờ lại gặp được tiểu đệ." Nhị tỷ cười hỏi tựa hồ nàng luôn gọi Diệp Lãng là tiểu đệ.

"Ừ, đến nhìn ta làm gì? Đừng mong trận đầu sắp tới ta sẽ thả nhé!" Diệp Lam Vũ lập tức cảnh giác, lúc này Nhị tỷ lại tìm mình, thoạt nhìn có điểm liên quan đến trận đấu vài ngày sau.

"Muội muội à, cho dù thả cũng là ta thả cho ngươi chứ, trong đầu của ngươi toàn nghĩ cái gì vậy, chẳng lẽ ta tới tìm ngươi nói chuyện phiếm không được sao?" Nhị Tỷ có điểm tức giận nói.

Diệp Lam Vũ lập tức đáp: "Có thể chứ, bất quá bình thường ngươi lại không tìm đến ta nói chuyện phiếm bao giờ. Đúng rồi Nhị tỷ, đệ đệ và bằng hữu ngươi đang làm gì vậy?"

Lúc này trong căn phòng, Diệp Lãng đang đối diện với Mía, hai người nhìn nhau, không ai có động tác gì, còn Chân Tiểu Yên cùng Thất công chúa thì đang ngồi nói chuyện, bộ dáng như không chút để chuyện này ở trong lòng.

"Hai người họ à, còn có chuyện gì nữa, tất nhiên là chuyện về lông chim rồi Mía muốn lấy lại tất cả lông chim bị Diệp Lãng lừa đi..." Nhị tỷ mĩm cười nói.

Khi nãy nàng đến vốn không tính mang Mía theo nhưng Mía kiên trì muốn đi theo, chủ yếu là nàng thấy Diệp Lãng và Thất công chúa hai người tới, biết Diệp Lãng đã rời khỏi Vân Đinh cung điện.

Từ lúc bắt đầu đến giờ hai người vẫn cứ nhìn chằm chằm nhau như vậy, một bên muốn đòi lại lông chim, mà bên kia lại không hiểu gì cả.

Mặc kệ nói gì thì nói hai người vẫn cứ giằng co như vậy, có điều rất nhanh Diệp Lãng đánh vỡ cục diện giằng co này, chỉ thấy hắn vươn bàn tay mở ra, cười nói: "Lại cho ta một ít lông chim đi!"

"Phanh!"

Toàn trường té ngã, không ai ngờ Diệp Lãng lại đi đòi lông chim nữa, "Không cho! Chẳng những không cho mà ngươi còn phải trả hết lại cho ta!" Mía căm tức nhìn Diệp Lãng.

"Đừng keo kiệt như vậy được không, cánh ngươi nhiều như vậy, lấy đi tám mười cái có sao đâu, hơn nữa từ từ rồi cũng mọc lại thôi!" Diệp Lãng cười nói nụ cười như thiên sứ vậy.

"Rất khó cũng sẽ mọc lại thôi, lấy hết có khi lại mọc ra nhanh hơn, có muốn thử một lần không?" Diệp Lãng hỏi.

"Ngươi... Hừ!" Mía vỗ vỗ cánh, sau đó tức giận bước đi, nếu không đi thì tin rằng Diệp Lãng sẽ lại nhổ lông chim của nàng.

Mà lần này nàng lại thất bại!

"Quỷ hẹp hòi đi ngủ..." Diệp Lãng thì thào nói sau đó lên giường Thất công chúa ngủ, luyện kim trận khi nãy hắn thi triển làm hắn tiêu hao rất lớn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Về phần vì sao hắn biết đó là giường Thất công chúa thì cũng không phải hắn hỏi qua, cũng không phải người khác nói vói hắn mà chính hắn nhìn ra, nói chính xác hơn là hắn đoán được hương vị của Thất công chúa.

"Chúc ngủ ngon!"

Rất nhanh Diệp Lãng liền tiến nhập mộng đẹp.

"Hắn cứ vậy ngủ rồi?" Nhị tỷ nhìn thấy tình huống này, có điểm kỳ quái hỏi.

"Ừ, chắc hắn quá mệt mỏi, Nhị tỷ, trận đấu vài ngày tới thì mấy người cũng đừng làm chúng ta thất vọng, nếu không sẽ bị đệ đệ giễu cợt!" Diệp Lam Vũ đùa cười nói nàng đã ảo tưởng đến hình ảnh mình đả bại Nhị tỷ mình.

Diệp Lam Vũ đúng là có lối suy nghĩ xoay chuyển thật nhanh, Nhị Tỷ có điểm không biết nói gì, bất quá tính cách như vậy mới là muội muội của nàng.

"Các ngươi cũng chỉ có hai người, Tiểu Yên không thể đánh, tiểu đệ lại không thích đánh, chúng ta không thể thua được. Bất quá cũng không sao cả, hỗn hợp tổ chỉ là đùa cho vui, ta cũng chỉ tùy tiện tổ đội với vài người mà thôi không ngờ ngươi cũng tham gia cái náo nhiệt này." Nhị tỷ cười nói.

"Hắc hắc, làm như vậy thì đệ đệ cũng sẽ tham gia trận đấu với ta, hắn muốn trốn cũng không được!" Diệp Lam Vũ nói nguyên nhân ra, cũng có chút ngượng ngùng cười.

"Chỉ biết đệ đệ thôi ngay cả chuyện mình hắn phải làm cũng tạm thời vứt bỏ, Ngươi đừng quên ngươi còn tham gia ma pháp tổ nữa đấy..." Nhị Tỷ tức giận nói.

"Biết biết, ta cũng chỉ tham gia hai cái trận đấu, Nhị tỷ ngươi thì sao, cái gì mà vũ giả tổ, hỗn hợp tổ, học viện tổ đều tham gia, chẳng lẽ ngươi không thấy mệt à?" Diệp Lam Vũ hỏi.

Nhị tỷ quả thật rất kỳ quái ngoài vũ giả tổ theo bổn phận phải tham gia ra thì cái gì cũng chơi, ngay cả hỗn hợp tổ cũng không buông tha làm người ta không hiểu được nàng muốn gì nữa.

"Không phải tại nhàm chán sao? Nếu không tham gia thì làm gì bây giờ?" Nhị tỷ nói ra một cái lý do rất mạnh mẽ.

"Nói cũng đúng..." Diệp Lam Vũ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm, quả thật ở đây rất nhàm chán. Thánh Thành toàn là nhân viên thần chức, cả ngày thuyết giáo, chẳng có chỗ nào thú vị cả.

Hơn hai mươi ngày trước nàng đã hiểu được điều này rồi.

Hiện tại cũng chỉ có ở bên cạnh Diệp Lãng nàng mói cảm thấy có ý tứ thôi...

"Tiểu đệ ngủ rồi thì hai tỷ muội ta tâm sự đi, đã thật lâu không nói chuyện phiếm a..."

"Ừ, thiệt nhiều năm không ở cùng một chỗ..."

Cứ như vậy Diệp Lam Vũ và Nhị tỷ một bên trò chuyện, Diệp Lãng lại ở một bên ngủ, rất nhanh Thất công chúa cũng ngủ.

Khi thấy Thất công chúa và Diệp Lãng ngủ chung giường, Nhị tỷ cảm thấy có điểm quái dị nhưng rất nhanh cũng nghĩ thông suốt, hai người họ vốn là vị hôn thê, như vậy cũng thực bình thường.

Tiếp tục nói chuyện phiếm...