Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 338: Lục Mang phòng ngự trận (2)





"Đương nhiên, con người của ta rất đáng tin cậy!" Diệp Lãng không chút đỏ mặt gật đầu, trực tiếp thu phần quang vinh này vào túi.

Mọi người không nói gì.

"Đúng rồi Phong Hành, ngươi gọi người đến ba chỗ ta vừa chỉ, sau khi bị hủy diệt, thanh lí phế tích đi, ta muốn nhìn kết cấu của luyện kim trận!" Vì an toàn hơn, Diệp Lãng vẫn muốn biết kết cấu của ba cái luyện kim trận cuối cùng.

Tuy rằng nói Diệp Lãng đã có thể suy đoán ra toàn bộ kết cấu luyện kim trận, nhưng vì để nắm chắc mười phần, tốt nhất nên xác nhận một chút!

"Tốt, ta lập tức phái người đi!" Phong Hành đáp, cũng lập tức an bài xuống. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tuy rằng nói Quang Minh Kỵ Sĩ không thể làm được như Diệp Lãng, chuẩn xác tìm ra luyện kim trận, cũng sử dụng tinh lọc trận thanh lí nhưng bọn hắn vẫn có thể thanh lí toàn bộ phế tích, cũng có thể để Diệp Lãng nhìn thấy luyện kim trận bên trong.

Trên Vân Đinh cung điện...

"Cái gì? Phong Hành nói Vân Đinh cung điện mới là mục tiêu đích thực của vụ này, bảo chúng ta triệt khỏi đây?" Trong cao tầng Thánh Giáo, có người thu được tin tức này liền lập tức cảm thấy kinh ngạc.

"Ừ!"

"Ta nghĩ, chúng ta trúng kế rồi, Đặc Lạc Y * Mỗ Mã này quả thật là một nhân tài, hắn có thể tính đến sau khi phát sinh chuyện như vậy, chúng ta đều tập trung ở Vân Đinh, đồng thời chúng ta cũng quá mức tin tưởng Vân Đinh cung điện..." Có người bình tĩnh phân tích.

Người có thể đứng ở đây đều không phải người thường, trong đó có đủ kẻ thông minh phi phàm!

"Vậy hiện tại nên làm gì đây? Rời khỏi nơi này sao? Chúng ta có thể rút lui khỏi nhưng Giáo Hoàng và Thánh Nữ thì sao? Còn có một vài Giáo Chủ đại nhân, họ sẽ rút lui sao?" Lúc này có người đưa ra vấn đề mấu chốt nhất.

Đúng như lời Phong Hành, Vân Đinh cung điện là một tồn tại rất đặc thù, có rất nhiều người "đặc thù" ở trong đó, muốn nhưng người này rút khỏi đây cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

"Vậy cũng chỉ có thể thử xem đã! Thánh Nữ... chúng ta có thể mời nàng đi trước..." Mọi người nhíu mày, cho ra một cái biện pháp khó có khả năng.

Cứ như vậy, Vân Đinh cung điện bắt đầu một lần rút lui từ trước nay chưa từng có, một ít người cả đời này chưa rời khỏi Vân Đinh cung điện cũng không thể không bước ra.

"Ta sẽ không đi, ta tin tưởng Diệp Lãng kia, hắn có thể xử lý việc này!" Giáo Hoàng nghe xong rất bình tĩnh nói hắn lại tin tưởng Diệp Lãng, nhân vật hắn chưa từng tiếp xúc qua này.

Đối với những lời này của Giáo Hoàng, tất cả mọi người có điểm không thể tin được, trong lòng thầm nghĩ có lẽ cũng không phải vì Giáo Hoàng tin tưởng Diệp Lãng mà vì Giáo Hoàng không muốn rời khỏi Vân Đinh cung điện.

Mặc kệ vì lý do gì, vì Giáo Hoàng không rời khỏi rất nhiều người cũng chỉ có thể lưu lại cùng Giáo Hoàng, làm cục diện trở nên có chút khẩn trương!

Nếu nói tất cả bọn họ đều rút lui thì Diệp Lãng có thành công hay không cũng không có vấn đề lớn gì!

Nhưng hiện tại thì khác, Diệp Lãng thành công hay không quan hệ đến sinh mệnh của Giáo Hoàng và một đống người khác. Cho nên, lần này Diệp Lãng lại một lần nữa trở thành nhân vật mấu chốt, rất nhiều người đang cầu nguyện hắn có thể thành công.

"Công tử à, lần này nói thế nào đi nữa người cũng phải bảo trụ được Vân Đinh cung điện a!" Phong Hành vẻ mặt khẩn cầu nhìn Diệp Lãng nói hắn đã nhận được tin tức từ Vân Đinh cung điện, biết đám người Giáo Hoàng không rời đi.

"Ta không có thể bảo chứng chắc chắn được, nhưng ta có thể cam đoan ta sẽ cố gắng hết sức!" Diệp Lãng lãnh đạm nói đứng ở trên Vân Đinh cung điện, hắn có thể nhìn thấy toàn cảnh mười cái luyện kim trận bên dưới.

Luyện kim trận này quả thật đại khái giống như hắn nghĩ vậy, có điều có một ít chỉ tiết nhỏ hơi khác một chút!

Như vậy cũng tốt, có thể ứng phó tốt hơn một chút...

"Đây là Vân Đinh cung điện a, không nghĩ tới chúng ta có thể đến chỗ này được!" Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa không quan tâm đến luyện kim trận mà là nhìn Vân Đinh cung điện ở đằng sau, cảm thán nói.

Đám người Diệp Lam Vũ coi như may mắn, bởi vì Diệp Lãng làm họ có thể đi vào Vân Đinh cung điện, chỗ này cho dù là Hoàng Đế cũng không có tư cách qua, tuyệt đối có thể làm họ cảm thấy tự hào.

"Luyện kim thuật sĩ đoàn phía nam sử dụng Thổ Chi Thập Tam, Phong Chi Thập Lục, Hỏa Chi Cửu luyện kim trận..." "Phía đông bắc..."

Diệp Lãng bắt đầu an bài luyện kim thuật sĩ tổ hợp luyện kim trận, lúc này cần những luyện kim thuật sĩ này cùng hắn duy trì luyện kim trận, một mình hắn có lẽ cũng ứng phó được, nhưng đã có trợ giúp thì sao lại chê chứ?

Khi Diệp Lãng an bài một đám luyện kim trận, những người khác cũng không dám đi quấy rấy Diệp Lãng và đám luyện kim thuật sĩ kia, cũng chỉ đứng một bên nhìn.

Mà lúc này Diệp Lãng tựa hồ trở nên mị lực bắn ra bốn phía, làm nữ hài tử gần đó đều lâm vào động tâm...

Có điều lúc này Diệp Lãng đột nhiên quay đầu, nói với thiếu nữ cánh đen Mía: "Cái kia... vị tiểu thư này, có thể lại mượn vài cái lông chim không?"

Mia tức giận, nàng không rõ vì sao đột nhiên Diệp Lãng lại hỏi cái này, mà nàng cũng rất rõ ràng nói hai chữ: "Không thể!"

"Nếu có lông chim của ngươi thì ta càng dễ dàng đối phó với luyện kim trận này hơn!" Diệp Lãng nói.

Mía nhất thời trầm mặc.

"Mía, cho hắn đi!" Nhị tỷ nói, tình huống lúc này rất đặc thù, mấy cái lông chim hẳn không thành vấn đề gì.

"Được rồi!" Mía gật gật đầu, "Ngươi cần mấy cái?" Diệp Lãng giơ lên ba ngón tay nói: "Ba cái là đủ rồi!"

"Cho ngươi!" Mía có điểm không tình nguyện giao ra ba cái lông chim, mà nàng vẫn không hiểu được rốt cuộc lông chim của mình có tác dụng gì.

"Tốt lắm, mọi sự đã chuẩn bị xong, mở ra Lục Mang phòng ngự trận!" Diệp Lãng hô, đồng thời dùng luyện kim trận bắn ba cái lông chim vào trong luyện kim đại trận, ánh sáng đặc thù màu đen xuất hiện.

"Lưu manh phòng ngự trận? Tên rất hợp với hắn..." Thiếu nữ Phi Phi đứng gần đó nói thầm, nàng cũng thừa dịp mọi người không chú ý đi theo đến đây.

Phong, Hỏa, Thổ, Thủy, Quang Minh, Hắc Ám, đây là lục mang, bốn loại trước có điều dễ dàng, sau đó Quang Minh và Hắc Ám hơi khó một chút, may mà đây là Thánh Thành nên Quang Minh cũng không có vấn đề gì, có điều Hắc Ám thì chỉ có Hắc Ngọc Chi Vũ trên người Mía mới có.

Hiện tại Mía phát hiện một vấn đề, đó là Diệp Lãng chỉ cần dùng ba cái lông chim là đủ rồi nếu như vậy thì chẳng phải trên người hắn có mười cái sao? Sao lại còn đi xin mình, chẳng lẽ...

Đúng vậy, Diệp Lãng không muốn sử dụng của mình nên xin Mía tiếp...

"Két..."

Không lâu sau, Lục Mang phòng ngự trận bắt đầu tiếp xúc vơi luyện kim trận của Đặc Lạc Y, phát ra ánh sáng mãnh liệt...

Hai cái luyện kim trận chiến đấu, mọi người dõi mắt nhìn...

Người ở đây lúc này đều đang cầu nguyện, cầu nguyện Lục Mang phòng ngự trận của Diệp Lãng có thể chống đỡ công kích của cái luyện kim trận kia!