Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 336: Liên hoàn trận (3)





"Tinh lọc." Diệp Lãng đến trước phế tích gác chuông, rất nhanh "tinh lọc" vị trí luyện kim trận, sau đó lại xuất hiện một vòng tròn, mà bên trong vòng tròn lại có một luyện kim trận tương tự.

Luyện kim trận này giống như cái trước, cũng tựa hồ liên kết với những chỗ khác, cũng hơn một nét vẽ.

"Xem ra sẽ có chỗ thứ ba sập!" Diệp Lãng nhìn luyện kim trận, nhíu mày nói "Cái gì?! Còn có?" Phong Hành kinh ngạc nói một hai cái sập thì họ đã có điểm chịu không nổi rồi nếu nhiều hơn nữa thì càng chịu không nổi hơn.

"Ừ, hơn nữa có thể còn nhiều hơn nữa." Diệp Lãng gật gật đầu, cũng nói ra một khả năng làm tâm tình đám người Phong Hành ảm đạm hơn.

Ngay khi trong lòng họ muốn phủ nhận thì một nơi khác lại bắt đầu sập, "Rốt cuộc đây là chuyện gì? Sao lại thêm một chỗ nữa?" ở đỉnh Thánh Sơn - Vân Đinh cung điện, có người nhìn xuống, từ lúc cung điện đầu tiên sụp xuống họ đã chú ý tới rồi.

Có điều khi chỗ thứ nhất sập thì họ chỉ cảm thấy có thể là có gì ngoài ý muốn thôi nên cũng không để ý lắm.

Nhưng tình huống lúc này thì khác, đã sập hai chỗ, hơn nữa bắt đầu sập chỗ thứ ba rồi.

"Tình huống này có điểm kỳ quái thông tri nhưng người khác đến đây nhìn xem sao!" Trên Vân Đinh cung điện, nhân viên cao tầng của Thánh Giáo bắt đầu tập trung lại, "Xem đẳng kia kìa, lại là một cái nữa, càng lúc càng nhanh."

ở Vân Đinh cung điện, nhân viên cao tầng rất dễ dàng nhìn thấy tình huống phía dưới, nhìn từng kiến trúc mạc danh kỳ diệu sập, mà họ cũng nhìn thấy một tiểu đội của Diệp Lãng luôn luôn theo sát xuất hiện sau khi kiến trúc sập.

Tiếp theo họ thấy Diệp Lãng sử dụng tinh lọc trận, lộ ra một cái luyện kim trận!

Mà luyện kim trận này theo theo số lượng tăng lên, các đường nét bên cạnh sẽ tăng lên một cái, làm người ta tìm ra được quy luật này, đồng thời lại không rõ rốt cuộc chuyện này là sao.

"Đám người kia là ai?" Có một ít cao tầng cũng không thu được tin tức, nhìn thấy đám người Diệp Lãng, có điểm tò mò hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đương nhiên họ sẽ không hoài nghi chuyện này là đám người kia làm, nếu như vậy thì đám người đó không thể di chuyển trong Thánh Thành được.

Đồng thời họ cũng thấy trong đám người kia có quân đội Thánh Thành nữa, có điều vẫn không rõ đám người kia đang làm gì.

"Ngươi nói bọn họ à, chính là vị công tử trong truyền thuyết kia đấy, mang theo đám Quang Minh Kỵ Sĩ như Phong Hành, hình như đang điều tra chuyện này!" Có người đáp lại.

"Tại sao lại để bọn hắn điều tra, người của chúng ta đâu?" Người không biết kia lại lập tức đưa ra ý kiến, đương nhiên cũng không phải họ khinh thường Diệp Lãng, chỉ cảm thấy chuyện này không nên phiền đến hắn.

"Người của chúng ta nhìn thấy vị công tử này điều tra đều trực tiếp buông tha cho!" Một người cười nói.

"??" Một số người nghi hoặc, có điểm không rõ.

Nhìn thấy nhưng người này nghi hoặc, lập tức có người nói: "Chẳng lẽ các ngươi không biết vị công tử này đã đứng ở đỉnh của luyện kim thuật giới rồi à; nếu hắn hỗ trợ điều tra luyện kim trận này thi chúng ta chỉ có thể chờ tin tức của hắn thôi không thề giúp được cái gì."

"Cái này hình như ta cũng nghe qua, hắn là một luyện kim thiên tài là một tồn tại mà bất cứ ai cũng không thể siêu việt!" Những người đó đã bắt đầu hiểu, bọn họ có nghe qua chuyện này, có điều nhất thời không liên hệ đến nhau thôi.

"Ừ, hắn là một luyện kim thiên tài nên chuyện luyện kim trận này chúng ta cứ để hắn xử lý đi! Cũng hiếm khi hắn chủ động đi làm việc à!" Lúc này một người quen thuộc với Diệp Lãng nói mà đây cũng là một Y Sư trong Mơ Hồ Đường - Tư Đạt!

Cùng lúc đó, trong nội thành Thánh Thành, không còn một bóng người nào còn đứng lại trong các kiến trúc nữa, đây là tình huống khẩn cấp, dẫn dắt mọi người chạy đến đường phố, quảng trường vân vân, nói chung là những nơi trống trải.

Ai cũng không biết kiến trúc tiếp theo bị hủy là cái nào nên trước khi sự tình chấm dứt tất cả mọi người đều phải rời khỏi phòng ốc.

Tin rằng ai cũng sẽ phối hợp, không ai muốn đặt mình vào nguy hiểm cả ! ở một nơi nào đó, trước một cái luyện kim trận...

"Ta hiểu rồi!" Sau khi nhìn thấy luyện kim trận này, Diệp Lãng hô lên, mà cái luyện kim trận này đã là thứ bảy, nói cách khác là đã có bảy cái kiến trúc bị phá hủy.

"Công tử, người hiểu chưa?" Phong Hành khẩn trương hỏi hắn cũng không muốn nhìn kiến trúc tiếp tục sập nữa.

"Ừ, hiểu rồi! Còn có ba kiến trúc sẽ bị hủy, phân biệt là hướng năm giờ - 3 km, bây giờ, còn có sáu giờ - 5 km..." Diệp Lãng chỉ vào ba phương hướng, nói chính xác địa điểm.

"Ba cái này... hình như là Hoa Gian Lâu, Hoa Khê Cư, Hoa Hồng Đình... Ý, sao đều mang theo một chữ hoa?" Phong Hành không hổ là Phong Hành, hắn có thể nói chính xác tên ba chỗ này ra, đồng thời nói xong cũng cảm thấy kỳ quái một chút, sao ba nơi này đều mang theo một chữ hoa.

Nhưng Diệp Lãng lại nói ra một chuyện đáng sợ hơn: "Có thể tất cả những nơi trước và ba nơi này đều cùng một người kiến thiết..."

"Cùng một người kiến thiết... Hừ, mau đi thăm dò xem ai kiến tạo nên mười cái kiến trúc này!" Phong Hành biến sắc, hắn không nghĩ đến mặt này, đơn giản là hắn không dám nghĩ.

Nếu tra ra là cùng một người thì tức là một nhân vật của ngàn năm trước, tiến hành một âm mưu vào ngàn năm sau!

"Phong Hành đại nhân, mười kiến trúc này đều do một người kiến tạo - Đặc Lạc Y Mỗ Mã!" Rất nhanh có người đưa ra đáp án, trong tay họ có khí cụ liên hệ, có thể rất nhanh liên lạc cũng như thu được kết quả.

"Đặc Lạc Y * Mỗ Mã? Hắn là ai vậy?" Phong Hành tiếp tục hỏi.

Lúc này Quang Minh Kỵ Sĩ chưa kịp nói đã có người nào đó bắt đầu trả lời: "Đặc Lạc Y * Mỗ Mã, kiến Trúc đại sư số một số hai của ngàn năm trước, đồng thời cũng là một kỳ tài luyện kim thuật, rất nhiều kiến trúc của hắn đều dung hợp luyện kim thuật! Nguyên bản Đặc Lạc Y * Mỗ Mã là người của một tiểu quốc thôi, nhưng vì các quốc gia kiến tạo kiến trúc nên cũng nhận được rất nhiều thù lao kếch xù."

"Nhưng không biết vì sao, khi hắn bốn mươi tuổi đột nhiên lại tiến vào Thánh Giáo, hơn nữa luôn luôn đứng ở Thánh Thành, kiến tạo rất nhiều kiến trúc kinh điển cho Thánh Thành..."

"Công tử..." Phong Hành ngơ ngác nhìn Diệp Lãng, tựa hồ hắn cũng không ngờ Diệp Lãng lại hiểu biết chuyện của Đặc Lạc Y như vậy, nói như thuộc lòng, báo ra tư liệu của người này.