Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 291: Băng cùng hỏa (2)





"Lão đại sắp không ngăn được, lên hỗ trợ!"

Nhìn thấy Kiếm Sĩ bị Diệp Lam Vũ áp chế, hơn nữa bộ dáng sắp chịu không nổi, những người đẳng sau bắt đầu xông lên, chuẩn bị dùng hình thức quần công!

Thoạt nhìn đám người kia không phải lần đầu chơi hình thức quần công này, theo động tác điêu luyện của họ và vẻ mặt không chút xấu hổ có thề nhìn ra được điều này.

"... Ai nói ta ngăn không được! Ta còn chưa ra tuyệt chiêu mà!" Kiếm Sĩ quát lớn, tựa hồ rất khinh thường việc quần công này những thực tế hắn lại không phản đối gì.

Đơn giản là đấu khí của hắn ngày càng ít, mà loại công kích này làm hắn không thể nào phản kích, chỉ có thể đau khổ phòng thủ, nếu không có gì biến hóa thì sẽ vẫn tiêu hao đến khi hắn không còn đấu khí mới thôi.

Trái lại, Diệp Lam Vũ tựa hồ thực nhẹ nhàng, hai tay không ngừng phóng ra ma pháp, xem tình huống này thì tựa hồ nàng còn dư lực sử dụng phương thức công kích khác, đó cũng là chuyện mà làm người ở đây cảm thấy kinh ngạc.

Thiếu nữ này là ai? Thực lực này đã tiếp cận Địa Cấp rồi, không nên dừng ở tuổi như nàng!

Nhưng mà rất nhanh bọn họ càng thêm giật mình, bởi cô gái mà họ cảm thấy bát khả tư nghị không chỉ có một, còn một nữa.

"Lưu Tinh Hỏa Vũ!"

Thất công chúa nhẹ nhàng vung tay, một ma pháp quần công đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người, một đám Hỏa Lưu Tinh đánh sâu vào đám người vô sỉ đang muốn quần chiến.

...A...

"Ta kháo, ai đánh lên chúng ta!" "Quá vô sỉ!"

Oanh oanh...

Tuy đám người kia vô sỉ nhưng lại có thực lực không tầm thường, đều rất nhẹ nhàng tránh được ma pháp của Thất công chúa. Có điều kế hoạch quần công của họ lại bị mắc cạn.

"... Vô sỉ, các ngươi mới vô sỉ! Nhiều đại nam nhân như vậy lại đi khi dễ vài cái nữ tử chúng ta!" Thất công chúa yêu ớt nói có điều ngọn lửa bốc trên tay nàng lại nhắc nhở mọi người rằng nàng không dễ trêu chọc vào.

"Tiểu Thất, ngươi xen tay vào làm gì, ngươi cảm thấy ta không đánh lại đám người kia sao?" Diệp Lam Vũ quay đầu, có chút mất hứng nói với Thất công chúa, nàng không cảm kích, ngược lại khó chịu Thất công chúa đa sự.

Thất công chúa lại vung tay lên, một mảnh Hỏa Lưu Tinh đại diện tích lại xuất hiện, mà nàng cũng không thèm nhìn đến Hỏa Lưu Tinh của mình, nhìn lại Diệp Lam Vũ, mĩm cười nói: "Đúng vậy, ta cảm thấy ngươi đánh không lại, không giúp ngươi thì ngươi xong đời mất."

"Ngươi cút sang một bên cho ta! Sao ta có thể thua được! Đám bỏ đi này chỉ cần một bàn tay là đủ rồi!" Diệp Lam Vũ phẫn nộ quát.

"... Coi như xong, ngươi không cần thể hiện, nếu bị thương thì Diệp Lãng lại khổ sở, ta cũng không muốn thấy hắn khổ sở!" Thất công chúa hừ một tiếng, có điểm khinh thường Diệp Lam Vũ, điều này làm Diệp Lam Vũ càng thêm khó chịu.

"Lăn đi!" Diệp Lam Vũ quát một tiếng, sau đó một tay vung lên, một đạo băng trụ trực tiếp lao về phía Thất công chúa.

Hai thiếu nữ này sao vậy, tự dưng đi đánh nhau? Tất cả mọi người rất khó hiểu, chỉ có Chân Tiểu Yên lắc đầu thở dài!

"... Lam Vũ tiểu thư và công chúa điện hạ lại đánh nhau rồi!" Đối với người hiểu biết Diệp Lam Vũ và Thất công chúa, nhìn thấy trường hợp này tuyệt đối sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn bởi hai người thường xuyên trình diễn tiết mục như vậy, thường xuyên đấu cùng một chỗ. Mà cũng vì thường xuyên như vậy nên Thất công cháu lại không chút hoang mang với công kích của Diệp Lam Vũ, khi mọi người đang lo lắng giùm nàng, khi băng trụ sắp nuốt lấy nàng thì nàng mới nhẹ nhàng phất tay, đánh ra một đạo Hỏa Long cắn nuốt băng trụ! Nhưng mà Hỏa Long cũng chưa dừng lại, nó vẫn gào thét, giương nanh múa vuốt phóng về phía Diệp Lam Vũ, khí thế vô cùng hung mãnh.

"Hừ!" Diệp Lam Vũ hừ nhẹ một tiếng, cánh tay như ngọc vẽ một vòng tròn trên không, sau đó một vòng sương mù băng lãnh xuất hiện, mà vòng sương mù này chắc chắn không phải thủ đoạn công kích, điểm này sau đó mọi người có thể khẳng định.

Diệp Lam Vũ lại vung tay lên, trong vòng sương mù đột nhiên xuất hiện một con Băng Long không kém gì Hỏa Long của Thất công chúa, thật giống như song sinh vậy...

Băng Long cũng không phải lao thẳng về phía Hỏa Long mà lấy hình thái xoắn ốc vây quanh Hỏa Long, cũng làm Hỏa Long...

Đóng băng!

Dưới nhiệt độ âm lãnh tuyệt đối ngọn lửa cũng có thể bị đóng băng!

Trường hợp lúc này cực kỳ hoa lệ, trên không trung xuất hiện hai con rồng băng quấn vào nhau, tuy mọi người biết rõ rất nguy hiểm những vẫn cảm thán trong lòng... Thật đẹp! "Hừ!"

Giống Diệp Lam Vũ, Thất công chúa cũng hừ nhẹ một tiếng, không chút hoang mang dùng một tay đánh về Băng Long, tựa hồ như muốn dùng tay tiếp lấy nó vậy.

Điều này làm trái tim mọi người vọt lên cổ họng, bọn họ không thể tin được, không thể tưởng tượng nhan sắc xinh đẹp của Thất công chúa mà gặp phải Băng Long sẽ biến thành thế nào nữa. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Có điều, tựa hồ bọn họ lo lắng hơi dư, lấy sự hiểu biết của Thất công chúa với Diệp Lam Vũ, sao nàng có thể đi làm chuyện bất lợi cho mình được, nếu nàng đã làm vậy tức là đã nắm chắc bình ổn được Băng Long.

"Két "

Khi Băng Long va chạm vào lòng bàn tay Thất công chúa, không, chuẩn xác hơn là không khí phía trước tay nàng, ngay khi tiếp xúc với luồng không khí kia, Băng Long bắt đầu biến thành sương mù.

Đây là hiện tượng bị thứ gì cực nóng hòa tan!

Hóa ra Thất công chúa không chỉ vẻn vẹn giơ tay lên, nàng còn tụ tập rất nhiều ngọn lửa nguyên tố, có điều vì mật độ rất cao làm người ta không nhìn rõ được nhan sắc ngọn lửa!

Có điều tựa hồ không ai chọn phương thức như vậy, Hỏa thiếu nữ và Băng thiếu nữ này đều đáng sợ như nhau, rốt cuộc các nàng là ai, vì sao lại có thực lực không tương xứng với tuổi như vậy?

Lúc này càng ngày càng nhiều người bắt đầu nghi hoặc thân phận của hai nàng, đều muốn hiểu rõ hơn bối cảnh của các nàng!

Mà cùng lúc, người gần đó đã chạy đi rất xa, đứng gần có khi sẽ bị hại đến thân nữa, đây là chuyện mà bất cứ ai cũng không muốn gặp phải!

Cái gọi là quân tử không đứng dưới bức tường lung lay là vậy!

"Mẫu thân à, hai nàng lại đánh nhau rồi, chúng ta đi đứng xa ra một chút!" Lúc này Trần Bì cõng lão nhân gia, đi còn xa hơn người khác bởi trên đường hắn đã lĩnh giáo qua, cũng nếm qua thiệt thòi rồi!

Sương khí tràn ngập vây quanh Thất công chúa làm không ai có thể nhìn thấy được nàng, cũng làm nàng có được cơ hội tốt nhất, tựa hồ nàng cũng đã tính đến tình huống này nên khi sương mù bắt đầu tràn ngập nàng đã ngưng kết ma pháp rồi...

"Bách Điểu Triều Phụng!"