Lưu Manh Lão Sư

Chương 432: Nam Nhân




Trần Thiên Minh cường hãn thực hiện các động tác, Lương Thi Mạn bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, nàng bây giờ cũng không để ý gì việc Tiểu Trữ có đi ra hay không, nàng bây giờ chỉ để ý chuyện nàng muốn thật thoải mái, nàng muốn Trần Thiên Minh ở trên người nàng dốc sức hết mình.

"Két" một tiếng, cửa buồng vệ sinh mở ra, Tiểu Trữ mặc áo ngủ đi ra. Nàng bị tình cảnh trước mắt kinh động, chỉ thấy Trần Thiên Minh và Lương Thi Mạn hai người trên giường đang làm tình với nhau, mặc dù chuyện như vậy nàng đã cùng Trần Thiên Minh làm, nhưng, bây giờ nàng nhìn thấy như vậy thì cảm thấy rất thẹn thùng.

"Thiên Minh, Tiểu Trữ ra rồi kìa,''

Mặt đối diện cửa buồng vệ sinh, Lương Thi Mạn nhỏ giọng nhìn Trần Thiên Minh nói.

Nghe được Lương Thi Mạn nói như vậy, Trần Thiên Minh liền ngừng các động tác của mình, hắn quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tiểu Trữ mặc một bộ áo ngủ màu trắng rộng thùng thình, phía dưới là một cái quần màu đỏ ngắn chỉ tới đùi, bộ ngực nhô lên, còn có hai đùi trắng nõn, khiến Trần Thiên Minh không khỏi bị chấn động.

"
Hừ," Trần Thiên Minh vừa ngưng động, khiến Lương Thi Mạn không khỏi hừ một tiếng.

"
Em, em đi ra ngoài, anh…hai người thật bận rộn nha,"

Tiểu Trữ đỏ mặt đã hướng cửa đi đến.

Trần Thiên Minh nhìn thấy Tiểu Trữ muốn đi ra ngoài, hắn sốt ruột nhảy xuống giường, sau đó giữ chặt cánh tay Tiểu Trữ nói:

"
Tiểu Trữ, em đi cái gì hả? Đây là phòng của em cơ mà, em không cần phải đi."

Nếu để cho Tiểu Trữ đi, cuộc vui 3P sẽ không thành, cho nên, Trần Thiên Minh sẽ không đần đến nỗi để Tiểu Trữ đi như vậy.

Tiểu Trữ nhìn thấy phía dưới Trần Thiên Minh trơn bóng, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn, nàng vội vàng nghiêng đầu sang một bên, không nhìn phía dưới Trần Thiên Minh,

"
Em lên giường ngủ, hai người cứ tiếp tục nha."

Tiểu Trữ nói xong, liền hất tay Trần Thiên Minh ra, hướng giường của mình đi tới. Nàng vừa lên giường của mình, liền đem chăn mền đắp lên mình, đắp từ đầu đến chân kín bưng.

Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ không đi ra ngoài mà chạy về giường của mình, hắn cũng yên tâm, dù sao chỉ cần Tiểu Trữ không bỏ đi, vậy hắn sẽ không sợ. Chờ hắn "
làm" Lương Thi Mạn xong, sau đó sẽ lại chậm rãi với Tiểu Trữ.

Trần Thiên Minh lại lần nữa bò lên trên giường Lương Thi Mạn, Lương Thi Mạn đã đem chăn mền ra đắp lên mình. Vì vậy, Trần Thiên Minh liền kéo chăn mền Lương Thi Mạn ra. Lương Thi Mạn kéo lấy góc chăn, nhỏ giọng nhìn Trần Thiên Minh nói:

"
Thiên Minh, không nên như vậy, Tiểu Trữ đang ở đây mà."

"
Đừng sợ, lát sau em lại nhìn anh trừng phạt cô ấy như thế nào, chúng ta mới vừa rồi không có làm xong chuyện gì mà."

Trần Thiên Minh dùng sức kéo chăn mền Lương Thi Mạn ra, tiếp đó, hắn tiếp tục dùng sức, ngẩng đầu ưỡn ngực, phía dưới của hắn hướng động đào của Lương Thi Mạn khởi xướng đợt tiến công thứ hai.

"
Ư..." Lương Thi Mạn bị Trần Thiên Minh công kích mạnh mẻ, lại bắt đầu rên rỉ.

Nghe được tiếng kêu Lương Thi Mạn, Trần Thiên Minh ha ha cười, sau đó tiếp tục cường hãn biểu hiện mình là một nam nhân.

Ở giường bên cạnh Tiểu Trữ lại ngủ không được, nói là ngủ, kỳ thật nàng đâu có thể ngủ hả, tiếng rên rỉ của Lương Thi Mạn, tiếng hơi thở của Trần Thiên Minh, còn có giường Lương Thi Mạn lay động tạo âm thanh rất có tiết tấu, cái này cũng làm cho nàng ở bên cạnh nghe được mặt đỏ tới mang tai, hơn nữa làm cho nàng không khỏi nhẹ nhàng mà liên tưởng.

Hơn nữa nàng trước kia cũng xem qua Trần Thiên Minh và Lương Thi Mạn làm tình với nhau, Trần Thiên Minh cường hãn và Lương Thi Mạn thỏa mãn cũng làm cho nàng nhớ rất rõ ràng.

Vì vậy, nàng len lén kéo chăn mền ra một xíu, khiến mình nhìn thoáng qua tình cảnh bây giờ của Trần Thiên Minh và Lương Thi Mạn.

Chỉ thấy Trần Thiên Minh một tay chống giường, một tay nắm lấy bộ ngực cao ngất của Lương Thi Mạn, mà hắn lại đồng thời ở trên người Lương Thi Mạn vận động.

Còn Lương Thi Mạn dưới các động tác của Trần Thiên Minh dần dần tan rã, nàng có khi hừ nhẹ, có khi rên khẽ, nếu như không phải bởi vì nàng cố kỵ Tiểu Trữ ở bên cạnh, nàng đã sớm hô to gọi nhỏ rồi.

Nhìn thoáng những tình cảnh này, Tiểu Trữ dường như cảm thấy trên người

của mình có rất nhiều con kiến đang cắn, bây giờ, nàng không khỏi nhớ tới đêm hôm đó mình và Trần Thiên Minh cùng nhau làm chuyện đó, đó là lần đầu tiên của nàng, đời này kiếp này nàng cũng không quên được lần đầu tiên đó.

Khi đó, Trần Thiên Minh cường hãn khiến mình cứ một lần lại một lần cảm

giác lên Thiên Đường, hơn nữa, khiến mình cảm giác được loại sự tình giữa nam nữ như vậy thật là ảo diệu.

Nghĩ tới đây, Tiểu Trữ không thể không kẹp chặt lấy hai chân của mình, bây giờ nàng phát hiện mình rất muốn làm chuyện này, nàng nghĩ mình chính là Lương Thi Mạn đang bị Trần Thiên Minh làm các động tác kia.

"
Ư…!" Lương Thi Mạn hưng phấn mà kêu một tiếng, xem ra, nàng đã đạt tới Thiên đường.

"
Thiên Minh, em, em tới rồi, anh, anh để cho em nghỉ ngơi một lát đi." Lương Thi Mạn đỏ mặt nói.

Lương Thi Mạn đã nhìn thấy trong mắt Trần Thiên Minh, nhìn thấy hắn đêm nay muốn cái gì, cho nên, đã có lần thứ nhất thỏa mãn, nàng liền ám chỉ Trần Thiên Minh đi tìm Tiểu Trữ.

"
Tốt lắm, em nghỉ ngơi một lát, anh qua bên Tiểu Trữ."

Trần Thiên Minh vừa nói vừa ra khỏi cơ thể Lương Thi Mạn, sau đó xuống giường, lại bò lên trên giường Tiểu Trữ.

Tiểu Trữ vừa nghe Trần Thiên Minh nói muốn tới cạnh mình, nàng vội vàng

đem chăn mền kéo lên, càng làm mình trông thêm nghiêm trang.

"
Tiểu Trữ, em ngủ sao?" Trần Thiên Minh dâm đãng cười nói.

Hắn nhìn thấy Tiểu Trữ trong chăn dường như ở dưới hơi có rung động, vì vậy cố ý mà hỏi.

"
Ừ, em muốn ngủ." Tiểu Trữ ở trong chăn nói.

"
Không cần phải ngủ, vui chơi với anh trước rồi hãy ngủ tiếp."

Nói xong, Trần Thiên Minh liền dùng sức giật chăn mền của Tiểu Trữ xuống.

"
A, Thiên Minh, sao anh không lễ phép gì vậy hả!"

Nói đến đây, Tiểu Trữ nhìn thấy phía dưới Trần Thiên Minh nộ khí đằng đằng đối diện mình, nàng mắc cỡ không dám nói.

"
Ha ha, không có cách gì, vừa rồi Lương Thi Mạn quá mệt mỏi, anh đã làm

một người tốt, bây giờ hoán đổi qua em.''

Trần Thiên Minh vừa nói vừa hướng bộ ngực đầy đặn Tiểu Trữ chộp tới.

"Không!" Tiểu Trữ cẩn thận nói.

Mặc dù nàng rất muốn Trần Thiên Minh vuốt ve, nhưng Lương Thi Mạn ở bên cạnh, nàng muốn hơi rụt rè một chút.

"Tiểu Trữ, giúp anh đi, phía dưới anh thật sự thật là rất khó chịu." Trần Thiên Minh nhìn phía dưới mình bất đắc dĩ nói.

Bây giờ, trong cơ thể của hắn tất cả đều là dục hỏa, hắn muốn nhanh chóng làm việc ấy. Vì vậy, hắn cũng bất chấp, hắn lập tức nắm lấy bộ ngực Tiểu Trữ, dùng sức xoa nhẹ.

"Ư!" Vốn đã rất khó chịu, Tiểu Trữ bị Trần Thiên Minh vuốt như vậy nàng cũng kìm lòng không được rên rỉ lên, hơn nữa nàng còn nhẹ nhàng mà giãy dụa thân thể của mình.

Sờ soạng một lúc sau, Trần Thiên Minh đã không thể chờ đợi quá lâu, hắn

bắt lấy quần lót của Tiểu Trữ, dùng sức kéo xuống, chỉ thấy thảm cỏ thơm mê người của Tiểu Trữ hiện lên trước mắt của hắn. Trần Thiên Minh nhẹ nhàng lấy tay sờ soạng thảm cỏ thơm một lát, hắn chỉ cảm thấy trong lúc này đã rất ẩm ướt.

Bị Trần Thiên Minh sờ đến như thế này, Tiểu Trữ giống như bị chạm điện, thân thể nàng khẽ run lên.

"Còn nói là không cần, em xem chỗ này đi, ôi, xem ra nữ nhân đều là trong nội tâm và trong miệng không giống nhau!" Trần Thiên Minh cười nhìn Tiểu Trữ nói.

"Thiên Minh, anh xấu lắm,"

Tiểu Trữ bị Trần Thiên Minh vừa nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lại hồng, nàng giơ lên một quyền làm bộ muốn đánh Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh cũng mặc kệ, hắn bây giờ địa lợi nhân hòa cũng đã thành thục, vì vậy, hắn chậm rãi tiến vào thân thể Tiểu Trữ.

"Ư…!" Tiểu Trữ nhẹ nhàng mà rên một tiếng.

Mặc dù Trần Thiên Minh rất ôn nhu nhưng mà tiểu đệ của hắn rất lớn, nàng vẫn có thể cảm giác được Trần Thiên Minh rất cường hãn, loại cảm giác thỏa mãn do phía dưới nàng lan toả toàn thân.

Mặc dù Trần Thiên Minh đã đi vào, nhưng hắn không dám dùng lực quá lớn, vì vậy, hắn chậm rãi động.

Chưa bao lâu, Tiểu Trữ liền bắt đầu nhỏ giọng phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng. Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ đã tiến nhập trạng thái, hắn cũng không khách khí, hắn dùng lực ở trên người Tiểu Trữ.

"A!'' Tiểu Trữ thấy mình rên quá lớn tiếng, vì vậy, nàng vội vàng đem chăn mền bên cạnh kéo tới, che miệng của mình, khiến mình không phát ra âm thanh.

"
Không có việc gì, Tiểu Trữ, tất cả mọi người là người một nhà, em muốn gọi muốn kêu thì cứ việc." Trần Thiên Minh hưng phấn nhìn nàng nói.

Hắn vừa nói vừa dùng sức vận động ở trên người Tiểu Trữ.

"
Ư…" Tiểu Trữ quăng chăn mền ra bên cạnh, lớn tiếng kêu một tiếng, thân

thể của nàng nhẹ nhàng mà run rẩy. Xem ra, nàng cũng đã đến Thiên đường.

Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ đã xong, liền từ từ đi ra khỏi thân thể Tiểu Trữ, nhìn Tiểu Trữ nói:

"
Tiểu Trữ, nghỉ ngơi một chút, anh sang bên Thi Mạn."

Nói xong, hắn chạm rãi đi đến hướng Lương Thi Mạn.

"
Thiên Minh, em còn phải tiếp tục hả?"

Lương Thi Mạn nhìn thoáng phía dưới Trần Thiên Minh vẫn còn cường ngạnh, không khỏi kêu lên.

"
Ha ha, không cần mắc cỡ, anh còn chưa muốn nghỉ ngơi, em cứ cho anh "làm" thêm đi.''

Trần Thiên Minh nói xong, đã hướng Lương Thi Mạn tiến tới.

"Thiên Minh, em nghỉ ngơi đã một lúc lâu rồi, không sao, để em giúp anh!" Lương Thi Mạn đỏ mặt nói.

Trần Thiên Minh nghe được Lương Thi Mạn nói như vậy, hắn cầu còn không

được. Vì thế, hắn lập tức nằm xuống giường Lương Thi Mạn. Tình cảnh như

vậy, khiến hắn nhớ tới ngày đó buổi tối ở ngoại ô, hắn ở dưới vuốt bộ ngực Lương Thi Mạn.

Lương Thi Mạn nhẹ nhàng ngồi xuống "tiểu đệ" Trần Thiên Minh, sau đó chậm rãi cử động. Hơn nữa càng động càng nhanh, khiến Trần Thiên Minh sảng khoái cũng rên rỉ.

"Ư!" Lương Thi Mạn quát to một tiếng, sau đó ngã vào trên người Trần

Thiên Minh thở phì phò.

"Thiên Minh, anh quá mạnh mẽ, em, em không được rồi, anh hay là hãy tìm Tiểu Trữ đi."

Lương Thi Mạn nói xong, vội xuống khỏi người Trần Thiên Minh, sau đó nằm ở một bên thở.

Nàng lại lên Thiên đường một lần nữa, nhưng Trần Thiên Minh vẫn cứng ngắc như vậy, điều này làm cho nàng vừa thương vừa sợ.

"Tiểu Trữ, anh tới đây."

Trần Thiên Minh lập tức lại hướng Tiểu Trữ nhào tới, đã chơi một thời gian rất lâu rồi, vì thế hắn cũng đã muốn phát tiết, bởi vậy, hắn nghĩ tại Tiểu Trữ nên kích tình của mình phát tiết đi ra.

Vì vậy, hắn kéo hai chân Tiểu Trữ ra, gác ở trên vai của mình, sau đó hắn lập tức xông vào Tiểu Trữ, hành động rất nhanh, gọn, mạnh.

Vừa mới thỏa mãn, Tiểu Trữ lại bị Trần Thiên Minh chơi đùa như vậy, nàng lại bắt đầu rên rỉ.

"A!"

Trần Thiên Minh cảm giác được Tiểu Trữ rất nhanh sẽ lại đạt cao trào, vì vậy, hắn cũng tiến hành chạy nước rút, hắn muốn cùng Tiểu Trữ đạt tới cao trào. Sau một lúc, hai người bọn họ đồng thời rên lớn một tiếng, rồi cùng nhau tới Thiên đường.

"Thiên Minh, chị em em khá tốt rồi đó, nếu không, một người hẳn là không thỏa mãn được anh rồi." Lương Thi Mạn đỏ mặt nhỏ giọng nói.

"Ôi, ai bảo anh là nam nhân cực phẩm chứ!"

Trần Thiên Minh bị Lương Thi Mạn như vậy, hắn thật sướng muốn bay lên trời.

"Thôi, chị Thi Mạn, anh ấy xấu lắm, từ nay về sau chúng ta không bao giờ để ý tới anh ấy nữa.'' Tiểu Trữ cũng đỏ mặt nói.

Nghĩ vừa rồi ba người bọn họ cùng một chỗ làm chuyện như vậy, nàng rất xấu hổ, cho nên, bây giờ nàng muốn bắt đầu mở miệng oán trách Trần Thiên Minh.

"
Cái gì hả? Các em sẽ không để ý hả? Ai kêu các em xinh đẹp như vậy, lại là nữ nhân của anh, anh không tìm các em thì tìm ai hả? Chẳng lẽ ra bên ngoài tìm "tiểu thư" sao?" Trần Thiên Minh cố ý nói.

"
Anh dám!" Tiểu Trữ chống nạnh tức giận, nói.

"
Linh linh linh,"

Điện thoại Trần Thiên Minh đặt ở cái bàn bên cạnh bỗng vang lên.