Lưu Manh Lão Sư

Chương 376: Nhân Lúc Cháy Nhà Đi Hôi Của




Trần Thiên Minh nghe thấy Ngô Thành nói như vậy, hắn lạnh lùng nói:

"Đáng cười, Trần Thiên Minh tôi mà còn cần dựa vào đồ vật, tôi chỉ cần tùy tiện dụng một ngón tay thôi cũng có thể đâm tên chuyên đầu kia thủng lỗ rồi."

Trần Thiên Minh nói cũng không khoa trương chút nào, chỉ cần hắn vận hương ba công lên, một tên chuyên đầu này tính là cái gì?

"Đúng, đúng, chuyên đầu này không tính là gì, nhất định cậu có thể giáo huấn hắn, đập hắn, đánh hắn thật nặng vào."

Ngô Thanh thấy Trần Thiên Minh đã rất tức giận rồi, còn nói là đâm tên chuyên đầu kia thủng lỗ nữa, hắn ta vô cùng cao hứng cười, hắn chính là muốn Trần Thiên Minh như vậy, chỉ có như vậy, xung đột của Trần Thiên Minh với tên chuyên đầu kia mới càng thêm đặc sắc.

Vì thế, Trần Thiên Minh liền nổi giận đùng đùng đi về phía Hà Đào vào tên chuyên đầu.

Hà Đào hôm nay mặc một cái áo sơmi ngắn tay mà trắng bó người, song nhũ

đầy đặn cao vút duyên dáng, phía nàng mặc một cái váy chấm bi trắng đen, làn da trắng nõn nà, đi đôi giày cao gót xinh đẹp, trên đùi là môt đôi tất chân màu bạc, nét xinh đẹp khó nói lên lời.

Trang Dũng là con của bạn động nghiệp mẹ nàng, có một lần bạn của Hà mẫu trông thấy nàng, vì thế liền năn nỉ Hà mẫu giới thiệu Hà Đào cho con và ta làm quen.

Từ sau một lần mẹ của hai bên cực lực tác thành cho hai người gặp nhau trong một bữa cơm, Trang Dũng đã vô cùng thích Hà Đào, hắn bắt đầu tặng hoa để theo đuổi nàng. Mà lần đó lại trùng hợp là tặng hoa giống của Trần Thiên Minh, cũng chính Trang Dũng là người bỏ giá cao hơn để mua lại đóa hoa đó.

Trang Dũng là nghiên cứu sinh của đại học Hoa Thanh, sau khi tốt nghiệp đại học tại thành phố M với danh một phó giáo sư, là người mới 28 tuổi đã làm tới giáo sư, tại thành phố M cũng chỉ có mình hắn.

Hắn lớn lên tuần tú lịch sự, lời ăn tiếng nói bất phàm, là người chững chạc, có vẻ là một thanh niên không tồi. Nếu như không phải trong lòng Hà Đào đã có Trần Thiên Minh, rất có thể nàng đã chọn Trang Dũng.

Hôm nay Trang Dũng muốn mời Hà Đào đi ăn cơm, những mà Hà Đào không

chịu đáp ứng, nói là mình còn về nhà có việc, và tất nhiên là Trang Dũng sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hắn nói muốn đưa Hà Đào về nhà.

Hà Đào chỉ muốn nhanh chóng về đến nhà, vì thế nàng cũng đồng ý, vậy nên, hai người đi đến chỗ Trang Dũng dừng xe.

Trần Thiên Minh chạy ào đến trước mặt Hà Đào rồi dứng lại, hắn vội vã kêu tên Hà Đào. Tuy là hiện hắn đang tức giận, nhưng lịch sự tối thiểu hắn vẫn không quên.

"Làm sao vậy?"

Hà Đào nhìn thấy Trần Thiên Minh cản đường mình, nàng tức giận hỏi.

"Em đi đâu vậy? Còn chưa tan học mà?"

Trần Thiên Minh nhìn thấy Hà Đào tức giận, hắn cũng không dám lớn tiếng.

"Ai có quy định là chưa tan học không thể về nhà? Trần Thiên Minh, có

phải anh quy định không?"


Hà Đào chỉ vào mũi Trần Thiên Minh mà nói.

Trang Dũng ở bên cạnh thấy Hà Đào tức giận như vậy, hắn nhìu mày lại. Hà Đào đối với hắn luôn luôn giữ lễ, không có biểu hiện cảm xúc gì quá, cũng chưa từng tức giận, đối xử như với một người bình thường.

Nhưng mà nàng lại làm vẻ mặt hung ác với Trần Thiên Minh, điều này làm cho hắn cảm thấy quan hệ giữa hai người không đơn giản.

"Em phải về nhà hả, vậy anh đưa em về nhé, anh cũng lâu rồi không đến

nói chuyện với cha em rồi."
Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói.

Người khôn nói miệng, người ngu mới động thủ, cho nên, hắn muốn dùng phương pháp khác cướp Hà Đào về.

"Không cần, người bận rộn như anh tôi sao dám làm phiền, tôi có người

đưa về rồi,"
Hà Đào vừa nói vừa nhìn thoáng qua Trang Dũng, nói.

"Hắn chính là người tặng hoa cho em, Trang Dũng?" Trần Thiên Minh nhìn Trang Dũng,

M, người như vậy cũng dám theo đuổi Hà Đào, trông thì một mặt lớn, một mắt bé, không có việc gì cũng đeo kính, lớn lên dáng vẻ thật giống hán gian. Dù sao, Trần Thiên Minh muốn nói Trang Dũng xấu bao nhiêu thì đúng là hắn xấu bấy nhiêu.

"Cần anh quan tâm sao?" Hà Đào hung hăng trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh, nói.

"Chào anh, tôi gọi là Trang Dũng," Trang Dũng duỗi tay ra muốn bắt tay Trần Thiên Minh.

"Tôi là Trần Thiên Minh." Trần Thiên Minh cũng duỗi tay ra, bắt tay Trang Dũng.

Hắn mới rồi không chào Trang Dũng, M, đến cướp bạn gái mình, nếu như mình còn chào hắn, vậy thì mình đéo phải là nam nhân rồi. Nghĩ tới đó, Trần Thiên Minh càng thêm dùng sức.

Dần dần, mặt Trang Dũng vã ra mồ hôi, tay Trần Thiên Minh cứ như là kìm

sắt bóp chặt lấy tay hắn, làm hắn cảm thấy tay rất đau, nhưng mà hắn không lên tiếng, vẫn căn răng chịu.

Trần Thiên Minh thấy Trang Dũng như vậy, mình cũng không thể cứ nắm tay

hắn được. Mà Trang Dũng thấy Trần Thiên Minh thả tay hắn ra, trong lòng

cũng thờ phào.

"Hà Đào, em nói vậy là không đúng rồi, sao lại không liên quan đến anh?

Anh là bạn trai em, em về nhà, vậy phải để anh đưa em về rồi."
Trần Thiên Minh lớn tiếng nói,

Lời này chính là hắn nói cho Trang Dũng nghe, để Trang Dũng còn biết, Hà Đào là bạn gái hắn, Trang Dũng đừng đến đào góc tường của mình, hành vi đó rất đáng xấu hổ, sẽ bị sét đánh.

Hà Đào nghe thấy Trần Thiên Minh nói vậy, nàng càng tức giận:

"Trần Thiên Minh, ai là bạn gái của anh? Bạn gải của anh ở nhà anh ấy? còn có mầy người đó sao?" Hà Đào càng nói càng tức,

Trần Thiên Minh đúng là một nam như hư hỏng phong lưu thành tính rồi.

"Em là bạn gái của anh mà, nếu ai dám nói em không phải là bạn gái anh, anh sẽ khiến ăn không ăn cơm được nữa."

Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn Trang Dũng, ý tứ rất rõ ràng, nếu như Trang Dũng dám đoạt Hà Đào của hắn, vậy thì mình sẽ cho hắn chút "quà".

"Em nói em không phải bạn gái anh, thế nào? Trần Thiên Minh, anh có bản

lãnh thì đánh em đi!"
Hà Đào vừa nói vừa trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh,

Dường như không phải Trần Thiên Minh muốn đánh, mà là nàng muốn đánh Trần Thiên Minh.

"Cái này…"

Trần Thiên Minh nghe Hà Đào nói thế, hắn cũng chẳng biết làm sao.

"Trần Thiên Minh, nếu anh muốn em làm bạn gái anh thì cũng dễ thôi, anh

đoạn tuyệt lui tới với những nữ nhân khác đi."


Hà Đào nói rất dễ dàng, nhưng điều này như một vết thương đánh thẳng vào đầu Trần Thiên Minh, hắn có thể đoạn tuyệt lui tới với đám Yến sao?

"Hà Đào, em đừng như vậy có được không, chúng ta sau này nói chuyện này

sau đi, giờ anh đưa em về nhà."


Trần Thiên Minh liếc mắt nhìn Trang Dũng, nhỏ giọng nói với Hà Đào. Nếu như chuyện này để cho tình địch biết, hắn chắc chắn sẽ ở sau lưng mình nói xấu, vậy thì lại càng thảm hơn rồi.

"Em không cần anh đưa, Trang Dũng đưa em về rồi, hơn nữa, tối nay em còn muốn ăn cơm với Trang Dũng! Trang Dũng, chúng ta đi."

Hà Đào vừa nói vừa kéo tay Trang Dũng, nàng né qua Trần Thiên Minh, tiếp tục đi về phía xe của Trang Dũng.

Trần Thiên Minh nhìn thấy Hà Đào kéo cánh tay của Trang Dũng, hắn thật

sự là bốc hỏa rồi, nhưng mà hiện giờ là Hà Đào kéo Trang Dũng, chứ không phải là Trang Dũng kéo Hà Đào, hắn có tức thì cũng làm gì được đây.

Chẳng nhẽ chút giận lên người Hà Đào, đây là không có khả năng. Phát tiết lên người Trang Dũng, lại càng không thể, tên Trang Dũng kia không kéo Hà Đào, mình có lý do gì mà phát hỏa với hắn.

Ôi! Trần Thiên Minh oán giận cho mình một cái tát, vốn ý muốn hăng hái

giáo huấn với Trang Dũng, hiện giờ lại bị Hà Đào ngăn cản, thật là tức chết người.

Ngô Thanh vốn muốn thấy kích hay Trần Thiên Minh đánh Trang Dũng, nhưng

tiếc là kịch không chiếu, Hà Đào lại kéo tay Trang Dũng rời đi, tức giận cũng không phát ra được. Vì vậy Ngô Thanh sốt ruột chạy đến trước mặt Trần Thiên Minh, dáng vẻ đầy căm hận,

"Thiên Minh, cậu có chuyện gì vậy, tại sao không đi mà đánh tình địch của mình, cậu như vậy còn giống một nam nhân không. Cậu xem, người ta còn kéo tay nhau kia kìa." Ngô Thanh nói xong, cố thở dài một hơi.

"Ôi, tôi còn có thể làm gì, nếu có thể dùng tay mà cướp Hà Đào về thì tốt rồi, hiện giờ người sai là tôi, không phải Hà Đào." Trần Thiên Minh cũng thở dàu nói.

"Được rồi, Thiên Minh, vừa rồi tôi còn nghe nói cậu có mấy bạn gái khác, có thật không?"

Ngô Thanh giờ mới nghĩ tới, mới rồi hắn nghe Hà Đào nói Trần Thiên Minh phải đoạn tuyệt lui tới với những người bạn gái khác thì nàng mới làm bạn gái Trần Thiên Minh, vì thế, hắn chạy lại hỏi thăm.

"Này, đúng chỗ nào chứ? Hà Đào nói tôi đối với nàng không tốt, nàng tức giận nói lung tung đó." Trần Thiên Minh liều mạng lắc đầu, nói.

Hắn sẽ không nói chuyện mình có mấy người phụ nữ nói cho Ngô Thanh, người như Ngô Thanh, nếu hắn biết, vậy thì sợ rằng cả người ngoài hành tinh cũng sẽ biết luôn.

"Thiên Minh, thôi quên đi, dù sao La Mã cũng không phải một ngày mà thành, lần này thất bại không có nghĩa là lần sau cũng thất bại, tôi sau này sẽ lưu ý cho cậu, để cậu ôm Hà Đào về là được." Ngô Thanh cố ý giả vờ tốt bụng nói.

"Ngô Thanh, cảm ơn anh." Trần Thiên Minh cảm động nói.

Xem ra, trước kia mình còn cho Ngô Thanh không phải người tốt, vậy là trách nhầm hắn rồi.

Đột nhiên, Ngô Thanh cười thân mật với Trần Thiên Minh, nói:

"Thiên Minh, tôi lần này giúp cậu, cậu có phải là nên giới thiệu cho tôi một

mỹ nữ làm quen không hả, còn nữa, cậu còn nợ tôi một bữa cơm đó."


Ngô Thanh vừa nói vừa lấy tay vẫy vẫy một ngón.

Trần Thiên Minh nghe thấy Ngô Thanh nói như vậy, hắn lắc đầu nói: "Ngô Thanh, tâm tình tôi hôm nay không tốt, hôm khác đi!"

"Trần Thiên Minh, tôi không nghĩ cậu lại là người như vậy, cậu biết không? Tôi mới rồi còn lén báo tin về tình địch cho cậu, tôi chỉ dám dùng điện thoại riêng chứ không dám dùng điện thoại trong phòng. Cậu nói xem, cậu vậy mà lại không chịu đáp ứng với tôi, vậy có quá đáng không?" Ngô Thanh nói xong, dáng vẻ vô cùng lẫm liệt.

"Tôi biết là anh khổ cực rồi, tôi cũng không phải là không muốn giới thiệu mỹ nữ cho anh, mà tôi nói là hôm khác." Trần Thiên Minh xấu hổ nói.

Mời rồi Ngô Thanh theo hắn từ phòng làm việc đến đây, vốn còn tưởng là hắn quan tâm đến chuyện của mình, hóa ra chỉ là vì bữa cơm và mỹ nữ thôi.

"Vậy hôm nào, hay là hôm nay, nếu như cậu không thực hiện một trong hai

loại, vậy sau tôi cũng không giúp cậu nữa. CÒn nữa, tôi sẽ thường xuyên nói xấu cậu trước mặt Hà Đào, rồi còn giúp tình địch cậu theo đuổi Hà Đào. Ha ha!"
Ngô Thanh cao hứng cười, dáng vẻ tiểu nhân đắc chí.

"Trời ạ, Ngô Thanh, anh sao lại có thể đối với tôi như thế hả?" Trần Thiên Minh thương tâm nói.

Giờ mình đang thất tình thường tâm như thế, thằng cha Ngô Thanh này còn nhân lúc cháy nhà vào hôi của, áp chế mình, thật sự là chưa gặp thằng nào bựa như thế này, tại sao trời không mưa, sét đánh chết nó đi chứ?

"Vậy sao cậu đối với tôi như vậy? Vốn là muốn hôm nay cậu cùng thực hiện cả hai việc, nhưng mà tôi thấy cậu thất tình không vui, cho nên mới kêu cậu thực hiện một loại, giờ cậu muốn lật lọng, tôi thấy hay là quên đi, chiều nay tôi đi nói xấu với Hà Đào vậy, nhìn xem cậu còn dám như vậy với tôi không?"

Ngô Thanh mựơn được cơ hội áp chế Trần Thiên Minh, hắn khẳng định không chịu bỏ qua, nếu không, vậy thì đến bao giờ Trần Thiên Minh mới thực hiện hai điều kia.

Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút, gãi đầu, cắn răng nói:

"Được rồi, tôi đồng ý, nhưng mà sau này anh phải tiếp tục giúp tôi!"