"Trời ơi, đây là Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn? Bọn họ thế nào không có tử thương lại đến tận trung tâm sâm lâm? Còn bắt sống nhiều tật phong cự lang như vậy?!"
"Ô.. Quang minh nữ thần trên cao, các người nhìn xem toạ kỵ của kỵ sĩ bọn họ, thế nào lại là Liệt Diễm tiêu phong vương cùng tiêu phong mã. Còn có Quang Minh bạch vũ điêu của mấy tinh linh mĩ nữ. Thiên nột, đây là giá trị gì? Đội ngũ này quả thực là quá giàu!"
Phần đông dực nhân học viên đi theo Tuyết Lị, trên không trung nhìn thấy thành viên Tư Kược đoàn trên không và mặt đất, đều kinh ngạc, luôn miệng bàn luận. Trong ánh mắt tràn ngập vẻ hâm mộ cùng vẻ đố kỵ!
Xem ra mấy người này không phải đi tới hỗ trợ, mà sớm đã có dự mưu muốn thừa dịp loạn bắt sống tật phong cự lang, thật giảo hoạt. Tuyết Lị nhìn phía dưới tên Diệp Phong vô lại đang ung dung thả khói thuốc, trong lòng tức giận. Nhiều người như vậy lại bị người này lừa, hơn trăm tật phong cự lang là giá trị bao nhiêu a?
"Kháo, thế này là quá không công bình rồi, chúng ta liều sống liều chết đồ sát hắc hung lang, tiện nghi bọn họ tới bắt sống tật phong cự lang, đâu có loại chuyện tốt như vậy?"
"Tuyết Lị, chúng ta nên tới tìm bọn họ nói chuyện!" Mang lòng đố kị, mấy dực nhân học viên bắt đầu có vẻ bất mãn.
Tuyết Lị trong lòng cũng không yên bình, nghe chúng đồng bạn nói, liền dẫn bọn họ bay tới chỗ bọn người Diệp Phong, muốn cùng bọn họ nói chuyện. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Diệp Phong cặp mắt tặc lưu lưu, sớm đã thấy siêu cấp mĩ nữ mấy ngày trước cùng hắn giao dịch, dẫn một đám dực nhân từ phía nam bay tới. Hắn thấy bọn họ đang nghị luật, lại mang sắc mặt bất duyệt hướng mình bay tới, lập tức minh bạch là chuyện gì. Rồi hắn để bạch lang chiến sĩ đem ma sủng thu vào trong người, ra hiệu Kiệt Nã Tư chuẩn bị dẫn tinh linh trung đội, đem năm mươi hai tật phong cự lang hôn mê trên mặt đất chuyển đi.
Tuyết Lị dẫn chúng dực nhân bay tới đối diện Diệp Phong, nhìn hắn khẽ mở môi anh đào, nhàn nhạt nói: "Lôi Ân đoàn trưởng, ngươi thật sự là đã tính a, thế nào đánh tới hỗ trợ giết hắc hung lang, đến bắt tật phong cự lang!"
"Dực nhân tiểu thư xinh đẹp, ngươi nói vậy là không đúng rồi, ta xác thật là tới hỗ trợ giết hắc hung lang, chẳng nhẽ ngươi không thấy Tư Lược đoàn của ta mạo hiểm trùng sát ở tiền phương ư? Cho nên gặp được tật phong cự lang này chỉ có thể xem ngoài ý muốn. Có cơ hội thu phục ma sủng ta cũng không thể bỏ qua a!" Diệp Phong một chút cũng không đỏ mặt nói!
Tư Lược đoàn quả thật mạo hiểm trùng sát vào tối hôm trước, lại cũng không có ai chịu bỏ qua không thu lấy ma sủng. Tuyệt Lị nghe Diệp Phong nói xong, nhất thời xấu hổ nhìn hắn, không thể nói ra được lời phản bác nào.
Diệp Phong thấy thế liền truy tới cùng, thong thả cười nói: "Dực nhân tiểu thư, lần trước ta muốn có Liệt Diễm Tiêu Phong mã, nhưng nàng nói nó là vật săn của các nàng, cho nên ta phải dùng quang hệ lục giai ma tinh mà trao đổi. Lần này, nếu nàng muốn có Tật Phong Cự Lang, ta hiện đang có năm mươi hai con, chỉ cần nàng có ngũ giai ma tinh nhiều hơn số đó thì ta có thể trao đổi với nàng, xem như trả lại một mối nhân tình!"
Đối với mỹ nữ há có thể nói chuyện lưu manh như thế? Tuyết Lị nghe Diệp Phong nói xong, thì chẳng biết phải nói lời gì cho tốt. Nàng chỉ tức giận liếc hắn một cái. Trong lòng cảm thấy người này quả là giảo hoạt, có ai lại mang năm mươi hai viên ma tinh trên người trong một lúc chứ?
Chúng dực nhân đệ tử thấy Tuyết Lị không còn lời phản bác với đối phương, vừa định dùng cường từ đế nói lý với hắn, chợt lại thấy Diệp Phong nói: "Ai ai cũng biết, dực nhân là chủng tộc cao quý tối thượng, ta nghĩ các người sẽ không vì việc ta thu phục được một trăm năm mươi ba con tật phong cự lang mà định động thủ với ta đó chứ?"
Vừa nghe xong những lời này, chúng dực nhân đều tức giận đến nói không ra lời. Giờ đây đạo lý đều ở về phía đối phương, bọn họ căn bản là không có lấy một lý do để lên tiếng, lại càng không thể động thủ trong lúc này. Nếu không, tất sẽ hủy đi cái mỹ danh cao quý của chủng tộc.
"Ta biết được dực nhân đều là những người quý phái và hiểu đạo lý, những ưu điểm này lại càng được thể hiện rất rõ trên người của chư vị!" Diệp Phong chỉnh sắc, làm ra vẻ rất thành thật mà lên tiếng tán thưởng, rồi nhìn Tuyết Lị cười cười nói: "Tiểu thư dực nhân mỹ lệ, hiện giờ còn rất nhiều hắc hung lang còn chưa bị giết, ta phải đem Tư Lược đoàn đến phía tây để săn chúng, gặp lại sau!"
Nói xong, hắn liền phất tay một cái, vui vẻ thống lĩnh Liệt Diễm, linh ngưu, bạch lang ba trung đội tiến về hướng rừng rậm ở phía tây. Kiệt Nã Tư để tinh linh mỹ nữ hạ lệnh cho Quanh Minh bạch vũ điêu cắp lấy Tật Phong Cự Lang mang đi, theo sát sau lưng đoàn trưởng đại nhân cũng tiến về hướng tây.
Tuyết Lị nhìn bóng lưng của Diệp Phong đang cao hứng, trong lòng nhớ tới khuôn mặt tươi cười của hắn, thầm thở dài, gặp phải loại người như thế chỉ có thể xem là vận xúi.
Chúng dực nhân đệ tử dù không cam lòng để cho tật phong cự lang bị mang đi hết, chỉ vì không có lấy một biện pháp để đối phó với đối phương, nên chỉ đành buồn bực trong lòng mà không dám làm gì.
Sau khi thống lĩnh các đồng môn trở về nơi sư phụ, Tuyệt Lị liền đem mọi sự tình kể lại rất tường tận. Sau khi nghe xong thì mọi người lập tức chấn động, không ngờ rằng Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn chẳng những không chết, mà còn có thể nhanh chóng tiến tới trung tâm của sâm lâm để đuổi bắt tật phong lang vương và một trăm năm mươi hai con tật phong cự lang. Điều khiến cho người ta bất ngờ nhất chính là hiện nay hắn đang sở hữu ba chi ma sủng trung đội. Đây không phải là một lực lượng nhỏ trong chiến đấu a.
Đáng giận, Lôi Ân, tên hỗn đãn này thật sự may mắn. Ta nhất quyết phải tiêu diệt ngươi. Bao La trong lòng đang thầm thề độc.
Tây Khoa cũng đồng thời giật mình. Tại Thiết Huyết học viện, mọi người một chủ ý với cái tình huống trên, gã liền nói vài lời, sau đó nhanh chóng chạy đi tìm đoàn trưởng, đem hết sự việc này tường trình lại, rồi bày mưu lúc này nên tiêu diệt Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn. Một mặt có thể diệt trừ hậu hoạn, mặt khác đó là hơn ba trăm năm mươi ma sủng!
Với cái khế ước chủ phó, chủ nhân chết, thì ma sủng sẽ được tự do. Tây Khoa cảm thấy cái việc này tốt vô cùng, nhưng mà khi gã nói cho Bố Lỗ Tư, liền triệu tập nhân thủ đi tìm Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn, thì đã không còn thấy bóng dáng của một ai!
Bố Lỗ Tư vốn muốn để Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn ở phía tây để phát triển. Nhưng hiện tại biết được bọn họ có hơn ba trăm năm mươi ma sủng các loại, Bố Lỗ Tư liền nổi lòng tham. Hắn dự định trở về chuẩn bị nhân lực rồi lập tức tiến đến tiêu diệt Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn!
Thiết Huyết học viện và Uy Liêm thương đoàn vẫn tiếp tục tiến hành săn hắc hung lang. Bọn họ hành động rất mau lẹ, đám ma sủng ở giữa khiến bọn họ thèm muốn không thôi. Hai thế lực lớn cùng hành động, thì chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ hắc hung lang trong rừng đều bị giết sạch.
Khi lão viện trưởng Nặc Đốn biết được Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn đắc thủ được hơn ba trăm năm mươi ma sủng, thì ngây ngốc cả nửa ngày, lại thêm một tiếc nuối về tật phong cự lang, để cho Tư Lược đoàn chiếm tiện nghi!
Nhưng mà cao thủ thì có cái suy nghĩ của cao thủ. Một lúc sau Nặc Đốn trở lại bình thường, vì với nhân số của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn hiện nay, cho dù có được hơn ba trăm ma sủng, thì lão cũng không để vào mắt. Hơn nữa Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn phát triển tại Hỗn Loạn hoang nguyên, lại không gây chuyện gì làm ảnh hưởng đến Thiết Huyết học viện cả!