Đêm hôm đó, mặc dù đã khuya nhưng khu vực đại điện Trường Sinh Điện đèn đuốc vẫn sáng trưng.
Theo lệnh triệu tập, bốn vị cung phó tức tốc tập trung về đại điện để nghị sự.
Võ Thiện Nhân ngồi ở vị trí cung chủ, tươi cười nói: “Thời gian ta bế quan có kéo dài hơn một chút so với dự tính.
Tình hình công việc ta giao phó mọi người đã thực hiện đến đâu rồi?”
Bốn vị cung phó liền nhanh lẹ bẩm báo kết quả, theo đó, mọi chuyện đều đang tiến triển hết sức thuận lợi.
Sau một năm lẻ sáu tháng, Thảo Chi đào tạo được ba trăm cung nữ thông minh lanh lợi, cầm kỳ thi họa, không gì không biết.
Đối với vị trí Linh Đan Sư, Phương Thuỳ và Phương Trinh tìm được bốn mươi người có tư chất nổi bật.
Cho đến hôm nay, mười hai người đã luyện chế được linh đan nhất phẩm, tám người đã luyện chế được linh đan nhị phẩm.
Đặc biệt, bọn họ phát hiện một người sở hữu thiên phú rất tốt, nàng đã thành công luyện chế linh đan tam phẩm, trở thành Tam Phẩm Linh Đan Sư.
Chín cung nữ còn lại vẫn đang tiến bộ từng ngày.
Về phần nhân tuyển Linh Bảo Sư kết quả lại không được khả quan.
Ba ngàn cung nữ Vạn Hoa Cung, sau khi sàng lọc miễn cưỡng chọn ra mười người có chút thiên phú.
Chỉ có điều, thành tựu đến nay vẫn chưa thực sự rõ ràng, hiện còn đang loay hoay nghiên cứu Hạ Quyển Linh Bảo.
Nên biết rằng Linh Bảo Sư thực sự rất khó tìm kiếm được người phù hợp, từ trong ba ngàn cung nữ xuất hiện mười người thì tỉ lệ đã khá cao rồi.
Cuối cùng đến lượt cung phó Thanh Mai bẩm báo.
Theo lời của nàng, hiện nay Vạn Hoa Lầu đã được xây dựng hoàn tất.
Không gian bên trong được trang hoàng lộng lẫy, chia thành năm lầu, nếu tính thêm cả đại sảnh thì sức chứa lên đến gần một ngàn người.
Ngồi nghe bốn vị cung phó bẩm báo xong xuôi, Võ Thiện Nhân gật đầu hài lòng: “Mọi người làm rất tốt!”, đồng thời quay sang bên trái nói với Như Ý: “Nàng hãy ghi lại công lao này, về sau sẽ ban thưởng thích đáng cho chư vị cung phó.”
Như Ý mỉm cười đáp: “Tuân lệnh tôn chủ!”
Thời gian qua, Thanh Mai vẫn luôn thắc mắc chuyện xây dựng Vạn Hoa Lầu, nhân lúc này liền hỏi dò: “Không biết tôn chủ cho xây Vạn Hoa Lầu là nhằm mục đích gì?”
Võ Thiện Nhân không giấu giếm, tủm tỉm bảo: “Ta muốn biến Vạn Hoa Lầu thành đệ nhất thanh lâu tại Mê Linh thành!”
Thanh Mai trợn tròn mắt cả kinh: “Tôn chủ, người muốn mở kỹ viện?”
Bọn Phương Thuỳ, Phương Trinh, Thảo Chi cũng bị doạ cho giật mình.
Khác với chị em Như Ý, Cát Tường, bọn họ hiểu rất rõ kỹ viện là nơi không đàng hoàng, chuyên diễn ra các trò ăn chơi trác táng và dâm loạn.
Bên trong kỹ viện có những kỹ nữ xuất thân từ chốn phong trần, chuyên phục vụ rượu cho khách uống, ôm ấp khách và làm cái chuyện trai trên gái dưới đáng khinh bỉ.
Thảo Chi liên tưởng đến ba trăm cung nữ mà tôn chủ kêu mình tuyển chọn thì mồ hôi vã khắp người, vội hỏi: “Tôn chủ, chẳng lẽ người định biến bọn cung nữ thành kỹ nữ ư?”
Võ Thiện Nhân nhìn ra những suy nghĩ trong đầu bọn họ, bèn quắc mắt bảo: “Mọi người chớ có so sánh Vạn Hoa Lầu với những thanh lâu kỹ viện dung tục đời thường.
Vạn Hoa Lầu mà ta muốn xây dựng là một chốn thanh lâu thượng đẳng, tuyệt đối không chứa chấp những mối quan hệ bất chính.
Cung nữ của Vạn Hoa Lầu không những xinh đẹp mà còn phải có tài, có phong thái phi phàm, cầm kỳ thi hoạ đều tinh thông.
Công việc của bọn họ sẽ là ca hát, nhảy múa, làm thơ… rất tao nhã, tuyệt nhiên không một chút dung tục nào.”
Nghe xong câu chuyện, ai nấy đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, trong lòng cùng bảo: “Thanh lâu mà cũng phân ra làm thượng đẳng và hạ đẳng hay sao?”
Võ Thiện Nhân liền nói bồi: “Chi tỷ về thông báo lại với ba trăm cung nữ được tuyển chọn, người nào đồng ý đến làm việc tại Vạn Hoa Lầu trong vòng một năm sẽ được nhận lợi tức gấp mười lần so với trước đó.
Còn nếu ai không muốn thì có thể tới Ngọc Linh liên sơn chăm sóc linh thảo.
Riêng bốn vị cung phó nếu hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ được gia tăng lợi tức gấp mười lần.”
“Lợi tức gấp mười lần?” Thảo Chi còn đang do dự, nghe thấy những lời trên thì hai mắt sáng rực lên.
Xưa nay Vạn Hoa Cung thiếu thốn nhất chính là tài nguyên tu luyện.
Nhiều cung nữ tư chất rất tốt nhưng vì không có điều kiện phát triển nên mãi dậm chân tại chỗ.
Nói đâu xa, ngay cả bốn vị cung phó cũng gặp tình trạng tương tự, khiến cho bọn họ trong mấy trăm năm nay không thể tiến lên một bước.
Nếu cung ứng đầy đủ tài nguyên, có lẽ bọn họ đã sớm đạt đến Thánh Cấp trung kỳ, thậm chí là Thánh Cấp hậu kỳ rồi.
Lợi tức mười năm chỉ là năm ngàn linh thạch cùng với mấy viên linh đan tam phẩm, tứ phẩm.
Bấy nhiêu đó quả thực là không thấm vào đâu! Nay tôn chủ đem khối lợi tức khổng lồ đặt ngay trước mắt, nếu bảo không động tâm đều là đang tự lừa người gạt mình.
Huống hồ theo như lời tôn chủ nói thì công việc của bọn cung nữ rất nhàn hạ, không giống với đám kỹ nữ buôn phấn bán hương.
Thời hạn cũng chỉ là trong vòng một năm mà thôi!
Chuyện tốt như vậy cầu còn không được, Thảo Chi nhanh nhẹn đáp ứng: “Tôn chủ yên tâm! Thuộc hạ nhất định sẽ sắp xếp ổn thoả việc này.”
Nhìn biểu hiện của bốn vị cung phó, Võ Thiện Nhân mừng thầm trong dạ.
Hắn đã đoán biết trước được kết quả nhưng vẫn giả bộ tươi cười bảo: “Chỉ cần chúng ta chung lòng chung sức, nhất định Vạn Hoa Cung sẽ trở nên hưng thịnh trường tồn.”
Đến đấy, Thanh Mai liền hỏi: “Tôn chủ, không biết Vạn Hoa Lầu khi nào sẽ chính thức đi vào hoạt động!”
Suy nghĩ một chút, Võ Thiện Nhân nói: “Không vội! Trước hết ta muốn nói rõ một điều.
Vạn Hoa Lầu của chúng ta không phải khách nào cũng tiếp, hạng người nào cũng có thể vào.
Mà đơn giản chỉ cần bước qua cửa là đã phải trả tiền, giá khởi điểm là một trăm linh thạch.
Vào bên trong còn tính phí khi dùng trà bánh, rượu thịt… mỗi món cứ tạm tính một trăm linh thạch đổ lên.
Muốn lên lầu ngồi thì phải trả thêm tiền.
Lầu một là một ngàn linh thạch.
Lầu hai là hai ngàn linh thạch.
Lầu ba là ba ngàn linh thạch.
Lầu bốn là bốn ngàn linh thạch.
Lầu năm là năm ngàn linh thạch.
Tất nhiên chế độ đãi ngộ của mỗi lầu cũng sẽ không giống nhau sao cho tương xứng với đẳng cấp.
Sau đó còn phí biểu diễn xem ca kỹ, phí thưởng tạp nham, tối thiểu cũng là một trăm linh thạch một lần.”
Bốn vị cung phó lần đầu nghe được loại chuyện này rất lấy làm kinh ngạc.
Đi vào thanh lâu, không có yêu cầu gì nhưng vẫn phải tốn mấy trăm linh thạch, đây không phải là số tiền nhỏ.
Nếu chọn ngồi trên lầu cao nhất, số tiền chi trả một lần ở Vạn Hoa Lầu có thể đủ cho người thường sống dư dả cả đời.
Nên nhớ là lợi tức mười năm trong Vạn Hoa Cung mỗi người chỉ nhận được năm ngàn linh thạch mà thôi.
Chuyện này càng nghĩ càng cảm thấy khó tin!
Cung phó Thanh Mai nghi hoặc, cất giọng nói thay cho nỗi lòng mọi người: “Tôn chủ, làm như vậy liệu có ổn hay không?”
Võ Thiện Nhân cười hắc hắc, tỏ vẻ thần bí bảo: “Các vị yên tâm! Chuyện này ta rất có kinh nghiệm! Hắc hắc…”