Lưu Manh Đại Đế

Chương 224: Vũ Thần Điện






Mấy vạn năm nay, Hùng Vương một lòng tu luyện và đi tìm cha mẹ mình nên những chuyện liên quan về Thần Châu ông chưa từng để ý đến.
Hùng Vương nghi hoặc hỏi: “Thần Châu? Không biết đây là nơi nào?”
Lý Đạo Nhân liền tỏ vẻ thần bí nói: “Thần Châu là tên người đời thường gọi, nhằm ám chỉ một vùng đất bí ẩn nằm trên Đông Hoà Tinh.

Nhưng trái với đồn đoán của mọi người, Thần Châu lại không hề nằm trên đất liền mà là một quần đảo nằm ở giữa An Ký Tây đại lục và An Ký Nam đại lục.

Quần đảo này tên gọi Nam Du, bao gồm hai mươi mốt đảo.

Đảo lớn nhất là đảo Nam Du, nằm ở vị trí trung tâm, cũng chính là trái tim của Thần Châu.

Phạm vi Thần Châu rất rộng, lấy đảo Nam Du làm trung tâm theo một đường tròn quét dài đến mấy vạn dặm.

Đường biên giới khoét sâu một góc vào hai khối đại lục An Ký Tây và An Ký Nam.


Đáng nói là, Thần Châu và thế giới bên ngoài được ngăn cách bởi một bức màn kết giới vô cùng lợi hại, nếu tu vi không đạt tới Đế Cấp cường giả thì tuyệt đối không thể xông qua.”
Đây là lần đầu tiên Hùng Vương biết đến địa danh Thần Châu nên rất tò mò.

Ông không vội xen vào câu chuyện mà ngồi im lặng nghe Lý Đạo Nhân kể tiếp: “Thần Châu giống như thế giới bên ngoài, có dân cư đông đúc và rất nhiều thế lực, tông môn lớn nhỏ tồn tại.

Trong đó, Vũ Thần Điện là thế lực đứng đầu, nằm trên đảo Nam Du.

Không một ai biết được Vũ Thần Điện xuất hiện từ khi nào, nhưng theo lời đồn từ nhiều đời truyền lại thì nó do một vị đại năng họ Vũ gây dựng nên.

Trải qua vô số năm tồn tại, cho đến ngày nay, bên trong Vũ Thần Điện được cai trị bởi Vũ Vân, một cường giả Đế Cấp sơ kỳ cảnh giới.

Hắn còn có một người em trai tên gọi Vũ Sơn, tu vi Chuẩn Đế.”
Vũ Thần Điện cùng lúc có tận hai vị Đế Cấp cường giả, chuyện này đúng là quá kinh người.

Xưa nay mọi người còn tưởng trên Đông Hoà Tinh chỉ duy có Lý Đạo Nhân là Đế Cấp nhưng xem ra sự thật không như vậy.

Nếu tính cả Hùng Vương và Vũ Vân, Vũ Sơn thì số lượng Đế Cấp đã lên tới bốn người.
Sau cơn kinh ngạc, Hùng Vương mới hỏi: “Vì sao Nhân đạo hữu lại hiểu rõ sự tình Thần Châu như vậy?”
Gương mặt Lý Đạo Nhân thoáng động, âm thanh trong miệng đều đều phát ra: “Hồi mới đột phá Đế Cấp, ta cảm thấy rất tò mò về Thần Châu nên đã đi qua kết giới, rồi thẳng một đường vào đảo Nam Du.

Ta bị Vũ Sơn phát hiện.

Hắn đã cùng ta đại chiến hai ngày hai đêm.

Đến ngày thứ ba thì Vũ Vân xuất hiện.

Lúc đó ta thực sự rất kinh hoảng! Những tưởng sẽ có một trận đại chiến nổ ra song không ngờ Vũ Vân lại kêu Vũ Sơn ngừng tay.

Hắn không hề bắt bẻ chuyện ta cố tình đột nhập vào đảo Nam Du, còn nhiệt tình mời ta đến Vũ Thần Điện một chuyến.


Ta làm khách ở đấy ba hôm mới rời đi.

Nghĩ kỹ thì từ đó tới nay ta không hề quay trở lại Thần Châu.

Không rõ hai anh em họ bây giờ tu vi đã đạt đến cảnh giới nào rồi!”
Nghe hết ngọn ngành câu chuyện, trong lòng Hùng Vương bỗng dâng lên một niềm hi vọng, liền vui vẻ nói: “Lời của Nhân đạo hữu đã khiến cho ta được mở mang tầm mắt.

Đợi ta hoàn tất những công việc còn dang dở sẽ đi đến Thần Châu một chuyến xem sao.

Nếu có thể gặp được cha mẹ ở đó thì ân tình này đối với ta lớn lắm!”
“Đây chỉ là chút chuyện nhỏ, trước sau gì Vương đạo hữu cũng sẽ biết mà thôi.

Ta sao dám nhắc tới hai chữ ân tình cơ chứ!” Lý Đạo Nhân xua tay, khách khí nói một câu rồi ngay sau đó bỗng hỏi qua chuyện khác: “Liên quan đến Vô Cực Tông, không biết Vương đạo hữu tính thế nào?”
Nhắc tới việc này, Hùng Vương tức giận bảo: “Lần này cũng may ta kịp quay trở về, nếu không cơ nghiệp vạn năm của Thánh Viện sẽ nguy mất!”
Lý Đạo Nhân bật cười ha hả, nói: “Ha ha ha… Vương đạo hữu sao lại nói vậy chớ? Có ta ở đây, đến thời khắc cuối cùng nếu đạo hữu chưa xuất hiện, ta làm sao có thể khoanh tay đứng ngoài cuộc được!”
Ngừng lại một nhịp, Lý Đạo Nhân bỗng hỏi: “Vương đạo hữu, ngươi có từng nghe đến Ma Tông?”
Hùng Vương ngạc nhiên: “Ồ, đạo hữu hỏi như vậy là có ý gì?”
Lý Đạo Nhân liền nói: “Theo ta điều tra biết được, hình như Vô Cực Tông có quan hệ mờ ám với một thế lực bên ngoài Đông Hoà Tinh, tên gọi là Ma Tông.”
Hùng Vương khẽ chau mày, suy nghĩ kỹ càng một lượt mới nói: “Không giấu gì đạo hữu, trong thời gian lưu lạc Thổ Đại Thiên Hà, cái tên Ma Tông ta có từng nghe qua một chút.

Theo lời đồn, Ma Tông là một thế lực tà đạo xuất hiện từ thời thượng cổ.

Cho đến nay ai là người đứng đầu vẫn còn là một ẩn số.

Thành viên Ma Tông hành tung bí ẩn, nổi tiếng với bí pháp tu luyện cực kỳ tàn độc là Phệ Huyết Ma Công.”
Không ngờ Ma Tông lại có nguồn gốc sâu sa từ thời thượng cổ.

Thần sắc Lý Đạo Nhân vốn bình tĩnh như nước, lúc này cũng bị làm cho rúng động một phen: “Nói vậy thì Vô Cực Tông có thể là cánh tay nối dài của Ma Tông trên Đông Hoà Tinh chúng ta?”
Suy tính một lát, Hùng Vương quay sang bảo: “Nhân đạo hữu yên tâm! Vài ngày tới ta sẽ đi đến Vô Cực Tông một chuyến, xem thử bọn chuột nhắt đó đang có những âm mưu gì trong đầu?”
Nói đến đây, hai người lâm vào trạng thái trầm mặc.

Hùng Vương năm ngón tay gõ nhẹ lên thành ghế, trong mắt dường như có nét phân vân, rốt cuộc cũng mở miệng: “Cách đây trăm năm, trong lúc trò chuyện với một người bằng hữu ta đã nghe ngóng được một tin tức.”
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hùng Vương, Lý Đạo Nhân liền ngồi thẳng người, chăm chú lắng nghe.

Đợi một lát, Hùng Vương mới chậm rãi nói: “Theo nguồn tin, trong vũ trụ này tồn tại ba loại vị diện, đó là Linh Giới, Hồn Giới và Yêu Giới.

Linh Giới chính là Ngũ Đại Thiên Hà mà chúng ta đang sinh sống.

Hồn Giới là mười tám tầng địa ngục với hằng hà vô số thành các và tiểu ngục lớn nhỏ.

Về phần Yêu Giới chỉ nghe nhắc đến địa danh Địa Nguyên Sâm Lâm, còn thông tin cụ thể ra sao thì không rõ ràng.”
“Chuyện này ta cũng từng nghe!” Lý Đạo Nhân thản nhiên bảo.
Chỉ có điều, thông tin mà Hùng Vương bật mí sau đó liền lập tức khiến cho Lý Đạo Nhân chấn kinh.
“Ba vị diện tồn tại độc lập nhưng lại có một điểm chung, đó là đều quy tụ về một nơi, được gọi là Tiên Giới.

Tại Linh Giới, những cường giả cấp bậc Đại Đế có thể thông qua bí pháp mở ra cánh cửa Tiên Giới.

Bọn họ sẽ dùng năng lực của mình phá vỡ Tiên Môn, tiếp nhận tiên khí từ Tiên Giới phủ xuống, sử dụng nó phá toái hư không rời khỏi Linh Giới phi thăng lên Tiên Giới.

Nghe nói ở Hồn Giới và Yêu Giới cũng xuất hiện tình huống tương tự như vậy.”
Mặc dù Lý Đạo Nhân đứng ở Đế Cấp đã nhiều năm nhưng xưa nay chỉ quanh quẩn thủ hộ trên Đông Hoà Tinh, vậy nên những thông tin mà lão biết được rất hạn chế.

Lời nói của Hùng Vương giống như tiếng sấm động ngang tai, làm cho thân hình lão run rẩy, xúc động mãnh liệt.
“Chẳng lẽ sau khi phi thăng lên Tiên Giới chúng ta sẽ có thể đạt đến cảnh giới bất tử trường sinh?”