Lưu Manh Đại Đế

Chương 152: Vân Kiếp 2






Trong không gian vẫn liên tục vang lên những tràng âm thanh dữ dội, càng về sau cường độ càng trở nên khủng bố.
“Ầm ầm…”
Cỗ năng lượng kinh khủng từ dải mây ngũ sắc phóng một mạch vào trong cơ thể Võ Thiện Nhân, trực tiếp chạy qua lục phủ ngũ tạng, gân cốt, sau đó nhào thẳng tới kinh mạch rồi cuối cùng tiến vào trong đan điền.
Theo quan sát của Võ Thiện Nhân, cỗ năng lượng này có năm màu, nếu không sai thì đó chính là năng lượng ngũ đại thuộc tính đến từ thiên địa, đang cùng nhau gây nhiễu loạn trong đan điền của hắn.
Đáng nói là cỗ năng lượng này vô cùng khủng bố khiến cho Võ Thiện Nhân toàn thân đau đớn, giống như cơ thể bị bơm căng có thể nổ tung bất kỳ lúc nào.
Sự biến hoá này khiến Võ Thiện Nhân rất kinh hãi, cảm nhận mức độ phá huỷ đột nhiên bạo tăng thì vừa giận vừa sợ, nhịn không được chửi đổng một câu: “Con bà nó! Cút ngay cho ta!”
Lập tức, theo sự điều động của hắn, toàn bộ chân linh khí năm màu trong người liền xông cả ra, đối kháng cùng cỗ năng lượng thiên địa thuộc tính.
Lần Vân Kiếp thứ hai này so với lần đầu có điểm gì đó rất bất thường, tình huống hiện tại hình như không giống so với miêu tả trong điển tịch.

Võ Thiện Nhân không rõ do bản thân mình xui xẻo hay là đã làm sai ở bước nào đó, chỉ biết cắn răng chống lại thiên địa thuộc tính, những chiếc vảy rồng trên cơ thể dựng ngược cả lên, toàn thân phát ra màu hoàng kim lấp lánh.

Bên ngoài động phủ, sau khi nhận được Truyền Âm Phù của Thảo Linh, lúc này Lê Châu đại trưởng lão trong nháy mắt chạy tới.

Chứng kiến một màn Vân Kiếp phủ xuống, sắc mặt Lê Châu đại trưởng lão có chút kinh ngạc, khí tức này rõ ràng cường đại hơn bình thường rất nhiều.
Bản thân Lê Châu cũng không ngờ Võ Thiện Nhân có thể thực sự thành công thức tỉnh chân hoả.

Điều này chứng tỏ thiên phú của hắn trên phương diện luyện bảo cực kỳ kinh người.

Lần đầu tiên Lê Châu đại trưởng lão có cảm giác mình thu nhận đứa đệ tử này là hoàn toàn xứng đáng.

Để xem mấy vị sư huynh, sư muội còn dám nói hắn phá hư nhân tài nữa hay không?
Đứng bên cạnh, Thảo Linh nhìn vào năng lượng thiên địa đang cuồng bạo kia, cảm thấy đây đâu phải ba động khi ngưng tụ Linh Hoả, năng lượng cuồng bạo này so với khi tấn cấp Âm Hoả cũng không kém bao nhiêu.
Nàng nhịn không được khẽ hỏi: “Sư phụ, Thiện Nhân sư đệ ngưng tụ chân hoả rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không ngờ động tĩnh của Vân Kiếp lại lớn như vậy.”
Trên bầu trời, năng lượng từ bốn phương tám hướng không ngừng tiến đến dung nhập vào dải mây ngũ sắc, khiến cho không gian chung quanh liên tục vang lên tiếng nổ đì đùng.
Thoáng trầm ngâm, Lê Châu đại trưởng lão khẽ lắc đầu, nói: "Ta cũng không biết nguyên nhân cụ thể là gì.

Có điều, ta hiểu rõ tính cách của hắn, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.

Chỉ cần nhanh chóng ngưng tụ Linh Hoả thì Vân Kiếp sẽ tự động tiêu tán mà thôi."
Vân Kiếp đến từ mây ngũ sắc chính là quy tắc của thiên địa, không một ai có thể can thiệp vào.

Hai người Lê Châu và Thảo linh đành im lặng từ xa quan sát, hi vọng Võ Thiện Nhân có thể suôn sẻ vượt qua.
Quay trở lại diễn biến trong động phủ, khi cảm thấy áp lực bất ngờ gia tăng, Võ Thiện Nhân không chút do dự liền triệu hồi màn Thổ Thuẫn bảo hộ.


Lúc này vây quanh thân thể hắn có thêm một màn hào quang màu vàng nhạt, được kết từ muôn vàn thổ nguyên tố.
Tình huống bên trong cơ thể hắn không được tốt cho lắm.

Thời điểm hiện tại toàn bộ kinh mạch căng tràn năng lượng thuộc tính đến từ thiên địa, chỉ có đan điền được chân linh khí năm màu cố thủ trấn giữ nên vẫn bình yên vô sự.
Võ Thiện Nhân có cảm giác rằng nếu không phải thân thể mình từng trải qua rèn luyện, lại cộng thêm Hàng Long Biến Thân và Linh Hoả Đan hỗ trợ thì sợ rằng dưới sự trùng kích của năm cỗ năng lượng kinh khủng kia đã sớm biến thành một phế nhân rồi.
Nhưng cuối cùng, dựa vào tất cả những biện pháp khác nhau, Võ Thiện Nhân yên ổn vượt qua lần Vân Kiếp thứ hai.
Hiện tại Linh Hoả đã dung nhập được tám phần, màu sắc đỏ của ngọn lửa càng lúc càng rõ rệt, nếu không có gì thay đổi chỉ qua một vài nhịp thở nữa là hắn sẽ hoàn toàn ngưng tụ Linh Hoả thành công.
Võ Thiện Nhân có đánh chết cũng không chừa cái thói kiêu căng, lại rống cổ hét lên: “Vân Kiếp cũng chỉ có vậy thôi! Đến đây nào mấy cưng!”
Sau hai lần phủ xuống, dải mây ngũ sắc đã có dấu hiệu tiêu tán, chỉ là không ngờ ngay sau tiếng hét của Võ Thiện Nhân, trong dải mây ngũ sắc năng lượng cuồng bạo đột nhiên tái khởi động, lấy một tốc độ kinh hoàng thu gom lực lượng thuộc tính từ trong thiên địa.
Nếu đứng từ nơi khác nhìn qua, có cảm giác bầu trời Hưng Yên Phong như đang bị một bàn tay vô hình thô bạo xé rách.

Chỉ nháy mắt, cỗ năng lượng thiên địa thuộc tính lần thứ ba được hội tụ tới một mức độ vô cùng đáng sợ, ầm vang một tiếng, từ trong dải mây ngũ sắc nhanh chóng hướng về phía bên trong động phủ.
“Ầm ầm…”
“Đùng đùng…”
Đang chăm chú theo dõi, Lê Châu đại trưởng lão sắc mặt đại biến: “Chuyện gì? Tại sao Vân Kiếp chuẩn bị tán đi lại tiếp tục phủ xuống? Chẳng lẽ bên trong phát sinh biến hoá sao?”
Thảo Linh cũng cảm nhận được sự bạo ngược trong cỗ năng lượng mới hình thành, vội nói: “Sư phụ, chúng ta có cần xông vào cứu người không?”
Lê Châu đại trưởng lão xua tay kiên quyết bảo: “Tuyệt đối không được! Theo ta thấy thì có lẽ đây đã là lần cuối cùng rồi.

Kết quả thành hay bại sau lần Vân Kiếp thứ ba này sẽ rõ thôi.”
Biết là vậy nhưng trong lòng Thảo Linh vẫn dâng lên một trận lo lắng, thầm nói với chính mình: “Tiểu sắc lang! Nhất định ngươi phải thành công vượt qua.”

Không giống hai lần đầu, rõ ràng thanh thế lần thứ ba là cực kỳ khủng bố, giống như một cơn đại hồng thuỷ mang theo cả thiên uy phủ xuống.
Võ Thiện Nhân cảm nhận trên đầu đổ xuống một nguồn áp lực cường đại, mà lúc này năng lượng thiên địa thuộc tính bạo phát so với trước đó còn mãnh liệt hơn gấp mấy lần.
Hắn toát cả mồ hôi, mặt mày méo xệch, vội ngoác miệng nói to: “Vân Kiếp đại nhân, vừa rồi là ta lỡ lời.

Đừng đến nữa, đừng đến nữa…”
Ngay lập tức, cỗ năng lượng thiên địa thuộc tính khổng lồ xộc thẳng vào cơ thể, không ngừng đấu đá khiến cho lục phủ ngũ tạng hắn đảo lộn tùng phèo, thân thể dường như đang bị phá hủy.
Đau đớn kịch liệt khiến cho Võ Thiện Nhân không nhịn được mà kêu rên lên một tiếng.

Năng lượng thiên địa thuộc tính sau một hồi đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, bắt đầu chuyển hướng về đan điền.
Nguy hiểm nhất là chân linh khí năm màu của Võ Thiện Nhân dường như không còn là đối thủ, trước sự tấn công hung bạo của cỗ năng lượng lần thứ ba trở nên yếu nhược, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Một đường quét sạch chân linh khí năm màu, năng lượng thiên địa thuộc tính tốc độ cực nhanh vọt thẳng đến vị trí Linh Hoả đang ngưng tụ.
Trong sự giằng co kịch liệt của chân linh khí năm màu và năng lượng thiên địa, ngọn lửa màu đỏ đã ngưng tụ được chín phần, còn thiếu một phần cuối cùng là hoàn chỉnh.
Dưới tình huống như vậy, Võ Thiện Nhân làm sao cam lòng chịu kết cục thất bại.

Quan trọng là chân hoả chỉ có thể thức tỉnh một lần duy nhất, nếu không thể thành công thì từ nay về sau hắn không còn cơ hội nào nữa.
Chỉ cần kiên trì thêm một chút, một chút nữa mà thôi…
Khi cỗ năng lượng thiên địa thuộc tính sắp sửa chạm đến ngọn lửa màu đỏ, đôi mắt Võ Thiện Nhân chợt loé lên một tia dữ tợn, trong lòng gầm vang một tiếng: “Cút!”