Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 601




Nha hoàn cuối cùng cũng đồng ý: “Chỉ có thể làm như thế này thôi.”

Thấy nha hoàn đã đồng ý, Hách Tri Nhiễm liền chủ động đỡ lấy nàng ấy, rồi đi đến tẩm cung của thái tử phi.

Khác với tưởng tượng của bọn họ, tẩm cung của thái tử phi không phải là hậu viện lớn nhất, vừa không rộng, vừa hẻo lánh và nghèo nàn rách nát.

Hách Tri Nhiễm lấy kinh nghiệm từ bộ phim truyền hình ở kiếp trước mà nàng xem, thì thái tử phi ở chỗ này, xem ra không được sủng ái.

Đừng nói ở phủ thái tử, cho dù ở phủ bình thường, cũng không có chuyện để chính thất ở nơi như thế này.

Nàng mang theo một bụng nghi ngờ, đi theo nha hoàn vào tẩm cung của thái tử phi.

Thật ra bọn họ không biết, đây không phải là tẩm cung, mà là lãnh cung của phủ thái tử.

Nha hoàn cứ nghĩ rằng bọn họ là người của phủ thái tử, đều biết rõ chuyện này, nên không cần phải giải thích.

Chỗ này giống như một tẩm cung nhỏ, nhưng sau khi đi vào, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp liền ngây người.

Hai người bây giờ đều biết, đây là lãnh cung.

Hách Tri Nhiễm oán thầm trong lòng: "Thuận Vũ Đế quá ngu xuẩn, nhớ năm đó khi nam nhi của Mặc gia trấn thủ biên cương, đều đánh cho Nam Cương tan xương nát thịt, một nước thua trận, lại đưa con nữ nhi của mình đến đây hòa thân, để bị tra tấn ư2?"

Nam Cương cũng không để triều Đại Thuận vào trong mắt, cho nên mới đối xử với công chúa như thế này.

Đây chính là tát vào mặt của nước Đại Thuận mà. Nhưng mà mục đích của chuyến đi này là đến gặp tứ công chúa, nên không quan tâm đến chuyện của Thuận Vũ Đế.

Nam Cương không có quy củ giống như Đại Thuận, dân cũng cởi mở hơn nhiều, nên nam nhân cũng tiến vào hậu cung được.

Nên khi hai người cùng với nha hoàn đi đến lãnh cung, trên đường đi gặp rất nhiều thị vệ, nhưng không một ai nghi ngờ.

Nha hoàn dẫn hai người đến phòng của tứ công chúa, rồi gọi một nha hoàn khác đi nhờ thái tử gọi thái y.

Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đứng im quan sát một lúc, trong phòng chỉ đốt một cây đèn cầy, cũng không có trang trí gì hết, nhìn rất lạnh lẽo.

Trên giường gỗ rách nát, có một nữ nhân nằm trên giường tóc tai bù xù.

Hách Tri Nhiễm cùng với Mặc Cửu Diệp bước nhanh đến giường.

Từ nhỏ Mặc Cửu Diệp thường xuyên tiến cung, khi tứ công chúa hòa thân, hắn là người hộ tống đi, nên hắn biết người trước mắt là tứ công chúa.

Biết đây là tứ công chúa, nên hắn liền gật đầu với Hách Tri Nhiễm.

Lúc này nàng mới dám đưa tay đặt lên cổ tay của tứ công chúa.

Hai phút sau, nàng mới giơ tay lên.

Nha hoàn lo lắng hỏi: "Bệnh tình của thái tử phi như thế nào rồi."

Hách Tri Nhiễm lắc đầu: "Thái tử phi còn chút hơi thở cuối cùng nữa thôi, bây giờ ngươi sớm chuẩn bị mọi thứ đi."

Nàng cũng không có nói rõ, khi nàng bắt mạch, cảm thấy nàng ấy trúng độc cổ, giống như mấy huynh đệ của Mặc gia, nhưng hình như cũng hơi khác."

Hách Tri Nhiễm nghi ngờ tứ công chúa trúng độc cổ, nhưng mà không phải là cổ Khôi Lỗi giống như huynh đệ Mặc gia mà thôi.

Nàng đợi sau khi xác định rõ rồi mới nói ra.

"Không, ngươi nói láo, thái tử phi nương nương là người tôn quý, không thể c.h.ế.t như thế được, ngươi không hiểu y thuật, nên mới đoán mò như vậy."

Thật ra trong lòng của nha hoàn cũng đã biết rõ, thái tử phi sắp c.h.ế.t rồi, nhưng mà nàng ấy không muốn tin đây là sự thật.

Từ nhỏ nàng ấy đã tiến cung, và ở bên người của tứ công chúa, tứ công chúa đối xử với nàng ấy vô cùng tốt, còn thường xuyên chăm sóc người nhà của nàng ấy nữa.