CHƯƠNG 79
Về phần cố sự ngày sinh thần tiên hoàng, Công Tôn Hiến Vũ, Nam Vương soán vị vân vân, bởi vì triều đình càng ngày càng khai sáng cũng không kiêng dè dân gian nghị luận chuyện xưa của tiên hoàng, vì thế bí sự nơi cung đình và một loạt truyền kỳ phá án của Lục Tiểu Phụng cùng trở thành kinh điển của những người kể chuyện, rất được ưa chuộng đó nha
Cung cửu và Diệp Cô Thành sau khi đi dạo một vòng trên đường, sắc mặt cũng biến mấy lần, hai người rốt cục lập tức hiểu đại khái tình huống của họ– đồng thời họ cũng hiểu nơi này ước chừng là một thế giới, mà bọn họ chắc là đã đổi hồn với chính họ trong thế giới này, việ này tuy rất kỳ lạ nhưng người trong giang hồ vốn giữ thái độ tin tưởng những chuyện quái lực loạn thần này…… Bọn họ cũng không phải không thể nhận
Vấn đề duy nhất là vì cái gì đổi hồn cư nhiên lại là hai người bọn họ? Chẳng lẽ là vì thế giới này thân phận của họ là…… Hoàng đế và hoàng hậu sao
Diệp Cô Thành trong lòng loạn cực: hướng đi các sự kiện trong thế giới này quả thật có chỗ bất đồng với thế giới của y nhưng cũng có rất nhiều chỗ tương tự tỷ như Kim Bằng Vương Triều, lại như thêu hoa đạo tặc…… Điều này thuyết minh người trên đời này vẫn là những người đó chỉ là vì lựa chọn và quyết định bất đồng mà làm ra kết quả bất đồng mà thôi
Nam vương phủ quả thật cũng hành thích vua tạo phản, con bài soán vị chưa lật của họ vẫn là dung mạo của Nam Vương thế tử và tiên hoàng giống nhau, chẳng qua quyết chiến của hai đại kiếm khách tại Tử Cấm Đỉnh đổi thành Công Tôn Hiến Vũ để dẫn dắt sự chú ý của Ngự Lâm quân — nhưng Diệp Cô Thành lại ẩn ẩn cảm thấy việc này tuyệt đối không đơn giản như vậy, chi tiết cải thiên hoán nhật không có khả năng hoàn toàn truyền lưu hết trong thế giới này, y nhất định cũng sắm một vai nào đó trong này: Hơn nữa y thành công
Được làm vua thua làm giặc, đối với Diệp Cô Thành thành công đương nhiên là vui sướng nhưng thành công này lại khác biệt quá lớn với suy nghĩ trước đó của y: Thực hiển nhiên y của nơi này tất nhiên không phải đứng về phía Nam Vương phủ, hơn nữa y còn làm hoàng hậu…… Niềm kiêu ngạo của Diệp Cô Thành căn bản không cho phép y chịu khuất nhục dưới thân người khác, vô luận là y thế giới này hay chính y cũng không có khả năng a
Diệp Cô Thành im lặng đánh giá Cung Cửu, hiện tại rốt cục biết người này nguyên lai là Thái Bình vương thế tử, hắn tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản. Nếu không sao có thể vinh đăng đại bảo như vậy. Diệp Cô Thành đến tột cùng có giết Cung Cửu không, mà y trong thế giới lại có tạo phản soán vị, hoàn thành kế hoạch tổ huấn Diệp thị không. có phải y đường đường Bạch Vân thành chủ sở dĩ chịu làm hoàng hậu kỳ thật là vì…… Lại hành thích vua đoạt vị lần nữa không
Mà mặc kệ Diệp Cô Thành trong lòng rối rắm đến ức nào, đối với Cung Cửu mà nói tâm tình của hắn ước chừng có thể dùng hai chữ để hoàn toàn khái quát: đó là hỉ và kinh — đương kim Thánh Thượng từng là Thái Bình vương thế tử, điều này chứng tỏ cái gì nào, chứng tỏ Cung Cửu hắn thành công, hắn cuối cùng có thể làm Hoàng đế nha
Thành công tự nhiên sẽ khiến Cung Cửu thập phần hoan hỉ, mặc dù rất nhiều chi tiết trong đó còn khiến hắn cảm thấy nghi hoặc khó hiểu, nhưng Cung Cửu đã làm Hoàng đế rồi, chút nội tình đó sớm muộn gì cũng bị hắn tìm ra hiểu thôi, bất quá cảm giác quá trình Cung Cửu vượt qua gian khổ trực tiếp đi đến bờ thành công là chuyện tốt đẹp mà bao nhiêu người cầu cũng cầu không được a
Chỉ là…… Cung Cửu kỳ quái nhìn nhìn Diệp Cô Thành đi bên người hắn, rũ mi trầm tư. Vì sao hoàng hậu của hắn cư nhiên là Diệp thị Bạch Vân thành chứ — là đường đường Kiếm Thánh, Bạch Vân thành chủ Diệp Cô Thành a. Tuy hắn quả thật là nam nữ không kị, nhưng đối với nam nhân Cung Cửu cảm thấy từ trước đến nay hắn đều chỉ chơi chút thôi nha. Hắn thích rõ ràng là Sa Mạn mới đúng a Sa Mạn a. Nghĩ đến Sa Mạn, Cung Cửu trong lòng không khỏi có chút mê mang, hắn quả thật rất thích Sa Mạn, nhưng Sa Mạn cũng không thích hắn, điểm này Cung Cửu đương nhiên cũng rõ
Huống hồ giờ khắc này, kỳ thật nghiêm túc suy nghĩ một chút, Cung Cửu liền cảm thấy hắn đại khái càng thích cường giả giống Diệp Cô Thành, nhất là cường giả lạnh như băng — Sa Mạn chỉ có lạnh như băng thôi, cách cường giả còn kém quá xa nên Cung Cửu mới ra tay Sa Mạn ý đồ biến nàng từ một người không có gì khác kỹ nữ thanh lâu thành một nữ nhân cường đại chói mắt
Kết quả là Cung Cửu nơi này đại khái là thích Diệp Cô Thành cho nên mới đăng cơ xong liền phong một nam nhân thành hoàng hậu, đến đây hai người họ quang minh chính đại mà ở lại trong cung: Đây quả thật giống chuyện Cung Cửu hắn làm, chẳng chút cố kị tùy ý làm bậy quả không hổ là một hắn khác a
Cung Cửu tâm tình thoải mái, trời cho một ngôi vị hoàng đế danh chính ngôn thuận còn tặng kèm một hoàng hậu hắn rất vừa lòng, Cung Cửu mất hứng mới là lạ
Nghĩ đến đây Cung Cửu hận không thể lập tức hồi cung đi cảm thụ tư vị làm Hoàng đế…… Trừ chuyện thái thượng hoàng hắn cũng muốn hiểu được rõ chút, nghĩ đến đây vẻ mặt Cung Cửu đột nhiên âm lãnh rất nhiều: Hắn đã đăng cơ làm đế sao lại không lập tức giết chết lão gia hỏa kia, ngược lại còn để lão gia hỏa đáng chết đó an an nhàn nhàn làm thái thượng hoàng nữa chứ. Trong đó…… Chẳng lẽ có ẩn tình khác sao
Cung Cửu nhìn về phía Diệp Cô Thành, trùng hợp Diệp Cô Thành cũng đang nhìn hắn. Hai người yên lặng nhìn nhau một lát, Cung Cửu nhếch lên một nụ cười bỡn cợt nói: “Trẫm muốn hồi cung, hoàng hậu có cùng về không”
Thoáng chốc Diệp Cô Thành đã đặt tay lên chuôi kiếm, cặp mắt rực rỡ mà lạnh lùng như hàn tinh kia tràn đầy tức giận, Cung Cửu bỗng nao nao — Đôi mắt của Diệp Cô Thành thật sự rất đẹp, chỉ liếc mắt một cái đã khiến hắn có chút ngứa tâm khó nhịn a…… Cung Cửu bỗng càng có thể lý giải hắn của thế giới này vì sao lại để Diệp Cô Thành làm hoàng hậu, Diệp Cô Thành quả nhiên chính là loại hình hắn thích a
Bất quá thực rõ ràng Bạch Vân thành chủ cũng đổi hồn này sẽ không dễ chọc, Cung Cửu cũng không muốn tiếp tục chọc giận hoàng hậu của hắn, vội vàng nghiêm túc nói: “Thành chủ nghe cũng rõ, không biết tại sao vừa tỉnh lại hai ta lại chuyển sang một mảnh trời đất khác. Thế sự đại biến không như trước, nhưng nghe lời đồn đãi trên phố chúng ta cũng chỉ có thể hiểu lơ mơ. Mà trong việc này lại có rất nhiều chỗ không rõ, hay là Thành chủ không muốn làm rõ ràng chuyện này?”
Diệp Cô Thành đương nhiên cũng muốn hiểu rõ chân tướng sự tình, nhưng nếu như vậy…… Cung Cửu đã là Hoàng đế nếu có ý gây bất lợi cho Diệp Cô Thành y, chẳng phải cơ bản không thể chống trả sao, như vậy thật không ổn a.
Cung Cửu nhìn ra được băn khoăn của Diệp Cô Thành, ngạo nghễ cười nói: “Trong thiên hạ này đều là vương thổ của ta, nếu thật muốn gây bất lợi với thành chủ, nơi nào cũng như nhau thôi” Nói xong hắn thu cười thành khẩn nói: “Diệp thành chủ ngươi và ta hai người trải qua dị sự này phải đồng tâm hiệp lực mới là thượng sách, ta cam đoan với thành chủ, chỉ cần ngươi không nhằm vào ta, ta cũng không gây bất lợi với thành chủ. Bản công tử từ trước đến nay đều là một lời đáng giá ngàn vàng, chỉ không biết thành chủ có dám yên tâm không thôi.”
Diệp Cô Thành trầm ngâm một lát rốt cục vẫn gật đầu đáp ứng, dưới tình cảnh này kỳ thật y đã không có đường lựa chọn nào khác. Về phần Cung Cửu người này…… Diệp Cô Thành nhìn không thấu cũng không cách nào yên tâm, nhưng dù sao trong thế giới kỳ dị này, Cung Cửu là Hoàng đế mà y là hoàng hậu, hai người quả thật không cần đối địch
Về phần chuyện đêm qua, Diệp Cô Thành vẫn khó có thể tiêu tan. Mỗi khi nhớ tới đều khiến y lửa giận tuôn trào, muốn giết người nhưng Diệp Cô Thành nghĩ lại: chuyện xấu xa ấy hẳn là phát sinh trước lúc hai người họ đổi hồn với Đế hậu bên này nên giữa y và Cung Cửu…… Đại khái cũng coi như trong sạch đi
Cung Cửu và Diệp Cô Thành cứ miên man suy nghĩ cộng thêm lừa mình dối người nhìn nhau không nói gì đi về hoàng cung như vậy
Vì xác minh những chuyện vừa rồi hai người liền quang minh chính đại đi vào cửa cung không thèm leo tường. Bọn thị vệ quả nhiên không lên ngăn cản ngược lại còn nghiêm nghị hành lễ, vào cung nhóm nội thị càng cung kính khom người chắp tay miệng hô: Thần thái của thánh thượng và hoàng hậu thạt tốt. Cung Cửu và Diệp Cô Thành rốt cục coi như tiếp nhận kỳ diệu kỳ ngộ này rồi
Nhưng hai người khác nhau ở chỗ Cung Cửu là vui vẻ nhận, Diệp Cô Thành lại là…… cảm bất đắc dĩ và hoang đường tiếp nhận: Lập nam tử làm hậu thật sự là kỳ văn từ cổ chí kim. Vừa rồi ngoài cung xem ra cùng che giấu dân chúng, họ cũng không biết hoàng hậu Diệp thị Bạch Vân thành chính là Bạch Vân thành chủ Diệp Cô Thành y; Nhưng không nghĩ đến khi họ vào cung hết thảy lại quang minh chính đại thế, thị vệ nội thị đều không thấy nửa phần dị sắc — trong ngoài cung tường khác nhau rõ như thế, nếu không phải lực chưởng khống của Hoàng đế quá kinh người thì sao có thể không tiết lộ nửa phần tin tức như vậy, nghĩ thế Diệp Cô Thành thật sự có chút kinh hãi, Cung Cửu người này quả thật thập phần cao thâm, nếu muốn sinh dị tâm dưới mí mắt hắn, âm thầm tìm cách chỉ sợ khó càng thêm khó a
Nhưng nếu muốn Diệp Cô Thành y khuất nhục dưới người kia lại quyết không thể được. Mà sự thật rối rắm nơi đây không biết nên làm sao cho tốt, chỉ có thể đi một bước xem một bước thôi
Diệp Cô Thành có thể nhìn ra Cung Cửu cao thâm từ điểm khác nhau trong ngoài cung, Cung Cửu tự nhiên cũng nhìn thấu, hắn không khỏi cũng sinh ra chút đắc ý, nhưng chuyện của thái thượng hoàng đối với Cung Cửu mà nói thật sự nghẹn giữa họng hắn, dù sao cũng là chấp niệm nhiều năm của hắn, không có khả năng dễ dàng tiêu tan như vậy…… Vì thế Cung Cửu liền nói với Diệp Cô Thành: “Ta muốn đi gặp phụ hoàng của ta trước, moi chút tin tức từ miệng của lão nhân gia ấy, Diệp thành chủ thỉnh tự nhiên”
Diệp Cô Thành đương nhiên đồng ý, y cũng muốn một mình bình tĩnh lại, sau khi nhìn theo Cung Cửu rời khỏi liền một mình đi dạo trong ngự hoa viên: Nhưng mới đi không bao xa Diệp Cô Thành liền mơ mơ hồ hồ cảm thấy ngự hoa viên này có phần nào khiến y có cảm giác quen biết, nhưng y rõ ràng chưa bao giờ tới đây…… Lại đi một đoạn Diệp Cô Thành mới bừng tỉnh đại ngộ, quái thạch núi giả trong ngự hoa viên này rõ ràng gần như giống như đúc đống quái thạch trên bờ cát Phi Tiên đảo giúp y lĩnh ngộ kiếm đạo mà
Tâm ý khóe lóe mà săn sóc này khiến Diệp Cô Thành không thể không chút động dung, bất quá nghĩ một lát Diệp Cô Thành vẫn than nhẹ: phân tâm ý này là Hoàng đế kia tặng cho hoàng hậu của hắn. Đối với y và Cung Cửu kia đều không có chút liên quan a
Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy Diệp Cô Thành liền vứt bỏ rối rắm vô vị vừa rồi tự tại đi dạo, y nhận thấy một người không chút võ công đang tiếp cận y, nhưng không để ý nhiều cứ nghĩ trong cung khắp nơi đều là nội thị không mà.
Nào ngờ một lát sau Diệp Cô Thành quẹo vòng cư nhiên có một oa nhi hai ba tuổi miệng còn hơi sữa thất tha thất thểu chạy về phía y: “Mẫu hậu mẫu hậu…… Ôm……”
Nhìn chăm chú nhìn khuôn mặt oa nhi lại có bảy tám phần tương tự Diệp Cô Thành, mấy tên nội thị và bà vú vội vàng đuổi theo sau oa nhi thở nhẹ nói: “Thái tử điện hạ thỉnh chạy chậm một chút, cẩn thận coi chừng dưới chân a……”
Dù lấy định lực cường đại của Diệp Kiếm Thánh Cô Thành cũng không thể không ngớ người ngay đương trường: Đây là đương kim thái tử, Hoàng đế có người thừa kế cũng không kỳ quái, nhưng thái tử vì sao lại có bộ dạng giống như Diệp Cô Thành y chứ, tuy là hoàng hậu nhưng cũng là nam nhân mà, không có khả năng là thân nương của thái tử a…… Thế giới này đến tột cùng có bao nhiêu kỳ dị aaaa
Yên lặng đứng yên cho oa nhi béo tròn trùng trục giống y chang y bổ nhào đến bên chân túm lấy tay áo, Diệp Cô Thành giật mình liền xoay người ôm oa nhi lên, thốt ra: “Ngươi tên là gì?”
May mà những lời này nghe như phụ thân mẫu thân đang đùa cho nhi tử tuổi nhỏ nói nên nội thị và bà vú đều không có nửa phần khả nghi mà đứng một bên cung kính cười
Tiểu thái tử cười híp híp đôi mắt, lông mày cong cong vỗ tay nói: Diệp Phúc Bảo, con gọi là Diệp Phúc Bảo.
…… Diệp Cô Thành cảm thấy thế giới này điên rồi