Tin Mẫn Nhu
và Lục Thiếu Phàm kết hôn chỉ trong vài giờ đã thành tiêu điểm đồn đại
của giới truyền thông, dù là giới giải trí hay bất cứ đâu cuộc hôn nhân
giữa một minh tinh và một người làm chính trị đều sẽ có khen và chê,
những lời chúc phúc cũng bị chôn vùi trong nghi ngờ.
Người bên
ngoài làm cho tin tức càng trở nên ồn ào huyên náo, ảnh hai người chụp
chung chiếm cả trang đầu của báo, đương sự Mẫn Nhu cũng không lấy làm
cảm kích, sau khi đưa Đậu Đậu đi học liền được Lục Thiếu Phàm hộ tống
lên xe, nhờ tài xế chở về Lục gia.
Mẫn Nhu vừa
bước vào cửa lớn, liền nhìn thấy dì Mai đang tiếp đón một người đàn ông
trung niên, tây trang thẳng thớm, cặp màu đen, nhìn thế nào cũng rất đạo mạo. Ông ta chú ý tới Mẫn Nhu đi vào cửa, đứng dậy gật đầu chào nói: “Lục phu nhân, tôi là Luật sư, lần này là luật sư giúp cô trong vụ tranh chấp di sản Mẫn thị”
Mẫn Nhu kinh ngạc dừng bước, nghi hoặc nhìn vị luật sư đang lấy văn kiện trong cặp
ra, cô nhíu mày chậm rãi đi tới, ánh mắt đảo qua phần ăn kiện, nhìn cách dì Mai tiếp đón ông ta hoàn toàn không phải người lạ.
“Với chuyện tranh chấp di sản lần này, Lục tiên sinh tối qua đã nói sơ qua
với tôi, hôm nay tôi tới đây muốn biết suy nghĩ cụ thể của phu nhân, qua đó tôi có thể xử lý vụ này tốt hơn”
Luật sư nói
Lục tiên sinh xem như chứng minh được suy nghĩ trong đầu Mẫn Nhu, thật
sự Lục Thiếu Phàm đã giúp cô lo mọi việc, còn cô chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được.
Tối qua anh
và cô ngủ cùng nhau, như vậy sau khi cô ngủ rồi anh mới dậy xử lý chuyện này. Chuyện Lục Thiếu Phàm làm khiến cô rất cảm động nhưng trong lòng
cũng chua xót, trong cuộc hôn nhân này luôn là Lục Thiếu Phàm yêu chìu
cô, cô cũng yêu anh nhưng luôn cảm thấy thiếu một chút gì đó, giống như
hạnh phúc cuộc sống ngọt ngào của họ luôn có một khoảng trống, cô muốn
lấp nó đi nhưng không thể được.
Tiếp nhận
lấy văn kiện từ tay luật sư, Mẫn Nhu đờ đẫn nghe luật sư nói lại. Trong
đầu trong mắt đều là hình ảnh Lục Thiếu Phàm nửa đêm ở thư phòng vì cô
mà làm việc, nhớ lại đôi mắt đen ôn hòa sáng rực kia, Mẫn Nhu tự trách
than nhẹ.
“Lục phu nhân có phải không vừa ý chỗ nào?”
Luật sư đột
ngột hỏi khiến Mẫn Nhu hoàn hồn, cô lúng túng mím môi cười, cúi đầu nhìn văn kiện, phía trên mỗi một điều đều là duy trì lợi ích của cô, có lẽ
cũng là khó khăn của Mẫn gia. Nếu Hồng Lam nhìn thấy những điều lệ này
không biết có có tán thành.
“Vậy cứ theo những điều mà luật sư ghi trên đây đi, tôi cũng không có ý kiến gì”
Lật sư liếc nhìn Mẫn Nhu trả lại văn kiện, ngẩng đầu nhìn Mẫn Nhu, cười sâu xa nói: “Những điều này đều là Lục tiên sinh bảo tôi thêm vào, chắc là sợ Lục phu nhân chịu thiệt thòi. Một người ngoài nghề mà phải đi nghiên cứu những
chuyện luật pháp xem ra cũng không phải công việc nhẹ nhàng gì.
Lúc Mẫn Nhu
đang kinh ngạc thì luật sư đứng dậy, Dì Mai tiễn ông ta ra khỏi cửa Lục
gia. Mẫn Nhu vẫn ngồi tim lặng trên ghế, bên tai quanh quẩn câu nói của
luật sư.
Tiếng chuông di động vang lên giữa phòng khách, Mẫn Nhu nhíu mày cầm lấy di động,
nhấn nút, mở miệng hỏi Chân Ni sao đột nhiên gọi cô: “Chân Ni, có việc gì vậy”
“Nhu, tin cậu và Lục Thiếu Phàm đã nằm lên trang đầu báo giải trí, không phải các cậu đang phong tỏa tin tức rất chặt sao, sao đột nhiên lại bị phơi
bày ra hết thế này”
Khác với
giọng nói hờ hững của Mẫn Nhu, Chân Ni lớn tiếng hỏi, lo lắng và khẩn
trương Mẫn Nhu có thể nghe thấy tiếng giày cao gót truyền qua từ điện
thoại.
“Hiện tại, dưới công ty đều là đám phóng viên đang muốn tìm tin tức, ngay cả
lao công đi ra ngoài cũng bị phỏng vấn rất lâu mới cho đi, đám chó săn
thì chưa nói tới nay ngay cả các kí giả chuyên về báo chính trị cũng
tới”
Chân Ni lo
lắng nói khiến cho Mẫn Nhu đang bình tĩnh như nước hồ thu liền như bị
ném bom, thế giới im lặng của cô liền trở nên trời long đất lở. Mẫn Nhu
chưa kịp suy nghĩ gì liền mở tivi lên, rất nhanh tìm được kênh mình cần, giữa màn hình lớn là tin tức đang trực tiếp.
Hình ảnh đập vào mắt là tại cửa tòa thị chính, bóng người quen thuộc xuất hiện trên
màn ảnh, đám phóng viên phía sau tay cầm phone đi lên, hàng loạt câu hỏi liên tục vang lên, ánh đèn flash lóa mắt khiến người ta không thể mở
mắt ra.
Bộ tây trang màu đen, khí chất cao quý lạnh lùng, gương mặt bình thản vân đạm phong
khinh, dù ánh đèn flash chói mắt đập vào mặt giữa lông mày cũng không hề xuất hiện nếp gợn sóng.
Bẩm sinh đã
có khí chất lãnh đạo, vẻ ung dung bình thản càng tăng thêm sức quyến rũ
bất phầm. Nếu bình thường nhìn thấy Lục Thiếu Phàm xuất sắc như thế, Mẫn Nhu nhất định sẽ tự hào bị làm cho mê muội nhưng lúc này, tay Mẫn Nhu
cầm chặt điện thoại di động, mồ hôi túa ra.
Bao nhiêu
đôi vợ chồng ân ái ở giới giải trí vì không chịu được giới truyền thông
thêm dầu thêm mở mà chấm dứt, hôn nhân tan vỡ cũng chứng minh cho những
lời tiên đoán kia, không phải họ không yêu nhau mà vì tin đồn nhảm quá
đáng sợ.
Nếu Lục
Thiếu Phàm lại lần nữa xuất hiện trên báo, cô không thể biết chắc cục
kiểm soát có tìm tới cửa, nghi ngờ hình tượng và đạo đức Lục Thiếu Phàm
không!! Cô muốn bảo vệ anh, nhưng cuối cùng lại mang đến cho anh sự
phiền phức, những rắc rối ảnh hưởng đến năng lực chính trị của anh, đôi
khi sẽ còn phá hủy.
Bảo vệ ở tòa thị chính đều được huy động, chặn đám kí giả lại, thư kí và những viên
khác theo sau cũng giúp Lục Thiếu Phàm mở đường thoát khỏi đám kí giả.
“Thị trưởng Lục, theo báo chí vợ của anh là người nổi tiếng, là siêu sao giới giải trí Mẫn Nhu, có phải chuyện này là thật?”
“Thị trưởng Lục, mọi người nói Mẫn Nhu là em gái của đối tượng anh từng hẹn
hò, lúc ấy Mẫn Nhu cũng đang có bạn trai làm kinh doanh, nhưng sao hai
người lại đến với nhau, xin hỏi đối với những lời đồn đó anh có ý kiến
gì không?”
“Thị trưởng lục,Thân phận nghệ sĩ của Mẫn Nhu có ảnh hưởng xấu tới con đường chính trị của anh không, gia đình anh không phản đối cuộc hôn nhân này
sao?”
Lục Thiếu
Phàm mỉm cười nhẹ, đôi mắt đen thâm thúy nhìn xuyên qua đám đông, hướng
về màn ảnh, Mẫn Nhu ngồi trước ti vi, đôi mắt cô thấp thỏm nhìn thẳng
vào đôi mắt đen ôn hòa của Lục Thiếu Phàm, anh đoán cô đang ngồi trước
tivi sao?
“Nhu, cậu còn đó không? Nhu”
Tiếng gọi
thân thiết của Chân NI vang lên bên tai, Mẫn Nhu nhìn màn hình, nhẹ than một tiếng, dồn tất cả lực chú ý vào hình ảnh của Lục Thiếu Phàm.
“Nhu, vừa rồi có rất nhiều công ty chuyên về các mặt hàng phụ nữ đều gọi tới, muốn cậu làm người phát ngôn, tiền phát ngôn gấp đôi so với trước. Còn
nữa, mấy ngày tới là tết nguyên đán, đài truyền hình thành phố A muốn
mời cậu diễn vào năm nay…”
Cho dù Chân
Ni cố kiềm chế tâm trạng nhưng Mẫn Nhu vẫn nhận ra sự hưng phấn từ lời
nói của Chân Ni, bên ngoài dù chửi bới cuộc hôn nhân của cô nhưng các
bản hợp đồng không ngừng tìm tới, đây chính là hiệu ứng kinh tế do cuộc
hôn nhân của cô mang tới sao?
Mẫn Nhu đang bất an sắc mặt càng trở nên khó coi, điện thoại bên đầu dây kia càng
thấp, bên đầu dây kia đã không còn tiếng nói dường như đã đoán ra tâm
trạng không vui của Mẫn Nhu, cho nên quyết định im lặng:
“Cảm ơn mọi người đã quan tâm tới tôi và vợ tôi Mẫn Nhu. Nếu ban đầu tội đã
chọn vợ mình thì tôi sẽ không từ bỏ. Tôi tin rằng tất cả lời đồn nên
dừng lại, đối với những lời phỉ báng không có thật, tôi và vợ tôi sẽ
nhờ pháp luật giải quyết”
Giọng nam
réo rắt xuyên qua tiếng ầm ĩ tựa như làn gió mát giữa mùa đông khiến đám kí giả trở nên im lặng lại, không tiếp tục đột phá vòng vây dưới sự cản trở của bảo vệ và nhân viên. Tất cả đều nhìn người đàn ông hoàn mỹ tựa
tiên giáng trần, lời nói của anh như cú đánh vô hình khiến cho bất cứ ai cũng hoảng sợ.
Bên trong
màn hình tivi, anh và nhân viên của mình rời đi, bóng lưng cao to lọt
vào mắt Mẫn Nhu. Cô mang lại phiền toái, anh lại thản nhiên đón nhận
không hề cự tuyệt, mặt cũng không lạnh đi, vẫn cười nhẹ như trước lại
khiến cho mọi người sợ hãi nghi ngờ.
“Nhu, mình nghe cấp trên nói, các tờ báo lớn đều nhận được cuộc gọi từ cảnh
trưởng của tổng cục xuất bản yêu cầu sửa lại đầu đề báo, cậu có biết
chuyện này không?’
Chân Ni cẩn
thận hỏi, Mẫn Nhu không đưa ra câu trả lời. Bên tivi tiếp tục với những
tin tức khác, Mẫn Nhu kéo khóe môi, muốn cười nhưng lại nhận ra so với
khóc còn khó hơn, trong lòng có cảm giác nói không nên lời.
Lục Thiếu Phàm vì cô làm nhiều chuyện, còn bao nhiêu chuyện mà cô chưa biết? Anh lén cô lúc ngủ say mà tiến hành?
Cô không
quên nửa đêm trước Lục Thiếu Phàm ở ngoài cửa gọi điện, giọng nói nhỏ
gọi chú ba khiến Mẫn Nhu bừng tỉnh hiểu ra, Lục Thiếu Phàm sớm biết đã
có ngày thế này nên đã chuẩn bị chu đáo, vì cô mà cố gắng xây nên mảnh
trời an bình.
Mẫn Nhu
trong lòng vừa ngọt vừa chát, đau lòng vì Lục Thiếu Phàm phải mệt mỏi
che chở cô, cũng vì bản thân cảm thấy thiếu nợ Lục Thiếu Phàm mà áy náy. Giữa hai người, Lục Thiếu Phàm vẫn ở thế chủ động, còn cô vẫn ở thế bị
động, chỉ biết đón nhận.
Cô muốn vì
Lục Thiếu Phàm làm chút gì đó, nhưng trải qua tìm kiếm lại phát hiện
người đàn ông hoàn mỹ này đã xây dựng cho cô một tòa thành hạnh phúc và
kiên cố còn cô những chuyện làm được hết sức nhỏ bé.
“Những lời mời và hoạt động từ chối hết đi, mình sẽ không tham gia”
“Cậu đã không muốn vậy mình sẽ giúp cậu cự tuyệt”
Chân Ni tuy
thông cảm Mẫn Nhu nhưng cũng khó nén tiếc nuối, dù sao đây là cơ hội tốt để kiếm được món hời, hiện nay nhiều ngôi sao đều dựa vào lăng xê mà
nâng mình lên. Mẫn Nhu lựa con đường riêng, không muốn xuất hiện ở bất
cứ hoạt động nào, chẳng lẽ cam tâm ở nhà làm bà chủ hoàn toàn rút khỏi
giới giải trí?
Vì một người đàn ông mà bước vào giới giải trí nhưng cũng vì một người đàn ông khác
mà rút lui, Mẫn Nhu yêu luôn hết mình, Chân Ni cũng chỉ biết thở dài,
chỉ mong lần này, Lục Thiếu Phàm có thể ở bên Mẫn Nhu đến cuối cùng