Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 339: Chương 339





Lục Thành nhìn bà lộ ra nụ cười kinh hỉ, để chén trà xuống xuống rồi bước đến bên cạnh Từ Hòe, nhìn như nhẹ nhàng vỗ vai Từ Hòe, chế nhạo nói: "Không nhìn ra, nhanh như vậy đã định ngày rồi, buổi trưa hôm nay chúng ta nhất định phải uống hai chén mới được.

"Lúc nói chuyện, bàn tay hung hăng cào vai Từ Hòe hai cái.

Dựa vào cái gì?Hắn mất sức lực chín trâu mới theo đuổi được Ngưng Hương, bây giờ chỉ mới tổ chức lễ đính hôn, ăn hỏi thì phải cuối tháng mười một, trung thu vừa rồi Từ Hòe cùng Quản Bình mới xác định quan hệ, vậy mà chưa tới hai tháng đã có thể cưới vợ rồi sao? Hơn nữa Từ Hòe mới mười tám, mười tám mà đã cưới vợ ?Càng nghĩ càng bực mình, Lục Thành mượn cớ kéo Từ Hòe ra sau hậu viện muốn tính sổ với hắn, đêm đó ai đã sảng khoái đáp ứng thành thân muộn hơn hắn?Hai người tại hậu viện "lén lút chiến đấu", Lý thị nhân cơ hội chạy tới Tây viện.

A Nam đang ở trên giường chơi chong chóng với A Mộc, tiểu tử lần đầu tiên nhìn thấy loại đồ chơi này, bé dựa theo A Mộc dạy giơ chong chóng lên vui vẻ chạy loạn trên giường, đáng tiếc trong phòng không có gió, chong chóng chỉ lắc lư theo động tác phất tay của bé, không có gió nên không thể xoay được.

A Nam mất hứng, đưa cho A Mộc làm lại.


"Đưa cho tỷ đi.

" Ngưng Hương dịu dàng từ tiếp nhận chong chóng trong tay đệ đệ cầm tới trước miệng dùng sức vừa thổi, chong chóng giấy liền quay một vòng, sau đó từ từ ngừng lại.

Học được cách chơi mới, A Nam vui vẻ đi đến bên cạnh nương, một tay vịn cánh tay nương cúi đầu thổi.

Lần này cuối cùng chong chóng cũng đã chuyển động, mặc dù chỉ di chuyển một chút.

A Nam hưng phấn không thôi, cầm lấy chong chóng từ nương rồi cùng A Mộc thổi.

Lý thị ngồi ở mép giường nhìn bọn nhỏ chơi, cảm thấy buổi trưa gần tới bà liền ra phòng, chuẩn bị đi nấu cơm.

"Bá mẫu.

" Lục Thành đứng ở trong sân cản bà lại.

Lý thị biết hắn có chuyện cần nói riêng, bà cười hỏi: "Sao vậy?"Lục Thành ho khan khụ khụ, quay đầu nói: "Bá mẫu, người xem, cháu so với Hòe đệ còn lớn hơn bốn tuổi, vậy mà hắn có thể thành thân trước cháu, vậy chuyện hôn sự của cháu cùng Hương Nhi có thể cũng tổ chức trước khi hết năm không? Cháu nhớ tháng chạp có ngày tốt.

"Lý thị đã hiểu, đây là đang oán trách với bà đây mà.


Nhưng bà cũng có đạo lý của bà, hừ nói: "Nghĩ hay quá nhỉ, lão đại của chúng ta tuy nhỏ hơn so với cháu, nhưng con trai cháu cũng đã có rồi, cần gì phải sốt ruột như vậy? Hơn nữa, cháu lớn tuổi hơn lão đại, vậy thì Hương Nhi vẫn còn nhỏ hơn so với Quản Bình đó, cháu nhìn thôn chúng ta xem, có nhà nào mà khuê nữ mới mười bốn tuổi đã xuất giá? Mười sáu, mười bảy lập gia đình chỗ nào cũng có, ta đồng ý sang năm sé gả cháu gái cho cháu, cháu nên thỏa mãn đi, đừng giả vờ đứng đây tỏ vẻ đáng thương với ta.

"Thấy trưởng bối không dễ lừa gạt, Lục Thành vội vàng nịnh nọt cười, mềm giọng nói: "Vậy tháng giêng được không? Bá mẫu, ngài không thể thiên vị quá như vậy, đều nói con rể là nửa con trai, mà ngài lại xem Hương Nhi là nữ nhi, vậy cháu coi như là nửa đứa con trai của ngài rồi? Ngài đáp ứng cháu được không?"Cưới sớm ngày nào hay ngày đó.

"Qủa thật ta với bá phụ cháu đã xem hoàng lịch rồi, tháng ba, không thể sớm hơn.

" Lý thị quả quyết nói, "Đã lâu rồi Hương Nhi chưa được đón năm mới ở nhà, tháng giêng nhất định không được, tháng hai trời trở lạnh, tay chân cứng ngắc khó làm được gì, tháng ba xuân về hoa nở, thời gian vừa đẹp.

"Tháng ba, cũng là tháng Lục Thành cảm thấy thích hợp nhất.

Tranh thủ ninh nọt không được, Lục Thành "ai oán" nhìn Lý thị, giống như có chút giận dỗi nói: "Vậy ngài cho cháu sang Tây viện được không.

"Hắn nhớ tức phụ.


Người này quá vô liêm sỉ, chuyện gì cũng dám nói với Đại bá mẫu là bà, Lý thị trừng mắt liếc hắn một cái, đối diện với ánh mắt mong đợi của Lục Thành, bà mềm lòng nhìn sang cửa nam, nhỏ giọng thỏa hiệp: "Thôi được rồi, ta sẽ nói Hương Nhi dẫn bọn nhỏ ra hậu viện chơi, cháu chỉ được phép đứng bên cạnh nhìn, không được phép lên tiếng, để nhà cách vách nghe thấy thì người bị nói xấu chính là Hương Nhi.

"Lục Thành cũng không trông cậy Lý thị sẽ để hắn có cơ hội gặp riêng Ngưng Hương, hắn ngoan ngoãn đáp ứng, sau khi nói lời cám ơn liền ra sau hậu viện.

Lý thị giúp hắn đi một chuyến, khuyên Ngưng Hương dẫn bọn nhỏ đi hậu viện chơi.

Đại bá mẫu đã đề nghị như vậy, Ngưng Hương liền cho rằng Lục Thành vẫn đang ngồi ở trong phòng, nàng giúp A Nam mang giày xong thì mỗi tay dắt một tiểu tử đi sang Bắc viện, kết quả vừa đi ra ngoài liền thấy Lục Thành như cây đứng ở trong sân đứng, cặp mắt hoa đào như lửa nhìn nàng.

.