Ánh nắng mặt trời từ đầu ngọn cây đã trốn qua phía bên kia, cuối cùng trốn vào sau núi. Không có ánh nắng chiếu trên người, thì hai người cũng đứng dậy rời khỏi hồ suối nước nóng.
Dù sao hồ lớn hồ nhỏ cộng lại, hai người cũng ngâm gần hai tiếng đồng hồ.
Lộ Ký Thu vừa đi ra khỏi hồ suối nước nóng, thì lập tức rùng mình một cái, khi không có ánh nắng chiếu vào, thì có chút lạnh.
Vội vàng trùm khăn tắm lên, rồi để mặc anh ôm mình vào phòng.
Mới vừa nãy có nhân viên tới thắp nén thơm, còn nhỏ thêm vài giọt tinh dầu oải hương và cam quýt cho hai người.
Hai người vào phòng thay yukata, lúc đi ra thì trong phòng đã tràn ngập hương thơm. Mùi oải hương thoang thoảng, xen lẫn với hương cam quýt ngọt dịu, ngọt mà không ngấy, dường như tổ hợp hương này có tác dụng thả lỏng và thư giãn cực kỳ tốt.
Còn nửa tiếng nữa là tới 2:30, hai người nằm trên chiếu tatami chợp mắt một chút trước khi kỹ thuật viên massage tới.
Sau khi ngâm suối nước nóng xong, Lộ Ký Thu cảm thấy có chút mất hết sinh khí, không biết có phải do ngâm lâu hay không mà cô hơi mệt mỏi, hô hấp có chút không ổn định.
Lục Nhất Hành chú ý tới trạng thái có chút không đúng của cô, nghiêng người rót trà nóng, quan tâm hỏi: “Mệt mỏi sao?”
Lộ Ký Thu đưa tay dụi dụi con mắt, thở ra một hơi, nói: “Dạ, có một chút.”
Lục Nhất Hành đưa ly trà nóng tới đặt lên bàn trước mặt cô, liếc nhìn đồng hồ, “Em ngủ một lúc trước nhé!”
Nói xong thì cầm lấy một tấm chăn mỏng ở bên hông, giũ thẳng ra, anh còn không quên đưa tay áp lên trán cô, thấy không có sốt. Đoán chừng có thể là mấy ngày nay cô không được nghỉ ngơi tốt.
“Nằm nhé?”
Lục Nhất Hành đặt một cái gối trên đùi, ra hiệu có cô nằm xuống chân mình.
Trong phòng có giường chiếu, có thể lấy ra để nghỉ ngơi, nhưng lát nữa sẽ massage ngay lập tức nên tốt hơn hết là không nên làm như vậy.
Lộ Ký Thu mệt mỏi thật sự, không chút do dự, nghiêng người nằm xuống đùi anh.
Lục Nhất Hành vung chăn, đắp lên trên người cô, không có cố ý làm động tác thân mật nhưng cũng đủ làm cho trong lòng Lộ Ký Thu cảm thấy ấm áp.
Không khỏi dụi vào lòng anh, mí mắt càng ngày càng nặng, cuối cùng chìm sâu vào giấc ngủ.
Lục Nhất Hành liếc nhìn nhân viên ở sau máy quay, đặt ngón trỏ lên môi, ra hiệu cho mọi người đi lại nhẹ một chút.
Sau đó, anh cúi đầu, nhìn thấy cô ngủ say trong vòng tay mình, nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của cô đang nắm chặt một góc áo yukata của mình thì không khỏi nở nụ cười.
Không phủ nhận, anh là người có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ, không phải nhất định cô phải như thế nào, mà là anh rất khao khát có mặt khi Lộ Ký Thu cần anh, có lẽ là —— anh là người duy nhất của cô.
Như bây giờ, chỉ có góc quần áo của anh mới có thể làm cho cô tin tưởng.
Đến lúc 2:30, kỹ thuật viên massage đến.
Một nam một nữ, đều là kỹ thuật viên massage có kinh nghiệm nhất ở đây, một người chuyên phục vụ cho nam, một người chuyên phục vụ cho nữ. Với những người này thì họ đều tinh thông huyệt vị xoa bóp, là kỹ thuật viên massage chuyên nghiệp đã được cấp chứng chỉ.
Lúc hai kỹ thuật viên massage tới thì Lộ Ký Thu vẫn còn chưa tỉnh ngủ. Lục Nhất Hành hơi khom người một chút, ra hiệu cho hai người đợi thêm một lát.
Nhỏ giọng gọi cô, sau khi gọi hai ba tiếng thì lúc này Lộ Ký Thu mới mơ hồ mở mắt, ánh sáng trong phòng hơi chói, nhất là đèn chiếu sáng của tổ tiết mục, khiến cho Lộ Ký Thu vừa mở mắt đã xoay mặt trốn vào trong ngực anh.
“Massage xong một lúc rồi ngủ tiếp, có được không?”
Giọng nói của Lục Nhất Hành cực kỳ nhẹ nhàng, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng thường thấy trong các bộ phim của anh. Thân hình rắn rỏi, hình tượng đẹp trai mạnh mẽ, hoàn toàn không giống với lúc này khi đối diện với Lộ Ký Thu.
Lưu Đồng gọi mọi người tới lấy đèn đi, sau đó Lộ Ký Thu mới chống người ngồi dậy, nhìn giống như đang thiếu ngủ.
Sau khi Lộ Ký Thu ngồi thẳng dậy thì nhìn thấy hai kỹ thuật viên massage đang đợi ở bên cạnh.
“Thật xin lỗi, bây giờ có thể massage…” Lộ Ký Thu vừa nói, vừa đưa tay gãi gãi cổ.
Cô đưa tay che miệng ngáp một cái rồi theo kỹ thuật viên massage đi vào phòng trong.
Phòng nhỏ cũng có thiết kế kiểu Tatami, nhưng mà ánh đèn thì đã được chỉnh tối hơn, ngoại trừ ngọn đèn tường màu vàng ấm áp quanh tường cách mặt đất 20cm thì trong phòng nhỏ chỉ có ngọn nến thơm đặt giữa 2 tấm nệm tatami.
Hai người chọn kiểu massage Nhật nhẹ nhàng nhất, vì massage kiểu Thái thì không dễ nhìn. Dù sao việc tách chân, tay lúc massage sẽ không lý tưởng khi lên hình, cho nên hai người theo lời đề nghị của tổ tiết mục, lựa chọn massage kiểu Nhật.
Massage kiểu Nhật chủ yếu dựa trên phương pháp bấm huyệt, kỹ thuật tương đối tinh tế, áp lực và ma sát có thể làm giảm mệt mỏi và giảm căng thẳng hiệu quả…
Vì cân nhắc tới việc quay phim lên hình nên hai người không cởi bộ yukata trên người. Hai người nằm thẳng trên nệm tatami, kỹ thuật viên massage bắt đầu xoa bóp từ cánh tay.
Lộ Ký Thu nằm xuống, sau một giấc ngủ ngắn không làm cho tình trạng mệt mỏi của cô giảm bớt, ngược lại, cô còn cảm thấy mệt mỏi hơn.
Hai vị kỹ thuật viên massage không nói nhiều, hoặc có thể khách hàng hôm nay là người đặc thù cho nên họ nghiêm túc chuyên chú thực hiện các thao tác kỹ thuật xoa bóp. Trong phòng an tĩnh không một tiếng động.
Khi chính thức bắt đầu massage, nhạc nhẹ được bật lên, còn có tiếng nước suối chảy róc rách, và cả tiếng gió xào xạc thổi qua ngọn cây.
Lộ Ký Thu từ từ buông lỏng cơ thể, cảm giác mệt mỏi kéo dài, lại làm cho cô tiếp tục ngủ thiếp đi.
Từ đầu đến cuối, Lục Nhất Hành đều quan sát cô, trực giác nói cho anh biết, cô có gì đó không đúng.
Ánh đèn lờ mờ chiếu trên gò má cô, ngoại trừ một chút mệt mỏi với tiếng hít thở càng ngày càng trầm thì cũng không có gì khác thường.
Không biết qua bao lâu, kỹ thuật viên massage vỗ nhẹ cánh tay Lộ Ký Thu, bởi vì muốn đổi tư thế, để cô nằm úp lại nên không thể không đánh thức cô.
Lộ Ký Thu tỉnh lại một lần nữa, trên trán đã có thêm một tầng mồ hôi mỏng, cầm khăn tay lau mồ hôi, sau đó mới lật người lại.
“Là công việc quá bận rộn sao? Nhìn cô giống như rất mệt mỏi.” Nữ kỹ thuật viên massage nhẹ hỏi.
Lộ Ký Thu ghé đầu nằm trên gối mềm, lại duỗi tay gãi gãi trước ngực, cười đáp: “Dạo gần đây cũng không có bận rộn lắm. Có lẽ đã rảnh rỗi quá lâu, cho nên chỉ cần thả lỏng một tý thì em đã buồn ngủ…”
Lộ Ký Thu thở dài một hơi, cảm giác nằm úp thế này thì trước ngực có chút khó chịu, hơi cau mày, không biết bản thân hôm nay đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ là do thả lỏng quá mức?
Nghiêng đầu thì bắt gặp ánh mắt của Lục Nhất Hành, giữa hai người chỉ cách nhau khoảng chừng năm mươi centimet, sau khi đặt nến thơm xuống thì không gian dường như không còn xa nữa.
“Không thoải mái sao?”
Lục Nhất Hành đột nhiên hỏi cô, trong mắt đầy vẻ lo lắng.
“Chỉ có chút buồn bực.” Lộ Ký Thu nhẹ giọng trả lời.
Nhìn anh cau mày, Lộ Ký Thu lại không kìm lòng được mà vươn tay về phía anh, híp mắt cười rồi nắm lấy tay anh, nhỏ giọng nói: “Ánh mắt của anh bây giờ, giống như ánh mắt của ba em lúc mẹ sinh Cẩm Vũ…”
Lục Nhất Hành nắm gọn toàn bộ bàn tay Lộ Ký Thu, thả lỏng chân mày, “Có lẽ ánh mắt chồng nhìn vợ đều giống nhau.”
Lộ Ký Thu mím môi, nghe anh nói một câu không biết xấu hổ như vậy thì đỏ bừng mặt, muốn rút tay về.
“Được rồi, được rồi, anh không nói nữa.” Lục Nhất Hành cười dỗ cô, rất sợ cô giống như con rùa nhỏ, trốn vào trong mai rùa ngay lập tức.
Hai người làm như không có người ngoài, cứ ‘nói chuyện yêu đương’ như vậy, làm cho hai vị kỹ thuật viên massage cảm thấy ngượng ngùng.
Một lát sau, nữ kỹ thuật viên massage ngượng ngùng cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người.
“Cần massage tinh dầu ở sau lưng, chị giúp em cởi cúc áo sau lưng…”
Ở bên kia, Lục Nhất Hành cũng đang làm như vậy.
Lộ Ký Thu rụt tay về, nói được.
Bộ yukata này có thiết kế rất kín đáo, với một hàng nút nhỏ ở phía trước và phía sau, rất thuận tiện cho việc massage lưng.
Kỹ thuật viên massage cởi cúc áo rất nhẹ nhàng, cho đến cúc cuối cùng ở thắt lưng thì mới hạ giọng, tiến lại gần nói: “Chị giúp em cởi nội y nhé!”
Lộ Ký Thu gật đầu, không có từ chối.
Ánh sáng trong phòng khá mờ, trong phòng cũng không đặt camera, hơn nữa lúc nãy, cameraman cũng đã lui ra ngoài.
Chỉ là cởi trần ở phía sau lưng, Lộ Ký Thu vẫn có thể chấp nhận được. Dù sao ngoại trừ kỹ thuật viên massage chuyên nghiệp ra thì cũng chỉ có Lục Nhất Hành là người khác phái duy nhất, cô không có gì phải đắn đo.
Nữ kỹ thuật viên mới vừa lấy khăn tắm, muốn che trên eo của Lộ Ký Thu thì đột nhiên dừng lại một chút.
“Có phải em bị dị ứng hay không?”
Ngay khi nữ kỹ thuật viên vừa thốt lên xong thì Lục Nhất Hành nằm ở bên cạnh đã phản ứng rất nhanh, chân mày vừa mới giãn giờ đã nhăn lại thành một đống.
Đầu tiên, Lộ Ký Thu sửng sốt, buột miệng nói: “Dị ứng? Em chỉ cảm thấy cổ có chút ngứa, không có cảm giác…”
Lộ Ký Thu còn chưa nói xong thì Lục Nhất Hành đã đứng dậy đi tới.
Nam kỹ thuật viên massage tự giác thối lui qua một bên. Nhìn kỹ hơn thì Lục Nhất Hành thấy trên lưng của Lộ Ký Thu có vài nốt đỏ nhẹ.
Khẽ vén tóc của cô lên, da cổ vốn trắng nõn mượt mà giờ đã nổi nốt ban đỏ, so với vết đỏ trên lưng thì nghiêm trọng hơn vài phần.
Bởi vì không có nhân viên công tác trong phòng, cũng không có camera cho nên không có ai chú ý đến tình huống phát sinh như hiện giờ.
Lục Nhất Hành cầm khăn tắm, vừa che sau lưng cô, vừa nói với hai kỹ thuật viên, “Làm phiên hai người nói với đạo diễn của chương trình ở ngoài cửa vào đây.”
Lời vừa dứt, nữ kỹ thuật viên massage đã nhanh chóng đi xuống khỏi nệm tatami, vừa đi ra tới cửa thì đã bị Lục Nhất Hành gọi ngược lại.
“Gọi đạo diễn nữ Lưu Đồng —— “
Hai kỹ thuật viên massage vừa rời đi thì Lộ Ký Thu đã khoác khăn tắm đứng dậy, có chút lo lắng hỏi anh: “Là dị ứng sao? Em không có cảm giác gì đặc biệt cả.”
Vừa nói Lộ Ký Thu vừa đưa tay sờ sờ cổ, lúc này mới cảm giác được có mụn nổi lên như bị sởi thì càng thêm hoảng sợ.
Lục Nhất Hành đi vòng ra sau lưng cô, vừa giúp cô cài cúc áo lại vừa hỏi: “Trước đây em có từng bị dị ứng không?”
Lộ Ký Thu ôm khăn tắm trước ngực, chần chờ một lúc rồi lắc đầu. Cô chưa từng bị dị ứng, cho nên làm sao biết được cảm giác bị dị ứng là như thế nào.
Lúc này, bên ngoài phòng nhỏ truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó càng lúc càng gần.
【Cốc, cốc!】
Tiếng gõ cửa vang lên, là Lưu Đồng tới, vừa nghe nói Lộ Ký Thu bị dị ứng nổi mẩn đỏ thì đã lập tức tới ngay.
“Chờ một chút!” Lộ Ký Thu vô thức hô lên một tiếng.
Lục Nhất Hành vẫn đang giúp cô cài cúc áo, nhưng còn ba nút thì anh dừng lại.
“Cái kia…. Thêm một nút nữa có được không…”