Lục Gặp Ký Thu

Chương 75




Khuôn mặt nhỏ của Lộ Ký Thu đỏ lên, vội vàng cúi đầu xuống, lúc này cô hận không thể giấu mình đi, hoàn toàn không muốn bị anh nhìn thấy bộ dạng bây giờ của mình.

Vừa rồi thiếu chút nữa cô đã hiểu lầm anh. Thì ra anh nói ‘Không phải là toàn bộ’, là đề cập đến việc sử dụng diễn viên đóng thế này……

Tuy nói bây giờ cũng rất phản đối việc diễn viên dùng nhiều diễn viên đóng thế, nhưng đối với điểm này, Lộ Ký Thu cảm thấy anh dùng diễn viên đóng thế lại tốt!

Lục Nhất Hành nhìn cô giống như một con thỏ nhỏ thẹn thùng, chôn đầu thấp xuống, thì khóe miệng không khỏi cong lên thành một đường cung đẹp mắt.

Lúc anh quay phim, chỉ những cảnh hôn và thân mật thì mới dùng diễn viên đóng thế, còn đối với những động tác võ thuật đơn giản, có thể kiểm soát được thì anh đều tự thực hiện. Có đôi khi sẽ bị thương ngoài da, nhưng anh đều tự làm, bởi vì một số cảnh quay cận cảnh của các động tác võ thuật có ảnh hưởng trực tiếp tới kịch bản.

Mà bây giờ đại đa số các tình tiết thân mật, cho dù là ôm hôn hay là bọc ga giường lăn lộn, thì phần lớn cũng là vì thu hút người xem, tạo cảm giác có chút rẻ tiền chứ không có ý nghĩa quyết định, đối với bộ phim cũng không có ảnh hưởng trực tiếp. Dù sao để biểu đạt tình cảm, thì thường thường một ánh mắt hay tiếng thở dài hoặc là một cái bóng lưng cô độc đều có tác dụng cao hơn so với một nụ hôn kiểu Pháp triền miên nồng nhiệt.

Đây cũng là một trong những lý do mà gần đây Lục Nhất Hành chỉ nhận kịch bản cổ đại nhiều hơn kịch bản hiện đại. Anh không đồng ý vì những loại kịch bản chỉ chú trọng tới yếu tố tiền bạc, càng không muốn người xem và fan hâm mộ vì mấy cảnh quay thân mật trước ống kính kia mà không để ý đến nội dung chi tiết của kịch bản.

Âm nhạc vang lên, nhóm nữ năm thành viên ra sân khấu, cho đến khi năm người tạo hình xong thì ánh đèn mới chiếu vào chính giữa sân khấu.

Tiếng trống vang dội và nhịp điệu dễ chịu làm cho người ta không khỏi vui vẻ dõi theo. Mọi người trong hậu trường đều buông lỏng không ít sau khi tiếng nhạc vang lên.

Lộ Ký Thu đứng một chỗ với anh, nhân viên công tác giống như ăn ý với nhau, lúc đi qua đi lại đều vô tình hay cố ý lách qua hai người, giống như cố gắng tạo thế giới riêng cho hai người.

Đặng Mạn đứng cách đó không xa, thấp giọng nói gì đó với phó đạo diễn, nhìn biểu cảm thì giống như là có chuyện gì, thấy rất rõ ràng là chị ta đang bức xúc.

Lộ Ký Thu có chút nhàm chán, hai tay nhỏ nắm lấy bàn tay anh, véo nhẹ chơi đùa mấy cái, quay đầu nhìn xung quanh.

“Không phải nói có quán quân của chương trình tìm kiếm tài năng sao? Làm sao không nhìn thấy nha……” Lộ Ký Thu kiễng chân hỏi anh.

Lục Nhất Hành nghiêng người sang, giương cằm về phía người đàn ông đang ôm guitar ngồi trong góc kia.

—— Nói đúng ra, là cậu nam sinh.

Đeo kính gọng đen, áo sơ mi kẻ sọc đen đỏ, quần jean basic…… Nếu không phải một bên tai của cậu ấy có một loạt bông tai, thì chỉ nhìn như vậy, tuyệt đối có thể nói đây là cậu sinh viên trạch nam vô hại.

Lộ Ký Thu có nghe nói qua cái chương trình tìm kiếm tài năng đó, cũng giống như đa số các chương trình tìm kiếm ca nhạc khác, đi lên từ một buổi thử giọng, trải qua thời gian hai, ba tháng, cuối cùng hạ gục tất cả các đối thủ, trở thành quán quân, giành được rất nhiều tài nguyên trực tiếp. Ví dụ: chương trình tạp kỹ của ngày hôm nay.

Lộ Ký Thu còn nghe nói cậu nam sinh này dựa vào ca khúc bản gốc để trở thành quán quân, bởi vậy có ấn tượng đặc biệt sâu với cậu ấy, giống như tên gọi……

“Khang Dương ——”

Nhân viên công tác vừa gọi tên cậu ấy, vừa chạy chậm đến, “Đến giờ lên sân khấu rồi, cậu nhanh chóng đi với tôi ——”

Khang Dương ngẩng đầu, dưới đôi kính kia là ánh mắt sáng ngời bị che mất một nửa. Lộ Ký Thu không nhìn rõ, nên dứt khoát không hiếu kì nữa.

Không ngờ, lúc Khang Dương đi đến bên cạnh Lộ Ký Thu thì đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn Lộ Ký Thu, giống như có lời muốn nói.

Lộ Ký Thu sửng sốt một chút, kinh ngạc hỏi: “Có, có chuyện gì sao?”

“Chị bị thiếu một chiếc bông tai.”

Nói xong, Khang Dương liền đi thẳng tới phía trước để chuẩn bị lên sân khấu.

Lộ Ký Thu vô thức đưa tay sờ sờ hai cái bông tai, chiếc bông tai trên tai phải đúng thật là không thấy đâu.

Lục Nhất Hành nhìn Khang Dương thêm vài lần, thu tầm mắt lại, nói: “Lấy luôn cái bông tai còn lại xuống đi!”

Lộ Ký Thu ngẫm lại cũng thấy đúng, đeo một cái, khán giả vừa nhìn đã biết thiếu mất một bên kia, nếu như không mang, vậy thì không có chuyện này.

Gọi phó đạo diễn tới, tháo chiếc bông tai bên tai trái xuống đưa cho cậu ấy, nói không biết đã làm mất ở đâu đó, phiền bọn họ giúp tìm một cái, tìm không thấy thì thôi. Vì đây là đôi bông tai của Lộ Ký Thu nên có mất thì cũng không cần bồi thường cho ai cả.

Người thứ ba lên sân khấu chính là Đặng Mạn, nhìn chị ta bước lên sân khấu nhưng vẫn còn khó chịu, đoán chừng là chị ta muốn lên sân khấu cuối cùng nhưng mà phó đạo diễn không có quyền thay đổi nên đã làm cho chị ta không thoải mái.

Hậu trường lập tức chỉ còn lại hai người bọn họ, nhân viên công tác khác đều đang bận rộn, không ai chú ý hai người.

Lộ Ký Thu lặng lẽ nắm lấy bàn tay của anh, nhỏ giọng nói: “Một lát nữa lên sân khấu, anh cũng đừng……”

Cô còn chưa nói xong, thì đã bị Lục Nhất Hành cắt ngang.

“Không được thể hiện quá thân mật, khoảng cách không nên quá gần, càng không nên cứ hở một tý là hôn em….” Lục Nhất Hành vừa nói vừa nhìn cô, “Anh nói vậy có đúng không?”

Lộ Ký Thu nhếch miệng cười, giả bộ trong lòng không có chút dao động nào, nhẹ gật đầu một cái.

Nào chỉ đúng, rõ ràng chính anh đã ‘sớm ủ mưu’, hiện tại chỉ là ‘thông báo chi tiết’ mà thôi!

Đúng lúc này, hai nhân viên công tác bước nhanh tới, ra hiệu cho hai người có thể mở micro.

Nghe thấy người dẫn chương trình xướng tên hai người thì nhân viên ở hai bên kéo bức tường nền của màn hình LED sang trái và phải. Hai người sóng vai đi đến bậc thang, giẫm lên năm bậc thang, ánh đèn ngay lập tức chiếu xuống hai người.

Dựa theo kịch bản trước đó, Lộ Ký Thu kéo cánh tay anh đi thẳng một đường ra trước sân khấu, các vũ công đứng thẳng hàng ở hai bên, trong tay mỗi người cầm một cây dù trong suốt. Từng chiếc dù được mở lần lượt, chồng lên nhau tạo thành một cổng vòm.

Hai người thoáng cúi đầu đi qua, vũ đạo rất dụng tâm, cánh hoa hoa hồng giả từ phía trên sân khấu rơi xuống, một ít rơi trên dù, một ít rơi bên chân của hai người.

Cùng với âm nhạc đã làm tăng thêm không khí lãng mạn và cảnh tượng vô cùng đẹp mắt, toàn bộ sân khấu tràn ngập bong bóng hồng.

Ngay khi tiếng nhạc sắp dừng, máy phun sương khô ở hai bên hoạt động, phun sương mù vào hai người.

Lộ Ký Thu vô thức né tránh về phía anh, nhưng mắt cá chân lộ ở bên ngoài vẫn không thể nào tránh được hơi lạnh phả vào.

Các vũ công nhao nhao thối lui, lúc này khán giả dưới sân khấu mới lên tiếng ồn ào, đặc biệt là những fan cuồng cầm đèn ở hàng ghế đầu. Sương mù tản ra, nhìn thấy hai người tay trong tay gắn bó thân mật, thì cũng nhịn không được mà liên tục vỗ tay.

“Chào mừng anh Hành và Ký Thu ——”

“Cùng gửi lời chào đến tất cả mọi người có mặt ở tại đây và trước TV đi nào!”

Mặc dù là ghi hình, nhưng so với chương trình phát sóng trực tiếp thì người dẫn chương trình vẫn có tinh thần rất tốt, không hề có cảm xúc lười biếng trong đó.

Lần này Lộ Ký Thu cầm micro trước, “Chào mọi người, tôi là Lộ Ký Thu.”

Vừa mới nói xong, fan hâm mộ dưới khán đài đã hô to: “Là bạn gái của anh Hành ——”

Lộ Ký Thu ‘phốc’ cười thành tiếng, nghiêng đầu đáp: “Vâng, đúng vậy!”

Fan hâm mộ dưới khán đầu vừa nghe được Lộ Ký Thu hưởng ứng thì trong nháy mắt như ong vỡ tổ. Đây là lần đầu tiên Lộ Ký Thu chủ động nói như vậy trước công chúng.

Kinh ngạc không chỉ có fan hâm mộ dưới khán đài, mà còn có Lục Nhất Hành.

Người dẫn chương trình tiến lên, cười nói: “Anh Hành, tôi nhớ kịch bản không có đoạn này nha!”

Lục Nhất Hành nắm bàn tay nhỏ của Lộ Ký Thu, nghiêng đầu nhìn cô, cầm micro lên, cười nói: “Trước khi lên sân khấu, người nào đó vừa mới nói với tôi là ‘ba không’, nhưng bây giờ lại muốn đổi ý hay sao?”

Lộ Ký Thu đỏ mặt, giật giật tay anh, mắc cỡ không nói lời nào.

Cô chỉ đáp theo lời của fan hâm mộ mà thôi… Đây sao có thể coi là đổi ý cơ chứ!

Người dẫn chương trình đứng bên cạnh được mệnh danh là ‘ma nhỏ thông minh trong giới’, nghe vậy thì lập tức hỏi: “Ồ? ‘ba điều không muốn’ là gì nha?”

Lộ Ký Thu đưa tay bụm mặt, nghe anh nói với khán giả dưới khán đài: “Không nên quá thân mật, không nên tới quá gần, còn có…”

Lục Nhất Hành dừng lại một chút, người dẫn chương trình nóng ruột lại tiếp tục truy hỏi: “Còn có cái gì nữa?”

“Còn có, không thể ở trên sân khấu hôn cô ấy.”

“Lục Nhất Hành!!!”

Lộ Ký Thu trốn sau lưng anh, giật giật góc áo nhỏ của anh.

Dưới khán đài phần lớn là fan hâm mộ của hai người, thậm chí là người nhiệt tình ủng hộ CP này. Tuy rằng, cho tới bây giờ hai người không có trực tiếp thừa nhận quan hệ yêu đương phát sinh trong chương trình, nhưng rất nhiều người đều có thể thấy được, cảm xúc của hai người trong từng cảnh quay đã có sự thay đổi vi diệu.

Ở trên sân khấu công khai ân ái như vậy gần như tạo đỉnh điểm.

Dưới khán đài lại ồn ào, thậm chí có người bắt đầu hét lên ——

“Hôn một cái! Hôn một cái!”

Người dẫn chương trình toét miệng cười, đã sớm nghe nói quan hệ của hai người không chỉ đơn giản là hợp tác trong chương trình, mà giờ đây đã trở thành một mối quan hệ bền chặt.

“Anh Hành, có một câu mà nhất định anh đã nghe qua —— những gì mà phụ nữ nói không thì thật ra…”