Lục Gặp Ký Thu

Chương 2: Tặng cho anh ấy một món quà




Sau buổi tiệc đêm giao thừa, Lộ Ký Thu bắt đầu tận hưởng kỳ nghỉ hai tháng hiếm hoi này. Phải biết rằng, những nghệ sĩ nữ đang lên như Lộ Ký Thu, ai cũng đều muốn tận dụng tốt độ hot hiện tại, rất sợ sức hút bị giảm nhiệt hoàn toàn.

Bước qua năm mới, nhiệt độ ngoài trời cũng trở nên ấm hơn.

Lộ Ký Thu ngửa đầu uống cạn ngụm sữa cuối cùng trong ly, đứng lên nói: “Mẹ, không kịp nữa rồi, con đi đây…”

Miêu Nhị và lái xe Bảo Thúc đã đợi bên ngoài một lúc rồi.

“Khăn quàng cổ! Đeo khăn quàng cổ vào!” Uông Bình đưa khăn quàng cổ để Lộ Ký Thu mang theo, vừa nhắc nhở: “Con nói thử xem, ngày nghỉ cũng quá ngắn đi! Một mình ở bên ngoài phải biết tự chăm sóc bản thân, đừng làm cho chúng ta phải lo lắng, có biết không?”

Lộ Ký Thu híp mắt, cố gắng cười để không cho nước mắt chảy ra, nói: “Con biết rồi, mẹ cùng cha cũng đừng có cãi nhau nữa đấy…”

“Được rồi, được rồi, đi thôi!”

Uông Bình giúp Lộ Ký Thu kéo túi hành lý ra cửa.

Lộ Ký Thu ngồi trên xe, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Miêu Nhị đã tròn hơn một vòng, không kìm lòng được mà trêu: “Thế nào? Được bạn trai vỗ béo thành ra như thế này rồi ư?”

Miêu Nhị đỏ mặt, gật đầu liên tục vài cái, không giấu được vẻ hạnh phúc trên gương mặt.

Miêu Nhị có một người bạn trai, quen nhau đã được năm năm, Lộ Ký Thu có gặp một lần, là một chàng trai tươi tắn như ánh mặt trời, đối xử rất tốt với Miêu Nhị.

Xe chậm rãi chạy ra đường lớn, Miêu Nhị liếc nhìn lịch trình ngày hôm nay, nói: “Chị Mẫn nói chúng ta hãy tới công ty trước, có một hợp đồng chương trình thực tế muốn chị xem … Sau đó đưa chị về căn hộ.”

“Được.”

Lộ Ký Thu nhẹ giọng đáp, ngửa người dựa vào lưng ghế, cuối cùng cũng phải tiếp tục làm việc. Đợt này mỗi ngày cô đều ở nhà, cảm giác cả người đã mốc meo.

Bởi vì công việc của cô có tính chất đặc thù, hơn nữa thường hay về muộn, Lộ Ký Thu vẫn ở căn hộ do công ty sắp xếp, có kỳ nghỉ thì mới quay về nhà của cha mẹ.

Chợp mắt một tí thì đã đến công ty.

Hành lý để lại trên xe, Lộ Ký Thu cùng Miêu Nhị lên lầu chín, La Mẫn đã đợi hai người ở đó.

Cửa phòng không đóng, vừa mới đi vào đã nghe thấy tiếng La Mẫn gọi điện thoại, Lộ Ký Thu đứng ở cửa, gõ nhẹ.

La Mẫn ngẩng đầu nhìn thấy hai người, chỉ chỉ điện thoại di động, ý bảo hai người đi vào phòng họp bên cạnh trước, chờ chị ấy một chút.

Ngồi trong phòng họp, Miêu Nhị nhàm chán lướt weibo, nhìn thấy hot search trên weibo, cười nói: “Chị Ký Thu, phần biểu diễn của chị và thầy Lục nhận được rất nhiều lời khen. Bây giờ cư dân mạng trên weibo đều bàn tán về hai người, mọi người đều nói hai người có cảm giác CP (1) đấy!”

(1) CP: viết tắt của từ couple, có nghĩa là cặp đôi đang yêu nhau.

Weibo?

Lộ Ký Thu hơi sửng sốt, từ lúc nghỉ ngơi đến bây giờ, cô chưa từng đăng nhập vào weibo.

Lấy điện thoại di động ra, vừa đăng nhập weibo đã thấy nội dung hot search mà Miêu Nhị nói, thì ra cô và Lục Nhất Hành có nhiều hành động mờ ám đến như vậy…

Liếc nhìn từng hình ảnh cắt ghép, biên tập của người hâm mộ về hai người, Lộ Ký Thu không khỏi đờ mặt ra.

Ngày hôm đó cô không biết xấu hổ nhìn anh chằm chằm, nhưng bây giờ mới thấy, gương mặt của anh đúng là rất tinh xảo. Nghĩ đến đây, cô lại nhớ đến áo khoác bóng chày của anh.

Cửa phòng họp bị đẩy ra, Lâm Mẫn cầm một bản hợp đồng đi đến.

“Ngày nghỉ của hai em như thế nào? Có vui không?” La Mẫn vừa nói vừa đưa hợp đồng cho Lộ Ký Thu.

Lộ Ký Thu cười cười, cầm lấy hợp đồng, nhìn sơ lược qua một lần.

Theo lý thuyết, La Mẫn là quản lý của cô, chị ấy hoàn toàn có thể không cần thiết để cô xem hợp đồng này, không bàn về vấn đề nguyên tắc, cô chỉ cần ký tên là được. Nhưng La Mẫn rất tôn trọng cô, cho nên tình nguyện chịu phiền toái một tí, cũng muốn làm theo ý muốn của cô.

“Đóng giả người yêu…” Lộ Ký Thu khẽ đọc ra tiếng, dừng một chút hỏi: “Đó có phải là chương trình thực tế tương tự như chương trình đóng giả là vợ chồng sống chung với nhau hay không?”

La Mẫn gật đầu, nói: “Cùng loại, cái này còn nhấn mạnh ở hai từ “sinh hoạt”, tức là muốn em cùng với khách mời nam cùng sống chung trong một căn hộ, thể nghiệm chân thật nhất về cuộc sống sinh hoạt của các cặp tình nhân trong vòng ba mươi ngày.”

“Sống thử à!” Miêu Nhị không nhịn được mà thấp giọng kêu thành tiếng.

Lộ Ký Thu mím môi thành một đường thẳng, cô hơi mơ hồ vì bản thân chưa bao giờ tham gia một chương trình thực tế nào như vậy.

Không đúng, căn bản là chưa bao giờ thấy qua!

“Đừng lo lắng về vấn đề an toàn, nhân viên tổ công tác làm việc 24/24 và có vô số máy quay trong căn hộ, hơn nữa, nam khách mời cũng là người nổi tiếng nên sẽ không làm những việc quá đáng.”

La Mẫn nói thật, Lộ Ký Thu lắng nghe chăm chú.

Do dự một hồi, Lộ Ký Thu bỏ hợp đồng xuống, tò mò hỏi: “Mà… Ai là nam khách mời hợp tác với em?”

La Mẫn nhún vai, “Không biết, tổ tiết mục muốn tạo sự hồi hộp, chỉ đảm bảo là một nam diễn viên có phẩm chất đạo đức tốt.”

Một lát sau, La Mẫn thấy Lộ Ký Thu vẫn còn chút do dự, vì vậy chủ động nói: “Bây giờ, em mới ra mắt có ba năm, chị cảm thấy, đối với em mà nói, chương trình này là một thời cơ tốt để em thay đổi hình ảnh.”

“Đương nhiên, chị tôn trọng quyết định của em, trước hết, em hãy suy nghĩ thật kỹ đi đã.”

Nói xong, La Mẫn để Lộ Ký Thu tự suy nghĩ một mình trong phòng họp, cô ấy cùng Miêu Nhị đi chuẩn bị lịch trình mới.

Trong hai tháng nghỉ Tết vừa rồi, Lộ Ký Thu ở nhà, đã nghe cha mẹ không ít lần lải nhải chuyện cô nên tìm bạn trai.

Không phải mong muốn cô nhanh chóng gả ra ngoài, mà là sợ cô quá bận rộn công việc, không có thời gian làm quen với người khác phái, dù sao cô cũng đã hai mươi ba, trong mắt cha mẹ, bốn bỏ lên năm… Chuyện này chính là không được.

Có lẽ khi cha mẹ cô xem chương trình này, họ có thể thở phào nhẹ nhõm một chút?

Lộ Ký Thu không nghĩ nhiều nữa, đã ở trong giới giải trí này, cô phải thử nhiều lĩnh vực, nếu không thì làm sao có thể chạm tới thành công được.

Vừa ký tên mình, cô nghe thấy tiếng giày cao gót tiến lại gần.

Theo bản năng quay đầu, Lộ Ký Thu thấy Ông Y Y đứng ở cửa phòng họp.

“Cô cũng đến ký hợp đồng ư?” Ông Y Y ôm tay đi vào phòng họp, liếc mắt nhìn hợp đồng ở trên bàn.

Lộ Ký Thu không tự chủ nhếch mày, chờ cô nàng nói tiếp.

Ông Y Y là “sư tỷ” ra mắt trước cô nửa năm, lúc đầu, cô ấy tham gia một bộ phim truyền hình trực tuyến, đóng một vai nhỏ, nhưng hai ba năm trở lại đây, cô ấy cũng không đóng một vai chính nào.

Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến việc Ông Y Y hài lòng với bản thân mình.

“Thật trùng hợp, tôi cũng tham gia chương trình thực tế này.” Ông Y Y ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Lộ Ký Thu không nói chuyện, chỉ phối hợp gật đầu, cảm thấy có chút trùng hợp thật.

“Được rồi, nghe nói cô cần thay đổi hình tượng?” Ông Y Y dựa vào bàn trong phòng họp, vẻ mặt có chút xem thường, “Ca sĩ chuyển thành diễn viên? A, cô sẽ không nghĩ rằng quay phim chỉ là vấn đề dùng miệng để nói chuyện thôi đấy chứ?”

Quả thật, kế hoạch sắp tới Lộ Ký Thu là chuyển sang làm diễn viên, chương trình truyền hình thực tế này là một bước đệm trong kế hoạch này.

Để cho khán giả bỏ qua suy nghĩ cô chỉ là một ca sĩ.

“Sư tỷ cũng có thể hát mà, đối với chị mà nói, chuyện này cũng không quá khó phải không nào?”

Lộ Ký Thu nhìn về phía chị ta nói một câu, trên mặt cố gắng nín cười.

Bởi vì nửa năm trước, Ông Y Y hát nhép tại một sự kiện nào đó, điều này vẫn được xem như một vụ bê bối.

Nói xong, cô đứng dậy, đối diện với Ông Y Y, không tỏ ra yếu thế, tiếp tục nói: “Ký Thu nhất định sẽ noi gương sư tỷ học tập, sau này nếu như Ký Thu cũng giống sư tỷ, nhiều lần được đề cử tại các giải thưởng lớn…”

Lộ Ký Thu còn chưa dứt lời, Ông Y Y đã tức giận đến tái mặt.

Giới giải trí trong nước ai cũng biết, Ông Y Y là người chuyên đóng vai nữ phụ, hầu như lần nào tham gia giải này giải nọ cũng chỉ đến để góp mặt cho vui, chẳng sờ được cái cúp nào.

Ông Y Y mất tự nhiên, lạnh lùng cười, đứng thẳng dậy rồi đi ra ngoài, không muốn cho Lộ Ký Thu có cơ hội chọc ngoáy mình, vừa tới cửa thì thấy La Mẫn và Miêu Nhị quay lại.

“Oh, khách quý ghé thăm ư?”

La Mẫn đứng chặn ở cửa, liếc nhìn Lộ Ký Thu đang ngồi bên trong, cũng lờ mờ đoán được nguyên nhân Ông Y Y tìm tới.

“Chị Mẫn, xem chị nói kìa, em nào có phải là khách cơ chứ…” Ông Y Y không khỏi có chút xấu hổ, người đại diện của cô là học trò trước đây của La Mẫn, cô ta không dám đụng tới La Mẫn.

“Không có chuyện gì nhờ vả thì đến đây làm gì (2)? Hả? Cô rảnh rỗi như vậy sao?” La Mẫn đi vòng qua cô ta, cất giọng tỏ vẻ kỳ quái.

(2) Từ gốc là “vô sự không đăng tam bảo điện”, có nghĩa là có việc mới đi chùa, có sự muốn nhờ mới đến nhà hỏi thăm.

“Em nghe nói Ký Thu cũng tham gia chương trình thực tế cùng với em, nên đến đây để chào hỏi thôi mà…” Nụ cười trên mặt Ông Y Y hơi cứng lại.

Nói xong cũng không đợi người ta trả lời mà nhanh chóng rời đi.

Miêu Nhị đóng cửa phòng họp, nhỏ giọng thì thầm một câu: “Cô ta thật là phiền…”

Lộ Ký Thu ho nhẹ một tiếng, cắt đứt giọng nói của Miêu Nhị, chuyển chủ đề về chương trình thực tế.

Chương trình thực tế này có sự tham gia của ba cặp đôi, ngoài Lộ Ký Thu và Ông Y Y ra còn có một cặp vợ chồng diễn viên nổi tiếng khác.

Nội dung chính của chương trình này là thông qua sự dẫn dắt của cặp đôi nổi tiếng kia, bốn người còn lại sẽ đóng giả thành các cặp tình nhân, cảm nhận cuộc sống một cách chân thật nhất.

Được rồi, chuyện này có chút khó nhưng chỉ cần tạo “phản ứng hóa học” tốt là đủ rồi.

“Mấy ngày tới, chị sẽ thăm dò, tìm hiểu thử xem ai sẽ là người đồng hành của em, nhìn Ông Y Y như vậy nhưng thực chất là đang nhìn chằm chằm vào chúng ta đấy, rất sợ chúng ta cướp mất tài nguyên của cô ta.”

La Mẫn đứng dậy dọn dẹp hợp đồng, nói suy đoán của mình về Ông Y Y với Lộ Ký Thu.

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Lộ Ký Thu thuận miệng hỏi.

La Mẫn nhíu mày, tự tin nói: “Vậy thì hãy cùng cô ta tranh giành, ai thắng thì người đó sẽ giành được tài nguyên tốt.”



Rời công ty, Lộ Ký Thu trực tiếp trở về căn hộ nhỏ của mình.

Nằm trên giường, tiện tay mở weibo, cô muốn nhìn xem có ai quen cùng tham gia chương trình thực tế này với mình hay không, nhưng nhìn một hồi lại thấy một người làm bản thân chú ý.

Lộ Ký Thu sững sờ, lập tức ngồi bật dậy.

Lục Nhất Hành!!!

Lộ Ký Thu cầm điện thoại đi qua đi lại trong phòng, trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh, thật bình tĩnh.

Phải xem có đúng là anh ấy không? Nhấp vào một lần nữa, số lượng fan đáng kinh ngạc cộng với chữ V màu cam nổi bật (3), thực sự là anh ấy rồi.

(3) Tài khoản weibo của người nổi tiếng sẽ được tặng huy hiệu màu cam (chữ V màu cam).

Lộ Ký Thu không khỏi lướt xuống dưới, anh ấy bình thường không thích chia sẻ nhiều trên weibo, cô cũng giống anh ở điểm này.

Chỉ có hai bài đăng trong hai tháng qua, một bài là để quảng bá chính thức cho chương trình đêm giao thừa, và cái còn lại là một đoạn video song ca cùng với cô.

Đây là lần đầu tiên Lộ Ký Thu xem video này, trước đó vẫn luôn cảm thấy xấu hổ, không dám xem, đến bây giờ cảm giác tim vẫn còn đập thình thịch như ở trên sân khấu.

Mắc cỡ đỏ mặt xem xong video, cô nhanh chóng thoát ra ngoài.

Đơn giản là đăng bài một cách bình thường, chắc anh ấy chỉ tiện tay chú ý đến mình mà thôi. Dù sao Miêu Nhị cũng nói, dạo gần đây hai người bọn họ ngồi trên hot search cũng khá lâu, quan tâm một chút tới nghệ sĩ hợp tác với mình cũng chỉ là chuyện hợp tình hợp lý.



Ba ngày sau, cũng chính là đêm trước khi ghi hình chương trình thực tế chính thức.

Lộ Ký Thu đã sớm nhận được thông báo, tổ tiết mục sẽ đến nhà cô để quay.

Tuy nói rằng chương trình thực tế không có kịch bản, nhưng ai cũng biết khán giả cần xem nội dung gì, chỉ là mọi người đều không nói ra mà thôi, vì vậy Lộ Ký Thu cũng không ngốc mà thu dọn hành lý trước. Cô chờ bọn họ tới rồi mới bắt đầu sắp xếp.

Đúng tám giờ tối, chuông cửa reo.

Lộ Ký Thu đứng trước gương, xem xét toàn thân từ đầu đến chân một lần, cô không trang điểm, chỉ bôi một chút son dưỡng màu hồng để khuôn mặt trông tươi tắn hơn, như vậy khi lên hình sẽ vừa không quá nhợt nhạt nhưng vẫn đủ hài hòa.

Cô mở cửa, lễ phép khom người chào nhân viên trong tổ tiết mục, “Xin chào!!”

Sau đó, Lộ Ký Thu tươi cười nhìn vào camera và chào mọi người, một vài cameraman (4) đi vào trong nhà để tìm góc quay thích hợp.

(4) cameraman: người quay phim.

Như thông lệ, đạo diễn giới thiệu lịch trình của ngày hôm nay, bởi vì bắt đầu từ hôm nay Lộ Ký Thu không thể mang theo trợ lý, đương nhiên trong ba mươi ngày tới, nếu có việc thì trợ lý vẫn có thể xuất hiện.

Dù sao thì những công việc khác vẫn phải làm, họ chỉ đóng giả người yêu để chung sống với nhau, đây cũng là một phần của công việc mà thôi.

Từ giờ cho tới ba mươi ngày tới, về cơ bản, tổ tiết mục sẽ quay phim 24/24, ngoại trừ mỗi tuần sẽ có ba giờ để chiếu phim thì tất cả các video camera theo dõi khác có thể được xem trực tiếp trên trang web chỉ định bất cứ lúc nào.

Đây là một thách thức lớn cho các nghệ sĩ tham gia chương trình thực tế này.

Lộ Ký Thu tiếp nhận vé máy bay tượng trưng sẽ cất cánh vài giờ sau đó từ tay đạo diễn.

Xếp bằng ngồi dưới đất, Lộ Ký Thu không nhanh không chậm thu dọn hành lý, như có như không trò chuyện: “Lúc không làm việc, tôi thường chỉ ở nhà, cũng sẽ nhờ trợ lý gọi đồ ăn giúp, xung quanh khu này có rất nhiều món ăn ngon, hình như mỗi quán tôi đều đã thử qua một lần…”

Đạo diễn nắm bắt đúng thời điểm, cung cấp gợi ý: “Nghe nói, nghệ sĩ hợp tác cùng với cô rất giỏi nấu ăn.”

“Thật vậy ư?” Lộ Ký Thư theo bản năng hỏi lại.

Hỏi xong cũng lúng túng, gãi gãi đầu, nói: “Cũng không hẳn là tốt, không thể nào cứ phiền người ta nấu cơm cho mình được, nơi đó có gần khu vực thành thị không? Có thể gọi đồ ăn tới được không? Quên đi, tôi sẽ mang theo nhiều mì gói vậy!”

Lộ Ký Thu lầm bầm lầu bầu nói, đứng dậy đi lấy không ít mì gói nhét vào trong vali.

Đạo diễn vội vàng tới đây làm việc nên cũng chưa ăn tối, nhìn thấy mì gói khoái khẩu của mình, anh ta nuốt nước bọt.

“Anh cũng muốn ăn sao? Tôi sẽ đi làm cho anh một bát nhé!”

Vừa nói, Lộ Ký Thu vừa thành thục mở gói mì trong tay, đi vào nhà bếp nấu nước sôi, còn không quên hỏi những nhân viên công tác còn lại có muốn ăn hay không.

Cứ như vậy, Lộ Ký Thu trở thành nghệ sĩ giải trí đầu tiên mời nhân viên công tác ăn mì ăn liền trong một chương trình thực tế.

Mùi mì ăn liền tràn ngập trước ống kính, Lộ Ký Thu không kiềm chế được mà liếm môi dưới, cô cũng muốn ăn nha!

Đạo diễn nhấp một hớp nước, mơ hồ hỏi trong miệng: “Ký Thu, cô đoán người đồng hành với mình trong chương trình này sẽ là ai?”

Lộ Ký Thu lắc đầu, cô không có manh mối nào cả, ngoại trừ các nghệ sĩ cùng một công ty, cô không thật sự quen biết ai, ai bảo cô là một ca sĩ solo cơ chứ.

“Bây giờ, chúng tôi sẽ cung cấp mỗi người tham gia chương trình một chiếc điện thoại di động, để tạo điều kiện thuận lợi cho hai người liên lạc với nhau.” Đạo diễn đưa điện thoại cho cô, nói tiếp: “Hiện tại, cô có thể gọi điện cho anh ấy, tuy nhiên, chúng tôi đã cài đặt thay đổi giọng nói, muốn biết đối phương là ai thì phải dựa vào phong cách nói chuyện của người đó.”

Lộ Ký Thu nhận lấy điện thoại di động, dựa theo thông thường, trước tiên sẽ chào hỏi người ta.

Trước khi gọi điện thoại, Lộ Ký Thu đã lo lắng rằng có hay không làm phiền đến người kia, nhưng sau đó lại nghĩ, chắc sẽ có một đội công tác ở phía bên kia, vì vậy, lúc này Lộ Ký Thu mới gọi vào dãy số duy nhất kia.

Điện thoại reo hai tiếng thì đã có người nhận.

“Alo!”

Điện thoại truyền tới một giọng nam nhưng giọng nói đã bị thay đổi thành một người khác, Lộ Ký Thu hơi sửng sốt, theo bản năng tự giới thiệu: “Xin chào, tôi là Lộ Ký Thu.”

Lời giới thiệu vừa dứt, rõ ràng đầu bên kia điện thoại cũng sửng sốt, ngay lập tức, người đàn ông bên kia cười nhẹ.

Bây giờ, Lộ Ký Thu mới kịp phản ứng, nhưng đã quá muộn, cô nhìn đạo diễn, chỉ thấy anh ta lắc đầu, nhún vai thể hiện không có biện pháp.

“Lộ Ký Thu!”

Người đàn ông kia đột nhiên gọi, Lộ Ký Thu không thể làm gì khác hơn ngoài việc đáp lại: “Tôi đây.”

“Mấy giờ em tới?”

“Tôi…”

Lộ Ký Thu suýt nữa vô thức muốn nói thời gian, may sao đạo diện phất tay nhắc nhở.

“Đạo diễn không cho nói…” Lộ Ký Thu rất thành thực trả lời.

Người đàn ông bên kia điện thoại cũng không truy hỏi nhiều, chuyển sang chủ đề khác.

“Đang thu dọn hành lý sao?”

“Ừ, đúng vậy!”

Lộ Ký Thu trả lời trong nháy mắt.

“Nhớ mang theo áo khoác dày.” Người đàn ông nói xong, dừng lại một chút, rồi bổ sung: “Ở đây rất lạnh.”

Áo khoác? Lộ Ký Thu không tự chủ liếc nhìn cái áo khoác bóng chày vừa mới nhét vào trong vali.

Ngẩn người, phản xạ theo điều kiện, cô hỏi: “Anh, anh đã đến rồi sao?”

“Ừ, anh đang đợi em.”‘

Nghe được câu này, Lộ Ký Thu tự nhiên đỏ mặt, không thể giải thích được, đi tới đi lui trong phòng, cố gắng tránh không để camera ghi lại.

Bất tri bất giác, hai người đã trò chuyện được nửa giờ.

Người đàn ông bên kia điện thoại nhắc nhở cô những thứ cần mang theo, vừa trò chuyện cô vừa thu thập đồ đạc, không những không làm lỡ thời gian mà ngược lại, tốc độ còn nhanh hơn không ít.

“Tôi đã thu thập xong, ngày mai gặp.”

Lộ Ký Thu nói tạm biệt trước, sau đó hai người cúp điện thoại.

Đạo diễn gãi đầu một cái, nhiều chuyện hỏi một câu: “Ký Thu, cô đã biết đối phương là ai chưa?”

Động tác đẩy vali của Lộ Ký Thu dừng lại, chần chờ trả lời: “Tôi… tôi chưa hỏi anh ta à?”

Đạo diễn khẳng định lắc đầu, hai người chuyện gì cũng nói, ngay cả chuyện mùa đông có nhiều muỗi cũng đề cập, chỉ là không hỏi đối phương là ai.

“Ngày mai gặp sẽ biết…”

Lộ Ký Thu chột dạ nói, khả năng cô gặp cũng không biết đó là ai, hoặc là người ta cũng không biết cô.

Đến lúc Lộ Ký Thu chuẩn bị khép vali hành lý thứ hai lại thì đạo diễn lại bắt đầu hỏi.

“Ký Thu, cô sẽ tặng món quà gì cho người đồng hành của mình?”

Đây là một trong các nhiệm vụ, cô đã được thông báo từ hai ngày trước.

Lộ Ký Thu tìm kiếm trong vali một chút, lấy ra một cái hộp to bằng lòng bàn tay, không quên che logo thương hiệu, giới thiệu nói: “Tôi đã chuẩn bị một chiếc máy cạo râu cho người đồng hành của mình.”

Đạo diễn và cameraman đều tỏ vẻ nghi hoặc, “Vì sao cô lại nghĩ tới chuyện tặng máy cạo râu?”

Lộ Ký Thu gần như trả lời ngay lập tức: “Trước đây, tôi đã từng tặng cha tôi một món quà này vào Ngày của Cha. Món quà này đều rất thông dụng đúng không?”

Tốt, Lộ Ký Thu là nữ nghệ sĩ đầu tiên lấy món quà tặng vào Ngày của Cha để tặng cho “bạn trai” mình.