Lục Địa Huyền Bí

Chương 9: Tân thủ thôn – truy tìm câu trả lời




Nằm trằn trọc trên giường mà không thể ngủ, Lâm Vũ cứ hễ nhắm mắt là hình ảnh của cô gái tên Diệp Phàm lại hiện lên trong đầu xua không hết, đuổi không đi. Tự hỏi tại sao mình lại có thái độ kì lạ như vậy mỗi khi tiếp xúc với cô ấy.

Ánh mắt liếc tới chiếc mũ trò chơi đặt trên bàn. Thở dài một hơi như là quyết định một chuyện gì khó khăn lắm, cậu cầm chiếc mũ sắt đen đúa đội lên đầu rồi bật nhẹ công tắc bên tai.

Mũ trò chơi, sản phẩm dùng để kết nối mọi xung động của sóng não đến hệ thống trò chơi, là cầu nối trung chuyển và thực hiện tất cả những hiệu lênh mà người chơi yêu cầu. Khi một người sử dụng mũ trò chơi thì nó sẽ tựa một giấc ngủ, mọi hoạt động của cơ thể đều đi vào trạng thái thư giãn. Những gì mà người chơi trải nghiệm sẽ như là xuyên sang một thế giới khác, thế giới của trò chơi.

“Kết nối đến Mystery Continent?”

Có|Không.

Lâm Vũ chọn nhanh lựa chọn của mình, một cảm giác thư thái, thoải mái tràn len lỏi trong não sau đó bắt đầu lan dần ra toàn thân. Mí mắt cậu lúc này cũng bắt đầu trĩu xuống dù cố thê nào cũng không tỉnh táo lại được sau đó là cậu thiếp đi. Tiếp sau đó, một khoảng sáng quen thuộc hiên ra, một khoảng không mà ở đấy cậu có thể lơ lửng mà đứng.

“Người chơi Đầu Đất đã chết, có muốn hồi sinh không.”

Có|Không.

Dòng chữ quen thuộc lúc trước khi cậu Log Out hiện ra. Lần này, cậu chọn “Có”.

“Chào mừng người chơi Đầu Đất trở lại Mystery Continent, mời người chơi tiếp tục cuộc hành trình của mình. Hiện tại người chơi Đầu Đất đang ở tại Thôn Tân Thủ, thuộc Thành Phố Asphaltic, Vương Quốc Gaesia, hãy đến gặp trưởng thôn, ông sẽ cho bạn lời khuyên chân thành nhất.”

Chào đón Lâm Vũ lúc này là một gọng nói ngọt ngào của hệ thống. Mở mắt quan sát xung quanh, không mất thời gian để Lâm Vũ thích nghi với ánh sáng nơi đây, một ngôi làng khá là bình thường hiện ra trước mắt Lâm Vũ. Ngôi làng này khá rộng, các ngôi nhà được xếp một cách trật tự hàng lối, bao quanh làng là các dãy hàng rào được làm bằng những cây gỗ to, vót nhọn đan xen lẫn nhau theo hình tam giác, tạo cho cảm giác của sự kiên cố và chắc chắn.

Do lúc này trong trò chơi là buổi sáng, hơn nữa là buổi đêm của thế giới thực nên rất đông người đăng nhập vào trò chơi. Đối với một trò chơi được phát hành hơn bốn năm và vẫn có lượng người chơi mới bổ xung liên tục như vậy càng cho thấy sự thu hút của Mystery Continent là lớn đến nhường nào.

Thẫn thờ một hồi, Lâm Vũ bắt đầu di chuyển về phía trưởng thôn của ngôi làng, người đàn ông lớn tuổi đang ở trong ngôi nhà lớn nhất phía trung tâm.

Tân Thủ Thôn lúc nào cũng trong tình trạng đông đúc như vậy luôn lôn xộn và chen lấn. Lúc này, trong đám người, một thiếu niên tầm 18 – 19 tuổi, dáng người cao, khoảng mét bảy lăm. Mặt mũi có phần tầm thường không nổi bật, mái tóc đen cắt ngắn với những lọn tóc kết cấu lộn xộn nhưng lại cho người nhìn cảm giác trật tự nhất định.

Phải hì hục chen lấn lắm Lâm Vũ mới vào được diện kiến trưởng thôn. Đó là một người đàn ông lớn tuổi, mái tóc bạc phơ, mặc trên người là một bộ quần áo vải đơn giản. Cúi khom người như bất cứ người chơi khác, Lâm Vũ thưa:

“Xin chào trưởng thôn, con vừa đến đây. Mong ngài có thể cho con những lời khuyên hữu ích.”

Vì do là trò chơi thực tế ảo, nên việc đào tạo nhân cách là điều đáng phải làm do vậy các nhà phát hành đều nhất chí tích hợp chức năng lễ phép vào trò chơi, không ai muốn người chơi trò chơi mà mình tạo ra mà không biết một chút phép tắc nào.

Cho nên muốn nhận nhiệm vụ người chơi phải thực hiện đúng các phép tắc, không thể nói trống không hay những lời lẽ tục tĩu mà nhận được nhiệm vụ, AI sẽ tự động căn cứ vào lời nói mà sẽ phán định có tiếp tục nói chuyện hay là đuổi bạn đi, quả là một ý tưởng tuyệt vời trong một thế giới tự do như vậy. Chín mươi phần trăm việc nhận nhiệm vụ sẽ quyết định qua lời nói, bởi vậy phải luôn chú ý.

Trưởng thôn nghe vậy, gật đầu cười hiền lành, với chất giọng truyền cảm ông nói:

“Nếu con đã tin tưởng ta như vậy thì ta sẽ cho con một thử thách. Gần đây trong thôn xuất hiện một đàn chuột đồng, làm ảnh hưởng đến mùa màng của người dân trong thôn, con hãy ra đồng và tiêu diệt lũ chuột kia. Hi vong con có thể tiêu diệt hết chúng, trợ giúp dân làng lúc đó ta sẽ nói cho con lời khuyên hữu ích.”

Nghe vậy, Lâm Vũ gật đầu, nói:

“Con nguyện hết sức mình để giúp dân làng.”

“Người chơi Đầu Đất nhận nhiệm vụ tiêu diệt Chuột Đồng:*

Nội dung: Trưởng làng yêu cầu tiêu diệt 20 con chuột đồng và thu thập răng nanh của chúng tại cánh đồng của thôn.

Tiến độ 0/20 ”

Một thông báo nhỏ hiện lên, sau đó là tiếng trưởng thôn:

“Chắc hẳn con chưa có vũ khí gì, hãy ra giá vũ khí sau ta chọn lấy một món, nó rất giúp ích cho công việc của con.”

Theo hướng chỉ, một giá vũ khí sáng loáng hiện ra, cúi đầu chào tưởng làng, Lâm Vũ tiến về phía của giá vũ khí, bắt đầu lựa chọn. Sau một hồi quan sát cậu chọn cho mình một cây kiếm, dắt phía sau lưng rồi chào tạm biệt trưởng thôn sau đó bước về phía cánh đồng chỗ làm nhiệm vụ.

Bên ngoài thôn, một khung cảnh hoang vu hiện lên. Những cánh đồng xanh tươi lúc trước nay xuất hiện đầy rẫy những con chuột đồng to lớn, kích thước như một con chó to. Với hàm răng sắc cùng với móng vuốt của mình chúng đang liên tục tàn phá đồng ruộng. Bên cạnh cậu lúc này cũng không thiếu những người chơi cùng nhận nhiệm vụ như vậy, rất nhiều đã tiến lên công kích chúng.

Bước về phía một con chuột gần nhất rút thanh kiếm phía sau, một thông báo hiện lên:

“Bạn đã kích hoạt khả năng sử dụng kiếm của mình. Lực công kích cộng thêm 10.”

Khả năng sử dụng kiếm chẳng qua là việc Lâm Vũ trang bị và sử dụng vũ khí. Bất kì người chơi trang bị và sử dụng thứ vũ khí gì thì sẽ đều kích hoạt kĩ năng sử dụng vũ khí đó nên không hề có tác dụng gì to lớn. Lực công kích cộng thêm chính là thanh kiếm sắt cậu đang cầm, món đồ trắng sơ cấp, nên cộng 10 điểm công kích cũng coi như là không tệ.

Thẫn thời đôi chút, Lâm Vũ mới nhớ ra là mình chưa kiểm trả chỉ số nhân vật của mình. Hướng về khoảng không phía trước cậu điều lệnh và bắt đầu chăm chú quan sát:

Người chơi: Đầu Đất.

Cấp: 1

Loài: Tộc người.

Chức nghiệp: Không.

Danh hiệu: Không.

EXP: 0/100

Thông số cơ bản:

HP: 200/200

MP:100/100

Sức mạnh: 7

Sức Khỏe: 10

Nhanh nhẹn: 7:

Trí lực: 10

Tinh thần: 8

May mắn: 2

Lực công kích: 6 (+10)

Phòng ngự: 10

Phụ trọng 0/50

Thể lực: 100/100

Điểm tự do: 0

Những thông số khá là bình thường, đối với một người chơi mới. Xem xong thuộc tính cơ bản Lâm Vũ bắt đầu nhìn con vật mà mình sắp giết.

Nhìn chằm chằm vào con vật một bảng thông báo nữa hiện ra kèm theo tiếng nói:

“Bạn đã kích hoạt thành công kĩ năng Do Thám”

*“Chuột đồng

Lever 2

HP: 200

Kĩ năng: Cắn, xé, cào.

Giới thiệu: Biến dị chuột đồng, phá hoại mùa màng của người dân trong thôn. Cẩn thận mong vuốt và hãy tấn công vào mắt, miệng.”*

Hoàn hảo, vậy là một vài kĩ năng đã được thiết lập, tiếp theo là về kĩ năng sử dụng chiêu thức thì sao nhỉ. Nghĩ vậy, Lâm Vũ tiếp tục mở bảng kĩ năng của mình, vì sự cố lần trước nên cậu đọc có chút lâu. Dễ thấy phần kĩ năng hiện giờ cũng chỉ có 4:

.[Đâm]: Hướng mũi kiếm về trước đâm đối thủ.

.[Chém]: Đưa kiếm thẳng từ trên xuống dưới.

.[Gạt]: Gạt kiếm qua trái hoặc qua phải

.[Đỡ]: Dơ ngang kiếm chặn đòn tấn công.

Dưới mấy kĩ năng này còn có ghi: ”Kết hợp chuẩn xác thì đây chính là cơ sở của các chiêu thức tấn công”

Một số chiêu thức hiện ra, nắm chặt cây kiếm trong tay, Lâm Vũ [Chém] về phía mắt phải của nó.

-50 chí mạng.

Con số nảy lên trên trên đầu con Chuột Đồng đồng thời thanh máu tụt xuống 150. Bị tấn công, con chuột cũng phản công lại đưa móng vuốt sắc nhọn của nó về hướng Lâm Vũ một cú cào nhanh gọn quét tới, do chưa chuẩn bị hơn nữa còn đang lúng túng, cậu bị đánh bay ra xa đồng thời bị mất 50 HP máu của mình.

“Đau vậy.”

Khá tê dại vì cú đánh vừa rồi, cảm giác đau rát xuất hiện trước ngực Lâm Vũ. Ao vải rách ra in rõ vết cào của con vật, máu từ đó bắt đầu chảy ra ồ ạt. Lần nữa lao lên tiếp tục chọn con mắt còn lại, bổ thẳng vào.

-50 chí mạng

Sát thương lần nữa hiện lên, máu con Chuột Đồng chỉ còn 100, không ngoài dự đoán, con vật giơ vuốt của mình lên cao và cào. Đoán được động tác, không một chút sai lầm cậu giơ kiếm lên đỡ, sau đó thuận đà đâm thẳng họng của con chuột.

*-70 yếu điểm.

*

Con vật đau đớn gào lên, lăn lộn tìm người đang tấn công, Lâm Vũ lùi lại sau đó bồi thêm hai kiếm dứt điểm con vật.

-16, -16

+5exp

Hai con số hiện lên đồng thời, quá trình chiến đấu diễn ra chưa đầy một phút. Lúc đầu do sơ ý nên Lâm Vũ mới bị trúng chiêu nhưng cơ bản lúc này cậu đã hiểu được cách thức tấn công rồi, những động tác như bổ, chặt, chém, đâm, đỡ là những động tác bình thường đòi hỏi người chơi tùy vào hoàn cảnh mà sử dụng. Người chơi không thể đâm khi đang trong thế phòng thủ và không thể chén khi đang đâm.

Ngồi xuống xác của con Chuột Đồng trước mặt, cậu bắt đầu tìm kiếm. Giong nói hệ thống quen thuộc vang lên:

“Bạn đã học được Kĩ năng thu thập: Thu thập được 1 răng nanh Chuột Đồng, 1 da của Chuột Đồng”

Những hành động này đều là Lâm Vũ học được từ những người chơi xung quanh, đa phần là vậy. Sau khi thu thập xong đồ vật và bỏ vào hành trang xác con vật tự động biến mất, nhìn thành quả mà mình vừa thực hiện, Lâm Vũ tiếp tục hướng đến con Chuột Đồng tiếp theo đánh tới, khí thế bừng bừng.

Hơn 10 phút sau đó, khi thanh kiếm kết liễu sinh mệnh của con Chuột Đồng cuối cùng, âm thanh hệ thống thông báo.

“Bạn đã thăng một cấp, hiện tại bạn có 5 thuộc tính.”

Không vội mở bảng giao diện Lâm Vũ ngay lập tức sử dụng Thu Thập.

“Nhiệm vụ hoàn thành! Mau mau đến nhà Trưởng Thôn trả nhiệm vụ thôi nào.”

“Kĩ năng thu thập của bạn tăng một cấp.(Level 2: 0%)”

Sau khi đã thu thập và giết chết 20 con Chuột Đồng, Lâm Vũ hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời kĩ năng thu thập của cậu cũng tăng thêm một cấp. Khá hài lòng về thành quả của mình, cậu bước về nhà Trưởng Thôn và trả nhiệm vụ.

Phải mất một khoảng thời gian nho nhỏ thì đám người nhận cũng như trả nhiệm vụ đứng trước Lâm Vũ mới đi hết. Tới lượt mình, cậu lấy 20 chiếc răng nanh chuột đồng trong hành trang đưa cho Trưởng Thôn. Rồi nói như như những người trả nhiệm vụ khác:

“Xin mời Trưởng Thôn kiểm tra, con đã tiêu diệt được những con Chuột Đồng này và mang chiến lợi phẩm của nó đến đây. Mong ngài hãy cho con lời khuyên.”

Nhận những chiếc răng nanh của Lâm Vũ, Trưởng Thôn gật đầu cười tán thưởng, nói:

“Tốt lắm, con đã hoàn thành rất tốt thử thách của ta. Dựa vào thành tích của con, cũng như hào quang trên người con hãy đi đến rừng rậm hắc thạch, tại đó con sẽ tìm thấy được thứ mình cần.”

Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt Chuột Đồng.

+100exp

*+10 tiền đồng. *

“Dạ, con cảm ơn ngài. Chúc những điều tốt đẹp đến với ngài.”

Lâm Vũ cảm ơn và chào từ biệt, lúc này đây trong nội tâm cậu cực kì thắc mắc. Những người trả nhiệm vụ trước cậu đều được chỉ dẫn đên các Bậc thầy chiến đấu riêng biệt tùy theo vũ khí sử dụng mà định đoạt chức nghiệp của mình, nhưng còn cậu thì sao, không được nhận nhiệm vụ giống như vậy. Phải chăng cậu đã bỏ sót điều gì, vội mở bảng nhiệm vụ của mình cậu không khỏi cau mày.

*Người chơi Đầu Đất đã nhận nhiệm vụ Truy Tìm Câu Trả Lời. *

*Nội dung: Theo lời Trưởng Thôn, tại Rừng Rậm Hắc Thạch bạn sẽ tìm được thứ mình cần, hãy đi tìm câu trả lời đó.

Vị Trí: Cách Thôn Tân Thủ 3km về hướng Tây.*

Tiến độ: Chưa hoàn thành.

Chú ý: Nhiệm vụ hệ phái.

Dòng thông báo nhiệm vụ cho thấy đây là một nhiệm vụ hệ phái, liên quan đến chức nghiệp sắp tới của Lâm Vũ, nhưng tại sao lại là Rừng Rậm Hắc Thạch mà không phải nơi khác. Không đi ngay mà dừng lại quan sát, thắc mắc đó không phải chỉ mình cậu mà tất cả những người chơi có mặt tại đây đều muốn biết. Phải chăng Trưởng Thôn đang mắt lỗi gì đó, ngay lập tức một người to cao tay cầm chiến rìu tiến lên trao trả nhiệm vụ, cũng như Lâm Vũ anh ta kính cẩn nói

“Xin mời Trưởng Thôn kiểm tra, đây là những thứ mà ngài cần.”

“Tốt lắm, con đã hoàn thành rất tốt thử thách của ta. Dựa vào thành tích của con ta sẽ cho con lời khuyên chân thành nhất, hãy đến Bậc thầy chiến đấu của làng, tại đó con sẽ tìm thấy được thứ mình cần.”

Vẫn là câu đối thoại quen thuộc mà bất kì ai trao trả nhiệm vụ đều nhận được, có vẻ như không hài lòng về câu trả lời của trưởng thôn, tráng hán kia vội thưa:

“Xin ngài hãy ban cho con lời chỉ dạy như cậu bạn kia.”

“Ta đã đưa ra lời khuyên chân thành nhất rồi, ngươi không xứng đáng có được thứ như cậu ta.” Trưởng Thôn nói.

“Xứng đáng, lão già, mau đưa cho ta nhiệm vụ như của thằng kia.” Tráng hán nổi giận.

“Cậu đã xúc phạm ta vậy thì ta sẽ thu lại lời khuyên của mình. Ta tuyên bố trục xuất cậu ra khỏi thôn này, hãy đi đến thôn khác để nhận nhiệm vụ.”

Lời vừa dứt, đám đông không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Thu lại lời khuyên đồng nghĩa với việc từ bỏ tư cách làm nhiệm vụ. Đấy còn chưa kể bị trục xuất khỏi thôn tức là mọi nhiệm vụ trong thôn kể từ giờ đều sẽ bị cấm nếu muốn tiếp tục thì phải sang thôn khác mà quãng đường để đi đến thôn khác phải mất đến 2 ngày đường đi liên tục, và phải làm nhiệm vụ đầu tiên với hình phạt gấp đôi.

Đây quả là một điều mà không ai mong muốn gặp phải. Chỉ trong chớp mắt, tráng hán vừa mới còn đứng trước mặt Trưởng Thôn nay đã biến mất, không biết đã đưa đi đâu. Đám đông người chơi bắt đầu lo sợ, do có tấm gương vừa nãy nên mọi cử chỉ ăn nói đều hết sức kính cẩn, không có một chút gì ý nghĩ khinh nhờn nào cả. Cũng giống như tráng hán kia, tất cả trừ Lâm Vũ đều có một lời khuyên giống hệt nhau.

Quan sát đôi ba người đến trả nhiệm vụ nữa, Lâm Vũ loại đi khả năng hi hữu Trưởng Thôn bị lỗi. Bắt đầu hiểu được nhiệm vụ này chỉ có cậu thực hiện được.

Bước chân vội ra khỏi nhà của Trưởng Thôn, nhắm hướng Tây mà đi. Trong quá trình di chuyển Lâm Vũ tiện mở bảng giao diện game của mình, moị thứ đều không có nhiều thay đổi duy chỉ có thêm 5 điểm thuộc tính, 100/200exp, một chút phụ trọng và sát thương của thanh kiếm sắt.

Nhìn 5 điểm thuộc tính không quá nhiều không quá ít trươc mặt cậu phân vân, chưa biết làm sao để cộng hết 5 điểm kĩ năng đó sao cho hợp lí đối với nhân vật của cậu lúc này. Đắn đo một lúc, Lâm Vũ dứt khoát không cộng nữa, quyết định sau khi chọn phái xong rồi cộng một thể. Dù sao cậu cũng không thể biết chức nghiệp sau này là gì. Với nhưng gì cậu biết thì mỗi chức nghiệp đều có những cách cộng điểm khác nhau.

Chưa đi khỏi làng bao xa, một người chơi to lớn tay cầm chiến rìu nhảy từ bụi cây bên đường ra. Chỉ mũi rìu về hướng Lâm Vũ, hắn thét to:

“Mau giao bảo vật của ngươi cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.”

Gương mặt cùng thái độ như vậy không phải tráng hán vừa bị đuổi khỏi làng lúc trước thì là ai. Không ngờ hắn lại chặn đường với ý định cướp đồ. Không quá sợ hãi vì lời đe dọa, cậu từ tốn:

“Bảo vật tôi không có, Trưởng Làng chỉ dẫn chắc chắn có nguyên do của nó. Đây là vận may mỗi người mà thôi.”

“Chó chết, đừng tưởng mấy câu đó mà mang ra bịp ngươi. Nếu không có bảo vật, sao chỉ mày là nhận được.” Hắn gay gắt nói.

“Tôi thực sự không có cái bảo vật gì? Hơn nữa chuyện gì cũng không thể cưỡng cầu như vậy vừa hại người lại hại mình.” Lâm Vũ giải thích.

“Mày dạy đời ai đấy hả. Đã vậy tao cho mày chết.”

Lời vừa dứt tráng hán kia vội bổ nhanh chiếc rìu sắt của mình về phía của Lâm Vũ, một rìu cực mạnh bổ ngang người cậu,

Keng!

Tiếng binh khí va chạm với nhau, chắn ngang và va chạm với cây rìu là cây kiếm vốn dắt sau lưng của Lâm Vũ. Nhấn nhẹ mũi chân, cậu bật lùi ra đằng sau.

Thấy một đòn của mình bị chặn, tráng hán kia cũng chấn động. Đòn vừa rồi hắn phát ra bất ngờ hơn nữa lực đạo rất mạnh những tưởng chém bay nửa thanh máu của Lâm Vũ không ngờ lại bị chặn ngay tức khắc. Phản xạ như vậy quả thực rất nhanh, đến động tác rút kiếm lúc nào hắn cũng không nhìn rõ.

Trở lại Lâm Vũ tâm trạng cũng không tốt hơn là bao, ai ngờ nói đánh là đánh. Nếu không phải cậu có phản xạ tốt thì đã bị chém thành hai mảnh rồi. Để kiếm ở thế thủ, cậu trầm giọng:

“Tôi không muốn đánh nhau với anh, mời đi cho!”

"Đi? Đừng tưởng chặn được đòn vừa rồi mà to tiếng. Xem chiêu.”

Không vì lời Lâm Vũ nói làm lùi bước. Chân tráng hán dậm mạnh xuống đất, tạo đà lao vút về phía Lâm Vũ đang đứng, tung liên tiếp ra hai ba rìu liên tục, không ngừng nghỉ một chút nào. Cách làm này là chủ yếu dùng công phá thủ, khi chém nhanh và liên tục như vậy đối phương sẽ chỉ còn cách lựa chọn phòng thủ. Đợi khi không chống đỡ nổi thì kết cục chắc chắn là chết.

Cũng đọc được ý định của tráng hán, Lâm Vũ liên tục giơ kiếm lên đỡ đòn, vừa đỡ vừa lùi và luôn giữ một khoảng cách nhất định. Rơi và thế này, Lâm Vũ cũng suy nghĩ được cách giải trừ. Chỉ cần hắn lỡ tay vung rìu chậm đi một nhịp là cậu sẽ hạ ngươi men hướng ngược lại với hướng bổ rìu, vòng ra sau lưng chém hắn một nhát.

Lí thuyết là vậy những thực hiện là một quá trình khác, thành hay không đều là chờ sai lầm của hắn ta.

“Cơ hội.” Lâm Vũ mừng rỡ nghĩ.

Chờ đợi và quan sát cuối cùng cũng phát hiện ra cái sơ hở đó, ngay tức khác làm theo kế hoạch, một đòn chí mạng đánh thẳng sau lưng hắn ta.

-30 chí mạng.

Vui mừng chưa được bao thì lưỡi rìu thô to kia lần nữa xuất hiện, một nhát chí tử vào ngực làm Lâm Vũ bay ra xa lăn lộn xuống đất. Nhìn vội thanh HP, tính toán lượng HP vừa mất, con số làm cậu giật mình -70 HP máu là những gì mà một rìu tạo thành. Cố gắng nén cơn đau ở ngực, cậu vùng dậy giữ khoảng cách nhất định.

Siết chặt cán kiếm của mình, Lâm Vũ với ánh mắt bình tĩnh nghiêm túc, nói.

“Cậu quả thực đáng gờm.”

Khinh khỉnh với lời nói của Lâm Vũ hắn ta xoay xoay chiến rìu của mình, lần nữa siết chặt cười lớn nói:

“Sợ rồi chứ gì. Đến đây, đến đây đi.”

Ánh mắt cả hai như phát ra chiến ý bừng bừng, không hẹn mà cùng lap vào nhau.