Lục Đạo Chúa Tể

Chương 7: Đều là kỳ nhân




Kể từ khi tên thanh niên cao lớn buồn bực rời đi, phía sau liền liên tục người đi lên tiến hành khảo thí.

Ngẫu nhiên trong hàng người sẽ có một số nhân tài, tu vi không chỉ đạt tới Luyện khí cảnh bảy tám tầng, lực lượng cũng rất lớn.

“Bành”

Một tên tráng hán vung ra nấm đấm vào quả cầu, liền ha hả cười một cái, vô cùng vui vẻ.

Chỉ thấy hắn đi đến nhìn vào phù văn, đắc ý nói:

- Ha, là hai tấn, không tệ. Bất quá hôm nay tay phải có chút đau, thành ra không dùng toàn lực được.

Hắn nói xong liền nghênh ngang nhìn tên dong binh, vui vẻ nói:

- Huynh đệ, ta đấm tốt chứ!

Dong binh nhìn nhìn hắn, mặc dù thần thái lạnh nhạt nhưng trong mắt lại toát ra một chút bất ngờ. Phải biết rằng ngày hôm nay người đến khảo thí có đến mấy trăm tên, vậy mà cũng chưa có ai đạt tới hai tấn như tráng hán. Một số người tu vi cao hơn hắn, lực lượng cũng chỉ tầm hơn một tấn.

Nghĩ lại sau này đều là người một nhà, hắn liền gật gật đầu, cười nói:

- Đúng là không tệ. Xem ra ngươi ngoại trừ tu vi cao, còn có luyện qua thể công a.

Tráng hán nghe xong không khỏi đắc ý.

Dong binh kiểm tra thoáng phù văn lần nữa, liền nói với trung niên:

- Hai tấn không hơn không kém, Trương thúc, cho hắn đi ký tên đi a.

Trương thúc gật gật đầu, có chút ý vui nhìn tráng hán. Dù sao Dong Binh đoàn gần đây thiếu hụt nhân lực rất nhiều, vốn hôm nay tuyển trạch không đặt quá nhiều kỳ vọng. Nào ngờ chưa hết ngày, đã có nhân tài xuất hiện. Nhìn tráng hán dáng người to lớn, Trương thúc ngấm ngầm gật đầu, liền lấy ra giấy bút nói:

- Vị tráng hán này, kiểm tra ngươi xem như đạt đủ yêu cầu của chúng ta. Cần lại ký một bút thì sau này có thể đi Hắc Lôi dong binh đoàn làm việc, còn có đãi ngộ không nhỏ.

Tráng hán ha hả một cái, liền đi lại vui vẻ ký tên.

Trương thúc thấy hắn ký tên dứt khoát, liền lấy ra một cái thẻ bài ném cho hắn nói:

- Đây là Hắc Lôi lệnh bài, nhớ giữ cho kỹ, bởi vì nó đại diện cho thân phận Hắc Lôi Dong binh giả của ngươi. Sau đó đi trụ sở nhận đãi ngộ, cũng phải nhờ cái này mới được.

Trương thúc nói xong, chỉ lều nhỏ phía sau lưng, tiếp tục nói:

- Ngày hôm nay dong binh giả sẽ có một đoàn trở về trụ sở, ngươi tốt nhất là vào trong đó chờ.

Tráng hán nhìn vào trong lều, bên trong đã có vài người ngồi đợi. Hiển nhiên đều là người trúng tuyển.

....

Ngoại trừ tráng hán bộc phát ra lực lượng kinh người, khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ hơn nữa là phía sau đó một tên thanh niên dáng người thon dài, da thịt trắng nõn vậy mà cũng có tu vi Luyện Khí cảnh tám tầng, lực lượng hơn 1 tấn 500 cân.

Người này cười cười gãi đầu, trên mặt hơi ngại ngùng, hướng dong binh nói:

- Vị đại ca, ta vậy là được rồi a.

Dong binh nhướng mày nhìn hắn, cười gượng:

- Thật là làm cho ta bất ngờ. Tiểu tử ngươi cũng biết giả heo ăn thịt hổ a.

Thư sinh thanh niên cười nhẹ không nói, khiến cho người khác ngạc nhiên là hắn rất là điệu bộ của hắn quá mức ngại ngùng. Có điều dung mạo tuấn mỹ, chỉ sợ là danh môn thế gia, là thiên tài luyện võ.

Lôi Phong thành rất nhiều con cháu thế gia muốn vào Hắc Lôi dong binh đoàn, cái này cũng không phải chuyện hiếm thấy.

Tên dong binh lại kiểm tra phù văn, rồi liền báo cáo Trương thúc. Thư sinh tuấn mỹ biết chuyện liền nhanh nhẹn đi lại tiếp nhận giấy bút, ký tên rồi tiếp nhận lệnh bài, sau đó có hơi ngại ngùng cúi thấp đầu, hiểu chuyện đi vào trong lều chờ đợi ngày hôm nay kết thúc.

Tân Xuyên chờ đợi hồi lâu, rốt cuộc cũng tới bản thân mình liền đi ra khỏi hàng người, đi đến trước mặt vị trung niên.

Trương thúc thoáng nhìn hắn một cái, cũng không để ý, chỉ quả cầu màu lam nói:

- Tiểu tử, đặt tên ngươi lên quả cầu là được.

Tần Xuyên hơi chần chờ, lúc này không thể vận động nguyên lực, nếu như kiểm tra không có một chút tu vi nào, vậy thì cũng thật xấu hổ. Hắn nhìn quả cầu thật chăm chú, hơi thở ra, liền đặt tay lên trên.

Chỉ là hắn tịnh không có để ý là ngay lúc hắn đặt tay lên trên quả cầu, trái tim của hắn vậy mà hung hăng nhảy một cái, tức thì bốn phương tám hương tia máu điên cuồng vận động. Nếu cho hắn có thể nhìn vào thân thể của mình, hắn nhất định chấn kinh há mốc mồm. Nhân loại tu luyện là lấy đan điền tụ linh khí, đây là cơ bản, bất kỳ một tu sĩ nào cũng đều là như vậy. Kể cả Tần Xuyên, tất nhiên không ngoại lệ. Bất quá kỳ quái là, lúc này trong cơ thể hắn, trái tim lại dị dạng có nguyên khí ba động. Nguyên khí này càng không phải là nguyên lực, chứng tỏ đây là lúc hắn đến thế giới này nó mới xuất hiện qua.

Nguyên khí bao phủ trái tim của hắn, lại theo tia máu chạy dài khắp thân thể. Đan điền một mảnh trắng tinh, nguyên khí thập thò đi đến, liền khinh thường bỏ qua, lại chạy đi lung tung.

Khi nguyên khí điên cuồng làm nháo trong cơ thể Tần Xuyên, bên ngoài quả cầu lam cũng xuất hiện biến hóa.

Chỉ thấy quả cầu màu lam phát sinh chuyển động, màu lam ục ục giống như là bọt nước tản ra. Sau đó màu lam lại tích tụ, xoay vòng mấy lần liền vẽ ra một đám ngôi sao, cuối cùng ngừng chỉ chuyển động.

Trương thúc hơi có ý vị liếc mắt nhìn Tần Xuyên, rồi nhìn quả cầu. Đếm bên trong số sao, hắn liền gật gật đầu nói:

- Không tệ, là Luyện khí cảnh bốn tầng.

Cảm thấy thanh niên trước mặt lóe ra thần sắc ngạc nhiên, Trương thúc không biết vì cái gì lại hơi nhiều chuyện, cười nói:

- Đừng thất vọng, ngươi tuổi còn trẻ có tu vi Luyện khí cảnh bốn tầng cũng coi như có thiên phú tu luyện, với lại tu vi của người vừa đủ yêu cầu của chúng ta. Bây giờ chỉ cần kiểm tra lực lượng của ngươi nữa là có thể biết xem ngươi có đủ điều điện trở thành dong binh của Hắc Lôi dong binh đoàn hay không thôi.

Tần Xuyên làm sao nghe người trung niên này nói cái gì. Hắn lúc này vẫn đang còn hết sức ngạc nhiên. Đưa bàn tay lên hơi nhìn một thoáng, hắn không khỏi nở nụ cười nhẹ.

“Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng thế giới này xem ra cũng không bài xích ta. Nếu như đã có nguyên khí, như vậy về sau không sợ giấu đầu giấu đuôi, tu luyện cũng không cần mò mẫm!”