Luận Kiếm Toàn Cầu

Chương 262: Hoàng Long Cung




Editor: Nguyetmai

Sau một câu nói làm mọi người sực tỉnh, bảy môn phái nhanh chóng chia ra hành động. Một nhóm người phụ trách việc đón đỡ những chiếc phi đao đang bay múa trong đại sảnh Vương Lăng, một nhóm khác nấp sau cột đá Bàn Long, kéo cung hoặc là phóng ám khí vào đám "Ninja phi đao" trong lối đi. Mặc dù hầu hết đều là ám khí và cung thuật thông thường, nhưng ưu thế về số người và địa hình lại dần dần hiện ra.

Địa hình của đại sảnh khá rộng, mỗi khi phi đao bắn ra từ trong lối đi bị phân tán, mọi người sẽ không bị thương quá nhiều.

Ngược lại, tất cả các cung tên, phi đao, ám khí bắn từ đại sảnh vào lối đi đều tụ vào cùng một chỗ, nhìn mà giật cả mình.

Hiển nhiên là khả năng phòng ngự của đám Ninja trong lối đi không ra gì cả, sau một lượt, hàng Ninja đầu tiên đổ gục hơn nửa, thế công mãnh liệt của chúng bị giảm đi nhiều.

Áp lực vừa giảm bớt, bảy môn phái càng thêm phấn khích.

Một cây cung kéo những hai mũi tên, hoặc là phóng phi đao liên tục, tóm lại là bắn đủ mọi loại ám khí vào lối đi. Cách chiến đấu ồ ạt này làm cho đám Ninja trong lối đi đờ đẫn.

Liên tục có những tên Ninja bị thương, trên người cắm đủ mọi loại ám khí, trông thảm thiết vô cùng. Thế nhưng, phi đao bay ra từ trong lối đi càng lúc càng ít.

"Ha ha! Thành công rồi! Bọn chúng định chạy kìa!"

"Đuổi theo!!"

"Chưa biết chừng trên người chúng có thuật phi đao thượng thừa…"

Thấy chiến thuật có hiệu quả, mối nguy trong đại sảnh được hóa giải hoàn toàn, người của bảy môn phái đều trở nên kích động. Họ vừa bước ra từ sau cột đá Bàn Long, vừa tiếp tục trút đủ mọi loại ám khí vào trong lối đi.

Tiếc là tốc độ di chuyển của đám Ninja phi đao đó rất nhanh, chỉ nháy mắt đã thoát khỏi tầm bắn của phi đao và ám khí, trốn vào trong lối đi, cũng dẫn theo nhiều người vào lối đi hơn nữa.

"Cẩn thận! Đừng vào!"

Một số người của bảy môn phái nhanh chóng phát hiện ra có điều gì đó không bình thường. Sau khi vào trong lối đi, rõ ràng công kích của họ yếu đi rất nhiều, bèn vội vàng nhắc nhở người đằng trước cẩn thận.

Đáng tiếc, thi thể của mấy tên Ninja phi đao có sức cám dỗ với rất nhiều người. Họ hoàn toàn không nghe thấy, trong mắt chỉ còn lại thi thể Ninja, vội vã xông thẳng lên.

Trong số đó, Phi Hổ Môn là vội vàng nhất, còn có mấy đệ tử của Cái Bang và Linh Ẩn Hội nữa.

Vừa dứt lời, đám Ninja đang chạy trốn bỗng dừng bước lại, mười mấy chiếc phi đao đột nhiên ập ra chằng chịt khắp lối đi, bay thẳng về phía những đệ tử dẫn đầu của bảy môn phái.

Trong lối đi nhỏ hẹp, mấy người đi đầu không thể tránh đi đâu được, chỉ biết hoảng hốt đứng đó, trơ mắt nhìn vô số phi đao ập vào mặt…

Trong lối đi, những tiếng kêu thảm thiết khi bị đâm xuyên qua thân thể nối tiếp nhau vang lên.

"Đáng chết!"

"Lùi lại mau!"

Vài giây sau, một nhóm người hốt hoảng, chật vật rút ra khỏi lối đi.

Trong lối đi, hơn hai mươi cỗ thi thể nằm la liệt trên mặt đất.

Đám Ninja phi đao lại ép tới một lần nữa!

"Mẹ kiếp! Không đẩy vào được…"

Phái Võ Đang và phái Thiếu Lâm có ít người tinh thông ám khí và phi đao nên đuổi theo ở sau, vì thế mới không gặp bất cứ thương vong gì. Phái Nga Mi và Thải Y Môn vẫn luôn nép vào một khu vực an toàn ở đằng sau, chỉ có Phi Hổ Môn, Linh Ẩn Hội và Cái Bang là bị tổn thất.

Số người bị giảm bớt liên tục, người của ba bang phái này chỉ còn chưa tới một nửa so với lúc đến. Phi Hổ Môn là thảm nhất, hơn một trăm người mất mạng. Quay lại nhìn hơn hai trăm thi thể trong đại sảnh, một dòng khí lạnh bao trùm khắp trái tim mọi người.

Đây mới chỉ là đại sảnh Vương Lăng, là cửa ải thứ nhất mà đã chết nhiều người như thế rồi, đủ để hiểu trong đó nguy hiểm đến mức nào!

Một số người nghĩ tới việc rất có thể mình sẽ bỏ mạng mà không chiếm được bất cứ lợi ích gì cả, họ không khỏi nản lòng, sinh ra ý muốn rút lui.

"Bọn chúng lại lên rồi! Mọi người cùng bắn một lượt nào!!"

Âu Dương Khánh của phái Võ Đang cực kỳ không cam lòng, hắn ta cắn răng, lớn tiếng hô hào để khơi lên cảm xúc tích cực của mọi người.

Lúc này, không còn nhiều người có thực lực để phản kích nữa, ngay cả Thập Tam Côn Tăng cũng bị ép đến mức chỉ biết tự vệ. Linh Ẩn Hội và Cái Bang thì tổn thất nặng nề, những người bị thương cũng rất nhiều, vội vàng vận công chữa trị vết thương dưới sự yểm hộ của các huynh đệ trong môn phái. Bây giờ ngoại trừ Phi Hổ Môn với số lượng đông đúc ra thì chỉ có phái Nga Mi và Thải Y Môn là có khả năng phản kích được.

Thấy cảnh tượng các môn phái phải kéo dài hơi tàn như vậy, rốt cuộc phái Nga Mi cũng gác lại sự bất hòa với Phi Hổ Môn, bay qua những thi thể ngổn ngang trên mặt đất để lao về phía trước, đứng cùng với Thải Y Môn và phái Võ Đang, cung tên, phi đao, ám khí xuất hiện trong tay.

Trong Thải Y Môn, có một người khiến rất nhiều người chú ý tới!

Tiểu Dao lấy ra một cây cung bằng lông vũ vàng óng, như Dao Trì Tiên Tử với đôi cánh màu vàng kim tinh xảo, ba mũi tên được gắn vào dây cung, kéo ra thành hình trăng tròn. Mang theo tiếng gào thét nho nhỏ trong không khí, ba mũi tên được bắn ra, như sao băng lướt đi, để lại ánh sáng màu trắng ở phần đuôi, gây nên vài tiếng kêu rên trong lối đi.

Mặc dù cũng là cung thuật thông thường, nhưng dưới sự tăng cường của Hoàng Long Cung, lực sát thương của nó không thua kém gì võ học thượng thừa, giết chết một Ninja phi đao trong lối đi.

"…"

Ánh mắt của đám người Phi Hổ Môn lóe lên, nhìn chằm chằm vào Tiểu Dao có bộ dạng thanh tú, không dính bụi trần đó và Hoàng Long Cung trong tay cô ta, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì:

"Hoàng Long Cung, danh khí trung phẩm, hình như trên thị trường có giá hơn hai trăm vạn…"

"Vũ khí của tên mập đó cũng không tầm thường, đương đầu với nhiều phi đao như thế mà không sao, nếu rơi ra thì chúng ta phát tài rồi!"

Mấy người nhỏ giọng bàn tán:

"Nhưng Thải Y Môn này khó đối phó đấy."

"Ừm, rõ ràng chỉ là một nhóm sinh viên mà sao lại có nhiều thứ tốt như vậy, dù là công hội cỡ lớn cũng chưa chắc gom góp được."

"Xì, chắc là nhà giàu, phá của ấy mà."

"Đừng quan tâm nhiều như thế, cứ theo dõi chúng đi, khi qua được lối đi để vào bên trong thì chắc chắn sẽ có cơ hội, đến lúc đó, hừ…"

Sát ý rất rõ ràng ánh lên trong mắt hắn ta.

Không ai phát hiện ra rằng, trong một góc khuất cách đó không xa, chàng thanh niên chẳng biết là người của môn phái nào trong bảy môn phái này bỗng hơi động đậy lỗ tai, vờ như vô tình nhìn lướt qua, ghi nhớ mấy khuôn mặt đó của Phi Hổ Môn.

Trong đại sảnh, màn bắn nhau vẫn còn đang tiếp tục.

Mặc dù ba môn phái không hùng hổ cho lắm, nhưng lại chiếm ưu thế về địa hình, vẫn áp chế được công kích của đám Ninja phi đao trong lối đi. Sau khi có mấy tên Ninja nữa nằm xuống, bọn chúng không thể không lui vào sâu hơn, xa hơn.

Lần này, người của ba môn phái không đuổi theo, mà vẫn đứng ở vị trí cũ, hoặc là ngồi khoanh chân xuống để vận công, khôi phục nội lực đã bị tiêu hao, chữa trị những vết thương trên người.

"Chúng lại tới rồi!"

"Mọi người cẩn thận!"

Thấy người của bảy môn phái không đuổi theo, đám Ninja đã bị giảm nhiều về số lượng dừng lại một lát rồi quay về, những chiếc phi đao tiếp tục xé rách không khí và bay vào trong đại sảnh.

Nhưng lần này, rõ ràng số lượng phi đao đã giảm đi nhiều, tất cả mọi người đều tỏ vẻ hết sức yên tâm.

Người của bảy môn phái đồng thời ra tay, một đợt mưa bão lại ập vào lối đi, khiến lối đi lại có thêm bảy, tám thi thể nữa. Hai tên còn lại rốt cuộc cũng không chịu được áp lực, bỏ trốn mất tăm mất tích.

Rốt cuộc cũng dọn sạch lối đi rồi!