Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong

Chương 81: Là hắn suy nghĩ nhiều?




“Lão tam, cậu xác định lão tứ ở đây hả?” Lão nhị Lâm Thạc nhìn căn biệt thự xa hoa trước mắt, cùng với hoa viên và bồn hoa cây cối xinh đẹp bên ngoài, nhịn không được nói, “Chúng ta có cần xác nhận với cậu ấy một chút trước hay không?”

“Yên tâm, khẳng định không sai, ” Vương Hàng khẳng định gật đầu, “Đây cũng không phải nhà cậu ấy, cậu ấy ở nhờ nhà bạn.”

Buổi chiều bọn họ gọi điện thoại cho Kỳ Yến, hẹn cậu đi ra ăn cơm chiều, nào biết Tiền Tiền nói không tiện ra ngoài, ngược lại mời bọn họ đến chỗ ở mới làm khách, hai người bọn họ nghĩ đã lâu không gặp Tiền Tiền, liền lái xe lại đây.

“Từ lúc nào cậu ấy quen biết loại này?” Lâm Thạc không khỏi nhớ tới Sầm tiên sinh lần trước đến đồn công an đón Tiền Tiền, cuối cùng lại cùng Tiền Tiền đưa hắn đến bệnh viện, lúc ấy ánh mắt đầu tiên hắn đã cảm thấy nam nhân này không đơn giản, cho nên hiện tại nhìn đến căn biệt thự lớn xa hoa này, hắn nghĩ đến đầu tiên chính là người này.

“Cái này…” ánh mắt Vương Hàng nhẹ nhàng phiêu, “Bản lĩnh của Tiền Tiền cậu cũng biết đó, cậu ấy có thể quen biết đại nhân vật gì cũng không kỳ quái.”

“Cậu nói chính là một thân bản lĩnh thần kỳ của cậu ấy hả?” Vẻ mặt Lâm Thạc có chút rối rắm, làm một người đang học nghiên cứu sinh, hắn cảm thấy bản lĩnh của Kỳ Yến thật sự rất khó tin, rất không khoa học, chỉ là Kỳ Yến cố tình dùng sự thật đánh mặt hắn.

“Ừm, ” Vương Hàng gật gật đầu, “Không phải cậu ấy đã sớm nói với chúng ta, cậu ấy biết xem bói, chỉ là cậu và lão đại không tin mà thôi.”

“Nói hay cứ như là lúc trước cậu rất tin vậy đó, ” Lâm Thạc quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, phát hiện sau khi xe bọn họ tới gần, có một nam nhân trẻ tuổi mặc trang phục bảo an tối màu đi tới. Lâm Thạc kéo kiếng xe xuống, chợt nghe thấy nam nhân này mười phần khách khí hỏi: “Chào hai vị, xin hỏi là Vương Hàng và Lâm Thạc tiên sinh sao?”

Lâm Thạc và Vương Hàng nhìn nhau một cái, đồng loạt gật đầu.

Bảo an lộ ra một nụ cười thân thiện với hai người: “Hoan nghênh hai vị khách quý, mời lái xe vào bên trong, Kỳ tiên sinh đang ở bên trong chờ hai vị.”

Chờ xe lái vào cửa, Lâm Thạc cảm khái nói: “Cái đùi to như vậy, tớ cũng thật muốn ôm một cái.”

Vương Hàng tức giận nói: “Đừng nói cậu, tớ cũng muốn ôm cái đùi này được không.” Toàn bộ đế đô có mấy người có thể ôm được đùi Sầm gia, cố tình Tiền Tiền có thể làm thượng khách Sầm gia, hiện tại không biết rớt cằm bao nhiêu người đâu.

Sau khi xe dừng lại, hai người đi xuống xe liền nhìn thấy Kỳ Yến đứng ở trên bậc thang phất tay với bọn họ, bộ dạng hăng hái kia, làm cho bọn họ thiếu chút nữa liền không để mắt đến băng vải trên một tay khác của cậu.

“Lão tứ, tay cậu xảy ra chuyện gì vậy?” Lâm Thạc và Vương Hàng đều là người không quá thích chú ý tin tức xã hội, cho nên cũng không biết chuyện Kỳ Yến anh hùng cứu bạn nhỏ.

“Buổi sáng gặp được một kẻ xấu tập kích nhà trẻ, đánh với hắn một trận, ” Kỳ Yến nhẹ nhàng bâng quơ xem nhẹ quá trình, thấy hai anh em tốt đều trừng mình, vì thế có chút chột dạ nói, “Chỉ là một chút thương nhỏ, thật sự.”

“Thương nhỏ mà quấn băng vải cái gì, dán miếng băng cá nhân là được rồi, ” Vương Hàng tức giận nói, “Cậu có năng lực như vậy, sao không lên trời luôn đi?”

“Đây không phải là không mọc được cánh sao, ” Kỳ Yến nhìn trời, “Nói không chừng đời này tớ chính là thần tiên hạ phàm đó.”

“Xì, ” Vương Hàng nguýt cậu một cái, vốn tính toán chế nhạo cậu thêm hai câu, lại nhìn thấy quản gia tiên sinh ăn mặc chỉnh tề, cử chỉ tao nhã đã đi tới.

“Kỳ tiên sinh, hai người bạn của ngài thích uống gì?” Quản gia nhìn ra Kỳ Yến và hai cậu trai trẻ tuổi này quan hệ thực tốt, cho nên trên mặt không khỏi mang thêm vài phần ý cười.

“Cho hai người bọn họ ly nước sôi là được, không cần soi mói.”

“Kỳ Tiểu Yến, sao cậu không keo kiệt thêm chút nữa đi?” Lâm Thạc một tay ôm cổ Kỳ Yến, cười tủm tỉm nhìn về phía quản gia, “Cám ơn chiêu đãi, chúng tôi uống trà là được.”

“Hai vị tiên sinh khách khí, mời vào phòng ngồi.” Quản gia cố nén ý cười lui ra, sau khi vào nhà quay đầu lại nhìn, Kỳ tiên sinh đang đùa giỡn với hai người bạn của cậu ấy, hai cậu trai trẻ kia thoạt nhìn bộ dạng thực hung dữ, nhưng mà đều thực cẩn thận tránh khỏi cánh tay bị thương của Kỳ tiên sinh.

Tình bạn của người trẻ tuổi, thật sự là thuần túy lại tốt đẹp.

Kỳ Yến bị hai thằng bạn xấu xử lý một trận, ngoan ngoãn đem hai người đến phòng khách ngồi xuống, trên bàn trà đã chuẩn bị tốt nước trà điểm tâm hoa quả, chất đầy một bàn.

“Khó trách cậu vui quên đường về, nhiều điểm tâm ăn ngon như vậy, không phải vừa vặn với khẩu vị của kẻ tham ăn là cậu sao?” Vương Hàng dùng nĩa bạc đâm một khối điểm tâm nhỏ đến miệng, điểm tâm vào miệng lập tức tan, không ngọt không ngấy, còn mang theo mùi thơm ngát ngon miệng, ăn ngon đến mức khiến người ta có thể cảm nhận được hương vị hạnh phúc, “Tiền Tiền à, cậu chính là sống những ngày thần tiên mà.”

“Không tồi đi, ” Kỳ Yến đắc ý nói, “Tớ nói với các cậu, trong nhà Bách Hạc có mấy đầu bếp, mỗi người đều có thể làm thiệt nhiều mỹ thực, chờ buổi tối các cậu nhất định phải nếm thử.”

Lâm Thạc thấy Kỳ Yến mặt mày hớn hở khen đầu bếp Sầm gia, giống như chủ nhà khen thứ tốt nhà mình, trong lòng cảm thấy có chút quái quái, “Vậy chờ cậu dọn ra ngoài, cậu làm thế nào ăn được mấy thứ đồ ăn ngoài đó? Từ giàu thành nghèo khó nha.”

Kỳ Yến nghe nói như thế, biểu tình cứng đờ: “Nếu không, tớ cũng mua một căn nhà lớn, nuôi hai đầu bếp?”

Lâm Thạc cầm một khối hoa quả răng rắc răng rắc ăn hết, “Cậu nói nữa tớ liền hận giàu đó, đừng đem việc mua nhà nói đơn giản như mua một bộ quần áo vậy, người đang cạp đất tỏ vẻ lòng đau.”

Tim mệt, ngồi giữa hai đứa bạn thổ hào, tâm tính hắn còn có thể tốt như vậy, quả thực chính là anh em tốt thời đại mới.

Kỳ Yến cẩn thận hồi tưởng tài sản trên danh nghĩa của mình, lần trước sau khi xử lý chuyện trấn Vương Hương, tiểu tổ đặc biệt hình như đưa cho cậu một căn phòng, cùng với mấy trăm vạn tiền thưởng, có điều cậu không có thời gian xem, vẫn luôn không để ý tới, hiện tại lão nhị hỏi đến, cậu mới tính một chút tổng tài sản trên danh nghĩa mình, hẳn là cũng có mấy ngàn vạn.

Hóa ra cậu không cẩn thận, liền biến thành một tiểu thổ hào rất có dư sản.

“Nói thật nha, Tiền Tiền, ” Vương Hàng nhìn bốn phía, sau khi xác định nhóm người hầu đều không ở đây, mới hạ giọng nói, “Cậu ở đây quen không? Nếu như không quen, đến nhà của tớ đi, nhà tớ cũng mời một đầu bếp.”

“Các cậu yên tâm, Bách Hạc và người nhà của hắn rất tốt với tôi, ” sau khi Kỳ Yến nói lời này ra khỏi miệng, cau mày nói, “Lời này lại nói sao có chút kỳ quái nhỉ.”

“Đương nhiên kỳ quái, không biết còn tưởng rằng là người nhà mẹ đẻ đang hỏi chuyện con gái mới gả đến nhà chồng đó, ” Lâm Thạc bình tĩnh phun tào, “Có điều không cần cậu nói, tớ cũng nhìn ra cậu và người Sầm gia ở chung không tồi.”

“Cậu làm sao thấy được?” Vương Hàng kinh ngạc nhìn Lâm Thạc, “Sao tớ lại không nhìn ra.”

Lâm Thạc lười biếng dựa vào sô pha nói: “Cái này là vấn đề chỉ số thông minh.”

Vương Hàng: …

Công kích nhân thân đây mà!

Kỳ Yến cười tủm tỉm nhìn hai người đấu võ mồm, chút cảm giác kỳ quái trong lòng lại không có nói ra khỏi miệng.

Đoạn thời gian này cậu ở Sầm gia, thế mà còn thật sự chưa từng cẩn thận suy xét chuyện lúc nào dọn về, chẳng lẽ là ở Sầm gia ở đến quá thư thái à? Nghĩ đến mỗi ngày mình sống cuộc sống con vua, bản mặt già của Kỳ Yến có chút đỏ lên.

“Tiểu Yến, ” Sầm đại ca và Sầm đại tẩu phong trần mệt mỏi từ bên ngoài chạy về, Sầm đại tẩu vào cửa bước đi đến bên cạnh Kỳ Yến, “Chị nghe tam đệ nói cậu bị thương, bị thương có nghiêm trọng không, bác sĩ nói như thế nào, có cái gì cần chú ý ăn kiêng không?”

Sầm đại ca theo ở sau lưng chị không ngừng gật đầu, hai mắt anh sáng quắc nhìn chằm chằm Kỳ Yến, dường như muốn từ trên người cậu tìm ra điểm không thích hợp.

“Đại ca, đại tẩu, em không sao, chỉ là bị chút thương nhỏ, ” Kỳ Yến bị đại tẩu nhìn chăm chú đến có chút ngại ngùng, giới thiệu bạn tốt của mình với hai người, “Hai người này là bạn của em, Vương Hàng và Lâm Thạc.”

“Đây là đại ca và đại tẩu Bách Hạc.”

Sầm đại ca và Sầm đại tẩu lúc này mới chú ý tới hai người Lâm Thạc và Vương Hàng, bọn họ áy náy mỉm cười với hai người: “Ngại ngùng, chúng tôi vừa rồi có chút lo lắng cho tiểu Yến, cho nên có chút thất lễ, hoan nghênh các cậu tới làm khách.”

“Sầm tiên sinh, Sầm phu nhân, hai người khách khí.” Vương Hàng và Lâm Thạc mặc dù ở trước mặt Kỳ Yến tương đối không có mặt mũi, nhưng mà thời khắc mấu chốt vẫn rất đứng đắn. Huống chi hai người này là bởi vì lo lắng cho thương thế của Tiền Tiền, mới có thể gấp đến độ mất đúng mực, bọn họ làm sao sẽ cảm thấy đối phương chậm trễ chứ.

Vợ chồng Sầm đại ca ở trên đường trở về, cũng đã biết chuyện trải qua, cho nên cũng biết buổi sáng hôm nay Kỳ Yến kiên trì đưa con gái bọn họ đến nhà trẻ là vì cái gì, lại thêm Kỳ Yến ở nhà trẻ vì ngăn cản kẻ xấu phạm án mà bị thương, làm cho bọn họ đối với Kỳ Yến vừa cảm kích vừa áy náy.

“Đại ca, đại tẩu, hai người đi lên lầu xem Đoàn Đoàn trước đi, trước khi con bé ngủ trưa còn nhắc tới hai người, ” Kỳ Yến cười nói, “Nhìn thấy hai người trở về, khẳng định con bé sẽ thật cao hứng.”

Sầm đại ca và Sầm đại tẩu tuy rằng lo lắng cho con, nhưng vẫn lôi kéo Kỳ Yến nói một hồi lâu, mới vội vàng lên lầu.

Vương Hàng sửng sốt nửa ngày, mới nói: “Tiền Tiền, người Sầm gia thật sự là xem cậu trở thành người mình mà đối đãi.” Khách sáo và thân cận thực dễ dàng phân biệt ra, thái độ của vợ chồng lão đại Sầm gia đối với Kỳ Yến, giống như anh trai chị dâu ở chung với em trai, xem ra Tiền Tiền không nói dối, người Sầm gia thật sự rất tốt với cậu ấy.

Hắn có chút hiểu vì sao Tiền Tiền có thể ở Sầm gia lâu như vậy còn không cảm thấy không được tự nhiên, nếu như là hắn đến nhà như vậy làm khách, cũng sẽ không cảm thấy không được tự nhiên.

Kỳ Yến cười tủm tỉm không có phản bác, “Các cậu muốn ăn cái gì, đợi lát nữa tớ bảo phòng bếp làm.”

“Giống mấy thứ bình thường chúng ta thích ăn đó, về việc ăn bọn tớ cũng không chú ý, ” Lâm Thạc nói, “Bọn tớ tới đây chính là muốn xem gần đây cậu thế nào, đoạn thời gian trước liên lạc cậu không được, trong lòng tớ và lão tam vẫn luôn thực lo lắng, hiện tại nhìn thấy cậu không có việc gì, bọn tớ cũng có thể yên tâm.” Tiền Tiền không có người nhà, nếu người làm bạn là bọn họ cũng không để bụng, lỡ như Tiền Tiền xảy ra chuyện thì làm thế nào?

Kỳ Yến nghe vậy sửng sốt, lập tức cười: “Xin lỗi, khiến các cậu lo lắng, đoạn thời gian trước bận một việc, lại không thể nói với những người khác, cho nên mới luôn không gặp các cậu.”

Lâm Thạc và Vương Hàng đồng loạt sửng sốt, thấy vẻ mặt Kỳ Yến không giống như là đang nói giỡn, bọn họ lại bắt đầu lo lắng, không phải là Tiền Tiền đi tham gia hoạt động nguy hiểm gì đi?

“Các cậu đừng nghĩ nhiều, tớ đây là giúp đỡ quốc gia làm việc, ” Kỳ Yến uống một ngụm trà, “Cái khác tớ cũng không dám nhiều lời, các cậu yên tâm đi.”

“Có nguy hiểm hay không?”

Kỳ Yến lắc lắc đầu: “Chuyện đã xong xuôi, tớ đây không phải rất tốt à?”

“Nếu em không bị thương, thì mới tính là rất tốt, ” Sầm Bách Hạc từ ngoài cửa đi đến, cười nói với Vương Hàng và Lâm Thạc, “Chào các cậu, hoan nghênh đến nhà chúng tôi làm khách.”

Lâm Thạc mơ hồ cảm thấy, “chúng tôi” trong miệng nam nhân tên Sầm Bách Hạc này có thâm ý khác.

Có khả năng… là hắn suy nghĩ nhiều?