Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong

Chương 71: Gần đây ổn không?




Trên quốc lộ lưu lượng xe cộ cao phát sinh tai nạn xe cộ liên hoàn, chỉ có bốn chiếc xe bị ảnh hưởng đã xem như may mắn, rất nhanh cảnh sát cùng với người của bệnh viện lại đây, cùng mang người trong bốn chiếc xe đi. Những người qua đường khác cũng không biết những người này là đồng lõa, sau khi cảm khái một phen vì bọn họ xui xẻo, liền đem chuyện này quên ra sau đầu.

Triệu Chí Thành và Hướng Cường lòng còn sợ hãi, lần này nếu không phải Kỳ đại sư đưa cho bọn họ cái bùa hộ mệnh kỳ quái đó trước, thì xảy ra việc chính là bọn họ.

Sau khi đưa bốn kẻ xấu kia đến bệnh viện, một người trong đó cứu chữa không có hiệu quả mà tử vong, ba người khác tuy rằng trọng thương, nhưng mà không có nguy hiểm tính mạng, cho nên bộ quốc an rất nhanh chuyển ba bệnh nhân đó đi, khiến những người khác không chỗ hỏi thăm.

Ngày hôm sau Triệu Chí Thành và Hướng Cường liền mang theo một đống lớn quà tặng, đi cảm tạ ân cứu mạng của Kỳ Yến

Nhưng mà bọn họ đến quá sớm, Kỳ đại sư còn chưa có rời giường.

“Kỳ đại sư còn đang nghỉ ngơi, chúng tôi cũng không tiện quấy rầy cậu ấy, ” Triệu Chí Thành buông tạ lễ trong tay xuống, “Chúng tôi buổi chiều lại đến.”

“Hai vị tiên sinh mời ngồi, ” quản gia sao có thể để khách của Kỳ đại sư cứ như vậy mà đi, hắn nhìn đồng hồ, “Kỳ đại sư hẳn là rất nhanh liền rời giường, xin hỏi hai vị muốn uống chút gì không?”

“Không cần khách khí, ” Triệu Chí Thành là tên đàn ông thô tháo đi ra từ bộ đội, đối mặt với quản gia nhã nhặn tao nhã, hắn hơi có chút không được tự nhiên, “Chúng tôi ngồi lát sẽ đi.”

“Hai vị là khách của Kỳ đại sư, chính là khách quý của toàn bộ Sầm gia, ” quản gia nhìn ra Triệu Chí Thành không được tự nhiên, lui qua bên cạnh mấy bước, để người hầu châm trà cho hai người, hơi hơi khom người, “Hai vị mời chậm rãi dùng.”

Chờ quản gia mặc tây trang đeo bao tay trắng rời đi, Triệu Chí Thành nhẹ nhàng thở ra, quy củ của mấy nhà giàu này thật phô trương, khí độ của bọn họ không thể so với Kỳ đại sư, bị vây trong hoàn cảnh này có chút không được tự nhiên.

“Đội trưởng, ” Hướng Cường nâng trà, nhỏ giọng nói với Triệu Chí Thành, “Tôi cảm thấy Sầm gia so với mấy hào môn thế gia chúng ta đến trước kia, giống như càng chú ý.”

Triệu Chí Thành quét mắt nhìn hắn một cái không nói gì, làm khách ở nhà người khác, còn bàn luận việc tư nhà người ta, việc này quá thất lễ.

“Đội trưởng Triệu, Hướng tiên sinh, ” Kỳ Yến từ trên lầu đi xuống, thấy Triệu Chí Thành và Hướng Cường đang lặng lẽ nói chuyện, cố ý đề cao âm lượng nhắc nhở hai người, “Ngại ngùng, hôm nay thức dậy trễ một chút.”

“Là chúng tôi quấy rầy Kỳ đại sư ngài nghỉ ngơi, ” Triệu Chí Thành thấy Kỳ Yến xuống lầu, lập tức từ trên sô pha đứng lên.

“Mau ngồi, mau ngồi, ” Kỳ Yến đặt mông ngồi xuống sô pha, “Chúng ta coi như là anh em từng cùng hoạn nạn, không cần chú ý như vậy.”

“Kỳ đại sư, ” quản gia bưng một cái khay lại đây, bên trong là bữa sáng của Kỳ Yến, “Mời dùng bữa sáng.”

“Cám ơn.” Kỳ Yến lộ ra một khuôn mặt tươi cười thật xán lạn với quản gia.

Quản gia không tự giác trả lại cậu một nụ cười, sau khi khom người với ba người một lần nữa, trầm mặc rời đi.

“Kỳ đại sư, ngày hôm qua nếu không nhờ ngài, hai người chúng tôi cũng không có cơ hội ngồi ở chỗ này, ” Triệu Chí Thành và Hướng Cường đứng dậy thật sâu khom người chào Kỳ Yến, “Ân cứu mạng, suốt đời khó quên.”

Kỳ Yến nhận lễ của hai người bọn họ, bưng ly lên uống một ngụm sữa: “Ngồi ngồi ngồi, có chuyện ngồi chậm rãi nói.”

Triệu Chí Thành và Hướng Cường ngoan ngoãn ngồi xuống, giống như bạn nhỏ xếp hàng ngồi chờ chia trái cây trong nhà trẻ.

Kỳ Yến bị bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời của hai hảo hán thật thà kia chọc cười, ngay cả bánh bao cũng ăn không vô nữa: “Ngày hôm qua lúc các anh trở về, có phải xảy ra chuyện gì hay không?” Ngày hôm qua cậu thấy hai người này còn có khả năng phát sinh huyết quang tai ương, hôm nay lại không còn.

Hướng Cường đem mọi chuyện nói rõ ràng, cuối cùng tò mò hỏi: “Kỳ đại sư, nhân dân tệ gấp thành lá bùa, vì cái gì sẽ có hiệu lực lớn như vậy?”

“Các anh hẳn là từng nghe qua tiền Ngũ Đế* đi?”

*Tiền Ngũ Đế là một dải gồm năm đồng tiền cổ của 5 vị Hoàng đế cường thịnh nhất triều đại nhà Thanh là: Thuận Trị, Khang Hy, Ung Chính, Càn Long và Gia Khánh. Theo phong thuỷ, các đồng tiền của các thời đại càng cường thịnh thì khí trường của nó càng mạnh. Mọi người thường hay treo xu ở bàn thờ thổ thần, bỏ trong túi xách, hay treo ở quầy thu ngân, cửa ra vào.

Hướng Cường và Triệu Chí Thành liên tục gật đầu, tốt xấu thì bọn họ cũng là người của tiểu tổ đặc biệt, đối với mấy tri thức huyền học cơ bản đó vẫn là vô cùng hiểu biết.

“Trên thực tế hiệu quả của cái này cũng giống như tiền Ngũ Đế, ” Kỳ Yến cười nói, “Trong quan niệm truyền thống, tiền Ngũ Đế là một pháp khí hộ thân vô cùng thực dụng, tiền Ngũ Đế có thể có năng lực lớn như vậy, đơn giản là bởi vì lúc năm vị đế vương này tại vị, được dân chúng vô cùng ủng hộ, thiên hạ thái bình, hơn nữa năm vị đế vương này có công trị thế, nói tục khí một chút, đó chính là họ nhân khí cao, dương khí thịnh, có lực tín ngưỡng của dân chúng. Chỉ là rất nhiều tiền Ngũ Đế truyền lưu đến hiện tại đều có mài mòn, thậm chí còn có rất nhiều là giả, cho nên muốn chế tạo ra tiền có hiệu lực vô cùng không dễ dàng.”

“Chỉ là nhân dân tệ…”

“Tín ngưỡng trên nhân dân tệ cũng không yếu hơn tiền Ngũ Đế, ” Kỳ Yến biết hai người này còn chưa chuyển được quan niệm, lại thêm cậu hôm nay ngủ đủ, tâm tình tốt, liền hiếm có mà giải thích với hai người, “Trên nhân dân tệ có vĩ nhân Hoa Hạ chúng ta, lại có được tín ngưỡng của hơn mười triệu người, tôi dùng thủ ấn đem lực tín ngưỡng phong ấn vào trong nhân dân tệ có hơi thở của các anh, lực tín ngưỡng này sẽ bảo hộ các anh.”

Triệu Chí Thành nghe được trợn mắt há mồm, bọn họ tiếp xúc qua nhiều đại sư như vậy, loại người có gan đổi mới trong huyền thuật giống như Kỳ đại sư, còn thật sự không có ai.

“Càng quan trọng hơn là, sau khi bùa nhân dân tệ mất đi hiệu lực, các anh còn có thể tiếp tục sử dụng, vừa bảo vệ môi trường vừa gọn gàng, quả thực chính là chuyện tốt một mũi tên bắn hai con chim, ” Kỳ Yến nói đến đây còn đắc ý gật gật đầu, “Tôi làm nhân sĩ giới huyền học đời này, phải đi cùng thời đại, có gan đổi mới, mới có thể không bị thời đại vứt bỏ.”

Triệu Chí Thành và Hướng Cường hai mắt dại ra, tuy rằng cảm thấy có chút vớ vẩn, nhưng lại khó hiểu mà cảm giác lời này thật có đạo lý, Kỳ đại sư không hổ là Kỳ đại sư, chính là đặc sắc như thế.

“Kỳ đại sư, hôm nay chúng tôi tới, ngoại trừ nói lời cảm ơn ngài, còn có một việc muốn nói với ngài, ” Triệu Chí Thành thấy trên mặt Kỳ Yến không có không vui, mới tiếp tục nói, “Tiền đại sư muốn gặp ngài.”

“Tiền đại sư hiện tại thế nào?” Kỳ Yến không hỏi về sự kiện gián điệp, đây cũng không phải là chuyện cậu có thể hỏi, “Trong khoảng thời gian này vẫn không có cơ hội thăm ông ấy, nếu hiện tại có cơ hội có thể đi thăm ông ấy, vậy thì thật tốt quá.”

Triệu Chí Thành thấy Kỳ Yến không hỏi chuyện về Tiền đại sư, liền chủ động nói tới việc này: “Vụ án Tiền đại sư có khả năng là gián điệp trước đó đã điều tra rõ, Tiền đại sư là vô tội.”

Tiền đại sư vô tội, vậy có nghĩa là Ngụy đại sư có vấn đề.

Kỳ Yến thở dài, không có đánh giá chuyện này. Lúc trước cậu nhìn thấy Ngụy đại sư, đối phương tuy rằng thiếu một mắt, nhưng là một vị trưởng bối vô cùng ôn hòa, thật không ngờ ngắn ngủn mấy tháng đi qua, đối phương lại làm ra loại chuyện này.

“Hai tháng trước, Ngụy đại sư tìm được con trai thất lạc nhiều năm của ông ấy, ” trong giọng nói Triệu Chí Thành có tiếc hận có phẫn nộ, “Bên chúng tôi đã khống chế đứa con trai này, cẩn thận tra xét, phát hiện người này căn bản là không có quan hệ cha con với Ngụy đại sư.”

Người giới huyền thuật, phần lớn con cái gian nan, có thể có con trai hoặc là con gái, thì chính là trời cao ban cho, cho nên đối với Ngụy đại sư có thể có một hậu đại mà nói, nhất định là một chuyện phá lệ cao hứng. Những đại sư đó có thể phán mệnh cho người khác, cố tình lại tính không được quỹ đạo nhân sinh của mình, Ngụy đại sư đến chết cũng không biết, đứa con trai mà ông thà rằng làm gián điệp cũng không nguyện ý để người ta thương tổn, trên thực tế chỉ là một kẻ lừa đảo.

“Chẳng lẽ không có giám định thân nhân à?”

“Có làm, nhưng mà bị người ta động tay chân.”

Kỳ Yến không có tiếp tục hỏi thăm, lấy tác phong của bộ quốc an, khẳng định sẽ không bỏ qua mấy kẻ tiểu nhân đó.

“Tiền đại sư bao giờ rảnh?” Trong lúc bất tri bất giác, Kỳ Yến đã đem bữa sáng ăn hơn phân nửa, “Gần đây tôi thực nhàn, không có chuyện gì làm.”

“Vậy cải lương không bằng bạo lực, liền hôm nay đi?” Trong lòng Triệu Chí Thành hiểu rõ, đại sư giống như Kỳ Yến, tùy thời tùy chỗ đều có người muốn tìm cậu làm việc, không thừa dịp hiện tại cậu rảnh dẫn cậu đi gặp Tiền đại sư, có lẽ ngày mai liền có người tìm tới cửa.

Huống chi để Kỳ đại sư một mình ra ngoài, bọn họ cũng lo lắng.

“Kỳ đại sư, ” quản gia đi đến, nhỏ giọng nói với Kỳ Yến, “Hai vị tiên sinh Viên Bằng, Viên Thành đến.”

Kỳ Yến đem bát đĩa không để qua một bên, lau sạch sẽ khóe miệng, “Trước đó không phải bọn họ đã đưa quà xin lỗi qua rồi à?”

Quản gia cười nói: “Chắc là trong lòng không kiên định?” Trong lòng Viên gia có thể kiên định mới là lạ, vốn là có chuyện muốn nhờ, kết quả còn huyên náo ra như vậy. Lần trước bọn họ đến nhà giải thích, thái độ Kỳ đại sư lại ôn hoà, chỉ sợ mấy ngày nay Viên gia đều ngủ không an ổn.

“Mời bọn họ vào đi.” Viên gia cũng coi là vọng tộc, nhưng đại khái là có viên châu ngọc Sầm gia ở phía trước, cậu nhìn những thế gia quý tộc khác, liền khó tránh khỏi lấy người Sầm gia ra so sánh với bọn họ. Tục ngữ nói, người so với người chỉ muốn chết, hàng so với hàng chỉ muốn ném, có Sầm gia, cảm giác của cậu đối với Viên gia cũng liền bình thường.

Trong những người Viên gia cậu gặp qua, chỉ có Viên Thành là hơi thở thuần khiết nhất, dựa theo cách nói thông tục một chút chính là, chỉ có trên người Viên Thành có chính khí, những người khác đều chưa nói tới có bao nhiêu sạch sẽ. Tuy nói người làm ăn đều không có khả năng là bạch liên hoa thuần khiết vô tội, nhưng mà tổ tiên Viên gia phát tài khẳng định không phải dựa vào thủ đoạn quang minh chính đại, không thì cũng sẽ không đời này không bằng đời trước, còn thân mang sát khí.

“Kỳ đại sư, nếu ngài có khách, chúng tôi…”

“Các anh ngồi đợi chốc lát, chốc nữa tôi còn muốn theo các anh cùng đi thăm Tiền đại sư, ” Kỳ Yến cười nói, “Hai người các anh đi rồi, tôi lại không biết đường, đi đâu tìm Tiền đại sư?”

Hướng Cường còn muốn nói điều gì đó, nhưng mà bị Triệu Chí Thành cắt ngang, “Được.”

Triệu Chí Thành không ngốc, liếc mắt một cái liền nhìn ra Kỳ đại sư thái độ lãnh đạm với hai vị thiếu gia nhà họ Viên, không thì cũng sẽ không là loại phản ứng này. Dù sao thì luận công hay luận tư, bọn họ đều đứng ở bên phía Kỳ đại sư, cho nên Kỳ đại sư không cho bọn họ đi, vậy bọn họ liền không đi.

“Viên đại thiếu, Viên nhị thiếu, mời đi bên này.” Quản gia dẫn hai anh em Viên Bằng, Viên Thành vào cửa.

Anh em Viên gia phát hiện Sầm gia còn có khách, đầu tiên là sửng sốt một chút, lập tức duy trì mỉm cười chào hỏi Kỳ Yến, “Kỳ đại sư, anh em chúng tôi lại tới quấy rầy.”

“Mời ngồi, ” Kỳ Yến cười nói, “Có bạn bè tới cửa, là việc vui, nói gì quấy rầy.”

Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, Kỳ Yến lại không có chủ động giới thiệu bạn của cậu với anh em Viên gia, đơn giản thô bạo mà dùng hành động biểu đạt thái độ không chào đón anh em hai người.

Trong lòng Viên Bằng có chút xấu hổ, chú họ hắn làm chuyện kia vừa không xinh đẹp cũng không có đầu óc, hai lần hắn đến Sầm gia, đều cảm thấy da mặt phát sốt, chỉ là đối mặt với loại thái độ không mặn không nhạt của Kỳ Yến, hắn vẫn chỉ có thể mặt dày mày dạn nói lời dễ nghe, “Kỳ đại sư có thể không ghét bỏ hai anh em chúng tôi là được.”

Kỳ Yến cười mà không nói, ánh mắt đảo qua Viên Bằng rơi xuống trên người Viên Thành, “Viên sư huynh gần đây ổn không?”

“Tôi không có gì, gần đây thân thể cậu thế nào?” Viên Thành là thật lòng cảm thấy có chút xin lỗi Kỳ Yến, cho nên trên mặt khó tránh khỏi mang vẻ xấu hổ.

“Mỗi ngày bị xem thành heo mà nuôi, không tốt cũng phải tốt, ” Kỳ Yến sờ sờ gương mặt hồng nhuận của mình, “Ngược lại là anh xem ra gầy hơn một chút.”

Sắc mặt Viên Bằng khẽ thay đổi, Viên Thành lại cười khổ nói: “Có khả năng gần đây khẩu vị không tốt lắm.”

Viên Bằng nhìn em trai một cái, không nói gì.