Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong

Chương 120




Thân là vợ ảnh đế, bộ dạng dung nhan không chỉnh của Quách Khả hiện tại nếu để phóng viên chụp được, khẳng định chốc lát lại là một đầu đề giải trí.

“Chào anh, tôi là Kỳ Yến, xin hỏi Quách nữ sĩ ở trong này sao?” Kỳ Yến làm bộ như không có nhìn thấy sự phòng bị và cẩn thận của người đàn ông trung niên trước mắt, cười nhạt nói, “Hy vọng tôi không có đến trễ.”

“Cậu, cậu là?” Người đại diện nghẹn họng nhìn Kỳ Yến trân trối, như thế nào cũng không thể tin được cậu thanh niên này chính là người bọn họ chờ, nhưng mà giờ này, lại chỉ ra đã hẹn với chị Quách, ngoại trừ Kỳ đại sư thì sẽ không có ai khác.

Nhìn Kỳ Yến ăn diện, người đại diện cảm thấy cậu càng giống công tử nhà giàu, chứ không phải đại sư gì. Có điều người đã đến, trong lòng hắn tuy rằng thất vọng, nhưng trên mặt cũng không tiện lộ ra quá nhiều cảm xúc, “Kỳ đại sư chào ngài, tôi là người đại diện của người nhà chị Quách, chị Quách ở bên trong chờ ngài, mời đi bên này.”

Kỳ Yến gật gật đầu với hắn, đang chuẩn bị đi về hướng Quách Khả, người đại diện lại dẫn cậu lên trên lầu.

Quán cà phê này trang hoàng thực tinh xảo, tổng cộng chia hai tầng cao thấp, trong phòng bày thực vật xanh um tươi tốt, khiến người ta liếc mắt một cái nhìn qua thấy cảnh đẹp ý vui. Phong cách trang trí trên lầu còn chú ý hơn dưới lầu, phong cách thuần phương Tây cổ đại, trong xa hoa mang theo một chút tao nhã, là một địa phương vô cùng yên tĩnh.

“Xin chờ một lát.” Người đại diện áy náy mỉm cười với Kỳ Yến, bước nhanh đi xuống lầu.

“Chị Quách, ” người đại diện vẻ mặt hết sức khó coi, đi đến trước mặt Quách Khả, “Người trẻ tuổi vừa rồi chính là Kỳ đại sư Lục Tuyền giới thiệu, tôi hoài nghi Lục Tuyền đang đùa giỡn chúng ta.”

“Cậu ấy chính là Kỳ đại sư?” Quách Khả nhìn lên trên lầu, trái tim trầm xuống, chỉ là nghĩ đến những tin tức đăng bên ngoài, cha mẹ chồng mãnh liệt không nói lý, còn có hai đứa con còn nhỏ tuổi, cô lắc lắc đầu, “Đừng chậm trễ khách quý, cậu giúp tôi pha hai tách cà phê lên, tôi đi nói chuyện với cậu ấy.”

Biết rõ Kỳ đại sư này là một kẻ lừa đảo, cô lại vẫn ôm hy vọng mỏng manh đi lên lầu.

Lúc này đã không ai có thể giúp cô, phàm là có một tia hy vọng, cô cũng sẽ không buông bỏ.

“Kỳ đại sư, chào cậu.” Quách Khả đi đến ngồi xuống trước mặt Kỳ Yến, hai mắt tràn ngập tơ máu nhìn về phía Kỳ Yến, có loại cảm giác tang thương đau đến chết lặng.

Mặc kệ từ phương diện nào đến xem, Quách Khả đều không tính là mỹ nhân, làn da tuy rằng thiên về trắng, nhưng mà chất da không tốt lắm, mắt một mí mi nhạt, lông mày vài ngày không chỉnh sửa có chút hỗn độn, nhưng mà đôi tay bảo dưỡng cũng không tệ lắm, có thể thấy cô ở nhà rất ít làm việc nhà. Dù không phải là mười ngón không dính nước mùa xuân, cũng tuyệt đối không phải là bà chủ lo liệu công việc gia đình.

“Chào chị, ” Kỳ Yến bắt tay với Quách Khả, “Tôi là Kỳ Yến, thực vinh hạnh gặp chị, Quách nữ sĩ.”

Quách Khả miễn cưỡng cười cười, “Để Kỳ đại sư chê cười.” Cô quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, bên ngoài ánh mặt trời xán lạn, chỉ là không ấm đến trong lòng cô. Sau khi thấy rõ tướng mạo thanh niên này, tâm tư cô vốn dĩ có chút oán hận cậu ta đến lừa gạt mình, ngược lại vô cớ phai nhạt đi không ít.

Đại khái là bởi vì tướng mạo cậu thanh niên này quá có thiện cảm.

“Sắc mặt chị không tốt lắm, mong chị chú ý nghỉ ngơi, ” Kỳ Yến nhíu mày, “Thân thể phụ nữ dễ hao tổn, dưỡng trở về lại khó.”

“Cám ơn, ” ý cười trên mặt Quách Khả cuối cùng không còn miễn cưỡng, “Lần này mặt dày mày dạn mời Kỳ đại sư đến, có khả năng cậu cũng biết là nguyên nhân gì.”

Kỳ Yến im lặng gật gật đầu.

“Xin lỗi, quấy rầy, ” người đại diện bưng hai tách cà phê đặt tới trước mặt hai người, “Mời chậm rãi dùng.” Sau khi buông cà phê xuống, hắn đi đến một cái bàn khác ngồi xuống, khoảng cách này vừa không mạo phạm Kỳ Yến, lại vừa vặn có thể nghe được hai người nói chuyện với nhau.

Kỳ Yến cũng không thèm để ý tâm tư nhỏ của hắn, cậu thêm tất cả sữa và đường vào cà phê, dùng thìa khuấy dều, uống một hớp vẫn cảm thấy đắng, nhịn không được nhíu mày.

Quách Khả thấy cậu như vậy, nhịn không được nghĩ, Kỳ đại sư nhất định là người không thích chịu đắng.

“Kỳ đại sư, tôi muốn xin cậu giúp tôi nhìn xem, vì sao Quốc Gia đột nhiên phát sinh loại chuyện này, ” giọng Quách Khả phát run, “Rõ ràng buổi sáng lúc ra cửa, hắn vẫn còn êm đẹp.”

Kỳ Yến đặt muỗng cà phê lên trên khay, lẳng lặng nhìn Quách Khả, chờ sau khi cảm xúc của Quách Khả hơi ổn định mới nói: “Tôi nghĩ, Quách nữ sĩ và Lỗ tiên sinh nhất định rất yêu nhau. Hiểu nhau thời niên thiếu, nương tựa lẫn nhau tới trung niên, không xa không rời, ở trong lòng hai người, người yêu còn quan trọng hơn so với mình, đúng không?”

Quách Khả không có gật đầu, ngược lại nói: “Kỳ đại sư nhất định không xem tin tức giải trí, không thì sẽ không nói lời như thế.”

Kỳ Yến lắc lắc đầu: “Tôi quả thật không thích xem tin tức giải trí, nhưng mà tôi biết xem tướng.”

Quách Khả nhìn Kỳ Yến một lúc lâu, giọng điệu có chút suy sụp nói: “Kỳ đại sư hoàn toàn khác trong tưởng tượng của tôi.”

“Rất nhiều người lúc nhìn thấy tôi lần đầu đều nói như vậy, ” Kỳ Yến dùng khăn tay lau khóe miệng, cậu không thích uống cà phê, có bỏ thêm nhiều sữa và đường hơn nữa cũng vậy, “Chị không phải người đầu tiên.”

Quách Khả ý vị không rõ mà kéo khóe miệng miễn cưỡng cười cười: “Kỳ đại sư thật hài hước.” Khi Kỳ Yến mới vừa nói ra câu nói đó, nội tâm của cô từng chấn động, nhưng mà rất nhanh lại bình tĩnh trở lại. Cô với Quốc Gia thời niên thiếu yêu nhau, là chuyện tất cả truyền thông đều biết, thậm chí có một đoạn thời gian còn có người nói Quốc Gia là người chồng tốt giới giải trí, bởi vì trong giới nhiều nam nghệ nhân ngoại tình như vậy, hoặc là để tiểu tam thượng vị, chỉ có hắn giữ mình trong sạch, cũng không có làm cho chính thê như cô xuống đài.

Nhưng mà theo hắn càng ngày càng nổi danh, có đôi khi thậm chí hai ba tháng cô cũng không thể gặp mặt hắn. Lúc đêm dài người tĩnh, cô cũng sẽ nhịn không được nghĩ, có phải hắn có gì mờ ám với những nữ nghệ nhân trẻ tuổi trong giới hay không, có phải đã sớm phiền chán cô hay không. Chỉ là cô vẫn luôn không dám hỏi, mà hắn vĩnh viễn đều là quay diễn, về nhà ăn cơm với cô, có đôi khi cũng sẽ cùng cô trải qua ngày kỷ niệm kết hôn hoặc là sinh nhật, nhưng càng nhiều thời gian là ở đoàn phim.

Lỗ Quốc Gia còn yêu cô không? Hoặc là còn yêu cô giống mười mấy năm trước không?

Quách Khả không có tự tin này, nhưng mà cô thực cảm tạ Lỗ Quốc Gia, ít nhất không có cho cô mang mấy cái nón xanh, đối với gia đình và con cái cũng đều rất có trách nhiệm. Cô thường thường nghĩ như vậy, dù Quốc Gia không yêu cô, chỉ cần hắn có thể lừa cô cả đời, cô nguyện ý vĩnh viễn hồ đồ.

Yêu hắn, là chuyện dũng cảm nhất cô làm đời này, cô không dám khiến phần tình cảm mang đến từ dũng cảm này, cuối cùng trở nên nhạt nhẽo không chịu được.

“Lúc Quách nữ sĩ trẻ tuổi, trước tiên đã dùng hết một thứ ở tương lai của chị, ” Kỳ Yến nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn trên mép tách cà phê sứ, “Đời người, cái gì cũng có định lượng. Giống như ăn một bát cơm, chị ăn thịt trước thì đáy bát cũng chỉ còn lại có rau.”

“Choang!”

Muỗng cà phê trong tay Quách Khả rơi vào trong tách, bọt cà phê bắn lên rơi ở trên bàn, cô cũng không có liếc nhìn thêm một cái, mà là ánh mắt sáng quắc nhìn Kỳ Yến: “Kỳ đại sư, cậu nói lời này là ý gì?” Năm đó cô đã từng cầu đổi vận với một vị đại sư, lúc đó đại sư ấy cũng khuyên nhủ cô như vậy, chỉ là cô không có nghe, mấy năm nay xuôi gió xuôi nước đã quen, cô cũng liền dần dần để chuyện này ra sau đầu. Hiện tại Kỳ Yến đột nhiên nói ra, cô mới giật mình cảm thấy, hóa ra cô chưa bao giờ quên lời vị đại sư kia nói, chỉ là làm bộ như quên không dám nhớ tới mà thôi.

“Nếu dùng hết vận khí là tôi, vì sao xảy ra chuyện lại là Quốc Gia?”

Răng Quách Khả cắn đến môi dưới rướm máu, “Chẳng lẽ không nên báo ứng ở trên người tôi sao?”

“Vốn phải là báo ứng ở trên người chị.” Lúc Kỳ Yến xem tin tức, đã cảm thấy tướng mạo Quách Khả có chút kỳ quái, hôm nay nhìn kỹ, rốt cuộc hiểu rõ là chuyện gì xảy ra. Quách Khả dùng hết vận khí, lúc vốn nên xúi quẩy, có người tự nguyện đem vận khí đưa cho cô.

Cho nên tướng mạo cô đau khổ, cuộc sống lại không tệ lắm, cố tình còn không dính một chút vận xúi quẩy đoạt nhân khí.

“Có người đem vận may của hắn cho chị.”

“Cậu, cậu nói cái gì?!” Quách Khả kinh ngạc nhìn Kỳ Yến, sau một lúc lâu hai mắt đỏ rực nhìn Kỳ Yến, giọng khàn khàn giống như cổ họng bị giấy nhám chà qua, “Ai sẽ đem vận khí tặng cho tôi?”

Kỳ Yến nhìn cô không nói gì.

“Xoảng!” Tách cà phê trước mặt Quách Khả đánh nghiêng rơi xuống đất, người cũng thiếu chút nữa té xỉu.

“Chị Quách!” Người đại diện vươn tay đỡ cô một phen, quay đầu nói với Kỳ Yến, “Kỳ đại sư, xin cậu đừng hồ ngôn loạn ngữ!”

Hiện tại anh Lỗ xảy ra chuyện, nếu chị Quách lại có chuyện, chờ sau khi anh Lỗ khôi phục, hắn phải giải thích với anh ấy như thế nào?

“Tôi không sao, ” Quách Khả lắc lắc đầu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, “Kỳ đại sư, ngại ngùng…”

“Không có việc gì, cũng không cần để ý, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Người đại diện tiên sinh cũng là quan tâm sẽ bị loạn, nhân chi thường tình, tôi hiểu.”

Người đại diện thấy phản ứng này của Quách Khả, trong lòng mơ hồ có loại suy nghĩ vớ vẩn, chẳng lẽ Kỳ đại sư này nói đều là thật ư?

“Kỳ đại sư, Quốc Gia đi đến một bước hôm nay không dễ dàng, xin cậu giúp đỡ tôi, ” Quách Khả lấy từ trong túi ra một tờ chi phiếu, “Ngài có ý kiến gì đều có thể nói, chỉ cần Quốc Gia có thể khôi phục bình thường!”

Nếu như là bình thường, Quách Khả tuyệt đối không có khả năng bởi vì người khác nói mấy câu như vậy, liền tin tưởng không nghi ngờ, chỉ là bây giờ cảm xúc cô đã ở bên lề sụp đổ, Kỳ Yến chính là cọng rơm cứu mạng của cô. Cô không dám đi hoài nghi Kỳ Yến có phải kẻ lừa đảo hay không, hoặc là nói không muốn đi hoài nghi.

Cô không thèm để ý tiền tài, thậm chí không thèm để ý chính mình, chỉ muốn Lỗ Quốc Gia khôi phục bình thường.

“Quách nữ sĩ, chị không cần như vậy, ” Kỳ Yến đè lại tờ chi phiếu, “Chúng ta đi xem Lỗ tiên sinh một cái đã.”

“Được.” Quách Khả không dám phản bác lời Kỳ Yến, cậu nói như thế nào cô liền làm như thế đó, lập tức xách túi lên, liền muốn dẫn Kỳ Yến đến chỗ Lỗ Quốc Gia. Người đại diện nhìn ra cảm xúc cô không đúng lắm, vội đi theo qua.

Ra cửa quán cà phê, người đại diện nhìn thấy bên ngoài đỗ một chiếc xe bản giới hạn số lượng, bên cạnh xe còn có một người đàn ông cao lớn mặc tây trang màu đen, nhìn thấy bọn họ đi ra, người đàn ông này liền kéo cửa xe ra.

“Xe của hai vị chỉ sợ đã sớm bị truyền thông nhớ kỹ, ” Kỳ Yến quay đầu nhìn Quách Khả, “Nếu hai vị tin được tôi, có thể ngồi xe của tôi đi.”

Người đại diện một chữ còn chưa kịp nói, liền thấy Quách Khả xoay người ngồi vào trong xe, ánh mắt của hắn đảo qua trên người Kỳ Yến và Hoàng Hà, cắn răng ngồi vào theo.

Có thể lái loại xe này, còn phối với loại biển số này, nguyên con đường cái cũng không thấy nhiều lắm. Nếu như là kẻ lừa đảo, hẳn là sẽ không lái loại xe bắt mắt này đi.

Quách Khả báo địa chỉ cho Hoàng Hà, Hoàng Hà quay đầu nhìn Kỳ Yến, sau khi thấy cậu gật gật đầu, mới khởi động ô tô lái tới địa chỉ Quách Khả đã nói.

Lỗ Quốc Gia không có bị nhốt vào bệnh viện tâm thần, mà là được Quách Khả an bài ở một trại an dưỡng cao cấp, dù Kỳ Yến là người Quách Khả dẫn đến, sau khi vào cửa cũng bị kiểm tra nghiêm khắc.

Trong trại an dưỡng là từng căn nhà đơn, mỗi người bệnh ở một căn nhà, có nhân viên chữa bệnh chuyên nghiệp và nhân viên chăm sóc, nhân viên bảo an, không cần hỏi cũng biết phí dụng xa xỉ.

Kỳ Yến đi theo Quách Khả vào một căn nhà lớn, sau khi nhìn thấy người đàn ông đang lăn lộn dưới đất, bước chân ngừng lại.