Hữu nghị dễ dàng thăng hoa nhất ở trên bàn cơm, khi mọi người ăn lẩu, hát điệu hát dân gian, kề vai sát cánh, liền đại biểu cho giữa hai bên đã có giao tình.
Tiệc khánh công buổi tối, mọi người khẩu vị không giống nhau, cuối cùng quyết định ăn lẩu, mọi người muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, tuyệt đối sẽ không bởi vì vấn đề khẩu vị sinh ra khác biệt.
Đoàn người tổng cộng ngồi năm sáu bàn, không chú ý thân phận, chỉ dựa theo khẩu vị chia bàn, Kỳ Yến tương đối thích đồ ăn khẩu vị cay, cho nên ngồi cùng vợ chồng Bùi đại sư. Kỳ Yến không uống rượu, cho nên những người khác sau khi biết thói quen của cậu, cũng không ai lôi kéo cậu uống rượu chung, dù sao ở đây rất nhiều người thân phận đặc biệt, cũng không phải trên bàn rượu nói chuyện làm ăn, làm quá mức ngược lại không tốt.
Cơm ăn đến lúc sau, một nhân viên công tác tiểu tổ đặc biệt qua năm mươi tuổi gục xuống bàn bật khóc, một người đàn ông thoạt nhìn có chút cao lớn, lúc này lại khóc giống như con nít.
“Kỳ đại sư, ” ông ta kéo tay áo Kỳ Yến, liên tiếp nói, “Cám ơn cậu, cám ơn cậu.”
Kỳ Yến vỗ vai ông không nói gì.
Chờ mọi người khuyên người đi xong, Hướng Cường đi đến bên cạnh Kỳ Yến, quan sát biểu tình Kỳ Yến, thấy cậu không có bất luận ý tứ bị mạo phạm gì mới nhân tiện nói: “Đó là lão Dương trong tổ chúng tôi, bà xã ông ấy là một phong thuỷ sư, còn từng tham gia hội giao lưu này. Sau đó bà ấy mắc bệnh nặng, đến chết còn nắm tay lão Dương, đối với thành tích hội giao lưu này canh cánh trong lòng.”
Kỳ Yến nghe chuyện quá khứ, trong tim như rót một ly nước chanh, vừa chua vừa chát, khó chịu đến lợi hại.
“Kỳ thật không chỉ lão Dương, rất nhiều người biết hội giao lưu này, mấy năm nay đều muốn rửa sạch sỉ nhục, ” Hướng Cường nói đến đây, chớp chớp đôi mắt có chút lên men, vươn tay vỗ vỗ tay Kỳ Yến, “Cái khác không nói nhiều, Kỳ đại sư, tôi mời ngài.”
Kỳ Yến giơ ly đồ uống lên cụng ly với Hướng Cường, nước trái cây ngọt ngọt rót vào thực quản, cậu quay đầu nhìn về phía những bàn người khác.
Gần như tất cả mọi người đều đang vui vẻ, ngay cả Lữ Cương có chút âm dương quái khí cũng cụng ly cụng chén với một nhân viên công tác tiểu tổ đặc biệt, uống đến hai má đỏ bừng.
“Tôi không có bản lĩnh, chuyện có thể làm vì quốc gia ít càng thêm ít, nhưng mà…” Hướng Cường cười gãi gãi đầu, “Nhưng mà chỉ cần việc tôi làm có ý nghĩa, tôi liền kiên trì làm tiếp.”
“Không, anh rất lợi hại, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, bưng ly lên lần thứ hai cụng ly với Hướng Cường, “Chính bởi vì có rất nhiều người như anh, giúp mọi người đem bóng tối chắn bên ngoài biên giới, mới có thể khiến nhóm bác trai bác gái hạnh phúc nhảy quảng trường, khiến người trẻ tuổi tự do công tác, để bọn nhỏ có thể có một thời thơ ấu bình tĩnh an bình.”
“Các anh mới là người lợi hại nhất.”
Nghe được lời này, mặt Hướng Cường trở nên ửng đỏ, lắp bắp khoát tay nói: “Kỳ đại sư, ngài lại nói như vậy tiếp, tôi cũng ngại ngùng.”
Kỳ Yến thấy bộ dạng hàm hậu này của hắn, nhịn không được cười.
“Kỳ đại sư.”
Hai cô gái trẻ tuổi liền đi tới bên này, trên người các cô còn mặc đồng phục của tiểu tổ đặc biệt, cho nên mặc dù không quá quen thuộc với hai người này, cậu vẫn lộ ra tươi cười với hai người: “Xin chào.”
“Kỳ đại sư, ” cô gái tóc ngắn nắm di động cười đến vẻ mặt ngại ngùng, “Tôi có một chuyện nhỏ xíu muốn nhờ ngài, chỉ cần ngài chọt di động vài cái là được, kính nhờ.”
“Chuyện gì?” Kỳ Yến thấy cô bé này tướng mạo nhu hòa, khí chất thuần khiết, hơn nữa có một luồng chính khí mà rất nhiều người đều kém hơn, nụ cười trên mặt trở nên càng thêm rõ ràng. Rõ ràng là một cô gái nhỏ trắng nõn đơn thuần như thế, ngày sau lại có khả năng trở thành nhân vật lớn, thật sự là nhìn người không thể nhìn tướng mạo.
“Chính là…” Cô gái tóc ngắn đỏ mặt đưa di động tới trước mặt Kỳ Yến, “Ngài có thể giúp tôi rút mấy cái thẻ không?”
“Hử?” Kỳ Yến nhìn thấy trên màn hình di động này hình như là game rút thẻ bài gì đó, rút được thẻ gì hoàn toàn bằng vận khí.
Cô gái tóc ngắn cũng thấy mình bảo đại sư đến giúp loại chuyện này có chút đột ngột, vội thu di động trở về, “Tôi, tôi chỉ là đùa một chút, ngài không cần để ở trong lòng.”
Thấy cô như vậy, Kỳ Yến nhịn không được cười: “Cái này tôi không nhất định có thể giúp cô, nhưng mà một người khác nhất định có thể giúp.” Nói xong, cậu quay đầu nhìn về phía Sầm Bách Hạc, “Bách Hạc, anh giúp cô ấy ấn một chút.”
Tuy rằng Sầm Bách Hạc còn không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng mà thấy Kỳ Yến mở miệng, liền cười gật đầu nói: “Ấn chỗ nào?”
Kỳ Yến cười tủm tỉm nói với cô gái tóc ngắn: “Muốn để người nhà tôi thử xem hay không, vận khí của hắn đặc biệt tốt, tốt hơn tôi nhiều.”
“Được được được, ” cô gái tóc ngắn liên tục gật đầu, đừng nói để bạn trai Kỳ đại sư, dù Kỳ đại sư nói để sủng vật nhà cậu ấy đến ấn, cô cũng sẽ vui vẻ gật đầu. Chẳng qua tuy rằng cô vui vẻ, nhưng biểu tình của cô gái tóc dài phía sau lại không quá tự tại.
Sầm Bách Hạc không có chơi game rút thẻ, hắn nhìn trang rút thẻ trước mặt, “Chính là ấn nơi này hả?”
“Đúng, ” Kỳ Yến chỉ chỉ thẻ ở giữa, “Tùy tiện ấn.”
Lần thứ nhất.
Hệ thống game đột nhiên bắn ra thông báo thứ nhất.
Hệ thống: chúc mừng người chơi [Quả táo không phải là lê] rút được chiến thần SSS, đây thật sự là vận khí tốt đời trước cứu vớt vũ trụ mà!
“Thẻ 3S?!” Cô gái tóc ngắn trừng lớn mắt, cô chơi cái game này, bỏ một đống lớn tiền, ngay cả SS cũng chưa từng rút được, càng miễn bàn 3S. Cánh tay kia, không phải là tay bình thường, mà là một bàn tay vàng!
“Còn muốn rút không?” Sầm Bách Hạc hỏi.
“Rút rút rút, rút hết mới thôi!” Cô gái tóc ngắn cảm thấy giờ này khắc này, cô muốn quỳ xuống gọi bạn trai Kỳ đại sư là ba ba.
Lần rút thứ hai.
Hệ thống: chúc mừng người chơi [Quả táo không phải là lê] rút được chiến thần SSS, đây thật sự là vận khí tốt đời trước cứu vớt vũ trụ mà!
Trang thế giới người chơi gần như muốn nổ tung, đây chính là chiến thần SSS, chiến thần SSS đập nồi bán sắt cũng không nhất định có thể rút ra, vì sao lại có người liên tục rút ra hai cái?!
Chỉ là sau đó hệ thống không ngừng nhảy ra thông báo, cảm xúc bọn họ từ khiếp sợ đến bình tĩnh cuối cùng lại đến chết lặng.
Ấn ấn, liên tiếp rút thẻ mười lần, tám cái 3S, hai cái 2S, đây là hack đi, hoặc người chơi này là con gái ruột của ông chủ công ty game?
“Cám ơn, cám ơn!” Cô gái tóc ngắn ôm di động, ánh mắt nhìn Sầm Bách Hạc giống như là đang nhìn thần tiên hạ phàm, “Kỳ đại sư giỏi huyền thuật, Sầm tiên sinh phúc trạch thâm hậu, hai vị thật sự là trời sinh một đôi, cực kỳ làm người ta hâm mộ.”
Sầm Bách Hạc khi đối mặt cô gái vẫn luôn không có bao nhiêu biểu tình nghe được lời này, rốt cuộc lộ ra một nụ cười: “Cám ơn.”
“Không cần cảm ơn, tôi nói đều là lời thật.” Cô gái tóc ngắn nhìn Kỳ đại sư bên cạnh Sầm tiên sinh một cái, giật mình có chút hiểu rõ vì sao Kỳ tiên sinh thà rằng bị người khác trách móc, cũng muốn công khai người yêu đồng tính.
Bởi vì vị Sầm tiên sinh này, đầy lòng đầy mắt đều là Kỳ đại sư.
Luôn cảm thấy có một người yêu như vậy, nếu còn giấu hắn đi, là một chuyện phá lệ tổn thương người ta.
Ân Na nhìn Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, phát hiện hai người này tuy rằng không có làm động tác thân mật khác người như thế nào, nhưng mà lại làm cho người ta có loại cảm giác “A, bọn họ yêu nhau”, thậm chí cảm thấy quấy rầy bọn họ cũng là một loại sai lầm.
Người cô thầm mến vô cùng ưu tú, vô cùng nổi bật, nhưng có lẽ cậu ấy ngay cả cô tên gì cũng không biết, cũng không biết cô ôm tâm tư nói không rõ tả không được với cậu ấy.
“Sắc mặt cô không tốt lắm, là bị bệnh sao?”
Trong thoáng chốc, cô giống như nghe được có người đang nói chuyện với cô, sửng sốt một giây sau, cô mới kịp phản ứng người nói chuyện chính là Kỳ Yến, “Không, tôi chỉ là vừa rồi uống nhiều một ly.”
“À, ” Kỳ Yến gật gật đầu, “Rượu ít di tình, rượu nhiều thương thân, số lượng vừa phải là tốt.”
“Cám ơn, tôi sẽ ghi nhớ.” Ân Na cười cười với Kỳ Yến, từng chút một đem phần thầm mến dưới đáy lòng đè xuống.
“Muốn tôi tính mệnh cho cô không, ” Kỳ Yến vỗ vỗ Hướng Cường, ý bảo hắn đến bên cạnh ngồi, đem ghế tặng cho Ân Na, “Tôi thu phí rất thấp, chỉ cần năm trăm, tuyệt đối không lừa già dối trẻ.”
Đại sư khác ngồi cùng bàn thấy Kỳ Yến thế mà xem bói cho người ta, cũng đều tò mò nhìn lại đây. Nghe đồn người Thiên Nhất môn trận pháp, phù triện, xem tướng, bói toán, xem phong thuỷ không gì không giỏi, người có thể làm cho bọn họ chủ động đề xuất xem bói, vậy chính là có vận may lớn bằng trời.
Mặc dù Ân Na không biết Thiên Nhất môn có bao nhiêu lợi hại, có điều vẫn không chút nghĩ ngợi gật đầu: “Vậy liền phiền toái Kỳ đại sư.” Nói xong, cô liền lấy ra năm trăm đồng đưa tới trước mặt Kỳ Yến.
Kỳ Yến không có vươn tay đi nhận, ngược lại là Sầm Bách Hạc bên cạnh cậu nhận lấy tiền.
“Xem ra trong nhà Kỳ đại sư, là Sầm tiên sinh quản gia nhỉ.”
Không biết là ai đánh giá một câu, nhất thời chọc cho cả bàn người đều nở nụ cười. Sầm Bách Hạc cười nói, “Tại hạ là thương nhân, đầy người hơi tiền, loại việc vặt này tôi tới quan tâm, cũng là nên làm.”
Cả bàn người một lần nữa cười ra tiếng, vô cùng thân thiện với Sầm Bách Hạc.
Kỳ Yến bất đắc dĩ lắc đầu cười nói: “Các vị đại sư, các vị đừng lấy chúng tôi trêu ghẹo nữa, da mặt tôi mỏng, chờ lát khóc cho các vị nhìn sẽ không tốt.”
“Người có thể nói cho ra lời như thế, da mặt sẽ không mỏng đến chỗ nào đi, ” Bùi đại sư không lưu tình chút nào mà chọc thủng, “Nhanh xem bói cho tiểu cô nương người ta, tiền người ta cũng cho rồi, cậu cũng không thể lấy tiền không làm việc.” Người khác nhìn đoán không ra, ông liếc mắt một cái liền nhìn ra, tiểu cô nương này có khả năng có chút ý tứ phương diện kia với Kỳ đại sư, cũng không biết Kỳ đại sư nhìn ra không.
“Cô muốn tính cái gì?” Kỳ Yến nhìn vân tay Ân Na, mỉm cười nói, “Sự nghiệp? Gia đình hay là gì khác?”
“Tôi muốn tính nhân duyên, ” Ân Na nhìn Kỳ Yến, “Tôi có thể ở hên người mình thích không?”
“Cái từ thích này quá rộng, ” Kỳ Yến cười nhạt, “Nói ví dụ như cô nhìn thấy một đóa hoa thực đặc biệt, một cái ly hoặc là cái bát xinh đẹp, đều có khả năng sinh ra loại tình cảm thích này. Có điều về sau cô sẽ có một đoạn nhân duyên thật tốt, bốn năm sau chúng tôi sẽ chờ uống rượu mừng của cô.”
Sắc mặt Ân Na khẽ đổi, nhưng mà vẫn như cũ không buông tha nhìn chằm chằm Kỳ Yến, “Tôi và người hiện tại tôi thích, có duyên phận không?”
Tay Sầm Bách Hạc bưng cái ly khựng lại, hắn nhìn Ân Na một cái, lại nhìn Kỳ Yến biểu tình không có chút nào thay đổi, khóe miệng lộ ra mỉm cười, đem cái ly đưa tới trước mặt Kỳ Yến: “Muốn uống không?”
Kỳ Yến liền ở trên tay hắn uống một hớp, nói với Ân Na: “Chuyện không duyên không phận, ngay cả giá trị nói ra khỏi miệng cũng không có.”
Ân Na nghe vậy sắc mặt trắng nhợt, một lúc lâu mới cười nói: “Tôi hiểu.”
Cô không phải là kẻ ngốc, vốn tưởng rằng Kỳ đại sư không hiểu được tâm ý của cô, hiện tại xem ra cũng là đối phương nhìn rõ, nhưng mà lại không muốn nói. Chuyện đến một bước này, dù cô còn có vài phần tâm tư, lúc này cũng chỉ có thể từ bỏ.
Cô không phải là nữ phụ ác độc, không muốn làm bên thứ ba trong tình cảm của người khác.
“Vậy ngài giúp tôi tính tính cái khác đi, ” Ân Na thoải mái mỉm cười, “Tùy tiện tính gì đó, có thể chứ?”
Tầm mắt Kỳ Yến đảo qua hai mắt cô, “Cô sống ở nhà khá giả, cha mẹ đều vô cùng có tinh thần trọng nghĩa, từng trợ giúp không ít người. Thường xuyên có người nói, làm việc phải tích đức cho đời sau, trên người cô có phúc đức mà cha mẹ cô cho cô.”
Ân Na nghe vậy ngơ ngẩn, cha mẹ cô đều là cảnh sát, nhưng mà trước sau hy sinh trong nhiệm vụ đặc biệt. Sau đó quốc gia lo lắng phần tử phạm tội tìm được cô trả thù, sửa đổi hộ tịch cho cô, ngay cả quá khứ cũng sửa lại, hiện tại cha mẹ cô là một cặp giáo viên mất con, cô thế thân chính là thân phận com gái của bọn họ.
Ân Na cắn chặt môi không nói gì.
Kỳ Yến cũng không hỏi cô rằng mình nói có đúng hay không, mà là tiếp tục: “Trên người cô chảy dòng máu của cha mẹ, kế thừa lý tưởng và chính nghĩa của bọn họ, cho nên về sau cô sẽ trở thành một cô gái rất giỏi giang.”
Tựa như cô gái tóc ngắn vừa rồi, sẽ trở thành một nhân vật lớn. Kỳ Yến nhìn cô gái tóc ngắn đứng ở phía sau Ân Na, không có đem những lời này nói ra.
Nghe được có người đánh giá cao cha mẹ mình như vậy, môi Ân Na run nhè nhẹ, nửa ngày mới nói câu cám ơn.
“Cái này tặng cho cô, ” Kỳ Yến đem một ngọc trụy (trụy: vật để đeo) lớn bằng ngón tay đặt vào tay Ân Na, “Cô sẽ sự nghiệp thành công, gia đình hạnh phúc, trường mệnh trăm tuổi.”
Cốt nhục mà một đôi vợ chồng liệt sĩ lưu lại, không nên giống cha mẹ cô, vì quốc gia hi sinh tính mạng của mình.
Năm hai mươi tám tuổi Ân Na có một kiếp nạn lớn, qua cái rãnh này chính là hạnh phúc mỹ mãn một đời, không qua được chính là vì nước hy sinh thân mình, chôn bên cạnh mộ bia của cha mẹ cô.
Các vị đại sư ngồi cùng bàn tuy rằng không am hiểu xem bói như Kỳ Yến, nhưng mà sau khi Kỳ Yến tặng cái ngọc trụy này, sắc mặt liền đổi đổi. Trong giới huyền thuật, ngọc là một đồ vật rất tốt, thậm chí có vài loại ngọc tốt có thể trở thành một pháp khí.
Kỳ Yến đưa cho tiểu cô nương này chính là một món pháp khí hộ thân, người bình thường vô duyên vô cớ, chỗ nào cần dùng đến pháp khí hộ thân?
Ngọc trụy nho nhỏ này, ở trong tay người hiểu biết, ít nhất giá trị trên trăm vạn, kết quả cứ như vậy bị Kỳ đại sư xem như món đồ mấy chục đồng mà tặng đi.
“Đây chính là thứ tốt, ” Triệu đại sư rất nhanh liền kịp phản ứng, nói với Ân Na, “Tiểu cô nương cô phải tùy thân mang theo đó.”
Ân Na cúi đầu nhìn đồ vật trong lòng bàn tay, chậm rãi nắm chặt tay: “Cám ơn ngài, Kỳ đại sư.”
“Không cần khách khí, ” Kỳ Yến cười cười, “Nên làm.”
So sánh với cống hiến mà cha mẹ cô làm ra, ngọc trụy này quả thực chính là vô cùng rẻ.
Sau khi mãi nói lời cảm ơn, Ân Na dẫn nữ đồng nghiệp rời khỏi bàn này, lúc này đây cô không có quay đầu lại nhìn nữa.
Chờ sau khi cô đi xa, Triệu đại sư mới cười nói: “Kỳ đại sư xem bói, quả thực lợi hại.” Giống ông nhiều nhất chỉ có thể mơ mơ hồ hồ tính được trong số mệnh Ân Na có khả năng có một kiếp nạn lớn, nhưng mà lúc nào, sẽ có hậu quả gì, toàn bộ đều tính không ra, càng miễn bàn phải tránh như thế nào.
Bùi đại sư cũng gật đầu theo nói: “Chỉ chiêu thức ấy mà nói, một bàn người chúng tôi cũng không bằng cậu.”
Kỳ Yến vội vàng xua tay: “Không dám, không dám, các tiền bối khen nhầm rồi.”
Các vị đại sư ngược lại là thực lòng thực dạ khích lệ Kỳ Yến, cũng không có bởi vì cậu tuổi còn trẻ đã đè nổi bật của bọn họ mà lộ ra bất mãn.
Tham gia xong tiệc khánh công, sau khi Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc trở lại phòng, Sầm Bách Hạc bắt đầu cởi cà vạt trên người và nút tay áo.
“Bách Hạc, em đưa cho cô ấy đồ vật, không có ý tứ kia…”
Sầm Bách Hạc dừng động tác, nghiêng đầu nhìn về phía cậu, trên mặt nghiêng hoàn mỹ không có chút nào tức giận.