Luân Hồi

Chương 99: Phương hướng




- Cũng không sai biệt lắm!

Elyse gật đầu.

- Như vậy đi!

Trương Lam tính toán hồi lâu:

- Chị thuộc vốn nước ngoài, không thể ra quá ít, cổ phần của công ty chiếm quá ít sẽ dễ làm cho người ta hoài nghi. Về phương diện cổ phần công ty chị chiếm 51%, bỏ vốn 20 triệu. Nhà em bỏ vốn 25 triệu, chiếm 49%. Ân, cổ phần công ty cứ phân phối như vậy, đến lúc đó nói với cha em là tốt rồi. Về việc phân phối cổ phần trong nhà em, em cùng chị Thần Hi ra tiền tương đương cha mẹ, đều là 12 triệu năm trăm ngàn, nhưng chúng ta chiếm cổ phần công ty ít hơn một chút, 24% là được rồi, cha mẹ chiếm 25%.

Nói xong lại tự giễu:

- Ai, thật vất vả để dành tiền riêng vài năm lần này lại biến không, em thật đúng là mạng người nghèo!

Ngươi cứ ở đó bậy bạ đi! Khóe miệng của mọi người trong phòng đều run rẩy vài cái, cố nén buồn nôn không nhổ ra!

- Như vậy chị chiếm cổ phần công ty có phải là hơi nhiều hay không?

Elyse có chút chần chờ:

- Chị ra tiền ít hơn, nếu chiếm nhiều nhất cha em có đồng ý hay không?

- Cô cứ yên tâm đi!

Tiểu Thần Hi nhìn chuyện thật rõ ràng:

- Trang bị cùng kỹ thuật là do em tiến cử, quan hệ nhân mạch trong chuyện này sao có thể không tính đi vào? Tựa như tiểu tử kia nói, em là nhà tư bản, nhà tư bản làm gì có chuyện không nghĩ biện pháp kiếm tiền?

Nói xong nàng liếc mắt nhìn Trương Lam:

- Hơn nữa tiền của em còn không phải là tiền của hắn? Bỏ trong tay em hay trong tay hắn có điều gì khác nhau sao?

- Đúng nga!

Elyse cười cười:

- Sao em lại quên mất việc này? Một khi đã như vậy thì cứ làm như thế đi!

Nhận được điện thoại của Trương Lam, Trương Tông Quân cùng Dương Chi lập tức bỏ công việc trong tay lái xe nhanh chóng chạy tới.

- Đại khái tình huống chính là như vậy.

Elyse cầm kết quả quá trình đàm phán lần này giới thiệu lại một lần với Trương Tông Quân cùng Dương Chi.

- Nói tóm lại thành quả lấy được phi thường hài lòng, hơn nữa công ty của chúng ta cũng được chính phủ quốc nội mạnh mẽ ủng hộ, hiện tại kinh tế của Trung Quốc đang phát triển với tốc độ cao, xe máy thật thích hợp với thị trường vừa cất bước của Trung Quốc, có thể thay thế công cụ di chuyển trước kia, tôi tin tưởng tiền cảnh của công ty chúng ta sẽ phi thường đáng giá chờ mong!

- Tôi đối với việc này rất tin tưởng không chút nghi ngờ!

Trương Tông Quân thật kích động, cho tới bây giờ hắn vẫn có chút không thể tin được đây là sự thật. Mình hiện tại cũng đã trở thành một nhà công nghiệp sao? Hắn lén lút véo lên đùi mình, hắc, thật đúng là đau, xem ra là sự thật.

- Tuy rằng tôi biết người Trung Quốc bình thường rất ít bàn chuyện tiền bạc, mọi người đều cảm thấy được bàn về tiền có chút tổn thương tình cảm.

Ngay khi trong đầu Trương Tông Quân còn đang mơ màng, thanh âm của Elyse đã kéo hắn thoát ra khỏi ảo cảnh.

- Nhưng công ty của chúng ta phải đầu tư tới mấy chục triệu, vẫn nên đem cổ phần công ty bàn bạc rõ ràng cho thỏa đáng!

- Đây là đương nhiên!

Trương Tông Quân gật gật đầu.

Đem tỷ lệ phân phối cổ phần mọi người bàn xong trước đó báo lại cho Trương Tông Quân một lần, Trương Tông Quân có chút chần chờ:

- Tiểu thư Elyse, phân phối như vậy thấy thế nào cũng là chúng tôi chiếm tiện nghi. Dẫn tiến trang bị cùng kỹ thuật đều nhờ vào quan hệ của cô mới có thể lấy được giá cả dẫn tiến thấp như vậy. Quốc gia cấp điều kiện ưu đãi cũng bởi vì thân phận vốn đầu tư nước ngoài của cô nên mới có được. Tổng hợp hai phương diện này đến xem, chúng tôi có phải đã chiếm tiện nghi quá lớn hay không?

- Không phải tôi cũng đã ra tiền ít hơn sao?

Elyse cười cười an ủi Trương Tông Quân:

- Trương đại ca, chúng ta nhận thức cũng không chỉ mới một hai ngày, về những chuyện này còn cần tính toán chi li hay sao, nghe tôi an bài như vậy là tốt nhất rồi!

- Đúng vậy, Trương tổng, anh cứ nghe theo lão bản của tôi là tốt nhất!

Bốn người Arnold lại ồn ào:

- Chẳng qua đến lúc đó anh giới thiệu cho chúng tôi nhiều địa phương có bán thức ăn ngon là được!

Bốn tên này vô luận là lúc nào cũng không quên chuyện ăn uống.

- Cứ như vậy đi!

Tiểu Thần Hi cũng khuyên nhủ:

- Cha, chị Elyse cũng không thể ở nơi này mãi được, công ty của chị ấy bên Mỹ cũng đủ cho chị bề bộn tối mặt, bên này không phải còn cần cha quan tâm nhiều sao? Như vậy tính ra cha cũng không thể tính là chiếm nhiều tiện nghi, phân phối cổ phần công ty như vậy cũng không có gì không ổn!

- Được rồi!

Trương Tông Quân cân nhắc cũng thấy đúng, liền gật đầu đáp ứng.

- Đây là phân phối cổ phần công ty ở mặt ngoài. Trên hợp đồng sẽ chỉ xuất hiện tên của hai người chúng ta, xem như chỉ chứng minh hai chúng là mới là cổ đông.

Elyse nói:

- Trên thực tế chúng ta cần đến công chứng làm một phần cổ phần công chính, chứng minh cổ đông trong công ty chúng ta tổng cộng có năm người, gia đình của anh bốn người chiếm 49%, cổ phần do gia đình anh chia đều.

- Đây đều là quy củ cũ!

Trương Tông Quân cười cười, hiển nhiên đã thành thói quen, đối với việc này cũng đã lơ đễnh:

- Nhà của chúng ta xưa nay chuyên làm như vậy.

Nói xong hắn nhịn không được tự giễu:

- Theo lời ba mẹ con họ nói là vì phòng ngừa tôi đồi bại nên phải áp dụng biện pháp có tính dự phòng!

- Còn không phải hay sao?

Dương Chi nghe như vậy không vui:

- Chẳng lẽ anh còn muốn phủ nhận?

- Hì hì…

Elyse nhanh chóng tránh né vấn đề này:

- Về an bài công tác bước tiếp theo, kế hoạch bước đầu của tôi là thế này: Việc cung ứng linh kiện sản phẩm cùng phê duyệt đất đai, toàn bộ phương diện hành chính giao tiếp với chính phủ đều do tôi đi làm. Trương đại ca, chờ sau khi nhà xưởng xây dựng xong thì bắt đầu phiền toái anh chiếu cố cẩn thận là được. Thế nào, còn có vấn đề gì nữa hay không?

- Không có vấn đề!

Trương Tông Quân gật gật đầu.

Giai đoạn hiện tại xí nghiệp sản xuất linh kiện chủ yếu cũng đều là xí nghiệp quốc doanh, muốn từ những xí nghiệp này mua linh kiện, cũng còn có người trộm bán ra ngoài chút ít, nếu như số lượng thu mua quá nhiều thì nhất định phải thông qua ngành chủ quản thượng cấp của quốc xí phê duyệt mới được. Về phần đất đai, chuyện này càng đương nhiên không cần phải nói, nếu không có quốc gia phê duyệt ngươi muốn xây dựng nhà máy, ngươi đang nằm mơ sao?

- Chúng ta đi Trùng Khánh tìm người!

Tiểu Thần Hi thập phần tự giác giơ cao tay:

- Dù sao kỳ nghỉ con cũng nhàn rỗi, phải đi Gia Lăng cùng Kiến Thiết tìm nhân viên giỏi, có thể lấy được bao nhiêu lấy bấy nhiêu, nhưng con không dám cam đoan với mọi người!

Trùng Khánh là nơi sản xuất xe máy của Trung Quốc, có được nền công nghiệp xe máy đồng bộ lớn nhất trong cả nước, nhân tài về phương diện linh kiện cùng thiết kế xe máy cơ hồ đều có thể tìm kiếm được tại nơi này. Chỉ là hiện tại ở Trùng Khánh số lượng người đang làm việc phải vượt qua hai trăm ngàn người, tới thập niên 90 sau khi xí nghiệp dân doanh quật khởi tại Trùng Khánh, nhân viên đã đạt tới số lượng kinh người gần bốn trăm ngàn!

- Con được không?

Dương Chi thật sự có chút hoài nghi.

- Đối với con gái của mẹ mà mẹ vẫn chưa yên tâm được sao!

Tiểu Thần Hi nói:

- Lúc nhà chúng ta mở ra nhà máy hoa quả con đã làm không ít việc đâu, chút chuyện nhỏ không làm khó được con!

- Chị dâu, chị yên tâm đi!

Elyse nói giúp cho tiểu Thần Hi:

- Kỳ thật là do chị quá lo lắng cho con gái thôi, thật ra tiểu Thần Hi vô cùng giỏi giang lợi hại, chị xem em đây…

Nói xong nàng chỉ chỉ vào chính mình:

- Tuổi của em cũng không lớn bao nhiêu đi? Thế mà em cũng phải sớm ra đời rèn luyện thật nhiều, cho nên mới nói, làm cha mẹ cấp cho nhi đồng cơ hội để rèn luyện là tốt nhất, không thể cả ngày muốn nhốt nhi đồng ở trong nhà!

- Đứa nhỏ này làm sao có thể so sánh được với cô đây?

Nghe Elyse khích lệ tiểu Thần Hi, thần tình Dương Chi đầy vẻ tự hào, ngoài miệng vẫn liên tục nói lời khiêm nhượng.

- Tiểu thư Elyse nói cũng thật có đạo lý!

Trương Tông Quân liền tiếp lời:

- Sớm cho bọn nhỏ ra ngoài rèn luyện nhiều cũng tốt!

Nếu tất cả mọi người đều đã nói như vậy, Dương Chi cũng đành chấp nhận, cũng không phải Dương Chi không tin tưởng con gái mình sẽ làm việc không tốt, đây chỉ là do thiên tính của một người làm mẹ mà thôi, con đi ngàn dặm mẹ luôn lo lắng, chính là đạo lý như thế. Vô luận con cái đi nơi nào, đi bao xa, người làm mẹ luôn là người lo lắng nhất.

- Đúng rồi, có một việc mà em đã quên nói cho mọi người.

Elyse đột nhiên vỗ trán, nói:

- Một vị đồng chí trong Kinh Mậu ủy quốc gia đã nói cho em biết, lúc tới thời gian chúng ta ký kết hợp đồng cần phải báo qua cho họ biết trước một tiếng, bên phía chính phủ quốc gia có ý định đem chuyện ký hợp đồng này cử hành thành một buổi hợp báo có hình thức chính thức, cũng cần chúng ta tìm một địa phương trang nghiêm một chút để tiến hành quá trình ký kết hợp đồng, đến lúc đó phỏng chừng sẽ có rất nhiều truyền thông tin tức đến phỏng vấn, hơn nữa em nghe ý tứ của người kia nói qua, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lần hợp tác này của chúng ta rất có thể sẽ được đưa lên truyền hình trực tiếp!

- A?

Trương Tông Quân cùng Dương Chi đưa mắt nhìn nhau, không dám tin tưởng há hốc mồm, bị vài câu nói của Elyse nghe qua như nhẹ nhàng nhưng lại làm cho họ đều ngây ngốc sững sờ.

Chỉ là một lần ký tên hợp đồng mà thôi, có cần phải gây ra động tĩnh lớn như vậy hay không đây? Hai người ngây ngốc suy nghĩ.

Cấp bậc sinh hoạt xã hội của hai người dù sao còn chưa đạt tới mức độ nhất định, mấy năm nay dù cho họ có nhanh chóng quật khởi cũng còn chưa giúp họ ý thức được mình đã tiến vào giai tầng nào, cho nên đối với loại chuyện này họ hoàn toàn không tìm hiểu được rõ ràng, nếu như bản thân ở trong đó, bọn họ cũng sẽ không hề cảm thấy kỳ quái đến mức độ như vậy.

Hiện tại quốc gia đang bức thiết cần một cơ hội có người đầu tư vốn nước ngoài làm phấn chấn lòng người, cần một tín hiệu thực tế nói cho mọi người biết được, nói cho người ngoại quốc biết rõ chính phủ quốc nội thật sự hoan nghênh người đầu tư ngoại quốc, mọi người cứ yên tâm can đảm đến đầu tư là được rồi. Nhưng lời này vẫn không thể nói ra trắng trợn trên truyền thông hay báo chí, nếu trực tiếp nói ra sẽ vô cùng mất mặt, vừa khéo ngay trong thời gian xấu hổ khó khăn hiện tại, lại có được tập đoàn Elyse xuất hiện, song phương nhất thời liền ăn nhịp cùng nhau. Tập đoàn Elyse cần được sự ủng hộ mạnh mẽ của quốc gia trong mọi phương diện, mà chính phủ cũng đang cần thông qua thái độ đối đãi với tập đoàn Elyse để biểu đạt ra ý tứ của chính mình.

Vì thế dưới cơ duyên xảo hợp, nguyên bản hạng mục hợp tác vốn cũng không quá lớn liền xuất hiện loại trường hợp buồn cười đến như vậy. Đối với việc đầu tư của một nhà xí nghiệp cỡ trung nhưng mức độ chú ý của quốc gia lại vượt qua hết thảy sự chú ý của những đầu tư siêu đại hình hay một nhà đầu tư cỡ lớn của trước kia rất nhiều. Ở phương diện chính phủ cố tình cao điệu tiến hành việc tuyên truyền phổ biến cùng tận lực ủng hộ công khai trước công chúng.

- Kỳ thật đây chính là một chuyện tốt!

Trương Lam chợt lên tiếng nói:

- Chỉ cần tuyên truyền kiểu như vậy, nhà máy của chúng ta còn chưa được xây dựng nhưng cũng đã đánh ra được danh khí, đến khi chúng ta bắt tay vào chính thức sản xuất, chúng ta còn cần sầu về nguồn tiêu thụ sao? Chỉ cần ngồi yên trong nhà chờ người đưa tới tận cửa là tốt rồi!

- Sẽ không có vấn đề gì đi?

Trong lòng Dương Chi có điểm bất an, bất kể nói như thế nào nàng cũng chỉ là một cô gái tính ra vẫn còn trẻ tuổi ở tại nông thôn mà thôi, tuy rằng mấy năm nay trong nhà quật khởi nên nàng cũng học hỏi được nhiều tri thức tiên tiến, cũng thường đọc được thật nhiều báo chí tin tức, nhưng lần này chính là chương trình trực tiếp trên truyền hình, chương trình truyền thông trực tiếp là gì? Ở trong đó chỉ truyền ra những tin tức quan hệ tới chuyện quốc gia đại sự! Mình chỉ thành lập ra một nhà xưởng mà thôi thế nhưng cũng có tư cách lên truyền hình trực tiếp được hay sao?

Trong suy nghĩ của Dương Chi, tin tức tiếp âm là một chuyện phi thường thần thánh, hiện tại truyền hình trực tiếp thậm chí còn đưa tin cho chính nhà máy của mình sao? Dương Chi rốt cục chịu không nổi những tin vui luân phiên đả kích, ánh mắt lật lên, hôn mê!