- Rầm.
Trương Lam giật mạnh chiếc rèm cửa sổ ở sát mặt đất, ánh mặt trời ban mai chiếu lên trên người, để lộ ra thân ảnh gầy gò dưới ánh nắng rực rỡ có chút chói mắt, phảng phất như được phủ một lớp khói mờ.
- Hôm nay sao lại dậy sớm thế?
Tiểu Thần Hi cầm một chiếc áo, nhẹ nhàng choàng lên người Trương Lam, có chút đau lòng mắng nhẹ:
- Lại không cẩn thận rồi, cảm lạnh thì sao?
Nắm chặt chiếc áo khoác trên mình, Trương Lam nhẹ nhàng xuay người lại cho đến khi dựa vào cơ thể mềm mại của Tiểu Thần Hi, nhẹ nhàng nhắm mắt hưởng thụ ánh nắng ban mai mềm mại, miệng lưỡi không tha cho ai:
- Chị, nói thế nào thì bây giờ cũng đã sang tháng năm rồi, sao lại có thể dễ dàng cảm lạnh được chứ?
- Biết ngay là nói không lại em.
Tiểu Thần Hi mỉm cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Trương Lãng, cô không bao giờ cãi nhau với Trương Lãng về vấn đề này, trong lòng cô, tên tiểu tử này sớm đã trở thành chỗ dựa duy nhất của cô trên thế giới này.
- Bữa sáng nấu xong rồi, có món cháo Bát Bảo và bánh mà em thích ăn nhất nè, mau đi đánh răng rửa mặt rồi vào ăn kẻo nguội.
- Ha ha, sao chị nấu nhanh thế?
Trương Lãng dựa vào người Tiểu Thần Hi, đôi mắt hạnh phúc nhẹ nhàng dụi:
- Cảm ơn chị.
- Đừng có buồn nôn thế nữa.
Tiểu Thần Hi xấu xa phá vỡ cảm giác ấm áp khó có được này, rốt cuộc liền ôm về một mối thù—— quả nhiên đàn bà lúc nào cũng là loài động vật dễ ghi thù nhất,
- Ăn xong thì mau đi học, hôm nay chị còn phải tham gia một kì thi thử nữa.
Thở dài một hơi,
- Cấp ba sao lại có nhiều kì thi phải tham gia thế nhỉ?
Thật không hiểu có phải trường học coi học sinh là cái máy không nữa.
Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt đã hết hai năm, bây giờ đã là tháng năm năm 89, Trương Lam đã lên sáu tuổi rồi—— đây là tự hắn nói, theo cách nói của đại ca thì tính cả tuổi mụ nữa là 6, thực tế thì mới có 5 tuổi thôi.
Năm 87 Tiểu Thần Hi vào lớp một, năm đó học sinh tiểu học tiếp tục thi lên trung học sẽ trực tiếp lấy thành tích điểm tuyệt đối của tất cả các môn để xét vào, thành tích này gây chấn động không nhỏ tới nền giáo dục trong quận, trường tiểu học trong thôn để có thể bồi dưỡng ra những thiên tài, trưởng thôn nhanh chóng tìm ra một người đảm nhận hiệu trưởng trường tiểu học đầu tiên này.
Vị chủ nhiệm trước của Tiểu Thần Hi Lang huynh vinh dự được cục trưởng cục giáo dục huyện thân mật tiếp kiến. trong thời gian gặp mặt, cục trưởng đại nhân biết được Lang huynh thiên tài như vậy lại chỉ là một giáo viên trường tư thục, nhất thời cảm thán, lúc này mới phân phó, một vị giáo viên tài giỏi như thế này thì phải được đề bạt lên cao, mạnh dạn đề cử. Cục trưởng đại nhân đã có lời, các tiểu ban ở bên dưới không dám chậm trễ, nhanh chóng chuyển công tác cho Lang huynh từ giáo viên trường tư thục sang làm giáo viên trường công lập, nhanh chóng đón lang huynh từ trường tiểu học trong thôn đến một trường tiểu học trong huyện: còn hi vọng người này có thể dạy con cái của mình trở thành thiên tài nữa, Trương Thần Hi thiên tài như vậy cũng không nghĩ đến, nhưng ít nhất kém Trương Thần Hi một chút thì có thể chứ?
Việc làm thế nào để biểu dương Tiểu Thần Hi đã làm cho cục trưởng cục giáo dục huyện đau đầu không thôi. Đưa tiền sao? Theo điều tra thì người ta căn bản không thiếu tiền. không những không thiếu tiền mà người ta lại có rất nhiều tiền. tuyên truyền trên truyền hình? Sau khi biết được Tiểu Thần Hi căn bản là đều tự học ở nhà, tất cả mọi người đều bỏ đi một ý niệm trong đầu: đây chẳng phải là cổ vũ bọn trẻ trốn học hay sao?
Quả nhiên là gừng càng già càng cay, sau cùng vẫn là một vị cán bộ lớn tuổi có kinh nghiệm, chỉ ra rằng: để cô ấy tự chọn trường học, không chỉ chọn trường, không chỉ tất cả trường học đều miễn phí, hơn nữa nếu cô gái này còn muốn duy trì phương pháp học tập kiểu này thì chỉ cần thành tích không đi xuống, bất luận là cô làm gì bên phía nhà trường cũng sẽ không can thiệp!
Ý kiến này rất hay!
Tất cả những người đứng đầu cục giáo dục đều ủng hộ, nhưng tránh hâu quả tiêu cực của việc tuyên truyền Tiểu Thần Hi, cũng tặng cho người ta những giải thưởng thực tế, nói rõ chúng ta thật là những học sinh có ý tưởng điên rồ mà!
Tại sao chúng ta không nghĩ đến chứ?
Một tiểu tử mới đến chưa được vài năm nghĩ.
Đây là kinh nghiệm nha! Rất nhiều người đã làm nhiều năm thông minh hơn, rất nhanh nhớ được chiêu vừa tiết kiệm tiền lại được việc này.
Vì vậy mà cách thức chưa từng có này đã xuất hiện trên người Tiểu Thần Hi.
Lệnh khiến cho mọi người đều căng mắt ra là: Mặc dù Tiểu Thần Hi không chọn trường có điều kiện dạy học tốt nhất trong huyện, mà lại chọn một trường trong trấn, theo bản thân Tiểu Thần Hi, nguyên nhân cô chọn như vậy là vì nơi đây gần nhà nhất.
Căn bản hiệu trưởng đối với vị thiên tài này không có một tia hi vọng lại vui mừng quá đỗi: phúc tinh giáng trần! có vị thiên tài này đến, trên cơ bản trường mình có một vị trạng nguyên rồi, mình là hiệu trưởng của trường chẳng phải sẽ lên như diều gặp gió à?
Năm thứ hai, Tiểu Thần Hi lại tiếp tục một năm thần kì. Sau khi lên trung học, cô bé này tiếp tục lên thẳng cấp ba, kì thi vào cấp 3 năm 88 lại lấy thành tích điểm tuyệt đối tất cả các môn trở thành báu vật đứng đầu toàn huyện. Đương nhiên, thành tích này không hề nghi ngờ gì chính là thành tích đứng đầu toàn huyện.
Quả nhiên không làm hiệu trưởng trường học trong trấn thất vọng, lần này hiệu trưởng mặt mày rạng rỡ nhận điều lệnh đảm nhiệm chủ nhiệm cục giáo dục huyện.
Hai người Trương Tông Quân và Dương Chi cảm nhận càng sâu sắc, sau khi được thông báo mình chính bố mẹ của cô gái thiên tài này, hai người phát hiện việc làm ăn vốn dĩ rối tung rối mù lại trở lên thuận buồn xuôi gió, dường như khắp nơi đều có người hỗ trợ, hai người không tài nào lí giải nổi, sau đó vô tình hai người nghe thấy người ta bảo họ bí mật trong đó: người có thể sinh ra một cô con gái thiên tài như vậy, bố mẹ có thể là người bình thường sao? Tương lai phải đi ôm chân người ta, chi bằng bây giờ lặng lẽ đi kết giao quan hệ, nói không chừng sau này còn có thể thơm lây nữa ý chứ.
Đối với thứ nhất lần trước, thứ nhất lần này càng chấn động hơn, tất cả các hiệu trưởng của tất cả các trường trong huyện đều liên kết lại tập trung tại cửa nhà cục trưởng cục giáo dục huyện, sống chết muốn Tiểu Thần Hi được chuyển về trường của mình.
Còn có hiệu trưởng của mấy trường cấp ba cách đó mấy dặm sau khi nghe xong tin tức cũng nhìn chằm chằm, tùy thời cơ có thể cắn miếng thịt khổng lồ kia một miếng.
Cục trưởng đại nhân bị mấy vị hiệu trưởng làm cho chật vật, cuối cùng ông cũng nổi giận, lập tức ra chỉ thị tối cao: chuyện này sẽ do Tiểu Thần Hi tự mình quyết định, hơn nữa bất luận là Tiểu Thần Hi chọn trường nào, thì vẫn được hưởng đãi ngộ giống như hồi học cấp hai, đồng thời, vẫn có quyền không cần đến lớp như cũ.
Vấn đề nhỏ như vậy đương nhiên là không làm khỏ các vị hiệu trưởng thần thông quảng đại này được: không phải là không cần đến lớp sao?