Luân Hồi Thương Đế

Chương 142: Mâu thuẫn lên





Thánh Nguyên Đế quốc hậu cung không bình tĩnh, ngoài Minh Hậu thì còn ba vị Hoàng phi chú ý đến Ngọc Nguyên cung, Võ Nguyên cung cùng Minh Thành cung thuộc về Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử không có người cảm thấy thế nào là vì hai vị Hoàng tử này đã chứng minh được bản thân, tuổi tác không chỉ lớn hơn những Hoàng tử, Hoàng nữ còn lại mà thiên phú, thực lực đều đã được công nhận, ai cũng đều có khả năng tranh đoạt vị trí Thái tử.

Đoạn Ngọc trước nay biểu hiện ra không quá nổi trội nhưng lúc này lại đạt được Ngọc Nguyên cung so với Võ Nguyên cung và Minh Thành cung càng tốt hơn, kia há không phải là nói Đoạn Ngọc cũng có thể tranh đoạt vị trí Thái tử?

Đoạn Ngọc là Tứ Hoàng tử, phía sau nhưng vẫn còn Ngũ Hoàng tử Đoạn Minh Lâm, Thất Hoàng tử Đoạn Diên Niên và Cửu Hoàng tử Đoạn Lam có tuổi tác không nhiều chênh lệch với hắn, ba vị Hoàng tử này hậu trường đối với việc Đoạn Ngọc được ưu ái hiển nhiên là đều không vui.

Bề nổi là địa vị, mặt tối lại là vì tài nguyên tu hành, Đoạn gia dòng chính là Đoạn Thế Mục mạch này nhưng vẫn còn có những mạch khác, trong đó hậu bối có không ít. Bọn hắn đều đã biết được việc Đoạn Ngọc đạt được trọng điểm bồi dưỡng, khả năng đạt được tài nguyên so với Đoạn Minh Thành và Đoạn Bích Võ còn nhiều hơn.

Đương nhiên, đám người Đoạn Trường Sinh sẽ không đem việc dốc nghiêng tài nguyên của Đoạn gia cho Đoạn Ngọc nói ra, Đoạn Ngọc có yêu cầu sẽ có người đơn độc đi làm, tránh cho Đoạn gia nội bộ lục đục.

“Nương nương, Tứ Hoàng tử ở vào Ngọc Nguyên cung mang đến ảnh hưởng không nhỏ”. Trong Bích Nguyên cung, một vị thị nữ đang đấm vai cho Bích phi thấp giọng nói.

“Vậy thì thế nào?”. Bích phi cười nhẹ hỏi. Nàng hiện tại là Hoàng phi đạt được Đoạn Thế Mục sủng ái nhất nên không phải bình thường, nhan trị cực cao, trí tuệ cũng không thấp, biểu hiện ra so với Minh Hậu trầm ổn hơn nhiều.

“Đoạn Ngọc ở vào Ngọc Nguyên cung đích thực là sẽ trở thành một cái đối thủ của Bích Võ, thế nhưng ta đến cả một chút lòng tin cho con trai mình cũng không có thì sao dám để nó tranh đoạt Thái tử vị?”. Bích phi dừng lại một chút nói thêm, đối với nhi tử nàng vẫn rất tự tin, nàng không cho rằng Đoạn Ngọc có thể tranh đoạt được vị trí Thái tử.

“Minh Hậu sau khi biết chuyện này đã nổi giận, chúng ta còn thấy được có người từ Minh Nguyên cung đi ra, mục tiêu là Phủ Quốc sư”. Thị nữ kia không có biểu cảm gì tiếp tục nói.

“Đó là đương nhiên”. Bích phi khẽ cười gật đầu. “Cung điện kia vốn nên thuộc về Ngũ Hoàng tử, Minh Hậu từ lâu cho rằng như vậy, bây giờ nó được ban cho Đoạn Ngọc, vốn là cái gai trong mắt nàng thì sao nàng có thể đơn giản chấp nhận?”.



“Thế nhưng nàng cũng là thông minh, không trực tiếp vì chuyện này đi tìm Quốc Chủ, nàng hẳn là muốn để Quốc sư kích động những đại thần khác ra mặt”.

“Chúng ta có cần truyền tin cho Tả tướng hay không?”. Thị nữ kia lại hỏi.

“Tất nhiên là có”. Bích phi gật đầu. “Phụ thân ta sẽ tự biết nên làm thế nào”.

“Vâng!”. Thị nữ cung kính gật đầu.

Thất Hoàng tử mẹ đẻ Diên phi cùng Cửu Hoàng tử mẹ đẻ Lam phi cũng đều có suy nghĩ và hành động, các nàng không có thế lực lớn trong Đế quốc ủng hộ như Minh Hậu và Bích phi nhưng cũng không phải xuất thân bình thường, các nàng đều có bản thân tính toán, sẽ không để con mình chịu thiệt. Hiện tại Quốc Chủ đang còn tráng niên, lại có hùng tâm, các vị Hoàng tử cho dù là nhỏ tuổi thì trong tương lai vẫn có cơ hội rất lớn tranh đoạt Đế vị.

Đoạn Ngọc không biết vì cái gì đạt được ưu ái khiến cho cả Thánh Nguyên Đế quốc hoàng cung âm thầm dậy sóng, bên ngoài kia Yêu tộc phát động Sát mầm kế hoạch phảng phất như không thể ảnh hưởng được đến những cơn sóng ngầm này chút nào.

“Truyền lệnh cho tất cả Hoàng tử, Hoàng nữ sáng ngày mai cùng dùng bữa với trẫm!”. Lúc này từ trong Thánh Nguyên cung lại truyền ra mệnh lệnh. Điều này đồng nghĩa với việc cho dù là các Hoàng tử, Hoàng nữ đang bế quan tu luyện cũng đều bị gọi tỉnh.

Thánh chỉ truyền xuống, hậu cung lại thêm một lần chấn động, không phải kẻ ngốc thì đều có thể thấy được thánh lệnh này ít nhiều sẽ có liên quan đến việc Ngọc Nguyên cung.

Đoạn Ngọc ở vào Ngọc Nguyên cung không bao lâu thì Mục Vũ và đám cung nữ của hắn ở Tứ Phương cung cũng được điều chuyển đến Ngọc Nguyên cung, tất cả bọn hắn đều vì đó mà chấn kinh. Đây quả thực là một người đắc đạo, gà chó thăng tiên.



Ngọc Nguyên cung hoàn cảnh so với Tứ Phương cung tốt hơn nhiều, những người này đều không phải phàm nhân, ở trong Ngọc Nguyên cung đều có thể nâng cao tốc độ tu hành võ đạo.

Đoạn Ngọc chỉ là qua loa gặp mặt những người này, số lượng cả thảy chỉ có chín người mà thôi, sắp xếp thế nào hắn đã phân phó cho Mục Vũ đi làm. Khác với Tứ Phương cung đó là Ngọc Nguyên cung có đơn độc hộ vệ, là mười sáu vị võ giả Đoạn Ngọc đã gặp trước đó ở bên ngoài Ngọc Nguyên cung, hai vị Động Thiên cảnh hậu kỳ dẫn đầu là Tu Vân và Tiêu Long. Mục Vũ tất nhiên là cần phải nói chuyện với hai vị hộ vệ này.

Chỉ là hộ vệ cung điện đã có thực lực như vậy thì có thể thấy được Đoạn gia tích lũy thực lực không phải bình thường, điều này cũng cho thấy thân phận, địa vị của Đoạn Ngọc đã hoàn toàn khác xưa.

“Tất cả Hoàng tử, Hoàng nữ cùng đến dùng bữa với Phụ Hoàng?”. Đoạn Ngọc cũng rất nhanh đã nhận được thánh lệnh của Đoạn Thế Mục, khóe miệng bất giác hơi chút câu lên, việc này tất nhiên là có thâm ý.

Thông thường cũng chỉ có Minh Hậu và ba vị Hoàng phi dùng bữa chung với Đoạn Thế Mục mà thôi, lần này lại đem gọi tất cả Hoàng tử, Hoàng nữ dùng bữa chung, không có chuyện mới lạ.

“Ta đã biết!”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu, sau đó cũng để Mục Vũ lui đi. Việc dùng bữa này hẳn là có liên quan đến hắn nhưng không phải nhắm vào hắn, về cơ bản thì hắn không có lý do gì phải e ngại. Việc ban Ngọc Nguyên cung cho hắn đã dẫn đến hậu cung nổ lên mâu thuẫn, sáng mai hẳn là có thể thấy được một chút.

Đoạn Ngọc vừa mới đột phá Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy xong nên cũng không có ý định ăn tối, sau khi tắm rửa xong liền đã trở về chính cung nghỉ ngơi, chuyến xuất cung lịch luyện này của hắn gặp phải rất nhiều biến cố, hắn cũng xem như lột xác, nhân cơ hội này chỉnh lý lại một phen.

Đoạn Ngọc ngồi ở trong phòng, trước mặt hắn bày biện một đám đồ vật, có là linh thạch, bí tịch, binh khí, bình ngọc... ánh mắt của hắn lúc này hướng lên thanh tàn phá cốt thương. Phía trên đó tồn tại Hủ Thực Chi Thủy đã bị hắn ma diệt gần một phần ba, lúc này hắn có ý định tiếp tục vận dụng Tịch diệt chi lực bóc ra.

“Xì”. “Xì”. Nghĩ là làm, Đoạn Ngọc câu thông Tịch diệt chi lực xong liền hướng nó đánh về phía một đám Hủ Thực Chi Thủy, nương theo tiếng cháy xém thì khói xanh cũng lập tức bốc lên, đây chính là Hủ Thực Chi Thủy hóa hơi, một khi để nó ngưng tụ lại thì sẽ trở thành Hủ Thực Chi Thủy, khá là đáng sợ.


Đoạn Ngọc trước đó từng có kinh nghiệm để Hắc Hỏa Xà chân thân đem Hủ Thực Chi Thủy hóa hơi đưa vào tử phủ nên lúc này hành động cũng vô cùng hoàn mỹ, chỉ cần tinh thần lực của hắn ngăn cách không cho Hủ Thực Chi Thủy hóa hơi này hội tụ lại thì nó sẽ không thể trở thành chân chính Hủ Thực Chi Thủy, uy hiếp không được hắn.

Kỳ thủy này Đoạn Ngọc vốn là muốn để cho Hắc Hỏa Xà chân thân nếm thử khống chế nhưng hiện tại không thể làm được, trước tiên cứ đem nó tách ra khỏi tàn phá cốt thương này đi, đây có thể xem như là một lá bài tẩy đáng sợ của hắn. Ngoài đó ra thì hắn muốn xem tàn phá cốt thương rút cục là đồ vật gì, nó khiến cho huyết mạch của hắn lay động thì chắc là không phải phàm vật.

Thực tế là theo Thiên Lang phòng đấu giá thì cốt thương này vốn là một thanh binh khí cấp bậc không thấp, chí ít cũng là Vương khí, chỉ vì bị Hủ Thực Chi Thủy bám lên nên nó mới biến thành bộ dạng như hiện tại, chỉ có thể từng chút một bị ăn mòn, hạ cấp.

Nguyên thần cảnh giới tăng lên, khả năng câu thông thiên địa chi lực nước lên thì thuyền lên, sau ba canh giờ Đoạn Ngọc đã đem lượng lớn Hủ Thực Chi Thủy trên tàn phá cốt thương bóc xuống, nhìn qua thì có thể thấy số lượng Hủ Thực Chi Thủy bám lên cây cốt thương này đã có một nửa bị Đoạn Ngọc bóc ra, cốt thương phảng phất như đang sống lại, tỏa ra nhàn nhạt quang huy.

Đoạn Ngọc lúc này có chút mệt mỏi, liên tục hơn mười lần vận dụng nguyên thần câu thông thiên địa chi lực khiến tinh thần lực tiêu hao không nhỏ, hắn chỉ có thể dừng lại việc bóc ra Hủ Thực Chi Thủy.

“Yên tâm, ta rất nhanh sẽ để ngươi khôi phục lại như trước kia”. Đoạn Ngọc đem cốt thương đặt xuống khẽ nói. Sau đó liền lấy một cái bình ngọc ở trước mặt, bên trong đó đựng là Tử linh dịch đã được pha loãng.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v