Luân Hồi Cung Chủ

Chương 97: Tin sét đánh




Cung Ly Kiều ngừng lại, đảo mắt một vòng xem có gì khả nghi hay không, khe khẽ nói:

- Muội vừa nghe một tin có liên hệ đến Hàn ca ca, nên hấp tấp đi tìm ca ca nói cho ca ca biết để ca ca lo liệu càng sớm càng tốt.

Hàn Tử Kỳ nóng nảy:

- Tin gì phu nhân cứ nói, ở trong thực quán này chỉ có vài người xem ra là người bản xứ, không có gì đáng khả nghi, phu nhân chớ quá dè dặt.

Giọng nói của Cung Ly Kiều càng nhỏ hơn:

- Muội đi tìm Hàn ca ca để cho ca ca hay cái tin về Ngân Hà công chúa.

Hàn Tử Kỳ giật mình, trong lòng rúng động, sắc mặt biến đổi, hỏi thật mau:

- Ngân Hà công chúa thế nào? Phu nhân nói mau, tại hạ đang nóng lòng.

Cung Ly Kiều thì thầm:

- Hiện nay Ngân Hà công chúa đang ở trong Luân Hồi cung của ả Điêu Nguyệt Hồ, Hàn ca ca đã nghe muội nói rõ rồi chưa.

Hàn Tử Kỳ suýt phải đứng phắt lên, cố trấn áp cơn xúc động dữ dội:

- Phu nhân, tại sao Ngân Hà công chúa lại tới Luân Hồi cung. Nàng tới đó làm gì phu nhân có biết không?

Cung Ly Kiều bĩu môi:

- Hàn ca ca chưa hiểu ư? Ngân Hà công chúa rời bỏ hoàng cung đi tìm ca ca khắp nơi, vừa bị bọn giáo đồ Luân Hồi giáo bắt được, giải về Luân Hồi cung giao nạp cho Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ. Bây giờ ca ca thấy có phải là tin quan trọng hay không?

Hàn Tử Kỳ hốt hoảng nhưng chợt nhớ ra một điều liền lấy lại sự bình tâm.

Dù thế nào trong lòng chàng vẫn còn hoài nghi Cung Ly Kiều vì đêm Hồng y nữ tới tổng đàn Chiêu Hồn hội bắt buộc Hạ Cung Linh phải trao chức vị hội chủ cho ả, dĩ nhiên ả là người của Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, kẻ thù không đội trời chung của chàng.

Hàn Tử Kỳ lại nghĩ biết đâu chuyện trong cánh rừng vừa qua là chuyện riêng tư tình dục của Cung Ly Kiều và hai tên sứ giả Luân Hồi giáo. Chàng cần phải cẩn trọng không nên vội tin theo lời của ả.

Nghĩ vậy, Hàn Tử Kỳ ướm thử một câu:

- Phu nhân đùa tại hạ phải không. Có lẽ nào Ngân Hà công chúa lại bị bắt.

Cung Ly Kiều chỉnh sắc diện:

- Muội đùa Hàn ca ca làm chi. Muội đùa ca ca có ích gì cho muội đâu. Muội nói thực lòng, hiện Ngân Hà công chúa đã bị Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ giam vào trong Luân Hồi cung, chỉ e vài ngày nữa ả đưa nàng vào “Luyện hồn phòng” khi muội vừa hay cái tin này liền khẩn cấp đi tìm ca ca, nói cho ca ca biết để tìm phương cách nào đó cứu nàng.

Cung Ly Kiều thở nhẹ:

- Muội xem ra Ngân Hà công chúa rất ngây thơ, hiền lành, muội thấy bất nhẫn trong lòng, một phần biết công chúa là vị hôn thê của Hàn ca ca nên muội mới can dự vào chuyện này.

Trông cử chỉ và lời nói của Cung Ly Kiều rất chân thật, dù vậy Hàn Tử Kỳ vẫn còn nửa tin nửa ngờ.

Chàng hỏi:

- Lúc Ngân Hà công chúa bị ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ bắt giam vào Luân Hồi cung, phu nhân có gặp công chúa hay không?

Cung Ly Kiều gật đầu:

- Chẳng những muội gặp Ngân Hà công chúa, ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ lại còn bảo muội bưng cơm nước vào chỗ giam cầm cho nàng ăn uống. Hàn ca ca hãy nên tới đó cứu nàng kẻo chẳng còn kịp nữa.

Ả nghiêm chỉnh:

- Muội biết Hàn ca ca nghĩ rằng muội nhận lãnh mệnh lệnh của Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ, phỉnh lừa ca ca tới Luân Hồi cung đưa ca ca vào cạm bẫy bắt ca ca. Ca ca đã lầm rồi, chính bản thân muội cũng đang gặp chuyện nguy hiểm, chỉ vì lão Cù Mộc Lưu Tôn bại lộ cơ mưu.

Hàn Tử Kỳ ngạc nhiên:

- Phu nhân, lão Cù Mộc Lưu Tôn bị bại lộ chuyện gì?

Cung Ly Kiều đáp nhỏ vì sợ có người nghe thấy:

- Chuyện lão tiết lộ những điều cơ mật của Luân Hồi giáo cho bọn người thập đại môn phái, lúc nãy hai tên sứ giả số năm và số chín đã nói với muội, lão đã bị ả Điêu Nguyệt Hồ đưa vào “Luyện hồn phòng” cách nay mấy ngày. Điêu Nguyệt Hồ cho muội là người thân thiết của lão có liên hệ đến vụ tiết lộ điều cơ mật nên sai hai tên sứ giả vừa bị ca ca giết đi tìm bắt muội, nếu lúc nãy không có ca ca tới kịp, muội bị bắt giải về Luân Hồi cung, chắc chắn phải chịu một cực hình thảm khốc cũng giống như lão Cù Mộc Lưu Tôn vậy.

Hàn Tử Kỳ sửng sốt:

- Phu nhân, lão Cù Mộc Lưu Tôn đã chết rồi sao?

Cung Ly Kiều gật mạnh đầu:

- Lão làm sao sống được khi bị Điêu Nguyệt Hồ đưa vào “Luyện hồn phòng” có lẽ hiện nay lão chỉ còn một bộ xương khô, muội đã thấy một vài lần rồi, thật là kinh tởm.

- Còn bọn người thập đại môn phái ra thế nào?

- Điêu Nguyệt Hồ đã gửi một lá chiến thư mời bọn họ tới Luân Hồi giáo, nay mai bọn họ đến nơi.

Hàn Tử Kỳ nghĩ thầm:

- Như vậy thúc phụ của ta đã thuyết phục được bọn thập đại môn phái rồi, nên ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ mới hạ chiến thư.

Hàn Tử Kỳ đang nghĩ ngợi chợt nghe Cung Ly Kiều bằng một giọng thiết tha:

- Đối với Hàn ca ca, muội thương yêu ca ca bằng một tấm chân tình, đến cả mạng sống cũng chẳng cần tại sao muội lại muốn hãm hại ca ca chứ. Ca ca hãy tin theo lời muội, đừng nghi kỵ mà hỏng chuyện ca ca sẽ phải ân hận đến trọn đời.

Hàn Tử Kỳ hỏi:

- Phu nhân có bằng cớ gì chứng minh Ngân Hà công chúa bị ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ bắt giam vào trong Luân Hồi cung hay không?

Cung Ly Kiều đáp ứng ngay:

- Dĩ nhiên là muội có bằng cớ cho Hàn ca ca tin chuyện Ngân Hà công chúa đang bị giam nhốt trong Luân Hồi cung. Bằng không muội đâu dám gặp ca ca, để ca ca hoài nghi muội âm mưu cùng ả Điêu Nguyệt Hồ hãm hại ca ca.

Hàn Tử Kỳ phăng tới:

- Bằng cớ gì xin phu nhân nói cho tại hạ được rõ. Tại hạ mới an lòng.

Cung Ly Kiều nhìn Hàn Tử Kỳ:

- Hàn ca ca muốn thấy bằng cớ đó ư? Muội sẽ chứng minh một tín vật cho ca ca xem có đúng Ngân Hà công chúa đang bị nhốt trong Luân Hồi cung hay không.

Thò tay vào áo, Cung Ly Kiều lấy ra một vật tròn tròn chiếu ánh sáng rực rỡ, trao sang Hàn Tử Kỳ.

Ả nói:

- Hàn ca ca hãy nhìn kỹ món vật này đi. Có phải là mảnh ngọc ca ca đã trao tặng cho Ngân Hà công chúa tại hang động dãy núi Kỳ Sơn hay không?

Hàn Tử Kỳ cầm mảnh ngọc tròn nhìn qua bất giác kinh hãi kêu thầm:

- Nguy rồi! Đây là mảnh ngọc ta đã trao tặng cho Ngân muội làm kỷ vật ước thề tình nghĩa phu thê tại dãy núi Kỳ sơn chứ chẳng còn nghi ngờ gì nữa. Nàng đang bị ả Điêu Nguyệt Hồ nhốt trong Luân Hồi cung, Cung Ly Kiều đã gặp nàng nên mới có mảnh ngọc này. Như vậy chứng tỏ Cung Ly Kiều thành thật không hề phỉnh gạt ta như ta đã nghĩ vừa rồi. Ta cần phải hỏi ả thêm một vài điều rồi sẽ liệu toan.

Hàn Tử Kỳ gật đầu:

- Đúng rồi, đây là mảnh ngọc của tại hạ trao tặng cho Ngân Hà công chúa tại dãy núi Kỳ Sơn. Nàng trao cho phu nhân làm tín vật gặp tại hạ phải không?

- Phải, chính Ngân Hà công chúa đã trao mảnh ngọc này cho muội và dặn dò gặp Hàn ca ca hãy trao ra ca ca mới có thể tin được.

- Phu nhân, ngoài ra Ngân Hà công chúa còn dặn dò điều gì nữa hay không?

Cung Ly Kiều khẽ gật:

- Ngân Hà công chúa bảo Hàn ca ca hãy cất lấy mảnh ngọc này, tới Luân Hồi cung giải thoát cho nàng mau mau, bằng nếu ca ca không cứu nổi, công chúa sẽ bị ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ đưa vào Luyện hồn phòng chết đi, ca ca hãy cấp tốc tới hoàng cung báo tin với hoàng đế rằng nàng đã bị bọn Luân Hồi giáo sát hại để hoàng đế cất quân tới Triệt Hổ Sơn giết sạch bọn Luân Hồi giáo báo thù cho nàng và ca ca hãy thu nhận hài cốt của nàng đem mai táng nơi nào do ca ca chọn, hương khói hằng năm cho linh hồn nàng được ấm áp và được gần gũi ca ca.

Nói dứt Cung Ly Kiều quá xúc động đôi mắt long lanh ngấn lệ.

Hàn Tử Kỳ kinh hoàng như có ai xé nát cả tâm can. Chàng hỏi thật mau:

- Phu nhân có biết đến bao giờ ả yêu phụ Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ đưa Ngân Hà công chúa vào Luyện hồn phòng luyện bí pháp “Phản lão hoàn đồng” hay chưa?

Cung Ly Kiều đáp không do dự:

- Cứ theo tin của Hồng y nữ nói cho muội được biết, trong vòng ba ngày nữa Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ sẽ đưa Ngân Hà công chúa vào “Luyện hồn phòng” cùng một gã thiếu niên vừa bị bắt tại thị trấn Liễu Châu. Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ luyện gã trước rồi tới Ngân Hà công chúa.

Ả gấp lên:

- Hàn ca ca hãy tới đó cứu nàng, chậm trễ sẽ hỏng mất ...

Cung Ly Kiều dặn dò:

- Hàn ca ca có tới Luân Hồi cung, hãy hết sức cẩn phòng các chất kịch độc ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ rải khắp mọi nơi, nhất là ma khí “Hoán thần ma pháp” thuộc loại vô hình, không biết nơi nào để tránh. Xin ca ca nhớ lấy.

Hàn Tử Kỳ khẩn trương lên cực độ, trong lòng chàng dường như có một trận hỏa hoạn.

Hàn Tử Kỳ nghĩ thầm:

- Chuyện này ta cần phải đến Hồng lầu khách, gặp Đào hoa phu nhân, nói rõ cho phu nhân biết Ngân muội đang bị ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ giam giữ tại Luân Hồi cung xem phu nhân có cách nào cứu muội ra không. Lúc trước phu nhân nói với ta trước kia Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ là một cung nữ thân cận lúc phu nhân còn là hoàng hậu chánh cung. Phu nhân lại nói phu nhân chỉ cần viết một lá thư là ả Ngọc Diện Ma Cơ Điêu Nguyệt Hồ phải răm rắp vâng lời không dám cãi lại, còn phải đích thân tới Hồng lầu khách tạ lỗi. Bây giờ ta phải tức tốc tới đó cho phu nhân hay tin của Ngân muội, kẻ sau này nếu xảy ra điều gì bất hạnh phu nhân sẽ trách ta là một kẻ vô tình.

Chàng gấp rút:

- Bây giờ ta phải chia tay Cung Ly Kiều tới Hồng lầu khách thật gấp, không thể diên trì thêm một phút giây nào được nữa.

Thầm tính đâu đó xong, Hàn Tử Kỳ cất mảnh ngọc vào lòng nhìn Cung Ly Kiều:

- Chuyện quá cấp bách, tại hạ phải tới tổng đàn Luân Hồi giáo lo chuyện cứu nguy cho Ngân Hà công chúa trước thời gian ba ngày. Còn phu nhân giờ phải đi đâu, phu nhân có trở lại Luân Hồi cung hay tìm phương lánh nạn.