Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 116: 116: Cuộc Chiến Tranh Giành Tuyệt Kỹ





Bốp! Một tên đại hán bị đánh bay đi vài chục mét rồi đập mạnh lên vách tường sau đó thân thể vô lực rơi xuống nền.

Phủi phủi tay thân ảnh Xavia đang đứng ngạo nghễ, liếc nhìn cái xác rồi lẩm bẩm; “Đã nói là ta rất ghét bị kẻ khác gọi là ‘con ả vếu khủng’ rồi mà.”
Nói rồi cô tiếp tục chậm rãi đi tìm báu vật bỏ lại phía sau là mấy chục cái xác người không còn chút sinh cơ.

Tại một nơi khác có ba kẻ đang cạy một chiếc rương lớn, vừa mới cạy ra được họ vội vã mở ra rồi chộp lấy đồ trong đó.

Một tên nhìn vật trong tay mình xong thì cười lớn nói; “Haha là phôi hợp kim cấp C9!”
Đột nhiên có một luồng uy áp từ đằng sau ba kẻ đó bạo phát ra bao chùm toàn bộ căn phòng, cảm nhận được luồng khí tức này ba kẻ kia biến sắc rồi chậm rãi quay đầu lại.

Một tên mặt tái mét thốt lên; “Cao Thủ chiến nhân!”
Thu liễm khí tức lại thân ảnh thầy Bernard trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt ba kẻ xấu số kia, phất tay một cái liền giật lấy các vật phẩm trong tay bọn họ rồi ném lại vào chiếc rương.

Thu cả chiếc rương lớn vào trong rương ẩn của mình xong Bernard liếc nhìn ba tên kia rồi quát; “Cút!”

Nghe vậy ba kẻ này sợ hãi chạy thục mạng, tuy không cam lòng nhưng chúng không hề có ý nghĩ phản kháng lại.

Bernard không để tâm đến ba tên kia nữa thầy ung dung vừa đi vừa tỏ ra vẻ tao nhã rồi lẩm bẩm; “Nói là tạm thời tách ra mà đã qua một ngày rồi còn chưa thấy đâu vậy nhỉ, hay là mải chơi ở đâu đó rồi?”
Giơ ngón tay cái lên với Vera, Audrey khen ngợi không thôi; “Không ngờ ngài có thể đánh bại một tên ‘Tinh Anh – hoàng cấp(2)’ nhanh tới vậy, thực lực của ngài đã vượt xa cấp bậc căn bản rồi đấy!”
Thả tay ra khỏi cổ tên ‘Tinh Anh – hoàng cấp(2)’ lập tức cả thân thể hắn rơi bộp xuống nền, Vera chậm rãi chỉnh lại trang phục rồi phẩy tay thu lấy mấy chiếc rương.

Hiện tại cơ hồ mọi vật phẩm trong căn phòng cao cấp nhất này đã bị vét sạch, chỉ còn những nơi trong cùng là chưa có nhóm nào vào tới.

Nhóm hai người Vera đi dần vào sâu hơn rồi bắt gặp một gian trưng bày tuyệt kỹ rất ngăn nắp, nhìn qua có thể thấy chỗ này chưa bị ai động chạm qua.
Vera cùng với Audrey liền cấp tốc thu lấy những cuốn tuyệt kỹ tại đây, nhưng điều không muốn nhất đã xảy ra.

Có một nhóm người cũng vừa đi tới nơi này rồi trông thấy những cuốn tuyệt kỹ bắt mắt, Vera đang giơ tay ra định chộp lấy cuốn tuyệt kỹ được đặt tại nơi trên cùng thì bất ngờ bị một thanh phi đao sượt qua ngay trước tay ngăn lại hành động đó!
Thân ảnh Vera rơi xuống rồi nhẹ nhàng đáp đất, Audrey liền đi tới đứng ngay cạnh em, đối diện họ là một nhóm có bốn tên trông rất hung hãn.

Một tên trong nhóm đó liền khó tin nói với gã thủ lĩnh; “Hai kẻ kia chẳng phải là mục tiêu mà hồi nãy chúng ta đã nhắm tới sao, đại ca đã cử hai thằng đi trừ khử tên chùm kín người đó rồi bắt con ả kia về mà sao giờ chúng lại xuất hiện ở đây?”

Gã thủ lĩnh cau mày nói khẽ; “Hai thằng vô dụng kia đi cũng khá lâu rồi mà chưa thấy quay về, còn bọn này thì lại ở đây, khả năng cao là chúng đã chết dưới tay tên thần bí kia rồi!”
“Cái gì, sao có thể chứ? Tuy hai thằng đó là kẻ yếu nhất trong hội chúng ta nhưng thực lực của chúng cũng là ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ cơ mà, hai đánh một mà có thể bị giết sao!”
Nghe tên thủ hạ thốt lên như vậy gã thủ lĩnh âm trầm nhìn lên cuốn tuyệt kỹ trên cao nói; “Hai thằng vô dụng đó chết hay không tao cũng chẳng thèm quan tâm, cái quan trọng nhất bây giờ là cả lũ chúng mày cùng xông lên giế.t chết tên chùm kín người đó rồi cướp lấy tuyệt kỹ về đây cho tao!”
“Vâng rõ rồi ạ.” Ba tên thủ hạ đứng phía sau hắn cùng đồng thanh, Vera lúc này cũng đang tức giận vì lũ người đột nhiên xuất hiện này, em có thể cảm nhận được rõ thực lực của bọn chúng.

Bốn kẻ bên đó đều có chiến lực cơ bản cao hơn Vera, nguy hiểm nhất chính là tên thủ lĩnh đã đạt tới ‘Tinh Anh – địa cấp(4)’! Nhưng dù có phải liều đi chăng nữa thì Vera cũng sẽ làm vì ban nãy khi tới gần cuốn tuyệt kỹ ở trên cùng kia em đã nhìn thấy dòng chữ cấp bậc trên bìa sách.
“Tuyệt kỹ kiếm pháp bậc ‘Sử thi – trung giai’, hôm nay dù có thế nào đi chăng nữa thì mình cũng nhất định phải giành được nó!”
Thanh kiếm xuất hiện trong tay Vera liền tiến lên phía trước, vừa đi em vừa nói; “Audrey cô hãy tìm nơi nào đó an toàn để tạm thời trốn vào đó đi, đợi tôi xử lí mấy tên khốn khiếp này đã!”
Audrey lo lắng vội nói; “Nhưng thực lực của bọn chúng cao hơn ngài nhiều lắm, nếu bây giờ chúng ta chạy thì vẫn có thể thoát được mà, ngài không cần phải làm liều như vậy đâu!”
Vera như không nghe thấy vẫn thản nhiên chậm rãi tiến về phía nhóm người kia, tên thủ lĩnh cười lạnh quát; “Dù mày có cao siêu như thế nào thì sự thật vẫn chỉ là một tên ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ thôi, ba thằng mày xông lên phắc nó cho taooooo!”
Lập tức ba tên thủ hạ sau lưng hắn liền vọt lên rất nhanh hướng tới phía Vera, luồng chiến lực đen tím huyền ảo lại tiếp tục bạo phát ra, lúc này thân ảnh Vera ở bên trong nhìn như một kẻ sát thần vậy.

Vung kiếm lên đón đỡ những đòn tấn công của ba kẻ trước mắt, sau đó em hóa thành luồng hắc quang lướt đi qua lại liên tục trong khu vực này, lưỡi kiếm được bọc chiến lực quỷ dị chém liên tục lên ba tên kia.


“Một ‘huyền cấp(3)’ cùng với hai ‘hoàng cấp(2)’, để xem chúng mày chịu được bao lâu!”
Vệt đen lướt qua để lại một vết chém trên chiến lực hộ thể ở phần ngực của một tên, hắn hoảng sợ phát hiện có một luồng năng lượng màu đen tím phát ra từ nơi bị chém đang từ từ ăn mòn chiến lực của hắn, không chỉ mình tên đó mà cả ba tên đều bị như vậy! Hiện giờ Vera đã sử dụng nguồn sức mạnh nguyên tố trong chiến lực của mình một cách tối đa nhất có thể, so với nguyên tố của em thì nguyên tố của ba kẻ bên kia chẳng là cái gì cả.
Ba tên đề phòng xung quanh rồi đôi lúc vung vũ khí lên nhưng đều chém vào không khí, lúc này ba người bọn chúng đã phải tụm lại với nhau mỗi người quan sát một hướng để không bị đánh úp bất ngờ.

Luồng hắc quang vẫn lướt dích dác qua lại khắp nơi, theo đó là những cú chém hoặc đá được bọc thêm chiến lực đen tím quỷ dị.

Từ xa trông thấy cảnh này gã thủ lĩnh nổi giận quát;
“Ba thằng phế vật chúng mày đang diễn hề à, mau bung hết sức ra giết nó đi!”
Nghe được lời quát ba kẻ này biết thủ lĩnh của họ đã nóng máu lên rồi, tên có thực lực ‘Tinh Anh – huyền cấp(3)’ liền bộc phát ra luồng chiến lực màu nâu đậm của mình rồi nói lớn; “Ngự Thổ Quy!”
Lập tức luồng chiến lực màu nâu kết tụ lại thành hình một cái mai rùa trông rất rắn chắc bao bọc ba kẻ bên trong, hai tên còn lại cũng vận chuyển chiến lực vào vũ khí rồi tung chiêu về phía luồng hắc quang.
“Hỏa tức!” “Lôi cuồng nộ!”
Thân ảnh Vera vừa hiện ra lại tiếp tục vụt đi mất, quả cầu lửa cùng với tia sét liền đánh tới nơi đó tạo ra một vụ nổ năng lượng.

Chém mạnh một đòn lên cái mai rùa nhưng nó không hề hấn gì, Vera cười khẩy; “Chỉ là một cái tuyệt kỹ phòng thủ bậc ‘Hiếm phẩm – trung giai’ mà muốn ngăn chặn được ta à!”
Đặt chân xuống đất thân ảnh Vera đứng đối diện với ba kẻ kia, một luồng sức mạnh cuồng bạo bộc phát ra từ chân phải của em.

Trông thấy luồng sức mạnh ấy ba tên bên kia đều khiếp sợ, gã thủ lĩnh từ xa cũng cả kinh; “Tụ lực như vậy chẳng lẽ là tuyệt kỹ bậc ‘Sử thi’ sao?”

“Hiện giờ mình đã cải thiện được chiêu này hơn trước rồi để xem nó có uy lực như thế nào!”
Soạt, thân ảnh Vera biến mất rồi thình lình xuất hiện ngay trên đầu ba kẻ kia, lao nhanh xuống kéo theo luồng chiến lực đáng sợ.

Ngước lên nhìn, hiện giờ toàn bộ vùng bên trên của nơi này chỉ còn toàn màu đen và tím, không chỉ Audrey mà cả ba tên đang trốn dưới mai rùa cùng với gã thủ lĩnh đều thất thần chứng kiến một màn này.
“Khai Địa Cước!”
Đùng...! Tiếng nổ vang lên khiến những nhóm người tại các nơi khác trong căn phòng này đều cảm thấy đanh tai, cái mai rùa nhỏ bé bị vỡ vụn rồi tan biến.

Chưa dừng lại thân ảnh Vera vẫn tiếp tục lao xuống sút mạnh một cú vào đầu tên có thực lực cao nhất gây ra một luồng sóng xung kích đẩy văng tất cả mọi người ra xa.
Hai tên đứng bên cạnh gã bị Vera tấn công miệng hộc máu rồi bị bay ngược ra phía sau rất xa, lúc này tên bị súp phải đầu đã gần như bị vỡ nát, thân thể không lành lặn của hắn đang nằm trên một nốt chân khổng lồ.

Trong không khí mắt thường cũng có thể nhìn thấy những tia năng lượng màu đen tím đang phiêu phù khắp nơi, khói bụi thì bốc lên không ngừng.
Từ xa chứng kiến Audrey trợn tròn mắt kinh ngạc, cô không thể ngờ người thần bí cũng là ân nhân của mình lại biế.n thái tới mức này, miệng không ngừng lẩm bẩm; “Chiến lực của ngài ấy tuy chỉ là ‘Tân Tinh – tiền cấp(1)’ nhưng thực lực thì lại vượt rất xa, e rằng những thợ săn chuyên nghiệp dưới chướng bố mình cũng không phải là đối thủ của ngài ấy!”
Lau đi vết máu trên miệng rồi liền ném vài viên thuốc vào, hai tên ‘Tinh Anh – hoàng cấp(2)’ sợ hãi nhìn nơi đang bốc khói mù mịt kia, với thực lực này thì kẻ thần bí đó có là ‘Tinh Anh – địa cấp(4)’ thì họ cũng tin liền.

Đột nhiên thân ảnh Vera xuất hiện ngay sau lưng hai kẻ này rồi vung một đòn chém ngang, đột nhiên một thanh phi đao phóng tới đánh lên lưỡi kiếm của em khiến cho cú chém bị lệch đi!.