Lửa Và Nước Mắt

Chương 42: Chương 42: Trời lại đổ mưa , khóc cho những mối tình !






Ò ó o ....

Con gà chết tiệt nào đó vừa gáy !

Long ngáp ngáp vài cái rồi mở mắt dậy . Hắn gãi gãi đầu , trời lại sáng rồi . Lại sang ngày mới mất rồi...

Hắn đứng đậy , lồm cồm bò vào nhà vệ sinh làm các công tác chuẩn bị ột ngày mới .

Vẻ mặt tươi tỉnh dù còn hơi bơ phờ của hắn xuất hiện ! Hình như hắn khá mệt sau vụ thác Giang Điền . Ôi...mệt thật đấy !

Nào là tình cảm , nào là tâm linh , nào là học hành v.v......Haiz , ông trời ạ . Con là người thường thôi mà sao phải đối mặt nhiều thế này .

Long lên mạng tra xem có thông tin nào mới nữa không . Đang có một đống bài bàn luận về ngày tận thế trên này , còn dẫn chứng cả mặt trăng có chất lỏng màu đỏ như máu mà các nước chưa có cách giải quyết . Hắn thở dài , từ khi nào mọi chuyện cứ rối tung lên thế này ?

Hắn không quan tâm , đi ăn trước . Lại ăn xong rồi về nhà mở lap ra coi phim , đọc truyện chả màng mấy chuyện kia . Haiz , mệt , lo nhiều mà chưa đến cũng thế .

Đến giờ đi học , hắn xách cái cặp đi . Í , nhìn lên bầu trời trong xanh không biết vì sao hắn có cảm giác sắp mưa .

Mưa...

Nó làm hắn nhở lại Tâm Thuật biến mất , ánh mắt Dao ngày đó . Gương mặt hắn lại trở về trầm tư .

Thôi ! Không nghĩ nữa .

Hắn liếc ngang qua căn phòng , hắn không biết đã để áo mưa ở nơi nào nữa . Nhưng có một cây dù được quăng lộn xộn trong đống bầy nhầy kế tủ . Phòng ở của hắn luôn lộn xộn như thế .

Long bước đến gần , cắp theo cây dù luôn .

Lại đi đến trường để học như thường ngày...





O0O.........................






Két !

Long mở cửa trường ra .

Ách xìii !

Ơ , hắn xoay sang nơi tiếng động phát ra . Người phát ra tiếng động cũng xoay sang nhìn hắn . Cô gái cười cười nhìn hắn , hắn cũng cười cười đi đến hỏi :

- Hôm qua dầm mưa nên bệnh rồi à ?

- Dạ , anh Long đi học à ?

Cô gái trả lời lại .

Long cười cười , nhìn người con gái tên Dao trước mặt . Có vẻ vì chuyện hôm qua mà cô bé đã bị cảm rồi . Long ngước lên nhìn cái đồng hồ trên tường , trễ rồi..

- Thôi , em ráng mau khỏe lại nhé . Anh lên học đây .

Dao cười cười vẫy tay chào Long . Long chạy lẹ về phía thang máy . Hắn nghe loáng thoáng ở đằng sau lại có thêm một tiếng ách xì nữa .







O0O.......................






Mây trên trời dăng lại những cơn đen kịt . Làm cho bên dưới hóa thành một vùng tối om , chỉ là buổi chiều mà cảm thấy nó đã gần tối rồi .

Lớp của Long đã học xong , cả đám thấy trời chuyển mưa đen kín thì sợ mưa lớn lắm . Cả đám ngồi ở bàn tiếp tân nói chuyện phím . Một đứa bạn nói :

- Ê hay là kiếm gì chơi đi .

- Mày có ý kiến gì không ? Hay về đại đi , về nhà sớm thì không mưa đâu .

- Tao nghĩ là .....

- “..................”

Long chỉ ngáp dài nghe hai tên này nói chuyện . Thật ra hắn thấy nhà cũng gần , có dầm mưa cũng không sao nên cũng chả quan tâm .Mà hôm nay hắn còn mang theo cây dù nữa chứ . Hắn cứ thế mà lim dim nghe đám bạn nói chuyện .

- Giờ My đói bụng quá , My đi qua quán đối diện trường ăn cơm nha !

Long ngạc nhiên xoay sang nhìn cô nàng xinh xắn vừa nói . Mà kể cũng lạ , dạo này My hình như trầm tính hơn rất nhiều thì phải . Mà chết ở chổ hắn thích con gái trầm . Haiz , cô nàng lại giở trò gì đây nhỉ ?

- Sắp mưa rồi , hay là chờ về nhà ăn luôn ?

Long nói . My cười cười , xoa xoa bụng làm vẻ khó khăn nói :

- Nhưng mà My đói quá à , thôi My qua đó trước nha . Có gì lát ăn xong My quay lại .

Đám của Long chưa kịp phản ứng thì My đã vứt bịch cái cặp lại , mở cửa chạy lon ton ra vạch trắng qua lộ . Long và đám bạn chỉ biết câm nín , không biết nói gì .

Long ngơ ngẫn nhìn ra bầu trời đen kịnh ngoài kia . Không biết đang nghĩ gì !

Trời đen , những áng mây tụ lại . Hơi nước sẽ co người lại , từ trên mây rớt xuống .

Tách ! Tách ! Tách...

Rì ...rào....

Trời đã mưa rồi , người nhìn mưa mà luôn thấy trầm lại .

Mưa , vẫn là luôn gieo ngàn giọt lâm ly . Vì trời muốn thế gian có những khoản khắc trầm chăng ? Mưa , là những hạt bụi trời thả xuống thế gian này .

“ Đã không còn , người yêu hỡi........ “

Long bị âm thanh ngắt ngang dòng suy nghĩ , xoay lại nhìn hướng phát ra . Một thằng bạn mở điện thoại ra . Âm thanh là đến từ điện thoại của nó .

“ Alô ? “

“.......... “

“ Hả ? “

“...........”

“ kỳ vậy ? “

“...........”

“ Rồi ! rồi , mình hiểu rồi ! “

Thằng này là một thằng bạn khá tốt trong lớp , nó không có theo đuổi My . Nó cũng rất hòa đồng với mọi người nên Long cũng khá thích nói chuyện với nó .


Không biết nghe thấy gì mặt nó nhăn nhăn , xoay sang nhìn mọi người nói :

- My nói là My bị mắc mưa ở quán cơm đối diện trường . Ai có thể đem dù hoặc áo mưa sang cho My trước thì My sẽ suy nghĩ làm bạn gái người đó .

Cạch !

Xoạt !

Kéttttttttttt !

Những người còn lại đều bất ngờ trước hàng loạt tiếng động . Xoay sang nhìn...ơ , thằng Long đang cầm một cây dù chạy như bay ra mở cửa kính trường .

Tất cả đều câm nín , làm cách nào nó phản ứng nhanh như thế chứ ?

Bên kia đường , My đang nhìn rất trong ngóng vào cửa trường .

Đi ăn chỉ là một cái kế , cô muốn tạo cơ hội để người đó tỏ tình với cô . Cô miên man tưởng tượng xem thử người đó sẽ có bộ dáng ngốc ngếch thế nào !

Cô vừa gọi điện xong cho đám bạn !

Người đó hôm nay có mang theo dù , chắc chắn sẽ đến đầu tiên ! Cô tin thế !

Cô đang mỉm cười hạnh phúc , chờ đợi hình ảnh người đó xuất hiện .

Cô vẫn nhìn ra hàng ngàng giọt mưa che đi tầm mắt , bầu trời và mặt đất bệt lại một màu đen nặng nhạt .

Cô thấy...

Kế bên trường có một cặp tình nhân đang đứng nói chuyện với nhau . Người con gái nếu lấy tay người con trai , trong cơn mưa người con gái đang kêu gào gì đó tuyệt vọng . Tiếng nói của người con gái bị mưa ướt át lấy đi , tóc bệt vào má , cô đang nói gì đó với đôi môi run rẩy . Người con trai người ướt sủng , gương mặt khó khăn , có vẻ bất đắc dĩ hươ tay múa chân giải thích gì đó .

Cô chăm chú thấy người con gái có nét quen thuộc....

Ơ , cánh cổng trường mở ra , người ấy đã bước ra .

Đến rồi ! My hồi hợp chờ giây phút này !

Người đó sẽ làm gì nhỉ ? Cười cười ngu ngốc như mọi ngày hay bạo gan nắm tay cô ?

Người đó ngốc nghếch thế , có thể dám nắm tay cô sao ?

Cô sẽ làm gì nhỉ ? Sẽ giả bộ nói là nói giỡn , hay là chấp nhận người đó nhỉ....

Làm gì bây giờ ?....

Có...có gì đó không đúng...

My ngơ ngác , đưa ánh mắt xuyên qua bức tường mưa đó . Người con trai đó đã phanh cây dù ra , đã bước ra tới cửa . Nhưng người có trai vẫn đứng ở đó !

Tại sao ?

Em đang ở đây mà ! Anh không thấy em sao ?

My có một cảm giác gì đó bất an trong lòng , trực giác của phụ nữ luôn đúng trong khoảnh khắc nào đó .

My nhìn chằm chằm người con trai ở xa đó , những hạt bụi trời đó không che được ánh mắt của tình nhân nhìn nhau . My thấy rõ ràng người con trai đó nhìn thấy My , người con trai đó đang nhìn chằm chằm My . Người đó hình như trên mặt có một nét lưỡng lự .

Tại sao ?

Anh không yêu em à ?

Tại sao ?...


Người đó xoay sang nhìn một hướng khác....

My dõi theo ánh mắt của người ấy !

Tim cô thắt lại !

Ở nơi đó , cặp tình nhân lúc nãy . Người con trai đã phủ phàng gạt tay người con gái ra , lên xe chạy khuất mất trong cơn mưa gió . Hôm nay trời tăm tối thật , người con ngồi bệt xuống đất khóc than với trời đất .

Đau lòng quá !

Đau quá !

Sao lại đau như vậy ?

Cho con biết đi , là con đã sai cái gì ?

Làm sao để xóa đi nổi đau này ? Làm cách nào đây ?

Có ai không , có ai giúp tôi với . Đau lòng quá , đau lòng quá đi........

Tại sao ?.......

- Mọi việc ổn rồi

Một giọng nói của ai đó lọt vào tai cô , cô không cần biết , cô ôm chằm lấy người ấy . Cô không để ý mưa đã không trút xuống người cô nữa .

Đau lòng quá , tại sao đau như vậy ?

Cô ôm chằm lấy ai đó đang quỳ trước mặt cô , người đó cũng ôm chằm lấy cô . “ Mọi chuyện ổn cả rồi “ . Câu nói đó , dường như cô đã từng nghe ở đâu đó . Lần này lại có người nói đi nói lại trong tai cô . Cô không biết , cô không muốn nhớ .

Cô muốn khóc !

Tim , đau quá...

Cô cứ gục mặt vào ngực người đó . Trời vẫn đang mưa , màu đen đậm nhạt che cả trời đất lại vào bên trong .

Tách !

Bên kia đường , nước mắt của một người con gái rơi !

Cô thấy người mình yêu nhìn cô , cô thấy anh cầm dù chạy ra ngoài vì cô....

Rồi cô thấy , anh chọn người con gái khác !

Anh bước đến , quỳ xuống trước mặt người con gái đó , ôm người đó vào lòng mình .

Bóng lưng người con gái đó....hèn gì quen thuộc , cô chợt nhớ ra một cái tên...

Đặng Thạch Dao !

Dao , vì sao cướp đi người tôi yêu ?

Trong lòng Long quằn quại một nổi đau không tên . Hắn không biết vì sao , tại sao số mạng mình lại dính liền với cô gái này . Là vì sao ?

Bước chân khỏi cửa , nhìn My ở bên kia đường trong ngóng mình !

Người con gái ở bên ấy là người tôi muốn theo đuổi , người tôi mơ thấy....

Nhưng vì sao ?

Vì sao tôi lại nghe thấy tiếng khóc , tiếng đau đớn và tiếng cầu cứu từ con tim của em ?

Vì sao ?....

Ngàn năm , có ai cho tôi hiểu tình yêu là gì ? Tại sao lại khó chịu thế này ?

Sao cứ cuối cùng mọi thứ đều ra nông nỗi như vậy ?

Tại sao ? ....

Long một tay ôm ngang vai người con gái trong lòng , cả hai người , một quỳ một ngồi bệt bên dưới đất . Một tay Long cầm dù , hắn từ từ xoay sang nhìn sang bên kia đường...

Người con gái đó nhìn chằm chằm vào hắn . Một tay đã đưa lên che miệng lại . Mưa gió nhạt nhòa , mắt hắn không thấy rõ được gương mặt người con gái đó...

Là em đang khóc sao ?...


Xin Lỗi...

Muôn ngàn lần xin lỗi...

Anh...chỉ là một kẻ không đáng cho em yêu .

Xin lỗi...

Giọng nói của Dao vẫn vang lên trong đầu Long , cô không mở miệng nhưng hắn lại nghe thấy nổi đau từ tim cô .

Vì sao thế này ? Em là ai ?

Vì sao lại làm chủ trái tim tôi...

Đau lòng quá , đau lòng quá...

Sao anh lại đi chứ ? Em đã làm gì sai ?

Em có thể thay đổi , anh đừng đi nhé , cho em thêm một cơ hội...

Anh à....anh.....

ANH ĐÂU RỒI ?.............- Cô hét sâu lên trong tâm trí mình , cô đã nói điều gì hay lảm nhảm điều gì cô cũng không hay biết

Long buông cây dù trong tay ra , hai tay ôm chằm người con gái trước ngực . Đầu hắn gục xuống , núp vào trong máy tóc của người con gái .

Không ai trên đời này biết hắn có rơi nước mắt hay không ,

Không ai cả ! Trừ hắn !

Nếu hắn khóc , là khóc cho ai ? Khóc vì điều gì ?.........

Hay tất cả ?....

Mưa , chính là gieo ngàn giọt lâm ly....

Gió , có thể làm khô đi nước mắt

Nhưng không phai nhạt vết thương lòng !

Mưa , có thể che dấu nước mắt

Nhưng không dấu được trái tim tan nát !

Thời gian , là liều thuốc bổ cho trái tim con người...

Nhưng , đó lại là liệu thuốc đến lúc muộn màng...

My nhìn hai người ôm nhau trong cơn mưa gió buổi chiều đó . Cô biết ,

Anh đã chọn người đó !

Cô cố nén những giọt nước mắt sau cùng vào lòng !

Cố nén bóng hình anh vào trái tim mình ,

Một lần sau cùng , anh nhé...

Em chỉ khóc vì anh một lần này nữa thôi ,

Lần đầu tiên , cũng là lần sau cùng....

Thôi nhé anh , tạm biệt.......

Tạm biệt tình yêu của em.......

Tạm biệt....

Từ đây , anh sẽ không còn là người em yêu nữa .

Chúc anh hạnh phúc ,

Tạm biệt...