Đánh giá: 8.0/10 từ 23 lượt
"Trước đây em nhìn tôi cần cúi đầu, hiện tại em nhìn tôi cần ngửa đầu, tôi cho rằng trưởng thành là tôi có thể đạt được điều mong muốn, thực ra từ lúc bắt đầu tôi đã sai rồi, em chưa bao giờ nhìn thấy tôi."
"Tôi hi vọng có thể giống như trước, nằm trên đầu gối em, em sẽ không đẩy tôi ra. Nhưng hiện tại em đã không cho tôi nằm, vậy em qua đây nằm chỗ tôi này."
"Tôi không thể nào rộng lượng được, em ở bên tôi, đừng hòng nghĩ đến chuyện ở bên người khác."
Cô nghe anh nói những lời này, như thể lần đầu tiên biết anh, thực ra mấy năm nay, cô thay đổi, anh cũng thay đổi, thỉnh thoảng cô cũng không nhận ra mình huống chi là anh.
Nhưng mà thực ra anh chưa từng thay đổi, mùa thu năm ấy lần đầu tiên anh hái hoa quế, từ đó về sau tặng cả mình cho cô.
Bình luận truyện