Thực sự Tuấn cũng chưa biết phải trả lời ngay ra làm sao, nghe qua thì quả thực đây là một cơ hội rất tốt, Tuấn cùng người của mình không cần bỏ tiền, tuy nhiên tự Tuấn cũng biết mình không phải người giỏi tính toán. Trước khi Tuấn đi, Long đã dặn:
" Đến đó, dù có chuyện gì anh cũng nhớ bảo để anh suy nghĩ rồi trả lời sau. Đừng vội vàng đưa ra quyết định trong lúc ấy "
Long cẩn thận đến mức như vậy là bởi vì Long quá hiểu tính anh mình, một lời nói ra sẽ thực hiện cho bằng được. Long sợ nếu Tuấn quyết định vội vàng sẽ ảnh hưởng đến Tuấn sau này, bởi biết đâu ả Hường kia sẽ đưa Tuần vào một cái bẫy nào đó.
Nhớ lời Long, Tuấn đáp:
- - Việc này tôi cần quay về nói chuyện với các anh em của mình, tôi có thể trả lời cô sau được chứ...?
Dĩ nhiên là Hường đồng ý, dùng bữa đến khoảng gần 8h tối thì Tuấn định đứng lên thanh toán ( ga lăng vl), nhưng phục vụ tiến lại lễ phép nói:
- - Dạ, chị Hường đã thanh toán tất cả rồi anh ạ.
Hường cũng đứng dậy, nhưng Hường giả bộ chóng mặt, chống tay vào bàn, Hường loạng choạng, Tuấn thấy vậy liền đỡ ngay, Hường bám vào Tuấn, khẽ đưa tay lên trán, Hường nói:
- - Để em mời anh, em là người hẹn anh mà....Xin lỗi anh, em không uống được rượu...Có mấy chén mà giờ người đi không vững.
Tuấn đáp:
- - Rượu này khá nặng, vậy để tôi gọi taxi chở cô về..?
Hường đáp:
- - Em có đi xe, mà anh Tuấn biết lái xe oto chứ..?
Tuấn gật đầu:
- - Có, tôi biết lái.
Hường lấy trong túi xách ra chùm chìa khóa xe oto, đưa cho Tuấn, Hường nói:
- - Vậy phiền anh chở em về được không..? Xe em đậu bên kia đường, chắc em không lái được.
Người như Tuấn sao có thể từ chối, vừa được mời cả một bữa ăn, giờ chỉ đưa cô ta về thôi nên Tuấn đồng ý. Chiếc xe oto màu trắng đỗ phía bên kia đường là xe của Hường. Dựa vào Tuấn, Hường bước ra khỏi nhà hàng, phía gốc cây đằng xa, Long với Đà cùng vài người nữa chăm chú theo dõi, thấy Tuấn đỡ Hường vào trong xe sau đó đóng cửa lại, chiếc xe nổ máy pha đèn sáng rồi đi mất.
Long cười:
- - Tao bảo rồi mà, phải nói là độ đong giai của ả này thuộc dạng ghê gớm đấy. Thôi về thôi tụi mày..
Đà hỏi:
- - Sao, thế không đi theo đại ca à...?
Long nói:
- - Mày điên quá, đi theo làm gì, định hóng phim 18+ à, về thôi, đêm nay đại ca không về đâu. Có khi trên xe là làm luôn rồi ấy chứ, thôi kệ đại ca, này mình không cản được, có điều......
Đà hỏi tiếp:
- - Có điều làm sao...?
Long thở dài:
- - Tao chỉ lo đại ca là người quân tử, làm gì cũng chịu trách nhiệm, bập vào ả một lần sợ sau đại ca không lỡ bỏ. Thú thật với mày là tao cũng không có cảm tình với ả Hường này lắm.
Đà cười:
- - Ôi dào, có sao đâu, đàn ông đàn ang qua đường chút mới là đàn ông, mà này ả ta lao vào chứ đâu phải ai ép buộc. Hơn nữa tao thấy cũng được mà, mặt mũi hơi sắc tí thôi chứ khá ổn, chỉ cần đại ca thích, mà ả ta thật lòng thì tao cũng chúc mừng đại ca luôn.
Long nheo mày:
- - Ờ, thì nếu được thế cũng mừng.....Đại ca dễ bị người khác lợi dụng, trước nay đại ca là người thiếu thốn tình cảm, chỉ cần có ai đối xử tốt với đại ca là đại ca mang ơn họ lắm. Nhưng cũng không sao, vẫn còn chúng ta ở đây, chỉ cần ai đó có ý đồ không tốt, chúng ta sẽ ra mặt xử lý.
Đà gật đầu:
- - Đấy, nghĩ thế có phải hay hơn không...? Thế về thôi.
[........]
Long một lần nữa đoán đúng, trong khi Tuấn lái xe thì Hường ngồi bên cạnh chủ động đến một cách táo bạo, rượu lúc này cũng đã ngấm, cậy sức khỏe nên Tuấn uống khá nhiều, tuy không say nhưng nó cũng đủ khiến cho Tuấn dần mất tự chủ khi mà có đàn bà bên cạnh.
Đang phóng xe trên đường, Tuấn bất ngờ táp xe vào lề đường rồi tắt máy. Bên trong oto, cả hai người ôm chầm rồi quấn chặt lấy nhau trong hơi men tình. Dục vọng trong người Tuấn giờ đây như một con thú hoang, Tuấn cũng không kiểm soát được ham muốn đang bùng phát quá mãnh liệt.
Thấy Tuấn như vậy thì Hường càng thích thú, ả ta sung sướng đến cong cả người, có lẽ nếu không có chiếc xe oto phía sau pha đèn thì lời Long dự đoán đã thành sự thật. Thấy ánh đèn, Hường khẽ thì thầm vào tai Tuấn:
- - Tới nhà em đi, chỉ cách đây một đoạn đường nữa thôi......Đi anh, hãy ở lại bên em đêm nay.
Tuấn nuốt nước bọt, trong lúc Tuấn lái xe thì Hường tiếp tục giữ lửa ham muốn trong Tuấn bằng cách không thể bạo dạn hơn. Tiếng sột soạt cứ thế phát ra dưới vô lăng, Tuấn thì cả người nóng hừng hực, cảm tưởng phần cơ thể dưới như đang muốn phát điên lên.
Hường không chịu yên, ả mơn từ dưới lên trên, khẽ phà hơi thở vào tai Tuấn khiến Tuấn càng lúc càng bị kích thích.
Hường thì thầm:
- - Đến nhà rồi anh.
Tiếng xe phanh kít lại, trước một con ngõ, Hường nói Tuấn cứ để xe lên trên vỉa hè. Đi theo Hường vào trong ngõ, rồi bước vào trong nhà. Đến lúc này Tuấn không chịu đựng nổi nữa, Tuấn dùng hai tay nhấc bổng Hường lên, đi theo hướng tay Hường chỉ lên tầng 2, đẩy cửa vào trong, Tuấn giật phăng bộ váy mà Hường đang mặc trên người rồi không nói không rằng lao vào ôm rồi đẩy Hường vật ra giường. Những tiếng rên nhẹ từ Hường cứ thế lớn dần hơn, hai bàn tay Hường bấu chặt vào lưng Tuấn. Có lẽ đây là lần đầu tiên Hường được hưởng cái thú của sắc dục trọn vẹn đến như vậy, mọi thứ từ Tuấn quá hoàn hảo. Chưa bao giờ Hường được chạm vào một cơ thể đàn ông mà lại cứng rắn như đá tảng thế.
- - Anh...Tuấn....hãy...ở...bên..em được...không...? Anh muốn...gì....cần gì...em đều...có thể...cho anh...tất...cả....Em....cần...anh....Anh Tuấn.....ư....ahhh......ah...
Hường càng nói thì Tuấn lại càng mạnh bạo hơn, toàn thân Hường lúc này run rẩy, nhũn ra cảm tưởng như không còn sức lực.......Trong lúc này đây, mọi tính toán của Hường dường như tan biến, bởi đầu óc Hường trống rỗng, không còn nhớ được gì nữa, lúc này Hường chỉ thấy sung sướng, sướng đến phát điên mà thôi.
[......]
Tại phòng trọ, Long cùng mọi người ngồi uống rượu với ít đồ nhắm mua ngoài quán ăn, vừa nhâm nhi Đà vừa hỏi:
- - Tao đang suy nghĩ, không biết đại ca có cày nổi quả vườn đó không nhỉ..? Lắm ông nhìn cao to, cơ bắp thế thôi nhưng sợ lại yếu ấy.
Long đáp:
- - Yếu hay không thì tao không biết, nhưng đm, tao ở với ông ấy, đùa có đi đái cùng, đứng cạnh nhìn quả chuối của ông ấy mà tao đéo dám móc hàng của mình ra. Phải nói là không tưởng tượng nổi, còn to hơn cả của tây. Mà thế thì mới hợp với cái cơ thể hộ pháp ấy. Chưa biết có yếu hay không, nhưng cỡ đấy mà đưa vào trong chẳng con nào chịu nổi.
Đà đang gặm xương cũng giật mình rơi cả xương khi Long đưa cổ tay ra ướm, Long bấm đi một phần rồi bảo:
- - Nó phải tầm này..?
Đà giật mình:
- - Mày điên à, tao đéo tin....
Long tặc lưỡi:
- - Tại bình thường ông ấy mặc quần thụng lao động vải cứng nên mày không biết, chứ nói thật nó phải cỡ đó. Mà thôi, nhắc đến cái đó ghê quá, hôm nào ổng đi tắm chúng mày rình mà xem. Khiếp khủng luôn...
[......]
Long không hề phóng đại, đêm hôm đó Hường gần như không được ngơi nghỉ bao lâu, trên chiếc giường ngủ của Hường mọi thứ xộc xệch như vỡ trận, chiếc ga giường ướt đẫm thành mấy vũng. Hường nằm đó bất động, đôi mắt như người phê thuốc phiện, nó dại đi nhưng miệng Hường thì như đang cười trong sung sướng đến tột đỉnh, Hường chỉ có thể đưa mắt nhìn theo Tuấn đang đứng bên cửa sổ ban công hút thuốc lá.
Dù đã xong hiệp thứ 3 được một lúc nhưng cơ thể Hường thi thoảng lại giật lên từng hồi, Hường mấp máy môi trong hơi thở hổn hển:
- - Sướng....chết..mất....thôi.