"Ý của anh là” Sâm Dao xấu hổ, cô hoàn toàn không biết Thương Đình Lập phải đối đầu với kẻ địch thế nào, có thể tài giỏi đến mức khiến anh không điều tra ra được gì.
“Dao Dao, yên tâm ở lại đây, anh sẽ cố gắng hết sức mình, đồng thời cũng bảo vệ em an toàn.” Thương Đình Lập nhìn Sầm Dao, kiên định nói, đời này hai người anh quan tâm nhất chính là Sầm Dao và Thương Hựu Nhất, nhưng có kẻ không biết sống chết lại muốn đe dọa anh.
“Em có thể giúp anh.” Sầm Dao không muốn cứ ngồi yên thế này, cô muốn giúp đỡ Thương Đình Lập, dù biết rằng năng lực của mình đối với anh mà nói thật sự rất yếu ớt, nhưng mà cô vẫn muốn thể hiện một phần tâm ý.
“Em bảo vệ bản thân mình cho tốt đã là giúp đỡ lớn nhất với anh rồi, Dao Dao, hứa với anh, không cần biết xảy ra chuyện gì, em nhất định phải tin anh.”
Thương Đình Lập sợ, qua vài ngày nữa, tin tức anh đính hôn truyền ra, Sầm Dao có thể vẫn kiên định như lúc này không.
“Được."
Sâm Dao gật đầu.
Khoảng thời gian gần đây Thương Đình Lập luôn rất bận rộn, Sầm Dao đi đâu cũng có Dư Phi đi cùng, cho nên cũng không có chuyện phiền phức gì xuất hiện.
Nếu như nói thật sự có chuyện gì đó không thể thích ứng được thì chính là hai ngày trước Thương Đình Lập đưa cô rời khỏi Tĩnh Viên, đến ở một căn hộ nhỏ không xa công ty lắm.
“Gần đây anh ấy đang bận việc gì vậy?" Không biết Sâm Dao đã hỏi Dư Phi lần thứ mấy rồi, nhưng mà anh từ đầu đến cuối đều không nói với cô.
“Cô Sâm, đến nhà rồi” Dư Phi nôn nóng, sao anh có thể nói với Sầm Dao thật ra gần đầy chủ tịch luôn bận chuẩn bị hôn lễ với Điền Điềm chứ, nếu như cô biết được rồi xảy ra chuyện gì, anh thật sự không thể đảm đương nổi đâu.
Sầm Dao biết Dư Phi nhất định sẽ không tiết lộ, vậy thì cứ để anh về trước đi.
“Oánh Oánh, gần đây em có bận không?”
Gần đây đến công ty đều không thể thấy được bóng dáng của Khương Oánh Oánh.
“Dao Dao, anh em nhốt em lại rồi” Âm thanh của Khương Oánh Oánh nghẹn lại, gần đây chẳng qua cô chỉ cùng đàn anh mình thích thời đại học đi ăn bữa cơm thôi, còn đi chơi một đêm, không ngờ ngày thứ hai tin tức đã đến tai Khương Húc Đông rồi, anh đã không cho cô ra ngoài một tuần.
“Anh em.”
Sâm Dao bất lực, Khương Húc Đông nổi tiếng là ma vương cuồng bảo vệ em gái, bây giờ Khương Oánh Oánh chỉ bị nhốt ở nhà, nhưng đàn anh đưa cô đi chơi đó chắc là bị dạy dỗ thảm rồi.
“Thật là có lỗi với đàn anh mà.”
Khương Oánh Oánh tức giận, nếu như đổi lại là trước đây cô ấy chắc chăn sẽ vì chuyện này mà tranh cãi một mất một còn với Khương Húc Đông, nhưng hiện giờ cô ấy lại bình tĩnh mười phần, không cho cô ấy ra ngoài, vậy thì cô ấy sẽ ở nhà bám lấy anh.
Nghĩ đến đây, Khương Oánh Oánh nhìn Khương Húc Đông đang nghiêm túc làm việc bên cạnh, một tuần này anh vẫn luôn ở nhà, hơn nữa Khương Húc Đông còn chuyển tất cả đồ của mình đến chỗ Khương Oánh Oánh, nói là thuận tiện cho việc chăm sóc cô ấy.
“Nhìn cái gì” Khương Húc Đông không ngẩng đầu, giọng nói nhẹ nhàng cắt đứt suy nghĩ của Khương Oánh Oánh, sau khi cảm giác được cô ấy cũng không quá chống cự lại mình, khóe môi anh ta hơi cong lên.
“Ai nhìn anh chứ, em chỉ đang muốn xin anh một chuyện, hôm nay qua bên chỗ Dao Dao một ngày” Khương Oánh Oánh lè lưỡi, vừa rồi đích thực là cô nhìn Khương Húc Đông đến ngây ngốc, trước đây cũng cám thấy anh mình rất đẹp trai, không biết vì sao bây giờ đột nhiên cảm thấy anh càng lúc càng đẹp trai hơn.
“Anh đưa em đi” Khương Húc Đông đặt tài liệu trên tay xuống, đứng dậy, bảo Khương Oánh Oánh đi thay quần áo, bản thân anh ta cũng đi thu dọn đồ đạc một chút.
“Anh, anh đi gặp Dao Dao sao phải thay quần áo chứ?” Khương Oánh Oánh thay quần áo xong nhìn thấy Khương Húc Đông cũng thay quần áo, trong lòng có chút phiền muộn, vì sao lúc ở bên cô anh đều không chú ý đến hình tượng như vậy chứ.
“Ừm, đi ra ngoài gặp người khác đương nhiên phải rực rỡ đẹp đẽ nhất rồi” Khương Húc Đông gật đầu, đương nhiên anh nghe ra giọng điệu giận dỗi của Khương Oánh Oánh, chẳng qua đây là kết quả mà anh muốn, anh không vội, cứ để cô từ từ tiến vẽ phía mình đi, nếu như cứ như trước đây không có chuẩn bị gì thì cô em gái thần kinh thô này sẽ bị mình dọa sợ mất thôi.
“Có phải anh thích Dao Dao không, anh, Dao Dao đã có Thương Đình Lập rồi” Khương Oánh Oánh không thể nói được vì sao mình khó chịu, Dao Dao là bạn tốt của mình, cô vẫn luôn nghĩ Sầm Dao nhất định có thể tìm được người đàn ông tốt Bộ Tử Ngang, nhưng cô lại chưa từng nghĩ người đàn ông đó sẽ là anh trai mình, Khương Húc Đông.
“Thương Đình Lập sắp kết hôn với người khác rồi.”
Khương Húc Đông không trả lời câu hỏi của Khương Oánh Oánh, mà lại nói tránh đi, sau đó cưng chiều xoa đầu Khương Oánh Oánh.
“Anh nói gì cơ?” Quả nhiên một giây sau Khương Oánh Oánh liền không truy đuổi vấn đề Khương Húc Đông thích Sầm Dao nữa.
“Anh nói gì không phải em nghe rồi à, anh nói Thương Đình Lập sắp cưới người khác rồi, chính là người vợ chưa cưới mà bên ngoài đồn đại đấy, Điền Điềm”
Khương Húc Đông cưng chiều nhìn em gái.
“Sao anh ấy có thể làm vậy chứ”
Khương Oánh Oánh tức giận, trước đây cô vẫn luôn cảm thấy người tên Thương Đình Lập này là một chính nhân quân tử, luôn tác hợp và anh và Sầm Dao ở bên nhau, không ngờ anh lại biến Sầm Dao thành người thứ ba.
“Ngốc quá, Thương Đình Lập làm vậy là vì bảo vệ Sầm Dao, anh nói với em là vì hy vọng em giữ bí mật, đừng để công sức của cậu ấy uống phí, hôm nay anh đồng ý đưa em qua, chính là muốn em nghĩ cách ổn định Sâm Dao.”
Khương Húc Đông nhìn em gái mình, đột nhiên nghiêm túc nói, tuy rằng anh biết dây thân kinh Khương Oánh Oánh thô nhưng mà anh cũng biết đối với chuyện quan trọng cô cũng tự có chừng mực của mình.
“Được rồi.” Khương Oánh Oánh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông anh trai nhà mình thì biết mọi chuyện rất quan trọng, cô kiên định gật đầu, trong lòng âm thầm thề nhất định phải chăm sóc tốt cho Sầm Dao.
“Dao Dao."
Lúc Khương Oánh Oánh đến đúng lúc Sầm Dao đang làm cơm tối: “Em biết chị tốt nhất mà, sao chị biết mấy hôm nay em ăn không ngon ngủ không yên vậy."
Cô đi về phía Sầm Dao híp mắt cười nói.
“Em đừng nói nữa, ai mà không biết ông anh nào đó trong nhà em cưng chiều em tận trời, em än không ngon ngủ không yên."
Sâm Dao không nói nên lời nhìn Khương Oánh Oánh, chỉ e người ăn không ngon ngủ không yên là Khương Húc Đông, cái cô tiểu ma nữ chắc chắn hành hạ anh không ít.
“Dao Dao, sao chị lại không tin em vậy, chị sờ xem em đã gây đi rồi này” Khương Oánh Oánh giả vờ ủy khuất.
“Ăn cơm đi” Sầm Dao không nói nên lời, cô nhóc này luôn dùng cách bán manh đánh bại cô.
Trên bàn ăn, Sâm Dao nghiêm túc nghe Khương Oánh Oánh kể lại tình hình mấy ngày này của mình và Khương Húc Đông, trong lòng hơi lo lảng, cô nhóc này đã yêu chính anh trai mình rồi.
“Oánh Oánh, vậy em cảm thấy đàn anh kia thế nào?” Sầm Dao không muốn sau này Khương Oánh Oánh phải đau khổ, chỉ có thể âm thầm hướng cô đi thích người khác, dù sao thì người cô yêu cũng là anh trai ruột của mình.
“Chẳng ra làm sao, trước đây em vẫn rất thích anh ta, nhưng mà hôm đó vừa nhìn thấy anh em thì lại nói là do em dụ dỗ anh ta, một chút nam tính cũng không có.”
Khương Oánh Oánh nhớ đến chuyện ngày hôm đó, hung hăng gặp cái cánh gà trong tay: “Trên thế giới này, trừ phi em gặp được người đàn ông giống như anh em, bằng không em sẽ không kết hôn đâu.” Khương Oánh Oánh vừa ãn vừa thề.
Sầm Dao thật không nói được gì, cô nhóc này lại làm so sánh với anh trai mình như vậy.
“Dao Dao, nếu như Thương Đình Lập không tốt với chị, không bằng chị gả cho anh em đi.”
Khương Oánh như thể nhớ ra gì đó, nhìn Sâm Dao nói: “Tuy răng em cũng không nỡ để anh †rai em cưới người khác, nhưng mà chị là người bạn tốt nhất của em mà, nếu như chị gả cho anh em thì hai người nhất định sẽ cùng nhau chăm sóc em rồi.
Chị cũng sẽ không ghét bỏ em phải không.”
Khương Oánh Oánh nói đến có chút ủy khuất, nghĩ đến sau này Khương Húc Đông sẽ ở bên người khác, dường như cô ấy đã nhìn thấy kết cục thê thảm của mình vậy.
“Đồ ngốc này, em nói linh tinh gì vậy.” Sam Dao nhướng mày, cô nhóc này đúng là trí tưởng tượng quá phong phú.
“Em rất nghiêm túc đó Dao Dao, Thương Đình Lập anh ấy” Dường như nhớ ra điều đó, Khương Oánh Oánh vội ngậm miệng lại nhìn Sầm Dao, nếu như chị ấy biết Thương Đình Lập cưới người khác có phải là sẽ rất buôn không, cũng buồn giống như cô nghĩ đến anh mình sẽ cưới người khác vậy.
“Gần đây anh ấy hơi bận."
Sâm Dao nhìn Khương Oánh Oánh cười, Thương Đình Lập bảo mình tin anh, vậy thì cô cứ tin tưởng anh là được rồi.
“Vậy em xem tỉ vi đi, chị đi dọn dẹp.” Ăn cơm xong Sâm Dao đứng dậy muốn dọn dẹp, Khương Oánh Oánh ngồi trong phòng khách xem TY.
“Tin tức sáng hôm nay đến từ Nguyên Thịnh cho hay, thứ bảy tuần này, chủ tịch Thương Đình Lập sẽ cử hành lễ đính hôn †ại nhà hàng với thanh mai trúc mã của mình, cô Điền Điềm ” Rất nhiều chuyện đều là do mất cảnh giác như thế này, Khương Oánh Oánh vội vàng muốn tắt TV nhưng từ trong nhà bếp đã truyền ra âm thanh đổ vỡ.
“Dao Dao." Khương Oánh Oánh không thèm quan tâm đến việc tắt TV nữa, cô chạy vào nhà bếp thì thấy Sâm Dao đang ngồi xổm dưới đất nhặt nhạnh mấy mảnh vỡ.
“AI” Sầm Dao đau đớn co tay lại, Khương Oánh Oánh đi về phía Sầm Dao, đỡ cô lên.
“Mọi người đều biết rồi” Säm Dao nhìn Khương Oánh Oánh, nếu như Khương Oánh Oánh không biết, chắc chắn cô ấy sẽ rất kinh ngạc, không thể giống như lúc này chuyên tâm đi chăm sóc mình.
“Dao Dao." Khương Oánh Oánh không biết mình nên an ủi Sầm Dao thế nào, chỉ im lặng ôm lấy cô.
“Chị không sao.” Sầm Dao vùng ra khỏi vòng tay Khương Oánh Oánh, Thương Đình Lập bảo cô tin tưởng anh, cô cứ vậy mà tin anh, thế nhưng anh lại đi cưới người phụ nữ khác, vậy cô phải làm sao đây? “Chủ tịch Thương, hôm nay cô Sầm không đi làm, cũng không có ở nhà.”
Dư Phi mới sáng sớm đã vào phòng làm việc của Thương Đình Lập, Điền Điềm đang ngồi trong bên trong bàn bạc về khách mời trong tiệc đính hôn, nói là bàn bạc không bằng nói là một mình Điền Điềm đang luyên thuyên đi, bởi vì Thương Đình Lập vốn không hề có tâm trí để ý đến chuyện này, dù sao cũng không phải cưới người mình yêu, vậy thì hôn lễ thành ra thế nào đều không hề gì.
Nghe thấy lời Dư Phi nói, Thương Đình Lập vội vàng đứng dậy muốn rời đi.
“Đình Lập, anh đừng quên chúng ta säp đính hôn rồi.”
Điền Điềm tức giận nhìn theo bóng lưng của Thương Đỉnh Lập.
Người đàn ông này tuy đã thành người của mình nhưng trái tim anh lại ở chỗ Sầm Dao.
“Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này là cô tự mình muốn, tôi muốn cái gì tự cô cũng hiểu mà, cô phải biết tôi vốn không hề để Nguyên Thịnh vào mắt.” Thương Đình Lập không hề quay đầu, giọng điệu lạnh lùng của anh khiến Điền Điềm như bị dội một gáo nước lạnh.
“Đã đến nhà họ Sầm tìm chưa?” Thương Đình Lập vừa đi vừa hỏi Dư Phi tình hình, mấy ngày này anh cố gắng không đi gập cô, cứ sợ thế lực trong bóng tối sẽ gây bất lợi cho cô, anh cũng không giải thích chuyện mình phải đính hôn.
Bởi vì anh đã bảo cô tin tưởng mình.
“Đã tìm rồi, cũng đã phát thông báo tìm người mất tích trong toàn thành phố rồi, nhưng vẫn không có tin tức gì, chuyện kỳ lạ là lúc sáng sớm ngoài cô Khương ra không có ai đến nhà cô Sâm cả.”
Dư Phi căng thẳng đi bên cạnh Thương Đình Lập, để người đi mất là sơ suất của anh, anh thật sự rất sợ chủ tịch sẽ tức giận mà tống anh đến châu Phi.
“Kiểm tra nhà họ Khương.” Thương Đình Lập nói xong thì tự mình lái xe rời đi.
Thật ra điều anh sợ nhất là Sâm Dao trong nóng ngoài lạnh, mấy ngày nay anh không ở bên cạnh cô, bởi vì phía bên Hựu Nhất không chắc chản, nếu như bị thế lực trong bóng tối kia biết được Sầm Dao là điểm yếu của mình, vậy thi anh cũng không chắc mình có khả năng bảo vệ cô không nữa.
“Cô ấy có ở chỗ cậu không.” Thương Đình Lập gọi điện thoại cho Khương Húc Đông, đây là hy vọng cuối cùng của anh rồi.
“Cậu hung hãng như vậy đối với cô ấy mà nói không phải là chuyện tốt lành gì.”
Khương Húc Đông lạnh lùng nhắc nhở Thương Đình Lập.
“Cảm ơn đã nhắc nhở.” Bị Khương Húc Đông nhắc nhở, Thương Đình Lập liền tỉnh táo lại, quan tâm đến rối loạn, anh thiếu chút nữa quên mất mình lo lắng như vậy chính là đang nhắc nhở cho người đó biết Sâm Dao chính là điểm yếu của mình.
“Cậu nói mới sáng sớm Thương Đình Lập đã huy động lực lượng toàn thành phố là để tìm ai vậy?” Người cầm ly rượu có một vẻ đẹp quỷ dị mê người, có mấy phần nhìn giống Thương Đình Lập, mà người ngồi đối diện không ai khác chính là Thương Ngộ.
“Anh, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?” Thương Ngộ nhìn người đàn ông trước mặt, cậu ta đối với anh ta lúc nào cũng cẩn thận từng chút một.
“Xem ra tình hình đã trở nên tốt hơn rồi, có chăm sóc tốt cho cô gái đó không?” Người đàn ông tự rót cho mình một ly rượu vang, Thương Đình Lập chúng ta từ từ chơi.
“Anh, người phụ nữ đó là người mà Thương Đình Lập thích.”
Thương Ngộ dùng ánh mắt phức tạp nhìn sang Sầm Dao trên sô pha, nếu không phải hôm nay cô muốn thoát khỏi Thương Đình Lập, cậu ta cũng không có được cơ hội này.
“Thương Ngộ, có thể dùng bất cứ thủ đoạn và cách thức nào để đối phó với Thương Đình Lập, duy chỉ có cô ấy là không thể” Người đàn ông nhìn Thương Ngộ lạnh lùng nói, Thương Ngộ chỉ nhìn thấy vẻ lạnh lùng tột độ trong mắt anh ta, nhưng lại không hề phát hiện ra ánh mắt anh ta nhìn Sâm Dao lại ẩn chứa một tia dịu dàng.
Thương Ngộ ngoan ngoãn gật đầu, tuy rằng cậu ta không cam tâm, nhưng cậu ta lại không thể đắc tội với người đàn ông trước mặt được, người đàn là một kẻ liều mạng, cho dù là Thương Đình Lập đến trước mặt anh ta thì anh ta cũng sẽ không lùi bước.
Chỉ là cậu ta không hiểu vì sao anh ta lại đồng ý chơi với Thương Đình Lập ván này, tại sao không sòng phẳng một chút.
Trực tiếp tiêu diệt Thương Đình Lập khỏng phái càng dễ dàng hơn sao.
"“Gậu về đi, nhớ kỹ đừng để lộ, còn có, Điền Ông Hoa đã không còn giá trị lợi dụng rồi, nhưng có thể giữ lại con gái của ông ta" Người đàn ông thiếu kiên nhẫn xua tay, anh ta không thích Thương Ngộ, tên nhóc này chỉ là một tên đầu đất, nhưng mà cũng chỉ có loại người như vậy khi gặp lợi mới có thể trung thành với mình mà thôi.
Sau khi Thương Ngộ rời đi, người đàn ông chầm chậm đi về phía giường, ôm Sầm Dao vào lòng.
“Bao nhiêu năm nay em chịu ấm ức anh đều nhìn thấy, nhưng mà vì sao em lại thích Thương Đình Lập.”
Anh ta siết chặt Sầm Dao, giọng nói dịu dàng, chưa ai từng thấy qua gương mặt dịu dàng của la sát vương khiến cho cả hắc bạch hai giới đều nghe danh phải sợ mất mật.
“Lão đại” Đàn em đã sắp xếp chu toàn mọi việc, người đàn ông ôm Sầm Dao rời đi.
Lúc Sâm Dao tỉnh lại thì nhìn thấy một một nhà cũ kỹ khiêm tốn, cô còn đang cố vùng dậy thì mới phát hiện dưới ánh tịch dương có một vị “ương tử” đang tiến lại.
“Đừng cử động, em bị thương rồi” Người đó đi đến bên Sam Dao, giữ cô lại.
“Đây là?” Sâm Dao nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi cô ngất đi.