“Sầm Dao, cô thật may mắn, nhưng tôi không tin cô cứ may mắn mãi như thế.
”
Điền Điềm hung hăng siết chặt vô lăng, có ta không cam tâm, vì sao mình thì lại bị đám lưu manh đó làm nhục mà Sầm Dao lại có thể may mắn như vậy.
Sau lần chia tay không vui vẻ gì đó, Thương Đình Lập lại xuất hiện trong cuộc sống của Sầm Dao, anh nói thời gian ba ngày thì đúng là ba ngày, thời gian vừa đến thì anh liền xuất hiện trước mặt Sầm Dao.
“Dao Dao, trốn tránh không giải quyết được vấn đề đâu, có thể dũng cảm đối mặt có được không?”
Thương Đình Lập bình tĩnh ngồi trong phòng làm việc của Sầm Dao, nhìn cô gái nhỏ bất an trước mặt, khóe môi anh cong lên, cứ cho là Sầm Dao em có là cá chạch thì cũng đừng hòng trốn thoát khỏi tay anh.
“Thương Đình Lập, em nghe nói gần đây nội bộ Nguyên Thịnh rất rối loạn, sao anh còn có thể cất công đến chỗ này của em chứ.
” Sâm Dao bất lực, anh chàng này sao lại trở thành người thích dính người như vậy chứ.