"Chủ tịch Bộ, nghe chủ tịch Khương nói, anh mang một kế hoạch hợp tác có lợi hơn của chủ tịch Lư đến bàn chuyện với chúng tôi, tôi có thể xem trước một chút không?"
Sầm Dao đi đến chỗ anh ta, lịch sự mà xa lạ gật đầu với anh ta.
"Dao Dao."
Bộ Tử Ngang không thích cô dùng ngữ khí này nói chuyện với mình, anh ta chỉ mới vừa gọi tên cô thì bị cô cắt ngang.
"Bây giờ đang ở công ty, xin chủ tịch Bộ không nên gọi tên của tôi, hơn nữa quan hệ của chúng ta cũng chưa thân đến mức anh có thể gọi tôi là Dao Dao."
Sầm Dao nghe thấy anh ta gọi tên mình thì cau mày, cô không thích anh ta gọi thẳng tên mình, cho nên rất thẳng thừng từ chối cách gọi đó của anh ta.
"Sầm Dao, cô phải nhìn ra là tôi đang muốn bù đắp cho cô."
Nghe thấy lời nói lạnh lùng xa cách của Sầm Dao, trong lòng Bộ Tử Ngang bùng lên một cơn giận võ cớ.
"Rất xin lỗi, tôi không nhìn ra, hơn nữa bây giờ tôi có thể nói rõ ràng với chủ tịch Bộ, tôi không cần sự bù đắp của anh, tôi đã thống nhất với chủ tịch Lư rồi, chiều nay sẽ ký hợp đồng, cho nên tôi không có hứng thú với phương án hợp tác của chủ tịch Bộ."
Sầm Dao gấp bản kế hoạch bị từ chối lại, đẩy ra trước mặt Bộ Tử Ngang, người này đưa ra điều kiện cực kỳ hấp dẫn, chưa kể công ty nhỏ mới thành lập như công ty của họ cần những công ty có danh tiếng như Bộ Thị đến giúp đỡ.
Nhưng Sầm Dao có lập trường và tự trọng của mình, cô không cần người khác thông cảm, huống chỉ người đó lại là Bộ Tử Ngang.
"Sầm Dao, cô phải biết Bộ Thị hợp tác với cô thì có ý nghĩa với cô như thế nào, tôi tin rằng thông minh như cô nhất định biết giữa tôi với Lư Đông Tinh ai thích hợp với cô hơn."
Bộ Tử Ngang nhìn Sầm Dao, nghiêm túc nói, nói thật lòng hôm nay anh ta đến là muốn bàn chuyện hợp tác với Sầm Dao, bởi vì anh ta muốn có chút quan hệ với cô, dù cho chỉ là trong công việc, cho nên lần này anh ta không muốn tay trắng trở về.
"Chủ tịch Bộ, vụ hợp tác này đã được ban lãnh đạo của Bộ Thị thông qua hay là quyết định của mình chủ tịch Bộ?"
Sầm Dao nhìn vào đôi mắt không gợn sóng của Bộ Tử Ngang, giờ đây người đàn ông này lại muốn nói gì nữa đây.
"Không cần biết là quyết định nào, chỉ cần tôi đồng ý, cô không cần lo về ban đổng sự của Bộ Thị, tôi sẽ thuyết phục họ."
Bộ Tử Ngang cho rằng Sầm Dao là vì nghĩ cho bản thân mới không muốn hợp tác, nên trong lòng có chút buồn bã.
"Chủ tịch Bộ vẫn nên quay về thông qua các cổ đông của công ty trước rồi hãy qua lại bàn chuyện hợp tác, anh cũng nói chúng tôi là công ty mới, chuyện hợp tác không hy vọng xảy ra sai sót gì, càng không hy vọng làm được nửa thì thì bị bắt ngừng lại"
Sầm Dao nói xong thì thong thả rời khỏi phòng họp.
Bộ Tử Ngang nhìn theo bóng lưng Sầm Dao rời đi, anh ta ghét dáng vẻ cao cao tại thượng này của Sầm Dao, nhưng giờ đây vì cái gì mà đây lại buông bỏ hết mọi thứ của bản thân mà muốn tiếp cận cô, vãn hồi với cô.
Sự cố phát sinh vào buổi sáng với Bộ Tử Ngang không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Sầm Dao, buổi chiều sau khi cô ký hợp đồng với chủ tịch Lư xong thì bận rộn một lúc rồi tan ca sớm.
"Dao Dao, hôm nay sao chị đi sớm thế?"
Nhìn thấy Sầm Dao thu dọn đồ đạc, Khương Oánh Oánh không hiểu, cô nương nhà nổi tiếng là cuồng công việc, hôm nay sao lại tan ca sớm chứ.
"Ừm, công việc đã làm xong rồi, không có gì thì chị đi trước đây, dù sao cũng không thể dành tất cả thời gian cho công ty mà"
Sầm Dao không ngẩng đầu, chỉ chuyên tâm thu dọn đồ đạc.
"Có phải chị đi hẹn hò với chủ tịch Thương không?"
Khương Oánh Oánh là một người có lòng hiếu kỳ rất lớn, dáng vẻ này của Sầm Dao đã hoàn toàn thu hút sự hiếu kỳ của cô ấy, khi cô đột nhiên dọn khỏi nhà cô ấy thì cô ấy đã cảm thấy không đúng rồi, chỉ là cô ấy không muốn nói gì thôi.
"Đây là bí mật, tốt nhất hôm nay em viết cho thật tốt một bản kế hoạch, đừng để vì em mà kéo chúng ta tụt lại phía sau."
Sầm Dao nói xong thì búng trán Khương Oánh Oánh một cái rồi đeo túi lên lưng rời đi.
"Hừ, Dao Dao đáng ghét, trọng sắc khinh bạn, vậy mà lại để một mình em ở lại đây tăng ca"
Khương Oánh Oánh bất mãn lẩm bẩm, nhưng trong lòng lại thấy vui thay cho Sầm Dao.
"Ông Phó, hôm nay bác không cần đi đón Hựu Nhất, ừm, tôi bây giờ đang trên đường đến trường rồi."
Trên đường Sầm Dao gọi điện thoại cho tài xế Phó báo với ông hôm nay cô sẽ đi đón Hựu Nhất tan học.
Khi đến trường của Hựu Nhất, Sầm Dao phát hiện cổng trường đông nghịt, mà bóng dáng nhỏ bé của Thương Hựu Nhất lại bị một nhóm người vây quanh, trong lòng Sầm Dao trở nên căng thẳng, cô cứ nghĩ rằng Hựu Nhất đã xảy ra chuyện gì.
"Hựu Nhất."
Sầm Dao khẩn trương gọi tên Hựu Nhất, đi đến gần mới phát hiện Thương Hựu Nhất đang tranh cãi với một cậu bé mập mạp.
"Hừm, Thương Hựu Nhất cậu lại gạt người có phải không, lần trước sinh nhật, cậu cũng nói mẹ cậu sẽ đến, bây giờ lại lừa người ta chứ gì."
Cậu bé mập mạp đẩy người Thương Hựu Nhất.
"Tôi không thèm gạt cậu, lát nữa mẹ tôi sẽ đến."
Thương Hựu Nhất không hề lùi bước, nhóc biết hôm nay Tiểu Dao nhất định sẽ đến.
"Hựu Nhất."
Sầm Dao đi đến gần đám đông lại gọi tên Hựu Nhất lần nữa.
"Tiểu...!mẹ ơi."
Nhìn thấy Sầm Dao, Thương Hựu Nhất vui mừng nhảy cẫng lên, lao vào vòng tay cô.
"Cô thật sự là mẹ của Thương Hựu Nhất sao?".
Truyện Lịch Sử
Cậu nhóc mập mạp lúc nãy tranh cãi với Thương Hựu Nhất không tin nhìn Sầm Dao hỏi.
"Chào các bạn nhỏ, cô là mẹ Hựu Nhất, lần trước sinh nhật của Hựu Nhất vì công việc bận rộn nên cô không đến gặp mấy đứa được, làm cho Hựu Nhất bị các bạn hiểu lầm, thật xin lỗi, hôm khác cô mời các bạn đến nhà ăn bánh kem có được không?"
Sầm Dao mỉm cười nhìn mấy bạn nhỏ trước mặt, cô thích các bạn nhỏ ngây thơ thế này, vì bọn nhỏ không cần cô phải phí sức nghĩ cách đối phó.