"Ly hôn thuận lợi không?"
Dường như anh không hề để trong lòng giọng điệu nói chuyện vừa rồi của cô, anh chỉ hỏi câu này.
"Chủ tịch Thương..."
"Thuận lợi không?"
Anh chỉ tiếp tục cố chấp hỏi.
"Ừ"
Cuối cùng Sầm Dao thành thật đáp.
Trong điện thoại im lặng một lúc.
Sầm Dao chỉ có thể nghe thấy tiếng anh hít thở, không tài nào đoán được tâm tư của anh.
Ngay sau đó, chỉ nghe anh nói: "Nếu như em đã hy vọng anh cách xa em, vậy anh đồng ÿ với em"
Ưu nhã, nhẹ nhàng, hờ hững, không hề vướng bận.
Thành thật.
Sự níu kéo không phù hợp với người đàn ông như anh.
Sầm Dao cầm điện thoại sững sờ trong phút chốc.
Trong lòng có đủ mọi cảm xúc luân chuyển, cuối cùng lại không nói một lời, chỉ cúp điện thoại.
Nếu như cứ dễ dàng buông bỏ người đàn ông ưu tú như thế này, có lẽ cô sẽ hối hận.
Thương Đình Lập ngồi trong khoang hạng nhất, nghe thấy từ điện thoại truyền ra tiếng "tút tút", một lát sau mới cúp máy.
Ánh mắt nhìn ra xa xăm ngoài máy bay, vẻ mặt sâu xa, đáy mắt là sự thâm sâu khó dò.
Anh cũng muốn xem xem, trong đoạn tình cảm này của anh và Sầm Dao, cô có thể thẳng thắn thành thật như cô nghĩ hay không.
Thương Đình Lập quả nhiên là người nói được làm được.
Đã qua hơn hai mươi ngày, Sầm Dao không hề nhận được cuộc điện thoại nào từ anh nữa.
Đến cả cậu nhóc Thương Hựu Nhất cũng không hề xuất hiện trong cuộc sống của cô.
Kế cả Bộ Tử Ngang cũng không hề đến làm phiền cô.
Thế giới của cô phút chốc trở nên yên tĩnh, giản đơn.
Toàn bộ sức lực của Sầm Dao đều dồn vào công việc, không cho phép bản thân suy nghĩ lung tung.
Chỉ là thỉnh thoảng khi Sầm Hoàn gọi điện thoại cho cô, nhắc đến người đó, cô đều khéo léo chuyển chủ đều.
Vài ngày sau.
Sầm Dao vừa mới đến phòng làm việc, Lê Thanh đã gõ cửa tiến vào: "Chủ tịch Sầm, chủ tịch Lư muốn gặp cô, đã đến đây rồi."
Sầm Dao đang lật tài liệu, nhất thời không nắm được tình hình, hỏi: "Chủ tịch Lư nào cơ?"
"Chủ tịch của Y liệu Nhật An."
Sầm Dao đóng tài liệu lại: "Mời ông ta vào."
Thoät cái, Lư Đông Hưng đã tử bên ngoài đi vào.
Sầm Dao đứng dậy đón.
"Lâu rồi không gặp."
Cô chủ động chào hỏi.
Lư Đông Hưng bắt tay với cô, thái độ vẫn rất kính cẩn: "Vốn dĩ đã sớm muốn đến thăm cô, nhưng tôi đoán công ty các cô vừa thành lập, nhất định rất bận.
Tiểu Triệu, mang quà tặng cho chủ tịch Sầm đi."
Lư Đông Hưng nói xong thì dặn dò người mang quà đến.
Sầm Dao biết đây là quy tắc nên cũng không từ chối: "Chủ tịch Lư khách khí rồi.
Mời ngồi!"
Lư Đông Hưng và trợ lý ngồi xuống, Lê Thanh mang trà vào, mọi người cùng chào hỏi nhau, Lư Đông Hưng cũng nói rõ ý định.
Y liệu Nhật An có một hạng mục mới, muốn cùng với công ty mới C&.J của Sầm Dao hợp tác.
"Nhật An chúng tôi bỏ ra vốn và kỹ thuật, dùng dây chuyền sản xuất của các cô.
Đương nhiên, ngoài dây chuyền sản xuất, điều quan trọng nhất vẫn là muốn nhờ vào mối quan hệ của các cô-", nói đến đây, trên mặt Lư Đông Hưng nở ra một nụ cười: "Chủ tịch Sầm, gần đây các bệnh viện thuộc Tập đoàn Nguyên Thịnh muốn đấu thầu lại nhà cung cấp thiết bị y tế, chuyện này cô chắc là có nghe chủ tịch Thương nhắc qua rồi phải không?"
Lư Đông Hưng nói đến đây thì Sầm Dao liền hiểu ra.
Thì ra vẫn là không tránh khỏi quan hệ với Thương Đình Lập.
Cũng khó trách.
C&.J dù sao cũng chỉ là công ty mới, dây chuyền sản xuất, công xưởng và cả nghiệp vụ đều ở giai đoạn bắt đầu.
Nếu như không có mối quan hệ với Thương Đình Lập, Y liệu Nhật An chắc chắn sẽ không để mắt đến công ty của bọn họ.
Sầm Dao lắc đầu: "Không có."
"Lần này ký hợp đầu năm năm, theo như tôi biết, mọi người trong ngành đều muốn tranh giành cơ hội này đến sức đầu mẻ trán.
Nếu như không phải vì công ty hợp tác trước đấy xảy ra vấn đề, bị Nguyên Thịnh loại đi, thì chúng tôi cũng không có được cơ hội thế này.
Bộ Thị của các cô..."
Lư Đông Hưng nói đến đây, dường như nhận ra mình đã nói sai, bèn vội vàng cười sửa lại: "lần này Bộ Thị mà chủ tịch Sầm làm việc trước đây cũng có tham dự."
"Chủ tịch Lư, Y liệu Nhật An của các ông trong ngành này danh tiếng vang dội.
Tôi tin rằng không có C&.J của chúng tôi tham gia vào thì cũng có thể dễ dành thắng được lần đấu thầu này.
Lư Đông Hưng lại cười khổ: "Nếu thật sự đơn giản như cô nói, tôi cũng không cần đến tìm cô rồi! Chủ tịch Sầm ở trong ngành này nhiều năm như vậy, cô không thể không hiểu rõ, thời đại bây giờ làm gì cũng phải có quan hệ vững chắc mới được.
Nghe nói lần đấu thầu này đã được nội bộ hội đồng quản trị định giá, chỉ sợ ngay cả chủ tịch Thương cũng không biết chuyện này.
Nói thật lòng, tôi đến tình cô Sầm, một là biết quan hệ của cô và chủ tịch Thương không tệ.
Thứ hai là anh trai của cô Khương hợp tác với cô cũng có quan hệ thân thiết với chủ tịch Thương.
Chủ tịch Sầm, đây là hợp đồng của chúng tôi, hay là cô cứ xem trước đi, sau đó hãy trả lời chúng tôi."
Sầm Dao không nói gì, cầm lấy hợp đồng, để Lê Thanh tiễn Lư Đông Hưng ra cửa.
Cô thương lượng với Khương Oánh Oánh.
Khương Oánh Oánh giao hợp đồng cho luật sư, gật đầu nói: "Đương nhiên là phải đồng ý rồi, đây là miếng thịt đa đưa đến tận cửa.
Hợp tác với Nhật An chúng ta chỉ có lợi không hại."
"Nhưng em biết tình trạng hiện giờ của chị và anh ấy, chị không giúp nổi Nhật An."
Sầm Dao nói: "Một bước lùi vạn bước tiến, chị cũng không cảm thấy trong công việc anh ấy sẽ niệm tình riêng."
Cô chỉ dùng từ "anh ấy"
để chỉ người đó.
"Lư Đông Hưng đương nhiên cũng biết chủ tịch Thương không chịu móc nối, nhưng ông ta vân đến tìm chị, chị nói ông ta có dụng ý gì chứ."
"Y liệu Nhật An không dám nhắc đến chuyện giá đấu thầu đã bị trong nội bộ hội đồng quản trị định sẵn, ông ta muốn thông qua miệng của chị, nói chuyện này cho chủ tịch Thương biết."
Khương Oánh Oánh gật đầu: "Nếu như có thể có một cơ hội cạnh tranh công bằng, thì Y liệu Nhật An có hy vọng trúng thầu rất lớn."
Sầm Dao dựa vào lưng ghế: "Chị không thể nào lại nói chuyện này với anh ấy"
"Chị có thể giữ lại bản hợp đồng này trước, những chuyện còn lại, em có thể tìm anh trai em."
Khương Oánh Oánh đặt hợp đồng của Lư Đông Hưng trước mặt cô, nháy mắt với cô.
Lư Đông Hưng thật sự mang đến một miếng thịt béo bở, có thể hợp tác với Nhật An chính là cơ hội phát triển cho công ty mới của cô, Sầm Dao không thể không động tâm.
Cuối cùng Sầm Dao vẫn ký hợp đồng với Lư Đông Hưng.
Dùng danh nghĩa của Y liệu Nhật An, dẫn theo nhóm người của Nhật An đến Tập đoàn Nguyên Thịnh đăng ký đấu thầu.
Mang theo tư liệu, đứng ở dưới lầu của tổng công ty Tập đoàn Nguyên Thịnh, ngẩng đầu nhìn lên tòa văn phòng hùng hồn khí thế trước mặt.
Đây là tòa kiến trúc mang tính đại biểu của Bắc Thành, cũng là vương quốc của thương nghiệp.
Rất nhiều người trong đó đang liều mình tranh đấu, mà cũng có rất nhiều người bị tàn nhẫn loại bỏ.
Mà người đàn ông đứng ở vị trí tối cao, nắm trong tay cả giang sơn này, đã từng bất ngờ xuất hiện trong thế giới của cô, lại cứ thế mà biến mất không tìm được trong thế giới của cô, chỉ sót lại từng đợt sóng gợn lăn tăn.
Có phải anh đã từ London trở về rồi không? Sầm Dao ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất, thâm nghĩ.
Rất lâu sau, điện thoại trong túi vang lên, cô mới thu hồi ánh mắt, khóa kín tâm tư.
Cô không nên lại nhớ đến anh, càng không nên lại đi tìm hiểu lịch trình của anh.
"Alô."
Cô nhấc máy.
Bên kia là người đại diện của Y liệu Nhật An Lưu Chính Hưng, một người đàn ông bốn mươi tuổi.
"Cô Sầm, chúng tôi đã lên tầng mười tám chờ cô rồi."
"Được.
Tôi đến ngay!"
Sầm Dao cúp điện thoại, vội đi vào công ty.
"Sầm Dao?"
Đúng lúc này, có một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng cô.